Bí Mật Phù Thủy

Chương 74: Hy sinh

Nó hoàn toàn ngỡ ngàng và sững sờ trước cảnh tượng khủng khiếp đang diễn ra trước mắt. Ngay lúc này, Gurena lợi dụng sơ hở của nó, tấn công nó bằng một đòn phép thuật cực mạnh khiến nó bị đẩy bật ra phía sau, máu lại một lần nữa bị phun ra ngoài.

Thế nhưng, nó không còn cảm giác gì nữa, mọi đau đớn thể xác lúc này với nó đã không còn quan trọng nữa rồi. Nó mặc kệ bản thân đang bị thương khá nghiêm trọng, ánh mắt đầy đau khổ và xót xa vẫn trân trân nhìn về một phía.

Saphia không thể chịu nổi nữa. Nhìn bóng dáng đang từ từ ngã khụy, máu chảy lênh láng dưới sàn mà nước mắt giàn giụa, hét lớn, từ trong giọng nói có thể thấy Saphia đang vô cùng kích động:

– Gin…

Ai nấy đều sững sờ và bàng hoàng.

Gin một tay ôm chặt lấy vết thương ngay tim, máu ra không ngừng, ướt đẫm cả bàn tay lẫn chiếc áo đang mặc. Lúc này đây, Gin đã hoàn toàn kiệt sức, không còn cầm cự nổi nữa mà ngã xuống ngay trước mắt nó, trước mặt hết thảy mọi người.

Khỏi phải nói, lúc này đây người kích động nhất chính là Kai. Kai rơi từng giọt nước mắt xót xa và đau đớn. Kai không còn biết gì nữa, không còn quan tâm bất cứ thứ gì mà ngay lập tức lao đến chỗ Gin đã ngã xuống, ánh mắt đầy căm thù nhìn tên đang đứng cạnh Gin với lưỡi kiếm đầy máu.

Nó lồm cồm bò dậy sau khi trúng đòn của Gurena. Nước mắt đó rơi không ngừng, đầy chua xót. Gin đã ngã xuống, ngã xuống ngay trước mặt nó. Gin đã bị thuộc hạ của Gurena đâm vào ngay tim, Gin… đã hoàn toàn biến mất… hoàn toàn rời xa nó, không trở lại được nữa rồi.

Saphia quỳ sụp xuống nền nhà, ôm mặt, khóc nấc lên thành tiếng. Anh vừa tiếp tục tấn công, vừa ôm lấy Saphia vỗ về. Anh cũng rất bất ngờ và cũng rất buồn khi Gin bị như vậy nhưng bây giờ, an ủi Saphia, giúp Saphia bình tĩnh hơn mới là điều nên làm.

Hắn chứng kiến cảnh Gin ngã xuống cũng hết sức bất ngờ. Hắn không thể tin được rằng một phù thủy như Gin lại có thể chết dễ dàng như vậy. Hắn cũng rất buồn, hắn càng buồn hơn khi hắn biết nó đang tổn thương thế nào nhưng với tình hình hiện tại, hắn không thể ngừng chiến đấu.

Nó vẫn hoàn toàn bất động, chưa kịp tiêu hóa, chưa thể chấp nhận việc Gin đã ngã gục. Gurena không chút nhân nhượng, tiếp tục tấn công nó không ngừng. Nó nhận liên tiếp mấy quả cầu hắc ám của Gurena lại còn bị những mũi tên sắc bén bắn xượt qua người khiến cả người đầy thương tích. Thế nhưng, tại sao đến tận lúc này, nó vẫn không hề có cảm giác???

Thế nhưng, không dừng lại ở đó. Lần này, Kai lại là người ngã xuống.

Nó đã đau nay lại càng đau hơn. Saphia không chịu nổi đã kích này mà hét lên đầy đau đớn và tuyệt vọng. Anh nhìn thấy Saphia như vậy, tim cũng nhói đau, một nỗi xót xa dâng trào trong lòng.

Hắn chứng kiến cảnh này, sự căm giận, phẫn nộ ngày càng dâng trào. Hắn trút hết tất cả nỗi tức giận của mình lên đám thuộc hạ của Gurena khiến bọn chúng đã bị tiêu diệt không ít.

Hắn thấy nó không có chút phản ứng gì mà liên tục chịu đòn của Gurena, trái tim không khỏi đau nhói. Thế nhưng, lũ phù thủy hắc ám này quá phiền phức và dai dẳng, hắn hiện tại vẫn chưa thể dẹp bỏ bọn chúng chạy đến bên cạnh giúp đỡ nó mà chỉ có thể vừa chiến đấu vừa nói vọng tới nó:

– Ryu. Em phải mạnh mẽ lên. Không lẽ em định từ bỏ lúc này, để bạn em hy sinh vô nghĩa mà không trả thù cho họ sao???

Saphia đang vô cùng đau đớn, khóc nấc lên thành từng tiếng trong lòng anh nghe vậy cũng vội vã lau đi nước mắt, hét lên:

– Đúng vậy Ryu. Không thể để Gin và Kai hy sinh vô ích. Mình cũng đau khổ không thua gì cậu nhưng chúng ta phải mạnh mẽ lên, phải chiến đấu đến cùng, trả thù cho hai người họ.

Nghe những lời nói từ hắn và Saphia, nó như sực tỉnh trong cơn ác mộng dài vô tận. Nó mạnh mẽ đứng lên, gạt đi những giọt nước mắt lem luốc trên khuôn mặt, nắm chặt hai tay nhìn thẳng Gurena:

– Đúng vậy, tôi sẽ không để Gin và Kai hy sinh vô ích vì tôi. Gurena, tôi nhất định… nhất định sẽ tiêu diệt bà. Tôi… chính tôi sẽ là người trả thù cho họ để họ có thể mỉm cười nơi chín suối.

Gurena bất cười lớn:

– Mày nghĩ mày làm được sao??? Được thôi, hãy cho tao xem mày còn làm được gì nữa nào.

Nó siết chặt bàn tay, nắm chắt quyền trượng của mình. Từ xung quanh nó, một cơn lốc xoáy mạnh mẽ được tạo nên, bao vây lấy cả cơ thể nó. Cơn lốc xoáy ngày càng mạnh mẽ hơn và to lớn hơn, cuốn lấy tất cả mọi thứ ở gần nó.

Gurena đưa quyền trượng ra trước mặt và dùng phép thuật để che chắn, tránh bị lốc xoáy của nó hút vào.

Lốc xoáy ngày càng mạnh dần, một vài tên phù thủy hắc ám bị lốc xoáy của nó hút vào. Chúng hét lên những tiếng hét đầy sợ hãi và nhanh chóng tan biến trong lốc xoáy phép thuật của nó.

Gurena mỉm cười nhếch mép:

– Cũng không tệ. Thì ra khi tức giận thực sự thì sức mạnh phép thuật của mày sẽ tăng lên. Càng lúc càng hấp dẫn rồi đây.

Nói rồi, Gurena tạo ra xung quanh mình một cơn lốc xoáy y hệt như vậy, chỉ khác mỗi một điều, lốc xoáy của bà ta hoàn toàn tạo ra bằng ma thuật hắc ám đầy sự độc ác. Hai cơn lốc xoáy dữ dội va chạm vào nhau, chiến đấu lẫn nhau.

Thế nhưng, cuối cùng, nó bị đánh bật ra ngoài, đập mạnh vào bức tường phía sau.

Gurena thắng thế, bật cười thành tiếng đầy hả hê trước sự thảm hại của nó hiện giờ. Bà ta lên tiếng:

– Mày vẫn chưa đủ mạnh để thắng tao đâu. Chuẩn bị nộp mạng đi là vừa, con nhãi ngu xuẩn kém cỏi.

Anh và hắn đưa ánh mắt xót xa nhìn nó. Thấy nó như lúc này, tim hắn như bị ai bóp nghẹn lại, đau không thể nào diễn tả nổi.

Saphia tiếp tục chiến đấu với tất cả sức mạnh và lòng phẫn nộ của mình. Thấy nó thất thế, Saphia hét lên tiếp thêm sức mạnh cho nó:

– Ryu… Cố gắng lên. Cậu nhất định làm được.

Nó siết chặt bàn tay, lồm cồm bò dậy. Bỏ qua tất cả cơn đau nhói đang lan truyền ra khắp cơ thể, nó tiếp tục tận dụng tất cả sức lực hiện tại, tạo ra những tia điện phóng đến chỗ Gurena.

Gurena nhanh chóng lập rào chắn để tránh đòn. Không dừng ở đó, bà ta còn phản công lại nó bằng một đám dây leo chằng chịt đầy chắc chắn. Đám dây leo tấn công bất ngờ làm nó không kịp phản ứng. Chúng quấn lấy nó, siết chặt. Cơn đau mỗi lúc một tăng làm nó không thể chịu đựng nổi nữa mà phải hét lên đầy đau đớn.

Hắn xót xa nhìn nó, ra tay chiến đấu mỗi lúc một mạnh thêm. Lúc này đây, hắn muốn dẹp tan tất cả bọn phù thủy hắc ám phiền phức này để đến giúp nó ngay lập tức.

Gurena dịch chuyển nhanh như chớp đến cạnh nó. Tất cả mọi người đều hoàn toàn sững sờ, lo sợ nó sẽ gặp chuyện không hay.

Gurena nhìn nó cười nhếch mép. Nó nhìn lại bà ta bằng ánh mắt chứa đựng đầy sự căm thù. Gurena đưa tay vuốt ve vài lọn tóc tím của nó, săm soi, ngắm nghía rồi nhìn nó bằng ánh mắt kì quái. Miệng bà ta kéo lên thành một nụ cười quỷ dị, bà ta lên tiếng nói với nó, chỉ đủ cho nó nghe được:

– Ta đã nói sẽ cho ngươi chứng kiến cảnh từng đứa bạn của ngươi chết trước mặt ngươi. Vừa rồi chỉ mới hai đứa thôi, bây giờ…

Gurena liếc mắt nhìn về phía Saphia, anh và hắn đang vừa chiến đấu, vừa lo lắng cho nó rồi nhìn nó bằng ánh mắt thích thú:

– Tao sẽ cho mày thấy cái chết… của tất cả bọn chúng.

Những lời nói của Gurena hệt như sét đánh ngang tai nó. Nó nhìn Gurena đầy sửng sốt rồi lại nhìn sang những người đang tiếp tục chiến đấu, ánh mắt đầy sợ hãi và lo lắng. Nó liên tiếp lắc đầu, mặt mày tái mét:

– Không… Không được.

Gurena bỏ mặc phản ứng của nó, cười lớn đầy thích thú. Gurena thì thầm vào tai nó, nói nhỏ:

– Mày… có muốn biết… tại sao hai đưa bạn của mày lại chết trong khi sức lực của chúng hoàn toàn có thể chống cự lại với thuộc hạ của ta hay không?

Nó điếng người trước câu hỏi của Gurena. Một dòng suy nghĩ bỗng hiện lên trong trí óc nó nhưng nó ngay lập tức phủ định. Nó nhìn chằm chằm về phía Gurena đầy hoài nghi và lo sợ.

Gurena càng thêm thích thú khi thấy nó trong tình trạng này. Bà ta mỉm cười:

– Đó là vì…

Ngừng lại quan sát sắc mặt trắng bệt đầy sợ hãi của nó, Gurena tiếp tục câu nói đang dang dở của mình:

– Là vì…

Nó không nhìn nổi nữa, hét lên:

– Bà nói đi, vì sao??? Vì sao lại như vậy?

Cả anh, hắn và Saphia đồng loạt quay lại khi nghe thấy nó hét lên, đang dần mất đi sự bình tĩnh. Nỗi lo lắng trong lòng họ càng dâng lên nhưng nhiệm vụ quan trọng của họ hiện giờ vẫn là tiêu diệt hoàn toàn lũ phù thủy hắc ám này. Chỉ còn hai mươi tên nữa thôi, chỉ còn hai mươi tên nữa là họ đã có thể cùng nó chiến đấu với Gurena, có thể giúp đỡ cho nó rồi.

Thấy nó càng lúc càng xúc động, sự bình tĩnh ban đầu đang dần dần bị mất đi, Gurena bật cười hả hê. Bà ta đưa tay tiếp tục săm soi những lọn tóc của nó rồi xoa nhẹ đầu nó, ra vẻ như rất thương yêu:

– Từ từ nào… Cứ bình tĩnh. Sự bình tĩnh của mày đi đâu mất rồi… sao lại kích động như vậy chứ?

Nhận được cái liếc mắt đầy sắc bén của nó, Gurena càng thấy lòng mình vui vẻ và thích thú hơn:

– Nói ra thì không còn gì thú vị nữa. Một chút nữa thôi, một chút nữa là ngươi sẽ được chứng kiến tất cả. Một chút nữa thôi, ta chắc chắn ngươi sẽ biết tại sao hai tên kia lại chết như vậy.

Nó không thể chịu đựng thêm nữa. Nó cố gắng vẫy vùng, cố gắng dùng hết sức lực để thoát khỏi đám dây leo nhưng vô ích. Chúng quá chắc chắn, càng vẫy vùng chúng lại càng siết chặt khiến nó không khỏi đau đớn, hét lên đầy khổ sở.

Ở một góc nào đó, mẹ nó đang bị Gurena giấu đi khiến nó không thể nhìn thấy bà nhưng bà vẫn có thể chứng kiến trận đấu và quan sát nó. Mẹ nó lúc này khóc không ngừng, liên hồi đập mạnh tay vào lớp tường phép thuật trước mặt nhưng không sao thoát ra ngoài được.

Từ nãy đến giờ, chứng kiến những đau đớn, những mất mát mà nó phải chịu đựng. Chứng kiến những giọt nước mắt đầy đau khổ và tổn thương của nó rơi xuống trái tim mẹ nó không ngừng đau nhói như muốn vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ.

Bà không ngừng tự hỏi bản thân phải làm gì mới có thể giúp được cho nó lúc này. Mẹ nó tự nhủ với lòng rằng, chỉ cần giúp nó an toàn, giúp nó được sống một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc thì dù phải trả giá đắc như thế nào, dù phải hy sinh cả mạng sống của mình, bà cũng cam lòng.

Thế nhưng, dù cho có muốn làm gì đi chăng nữa thì bà cũng phải thoát được khỏi đây trước đã nếu không dù có cố gắng cách mấy cũng chỉ là vô ích.

Anh, hắn và Saphia vẫn tiếp tục chiến đấu. Lũ phù thủy hắc ám đang bị tiêu diệt dần. Thế nhưng, không ai biết rằng chuyện gì sẽ xảy đến với họ. Chân tướng sẽ dần dần lộ ra, sự thật cuối cùng cũng sắp sửa được phơi bày.

====ENDCHAP74====