C20
"Hay là ngoại trừ trẫm Quý quân còn có tình lang khác?" Thương Quân Lẫm bắt lấy cánh tay của thanh niên, cúi người tới gần.
"Đương nhiên không có,"con ngươi Thẩm Úc xoay chuyển, "Trên đời này,còn ai có thể so với bệ hạ?"
Đột nhiên nhớ tới mật báo Ẩn Long Vệ từng tìm hiểu được trước khi Thẩm Úc tiến cung.Ánh mắt Thương Quân Lẫm âm trầm: "Quý quân cũng không nên lừa trẫm."
"Bệ hạ nên tin tưởng vào bản thân ngài, nếu không tin chính mình thì cũng nên tin tưởng mắt nhìn người của ta.
Vì sao ta lại không muốn trân châu mà lại đi dành mắt cá?" Thẩm Úc gợi lên khóe môi, "Mắt nhìn người của ta rất tốt."
"Mắt nhìn người của Quý quân xác thật rất tốt, đến cả ý đồ cướp ngục của người khác cũng có thể nhìn ra."Giọng điệu của hắn có vẻ rất bình tĩnh, phảng phất như chỉ là thuận miệng nói.
Thẩm Úc sẽ không ngây ngốc cho rằng Thương Quân Lẫm đang khen mình.Thẩm Úc hiểu chuyện này không dễ dàng bị một vài câu nói đã được cho qua.
Trong lòng y có rất nhiều ý nghĩ xẹt qua nhưng trên mặt lại không mảy may biểu hiện ra chút nào.Phảng phất như là không nghe ra ẩn ý trong lời nói của Thương Quân Lẫm, Thẩm Úc nghiêng nghiêng đầu: "Bộ dạng mấy người kia trông lén lút như vậy, vừa nhìn là biết có mưu đồ.Nếu người phát hiện bọn họ chính là bệ hạ, bệ hạ nhất định cũng có thể nhìn ra ý đồ xấu xa của bọn họ."
Thương Quân Lẫm nhìn Thẩm Úc bằng ánh mắt sâu xa, trong mắt hiện lên ý cười nhợt nhạt: "Quý quân nói có lý."
"Bệ hạ,đã bắt được chủ mưu của chuyện cướp ngục chưa?" Nhắc tới chuyện này, Thẩm Úc có chút hứng thú.
Chuyện cướp ngục được công bố ra bên ngoài.
Đẩy ra chủ mưu là người Trương gia ra.
Toàn bộ người của Trương gia đã bị hạch tội, nên chém đầu thì chém đầu,nên lưu đày thì lưu đày.Theo sự rớt đài của Trương gia,vụ án Trương ngự sử cũng bị dập xuống.
Nhưng trong lòng Thẩm Úc biết rõ, người "được" cướp ngục là tiểu công tử của Hà gia chứ không phải Trương ngự sử.Người phía sau màn bày ra việc này đương nhiên cũng không phải là người của Trương gia.
Khả năng cao là do Việt Vương gây ra,thế nhưng không biết Thương Quân Lẫm có tra được ra Việt Vương hay không.
"Quý quân thông minh như vậy, không ngại đoán xem, ai là người cướp ngục."
"Bệ hạ không chịu gợi ý một chút nào sao ta có thể đoán ra được." Thẩm Úc tỏ vẻ oán giận.
"Quý quân biết thân phận của người bị cướp ngục sao?" Thương Quân Lẫm hỏi.
"Không rõ lắm." Thẩm Úc lắc đầu, biết cũng không thể thừa nhận ngay lúc này.
"Người nọ tên là Hà Cẩm Nguyên."Lúc nói chuyện, Thương Quân Lẫm nhìn chằm chằm vào mặt Thẩm Úc.Không chịu bỏ qua bất cứ biểu cảm nào.
Trước hay sau hắn đều cảm thấy, chuyện này quá kỳ lạ, trùng hợp đến mức hoàn toàn không giống như là một sự trùng hợp thông thường.Thẩm Úc nắm vai trò gì trong chuyện này hắn thực sự không biết.
Nhìn con ngươi trong suốt của thanh niên, Thương Quân Lẫm thật sự hy vọng hắn không có bất cứ liên quan nào đến chuyện cướp ngục.
Thẩm Úc cảm nhận được Thương Quân Lẫm đang đánh giá mình, sắc mặt không có chút thay đổi nào.Hắn biết chuyện Hà tiểu công tử là bởi vì kiếp trước, căn bản không sợ Thương Quân Lẫm tra được gì.
Tuy năng lực của Ẩn Long Vệ khá mạnh,
nhưng cũng không có khả năng tra được những chuyện chưa từng xảy ra.
"Hà Cẩm Nguyên? Có quan hệ gì với Hà gia sao?" Thẩm Úc hơi hơi nhíu mày.
"Không tồi," không phát hiện bất cứ chỗ nào dị thường trên người của Thẩm Úc, Thương Quân Lẫm thu hồi ánh mắt, gật đầu, "Hắn là người có năng lực tốt nhất trong thế hệ này của Hà gia.Cũng là người được Hà gia kỳ vọng nhiều nhất,hắn có thể một lần nữa dẫn dắt Hà gia đi lên đỉnh cao."
"Đừng nhìn Hà gia hiện tại đã xuống dốc mà nhầm.Vài thập niên trước, Hà gia cũng từng là một gia tộc huy hoàng, cường thịnh, ở Đại Hoàn muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.Nếu không phải do Tiên hoàng không cưới nữ nhân Hà gia, nói không chừng hiện tại Hà gia vẫn là một gia tộc lớn."
"Con rết trăm chân chết cũng không ngã xuống.Tuy Hà gia đã xuống dốc vài thập niên, nhưng vẫn còn vài thứ được giấu kín,có thể lật ngược ván cờ bất cứ lúc nào.
Các thế lực lưu lại đều sẵn sàng liều mạng nếu cần thiết."
Dưới ánh nến,nửa khuôn mặt của nam nhân giấu trong bóng đêm, không thể thấy rõ.
Thẩm Úc cầm lấy chiếc bút được treo trên giá, xoay xoay: "Người cướp ngục không phải người của Hà gia?"
"Hà gia không có đủ sức để làm." Thương Quân Lẫm cười bắt lấy bút lông trên tay Thẩm Úc "Nếu Hà gia có năng lực, cũng không cần đem hy vọng đẩy lên người Hà Cẩm Nguyên."
Thương Quân Lẫm bí mật giam giữ Hà Cẩm Nguyên cũng có nguyên nhân riêng.
Nguyên nhân chính là muốn câu ra thế lực ẩn sâu của Hà gia.Không ngờ đối phương có thể giữ được bình tĩnh, không ra tay.
"Bệ hạ mau nói, không cần dụ ta cắn câu." Thẩm Úc phủng cằm thúc giục.
"Quý quân là đang xem trẫm như người kể chuyện sao?" Thương Quân Lẫm cũng không tức giận, "Còn muốn cảm ơn Quý lúc trước đã nhắc nhở.Trẫm đã thử sai người điều tra theo hướng của các Phiên vương,không ngờ tra ra không thứ hay ho"
"Cho nên bệ hạ mới gọi các Phiên vương hồi kinh?" Thẩm Úc chợt ngộ ra,khó trách đời này mọi chuyện lại khác với kiếp trước.
Kiếp trước có khả năng cao cả đời Thương Quân Lẫm cũng không biết được Hà Cẩm Nguyên đã được Việt Vương cứu.
Thương Quân Lẫm không phủ nhận.
Thẩm Úc nghĩ nghĩ lại nói "Đưa người tới trước mí mắt.Lại nghĩ cách kích thích bọn họ một chút, nhiều ít cũng sẽ lộ ra sơ hở."
Ngày mở tiệc mừng thọ càng ngày càng gần, trong cung cũng càng ngày càng bận rộn.
Trong cung đã bố trí tốt mọi thứ.Yến tiệc được Lễ Bộ phủ trách tổ chức, Thẩm Úc đi xem qua một lần,lại bận rộn đi xử lý những chuyện khác.
Những người bên cảnh Thẩm Úc cũng vội đến nỗi chân không chạm đất.Chính Thẩm Úc cũng không còn nhàn hạ như trước đây.Nhiều lần Cố thái y tới xem mạch hắn cũng bận việc không khám được.
"Quý quân vẫn nên bảo trọng thân thể." Cố thái y xem xong mạch, biểu cảm trở nên nghiêm túc.
"Cố thái y,bệnh tình của công tử nặng hơn rồi sao?" Mộ Tịch ở một bên sợ tới mức sắc mặt tái đi.
"Việc thân thể hao tổn không phải một sớm một chiều là có thể chữa khỏi.Ngày thường nên chú ý một chút,nếu không lúc vào đông Quý quân sẽ rất gian nan." Cố thái y nói.
"Có thuốc của Cố thái y, mùa đông năm nay của ta thoải mái hơn nhiều so với trước kia." Thẩm Úc nói lời thật lòng,bệnh của hắn đã có từ trong bụng mẹ mang đến nay rất sợ lạnh.Thời tiết ấm áp còn tốt, thời tiết hơi lạnh một chút,mỗi ngày Thẩm Úc đều phải trải qua rất gian nan.
Cái lạnh bao vây toàn bộ cơ thể, từ linh hồn đến thể xác đều không thoát khỏi.
Khí lạnh như ung nhọt trong xương, như bóng với hình.Dù trong phòng ấm đến mức nào cũng vẫn khó chịu.
Thẩm Úc sống hai đời,đều phải chịu nỗi khổ đó.
Mùa đông năm nay cũng là mùa đông thoải mái nhất của hắn từ trước đến nay.
"Thần sẽ thử tìm trong sách cổ,nhất định có thể tìm được phương pháp trị liệu cho Quý quân."
Không bao lâu sau, Thương Quân Lẫm đã biết tình hình bên này của Thẩm Úc.Bàn tay vung lên vội phái mấy cung nhân có kinh nghiệm tới hỗ trợ.
Mạnh công công tự mình dẫn người tới đây: "Bệ hạ cố ý dặn dò, Quý quân không cần quá mệt nhọc, có chuyện gì phân phó hạ nhân làm là được.Đây là người Bệ hạ bảo nô tài mang đến cho người, Quý quân cứ tùy ý sai sử."
Thẩm Úc đánh giá bọn họ,những người được đưa tới đều đã ở trong cung một thời gian dài.Trông rất thành thục ổn trọng, phẩm giai cũng không thấp.Những người này nếu đưa ra ngoài ít nhất cũng có thể làm trưởng sự.
Thẩm Úc cảm thấy, Thương Quân Lẫm phỏng chừng đã đem những người có thể sử dụng đóng gói mang đến đây.
Không thể không nói năng lực làm việc của những người này thật sự không tồi.Có bọn họ gia nhập, những thứ Thẩm Úc phải lo giảm bớt rất nhiều.
Thẳng đến vài ngày sau, Thẩm Úc mới biết được, Cố thái y vì bệnh tình của hắn đã cố ý đi tìm Thương Quân Lẫm.
Thẩm Úc chống cằm nhìn nam nhân đang ngồi phê sổ con, hỏi: "Cho nên bệ hạ đưa nhiều người như vậy đến đây là bởi vì Cố thái y giao phó sao?"
Động tác của Thương Quân Lẫm hơi khựng lại một chút.
"Bệ hạ có ý định đưa người tới đây trước khi Cố thái y tìm tới." Mạnh công công cười mở miệng.
Nếu là bình thường, hắn tuyệt đối không dám tùy ý mở miệng.Nhưng hiện tại hắn biết, Hoàng thượng đối xử với Thẩm quý quân rất khác biệt.Ở trước mặt Quý quân nói lời hay về Bệ hạ tuyệt đối đúng đắn.
Quả nhiên, Thương Quân Lẫm chỉ nhàn nhạt liếc Mạnh công công, phun ra hai chữ: "Lắm miệng."
"Là nô lắm miệng." Mạnh công công cúi đầu nhận sai, trong lòng lại không có sự sợ hãi.
"Ngươi quát Mạnh công công làm cái gì? Nếu không nhờ Mạnh công công nói, ta còn không biết được Bệ hạ cũng quan tâm ta đâu."
"Trẫm quan tâm Quý quân thì có vấn đề gì sao?"Thần sắc Thương Quân Lẫm trông rất bình tĩnh.
"Không thành vấn đề," Thẩm Úc vốn muốn đùa hắn một chút, thấy hắn không tức giận, lại tiếp tục trêu đùa, "Bệ hạ sau này ta cũng muốn ngài quan tâm ta như vậy nha."
"Quý quân nếu vẫn luôn ngoan ngoãn như thế này, trẫm sẽ luôn quan tâm Quý quân."
Nghe thấy lời Thương Quân Lẫm nói,khoé miệng Mạnh công công nhịn không được nâng lên.
Nếu tính tình Thẩm quý quân ngoan ngoãn, trên đời này sợ là không có ai không ngoan.
Ngày sinh nhật Thương Quân Lẫm rất nhanh đã đến.
Sáng sớm, Thẩm Úc bị Thương Quân Lẫm còn chưa rời đi đào ra từ trong chăn.
Thẩm Úc xoa xoa đôi mắt: "Bệ hạ?"
"Hôm qua không phải ngươi đã nói hôm nay muốn dậy sớm sao?" Thương Quân Lẫm không màng đến sự giãy giụa của Thẩm Úc, lấy quần áo sai người mặc lên cho hắn.
Thẩm Úc lẩm bẩm: "Còn không phải bởi vì bệ hạ long tinh hổ mãnh,lăn lộn ta mãi sao......"
"Mộ Tịch, tới đây hầu hạ công tử nhà ngươi rửa mặt." Không đợi Thẩm Úc tiếp tục nói lời bậy bạ, Thương Quân Lẫm đánh gãy lời hắn.
Nửa đêm hôm qua rõ ràng là Thẩm Úc lôi kéo hắn nói tình hình Đại Hoàn hiện tại.
Thế nhưng từ trong miệng Thẩm Úc nói ra, giống như đã xảy ra chuyện gì mờ ám.
Lại nhìn sắc mặt những người hầu xung quanh chung quanh,tất cả đều cúi đầu, khó nén thẹn thùng.
Mạnh công công cũng bày ra vẻ mặt "Ta hiểu được, Quý quân vất vả" Thương Quân Lẫm há miệng thở dốc.Lại nhắm mắt lại, loại tình huống này cũng không phải lần đầu xảy ra.Hắn cũng không rảnh đến mức mỗi ngày đều giải thích.
Thương Quân Lẫm đã chuẩn bị chu đáo cho bản thân, đứng ở một bên chờ Thẩm Úc rửa mặt.
Rửa mặt xong, rốt cuộc Thẩm Úc cũng hoàn toàn tỉnh táo lại.Nhìn hạ nhân hầu hạ chung quanh nhìn mình bằng ánh mắt sâu xa, trên mặt còn mang theo vui sướng nồng đậm.Đặc biệt là Mạnh công công cùng Mộ Tịch,trông họ vừa vui mừng lại vừa đau lòng.Thẩm Úc không thể hiểu được bèn xoa xoa mũi.
Đi đến bên người Thương Quân Lẫm, lôi kéo tay áo hắn, nhỏ giọng hỏi: "Bọn họ làm sao vậy?"
Thương Quân Lẫm quay đầu lại nhìn thoáng qua.Ở dưới ánh những của hắn, các cung nhân đều gục đầu xuống, không dám bày ra chút biểu cảm dư thừa nào.
"Lời nói của chính mình Quý quân không nhớ rõ sao?" Thương Quân Lẫm cúi đầu xem nhìn y.
Thẩm Úc cẩn thận hồi tưởng một chút, bỗng nhiên nhớ ra lúc mình chưa thanh tỉnh đã nói gì trước mặt cung nhân.Dần dần cúi thấp đầu.
"Quý quân không có gì muốn nói với trẫm sao?"
"Là ta nói chuyện lung tung, bệ hạ rộng lượng,tốt bụng sẽ không so đo loại chuyện nhỏ này với ta......!Đi......"Giọng nói của Thẩm Úc càng ngày càng nhỏ, "Nếu bệ hạ để ý, ta đây liền đi nói là...!là ta đã lăn lộn người quá mạnh......"
"Không cần," Thương Quân Lẫm xoa xoa giữa mi tâm, "Ngươi đi thay quần áo đi."
Thương Quân Lẫm có dự cảm, Thẩm Úc càng giải thích, cung nhân sẽ càng suy luận ra phương hướng kỳ quái hơn.
Vì vậy đành cam chịu.
Thẩm Úc lại xem nhìn vào mắt hắn, thấy hắn thật sự không giống như đang tức giận,bèn đi ra phía sau màn che(bình phong) thay quần áo.
Mạnh công công chậm rãi đi đến trước mặt Thương Quân Lẫm,nhỏ giọng khuyên nhủ: "Bệ hạ, Quý quân thân thể không tốt.
Cố thái y cũng đã nói qua, chuyện đó mong ngài cố gắng khắc chế một chút.
Huống chi hôm nay có rất nhiều việc, ngài hẳn nên thông cảm cho thân thể Quý quân."
Thương Quân Lẫm: "......"
Tác giả có lời muốn nói:Còn chưa được ăn thịt đã phải cõng nồi trên lưng(mang tiếng)
——————
Cảm tạ ở 2021-07-16 20:01:01~2021-07-17 20:08:37 trong lúc vì ta đầu ra bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nga ~
Cảm tạ đầu ra địa lôi tiểu thiên sứ: Thu trầm càng sáp, W đứa ở mỗi ngày không ngủ được, 34379777 1 cái;
Cảm tạ tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ: Tiểu á á 5 bình; yến sơ 4 bình; mập mạp giò, Forward, an tầm 3 bình; tô mộc, mộ li, độ độ tâm can nhi 2 bình; nước chanh nhi 1 bình;
Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!.