Bất Tử Bất Diệt

Chương 64: Đế cảnh

Trong người Độc Cô Bại Thiên, Chiến Thiên chân khí cùng Kinh Thiên chân khí dung hợp với nhau, không ngừng sản sinh. Hắn thi triển đế cấp thần thức âm thầm đề phòng điên đảo chúng sinh của Nam Cung Tiên Nhi

Thần công ma giáo sao lại rơi vào tay của Nam Cung Tiên Nhi chứ? Hắn âm thầm suy nghĩ, không lẽ Nam Cung thế gia sớm đã đầu nhập vào ma giáo? Việc này là không thể nào. Ma giáo dù thế lực có mạnh đi chăng nữa thì sợ rằng cũng khó mà động tới được một Nam Cung thế gia có căn cơ vững chắc như thế này

Nam Cung Tiên Nhi nhìn thấy Độc Cô Bại Thiên không có biểu tình gì, trong ánh mắt vụt qua một tia quang mang, cả người đột nhiên phát ra một sự cuốn hút yêu dị đến mê người, khiến cho người khác cảm thấy như muốn sa đọa, hơn nữa giọng nói lúc này lại càng êm ái :

"Độc Cô đại ca, huynh gia nhập Nam Cung thế gia không tốt sao?Có thể ở bên cạnh ta để bảo vệ ta. Huynh không biết rằng có rất nhiều người muốn làm hại Tiên Nhi sao. Ta thật sự rất sợ"

Vừa nói thì trên khuôn mặt cũng đã đầm đìa nước mắt. Một tuyệt thế dung nhan như vậy mà lại đẫm lệ khiến cho người ta nhìn qua thấy thật đáng tiếc. Điều này chứng tỏ cô ta đã vận dụng điên đảo chúng sinh tới cực hạn.

"Được rồi, Tiên Nhi, ta mãi mãi sẽ ở bên cạnh nàng"

Vừa dứt lời Độc Cô Bại Thiên liền đứng dậy đi tới trước mặt Nam Cung Tiên

Nhi, nắm lấy bàn tay ngọc ngà của nàng ta nói tiếp :

"Có ta bảo vệ nàng, thì bất cứ ai cũng không thể làm hại nàng được"

Trong ánh mắt của Nam Cung Tiên Nhi thoáng một tia sát ý nhưng chỉ trong chớp mắt đã biến mất, cứ để cho Độc Cô Bại Thiên nắm tay của mình:

"Độc Cô đại ca thật sự có thể toàn tâm toàn ý vì Nam Cung thế gia sao?"

Độc Cô Bại Thiên không trả lời câu hỏi mà đưa tay lên lau lấy nước mắt trên khuôn mặt Nam Cung Tiên Nhi :

"Tiên Nhi, ta muốn cưới nàng làm vợ. Chúng ta sẽ tìm một nơi sơn thanh thủy tú, sẽ sống tới khi bạc đầu…."

Nam Cung Tiên Nhi tránh khỏi tay của hắn thê lương nói:

"Ta biết huynh không nguyện ý giúp ta. Huh u…."

Vừa nói vừa khóc ôm mặt chạy ra ngoài Nguồn: http://Trà Truyện

Độc Cô Bại Thiên nhìn theo sau lưng của nàng ta mà muốn cười phá lên:

"Muốn mê hoặc ta sao, hắc hắc…… ta vừa khiến ngươi vừa làm vợ ta vừa lại mất người. Hắc hắc….đệ nhất mỹ nữ của Thanh Phong bị ta khinh bạc, nếu truyền ra ngoài thì không biết có bao nhiêu người tức chết đi được"

Dùng phương thức sở trường của đối thủ để đánh bại đối thủ khiến cho Độc Cô Bại Thiên như cảm thấy lâng lâng

"Mẹ kiếp, ta đắc ý quên mất, chẳng phải ta đang chọc vào lửa sao? Ta đang làm cái gì thế này, sao lại lỗ mãng như vậy….. Điên đảo chúng sinh quả không hổ danh là cái thế thần công của ma giáo. Ta bây giờ còn hiểu ra được chút ít. Nếu không phải thần thức sớm đạt đế cấp cảnh giới thì chỉ sợ ta sớm đã bị mê hoặc tâm trí….thật đáng sợ…"

Độc Cô Bại Thiên tức thì triển khai đế cấp thần thức tới cực hạn. Thần thức mãnh liệt tức thì cảm ứng được Nam Cung Tiên Nhi đang ở đâu. Lúc này những lời nói của nàng ta đều bị linh giác mẫn duệ của hắn nghe thấy không sót chữ nào

"Cha, cha mau phái ngươi giết chết Độc Cô Bại Thiên cho con"

Sắc mặt Nam Cung Tiên Nhi cực kỳ giận dữ

"Tiên Nhi, con sao vậy? Sao lại giận dữ đến thế này?"

"Cái tên hỗn đản đó thật ăn gan hùm, lại dám khinh bạc con, chiếm tiện nghi của con"

"Không lẽ thần công mà con bí mật tu luyện đối với hắn cũng vô hiệu sao? Mặc dù công lực của hắn rất mạnh, đạt tới cảnh giới siêu cấp cao thủ nhưng công lực của con thì đã đạt đến thứ vương cấp……"

"Công lực của hắn đạt tới đâu con không biết nhưng tu vi về tinh thần của hắn thì vượt hơn con rất xa. Người này đã biết con tu luyện điên đảo chúng sinh, hơn nữa lại không thể lợi dụng. Hừm……."

"Được, cha lập tức phái người đi giết hắn"

"Không, cha, cha hãy phái người chế ngự hắn nhưng đừng làm hắn bị thương. Cha hãy phong tỏa toàn bộ công lực của hắn. Con muốn xem lúc đó hắn đối phó với điên đảo chúng sinh của con như thế nào"

Nghe tới đây bất giác Độc Cô Bại Thiên cảm thấy ớn lạnh. Thiếu nữ này không chỉ mỹ lệ vô song, tâm cơ thâm trầm, hơn nữa lại ác độc vô cùng, Thật đúng là một nữ nhận cực kỳ khó đối phó.

Đột nhiên hắn cảm thấy một cổ thần thức mãnh liệt đang hướng thẳng về hắn. Hắn thầm kêu lên:

"Không tốt rồi, mẹ nó. Nam Cung Vô Địch đã thành đế rồi"

Độc Cô Bại Thiên vội vã thu đế cấp thần thức lại, phi nhanh về nơi mà hắn cảm ứng Nam Cung Tiên Nhi cùng Nam Cung Anh Hùng đứng hồi nãy. Hắn muốn trước khi Nam Cung Vô Địch tìm đến thì hắn phải trở thành bằng hữu của Nam Cung thế gia, thậm chí trở thành một cao thủ ra sức vì Nam Cung thế gia.

"Ầm"

Hắn phá cửa đi thẳng vào trong. Lúc này ở trong phòng chính là cha con

Nam Cung Tiên Nhi. Hai người thấy Độc Cô Bại Thiên tiến vào nhất thời sửng sốt.

"Nam Cung bá bá, ta muốn ra sức vì Nam Cung thế gia"

Vừa gặp mặt, Độc Cô Bại Thiên đã nói như vậy khiến cho cả hai lấy làm quái lạ, đưa mắt nhìn nhau không biết nói gì. Độc Cô Bại Thiên nói tiếp:

"Khi nãy lúc Tiên Nhi vừa bỏ đi, trong long ta bỗng cảm thấy như trống rỗng. Ta phát hiện ra ta thật sự yêu thích Tiên Nhi, thật sự yêu thích. Bây giờ ta mới tin là có việc chỉ gặp lần đầu tiên là đã yêu. TA biết nếu như ta bỏ đi thì ta sẽ vĩnh viễn mất đi Tiên Nhi. Ta nguyện ý lưu lại để ra sức vì Nam Cung gia, vĩnh viễn ở bên Tiên Nhi bảo vệ nàng. Dù cho nàng không yêu thích ta thì ta cũng muốn được mãi mãi bảo vệ nàng."

Nam Cung Anh Hùng không hề có biểu cảm gì. Cái lão hồ ly này tuyệt không tin Độc Cô Bại Thiên lại tự nhiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ như vậy

Nam Cung Tiên Nhi ra vẻ xúc động nói :

"Độc Cô đại ca, huynh thật khiến cho muội rất cảm động, tiểu muội thật không xứng đáng để huynh làm như vậy"

Hiển nhiên Nam Cung Tiên Nhi lúc này cũng không tin Độc Cô Bại Thiên.

Đúng lúc này, tại hậu viện của Nam Cung thế gia truyền lại một âm thanh vang trời

"Ầm"

Nam Cung Anh Hùng cùng Nam Cung Tiên Nhi đều tỏ vẻ vui mừng. Nam Cung Tiên Nhi mừng rỡ nói"Gia gia xuất quan rồi, gia gia đã thành công rồi"

Ngay sau đó một tiếng hú thật dài từ hậu viện truyền lại nghe như tiếng rồng ngâm khiến cho lá cây trong sân đua nhau rơi rụng xuống đất

Sau tiếng hú, một thanh âm lanh lảnh từ hậu viện truyền tới :

"Anh Hùng, con hãy mời vị bằng hữu bên cạnh con tới hậu viện gặp ta"

Dĩ nhiên thần thức của ông ta lúc này cũng đã phong tỏa lấy Độc Cô Bại Thiên.

Nam Cung Anh Hùng cùng Nam Cung Tiên Nhi giờ mới hiểu tại sao khi nãy Độc Cô Bại Thiên lại thay đổi đột ngột đến như vậy, đồng thời cả hai đều kinh hãi trước tu vi của hắn. Cả hai đều nhận thấy hắn đã cảm ứng được Nam Cung Vô Địch thần công đại thành trước cả hai người

Nam Cung Tiên Nhi cười thầm nhìn hắn nói :

"Độc Cô công tử, mời"

Độc Cô Bại Thiên hết cách chỉ biết đi theo hai người, trong đầu nghĩ thầm :

"Trời ạ, ta XXX ngươi, con mẹ nhà ngươi chơi ta một cú đau điếng rồi. Bây giờ Nam Cung Vô Địch mới xuất quan, biết vậy hồi nãy ta đã bỏ chạy….ta hận….."

Trong hậu viện lúc này đang có một trung niên cao lớn đứng bên trong. Nhìn khuôn mặt độ khoảng bốn mươi, cả người mang một khí thế mãnh liệt khiến cho người khác gặp phải bỗng dưng phải có một cảm giác thần phục.

"Gia gia, cung hỉ người đã phá vương thành đế"

Nam Cung Tiên Nhi chạy nhanh tới ôm choàng lấy đôi vai của trung niên nhân. Lúc này nhìn Nam Cung Tiên Nhi không hề có chút gì giống như một nữ tử độc ác, cũng không hề cảm thấy được đây lại là một nữ nhân có tâm cơ thâm trầm

"A a, gia gia, người đã phản lão hoàn đồng rồi, có lẽ phải trẻ hơn cả vài chục tuổi đó"

Trên khuôn mặt Nam Cung Tiên Nhi cười rạng rỡ, đẹp như một vị tiên tử, thuần khiết như một thiên sứ.

Nam Cung Vô Địch âu yếm vuốt đầu nàng ta rồi quay người lại nhìn Nam Cung Anh Hùng nói:

"Còn không mau mời khách vào trong phòng"

Độc Cô Bại Thiên thật sự kinh hãi. Nếu dựa vào tuổi của Nam Cung Anh Hùng mà tính thì Nam Cung Vô Địch ít nhất cũng phải bảy tám mươi tuổi. Không thể ngờ rằng khi gặp lại trẻ như thế này, nhìn qua thấy còn ít hơn cả người năm sáu mươi tuổi như Nam Cung Anh Hùng. Không lẽ khi công lực đạt tới cảnh giới đế cấp thì sẽ mang lại một điều kỳ diệu như vậy sao, có thể kéo lại được cả vài chục năm sinh mạng? Hén chi khi xưa tại Lý phủ ở Khai Nguyên thành, Đại Bi thiên vương Dương Thụy cugn2 Yêu thiên vương Lý Xương khi quyết đấu có nói, đạt đến niên kỉ của bọn họ nếu công lực không thể đột phá khỏi hạn chế cảnh giới vương cấp thì sẽ bắt đầu lùi dần. Thì ra một lão nhân bảy tám mươi tuổi khi đột phá được cảnh giới vương cấp lại có thể làm sống lại thân thể của mình, có thể trẻ lại cả vài chục tuổi. Thì ra nguyên nhân là như vậy.

Nét mặt của độc Cô Bại Thiên khi quan sát Nam Cung Vô Địch tỏ ra kinh hãi cùng cực thì khi Nam Cung Vô Địch quan sát hắn còn kinh hãi hơn nhiều. Lão không thể ngờ một "đế cấp cao thủ" đứng trước mặt lại còn trẻ hơn cả lão. Điều này cho thấy công lực người này còn cao thâm hơn lão .

Hai người đưa mắt quan sát lẫn nhau, đế cấp thần thức bất giác mất tự chủ tán phát ra. Hai cổ thần thức cùng giao phong tại một chỗ khiến cho Nam Cung Anh Hùng cùng Nam Cung Tiên Nhi bỗng nhiên cảm thấy hai người trước mặt bỗng như hai hòn núi cực lớn khiến cho người ta cảm thấy xấu hổ , muốn quỳ xuống để khấn bái. Cả hai đều hiểu lúc này đang bị sự uy hiếp bởi tinh thần của tuyệt đại cao thủ, bí chấn động bởi uy thế của cường giả.

Không khí trong sân càng lúc càng trầm trọng. Cả hai cường giả sở hữu đế cấp thần thức không ngừng phóng thần thức ra để giao phong với nhau khiến cho lá cây trong sân không ngừng rơi rụng.

Cha con Nam Cung Anh Hùng thật sự không thể hiểu nổi. Nam Cung Vô Địch lúc này đã sớm đạt tới cảnh giới cao thủ vô địch trong truyền thuyết, một cảnh giới cao thượng mà người luyện võ nào cũng truy cầu – đế cảnh cao thủ vậy mà chỉ có thể giao đấu bình thủ với Độc Cô Bại Thiên, thật khiến cho người ta khó mà tin được. nhưng bọn họ lại càng không thể không tin là Độc Cô Bại Thiên lại đạt tới cảnh giới đế cảnh cao thủ. Bởi vì lúc này bọn họ đều cảm thấy một sức mạnh tinh thần mãnh liệt từ hắn khiến cho người khác không thể không thần phục. Không tin cũng không được vì sự thật đã ở ngay trước mắt.

Nam Cung Tiên Nhi cảm thấy trong lòng đang rất thất vọng. Từ nhỏ nàng ta đã là một thiên kim tiểu thư, không chỉ diễm lệ vô song mà tư chất còn rất hơn người. Võ công nào cũng ráng kiếm về để tập luyện, công lực có thể ngạo thị trong đám thanh niên cao thủ, đạt tới cảnh giới thứ vương cấp. Như nàng ta biết thì trong đám thanh niên cao thủ chưa có một ai đạt tới cảnh giới vương cấp. Trong đám tuổi như mình thì nàng có thể coi như là một tuyệt đỉnh cao thủ.

Nhưng bây giờ, trước mắt nàng ta, người thanh niên đã từng khinh bạc nàng lại có tu vi vượt nàng quá xa khiến cho nàng thật khó mà chịu được. Đồng thời đối với Độc cô Bại Thiên, Nam Cung Tiên Nhi chợt có một cảm giác sợ hãi.

Đúng lúc này, thần thức của Độc Cô Bại Thiên cùng Nam Cung Vô Địch bỗng trở nên cuồng bạo. Hai đế cảnh cao thủ tạo ra một áp lực khiến cho người khó mà chịu đựng. Nam Cung Vô Địch trầm giọng nói:

"Anh Hùng, Tiên Nhi, các ngươi mau lui ra ngoài mau"

Ngay khi Nam Cung Anh Hùng cùng Nam Cung Tiên Nhi lui ra ngoài thì thần thức của hai đế cảnh cao thủ cũng gia tăng đến cực điểm. Không gian lúc này lấy hai người làm trung tâm, không khí không ngừng chuyển động ra ngoài phát ra âm thanh như tiếng xé áo. Những chiếc lá ngô đồng trong sân từ trên cây rơi rụng lả tả nhưng tất cả đều hóa thành bụi phấn trong không trung để rồi cuối cùng ngay cả những cây ngô đồng cũng phải đổ xuống mặt đất. Sức mạnh tinh thần đó không vì vậy mà ngừng lại mà ngược lại áo ào hướng ra bên ngoài để rồi vô số phòng ốc cũng phải sụp đổ.