Thẩm Quang Minh không kìm được suy nghĩ, học tập..... học rồi sau này dùng trên người ai, vậy mà còn phải nghĩ nữa sao?
"Vậy anh cứ tiếp tục học...... Em đi về."
Thẩm Quang Minh nhận thua, Thẩm Quyền thật là mặt dày, mình còn nói chuyện với anh ấy nữa thì chỉ có thua thôi, anh vẫn nên trở về ngẫm xem làm cách nào để bảo vệ trinh tiết của bạn thân.
Lúc Thẩm Quang Minh rời đi, trên mặt tràn đầy ngẩn ngơ.
Cửa đóng lại, Thẩm Quyền vẫn nhìn chằm chằm cảnh hoạt động trên màn hình, hắn đột nhiên nở nụ cười, sau đó bưng mặt, cười điên cuồng mất khống chế.
Không thể ngừng được.
Tiếng cười cùng tiếng rêи ɾỉ đan vào nhau vô cùng quỷ dị.
Thẩm Quyền ngừng cười, hắn tắt cửa sổ GV đi, Thẩm Quang Minh lúc đấy bị cảnh trên màn hình cuốn đi sự chú ý, anh không phát hiện cửa sổ được mở trên laptop không chỉ có một.
Cửa sổ kia mở ra là giao diện của website gϊếŧ người, Thẩm Quyền lúc trước thấy số người thi hành đã tăng thêm một, cho nên vẫn luôn mở website chú ý.
Hắn hiểu, kẻ muốn gϊếŧ chết mục tiêu đứng đầu bảng xếp hạng chắc chắn không phải loại sát thủ thích làm việc âm thầm, mà là kẻ điên có [email protected] muốn phô trương mạnh mẽ.
Quả nhiên, Thẩm Quyền nhanh chóng tìm thấy post của Hoa Lí Hồ Tiếu, hắn reply dưới bài post.
Tôi là cảnh sát: Cậu có thể thử hoa bách hợp xem.
Hoa Lí Hồ Tiếu nhanh chóng trả lời một cái emo cười: Ý trời ơi ~ ID của thím làm em sợ hết hồn! Em thích lắm.
Thẩm Quyền rất chờ mong màn biểu diễn của kẻ thi hành này, hắn không lo lắng Lương Chấp sẽ chết trong tay đối phương, hắn đã thấy qua thân thủ của Lương Chấp ở sơn trang.
Nếu Lương Chấp không đối phó được thứ này, vậy cũng không đáng sống, Thẩm Quyền nghĩ vậy với vẻ mặt lạnh lùng.
Rất nhiều người trả lời bài post, trong đó Hoa Lí Hồ Tiếu và Mộc Phong chat với nhau nhiều nhất.
Thẩm Quyền nhìn thấy Hoa Lí Hồ Tiếu hỏi Mộc Phong làm sao để mua rất nhiều hoa.
Thẩm Quyền nhớ rõ tên Mộc Phong này, luôn cung cấp hành tung của mục tiêu cho người thi hành, nhưng vẫn luôn từ chối trở thành người thi hành.
Hiện giờ, đối phương đang theo dõi Lương Chấp.
Lon bia trong tay dần bị Thẩm Quyền bóp biến dạng.
Một con chuột trốn trong góc tối, làm người ta kinh tởm.
Bắt nguồn từ Vương Cảnh Trạch, người tham gia chương trình "Biến hình kế" của đài Hồ Nam.
Vương Cảnh Trạch từ thành phố về nông thôn trải nghiệm cuộc sống, cậu ta nói rằng không thích cuộc sống ở nông thôn và muốn trở về thành phố, khi người chủ gia đình ở đấy thuyết phục cậu ở lại, cậu đã nói: "Tôi Vương Cảnh Trạch thà chết đói, tôi sẽ nhảy khỏi chỗ này và không ăn bất cứ thứ gì từ mấy người." Nhưng Vương Cảnh Trạch đói bụng mấy tiếng đồng hồ sau đó chỉ có thể ngồi ăn cùng gia đình nông thôn, trong lúc ăn, cậu đã khen đồ ăn "thật thơm".
Lương Chấp một đêm không mộng, sáng thức dậy còn duỗi lưng.
Hệ thống hỏi xa xôi: "Ngủ ngon không?"
Lương Chấp hoàn toàn không biết mình vừa tránh được một kiếp: "Ngủ ngon lắm."
Lương Chấp nghe có tiếng động bên cạnh, quay đầu nhìn thấy mặt Thẩm Quang Minh, cậu bị dọa giật mình: "Vờ lờ! Ông bị sao thế? Không ngủ được à?"
Thẩm Quang Minh trưng ra đôi mắt thâm quầng, anh ngồi trên giường với ánh mắt vô hồn, giống như bị yêu quái hút hết tinh khí.
Anh quay đầu nhìn Lương Chấp, im lặng một lúc lâu mới hỏi: "Ngủ ngon không?"
Anh cả đêm bị hình ảnh hoạt động kia làm sầu không ngủ được, thậm chí nhắm mắt lại là thấy hai người Thẩm Quyền và Lương Chấp......
Không nghĩ nữa!
"Ờm... cũng ngon." Lương Chấp không hiểu Thẩm Quang Minh thế nào lại biến thành như vậy chỉ sau một đêm.
Cậu nói với hệ thống: "Thẩm Quang Minh đi trước cả khi tao ngủ, không biết nó gặp phải chuyện gì."
Hệ thống: "......"
Nó không biết Thẩm Quang Minh gặp phải cái gì, nhưng Lương Chấp xém chút nữa gặp cái gì thì nó thấy toàn bộ quá trình.