Bất Sát

Chương 2-7

Chương thứ 7: Túc xá học sinh mạnh nhất lịch sử

"Keisy..." Leola bình tĩnh nói.

"Làm chi vậy? Anh trước tiên đừng ồn, cái này rất khó đó, trời ơi, vì sao tôi và anh lại bị bố trí đến bộ phận khó nhất, phần lớn động tác đều là do chúng ta điều khiển mà, hu hu, Thanh Thanh chỉ phụ trách một cái ống pháo đấy, tôi xem thử Mai Nam, cái gì? Phụ trách điều chỉnh nhiệt độ của hệ thống điều hòa?" Keisy tức đến suýt nữa xé sổ tay điều khiển trong tay thành hai mảnh.

"Keisy..."

"Đừng ồn tôi nữa, Leola, anh mau xem sổ tay điều khiển cho xong, lát nữa hai chúng ta phân công một chút." Tuyến thượng thận của Keisy cấp tốc phân bố, phát huy công lực đọc nhanh như gió, muốn trong vòng nửa giờ phải học bằng được thứ mà học sinh viện cơ giáp học mười năm.

"Keisy..."

Keisy rốt cuộc ngẩng đầu lên, giận đùng đùng hét toáng: "Anh đang gọi hồn hả? Không xem sổ tay điều khiển cho mau, gọi tôi hoài làm gì?"

Leola chỉ vào hàng đầu tiên trang đầu tiên của sổ tay hỏi: "Cần điều khiển là cái gì?"

"Ặc..."

Cuối cùng, Keisy dưới tình huống thân mình lo chưa xong, nên do Thanh Thanh chỉ tốn ba phút đã xem xong cách điều khiển ống pháo, và Mai Nam chỉ tốn ba giây đã xem xong hệ thống điều hòa, bắt đầu giúp Leola giảng giải bộ phận của hắn, nhưng bộ phận chủ yếu của trang giáp chiến cơ đích xác vô cùng khó, ngay cả Mai Nam và Thanh Thanh đều chỉ có thể miễn cưỡng lý giải một phần ba, rồi truyền đạt lại cho Leola người đối với khoa học kỹ thuật hoàn toàn không biết tí gì, cuối cùng không biết còn đọng lại mấy phần mấy nữa.

Một phút trước khi nửa tiếng kết thúc, Keisy run rẩy hỏi: "Leola, anh biết được bộ phận nào?"

"Biết dùng máy cảm ứng." Leola thành thật nói, máy cảm ứng thoạt nhìn rất đơn giản, chỉ cần trang bị lên, máy cảm ứng tự mình sẽ cảm ứng động tác của người sử dụng.

Keisy suýt nữa là quỳ rạp xuống đất, chỉ có thể buồn bực trả lời: "Vậy anh cứ dùng máy cảm ứng đi."

Barbarise ở lúc "giáo dục" học sinh, trước giờ chưa từng đến muộn, hắn không lệch một giây xuất hiện ở trước mặt học sinh, trên mặt mang tươi cười thỏa mãn kỳ quái, còn vô cùng nhiệt tình nói: "Nào nào, mọi người mau về phòng đến vị trí mỗi người đi, để học sinh của viện trang giáp và viện kỵ sĩ thưởng thức một chút, viện thuật sĩ chúng ta là cái gì cũng biết, ha ha ha." Barbarise nói xong, không nhịn được dương dương đắc ý cười ầm lên.

"Hiệu trưởng nhất định vừa lại cùng đạo sư của hai viện khác xảy ra chuyện gì rồi." Thanh Thanh và Mai Nam đều khóc không ra nước mắt. (Đạo sư: người hướng dẫn, thầy giáo)

Keisy mang theo hai hàng lệ trong, vỗ vỗ vai Leola: "Người anh em, chúng ta chuẩn bị đi liều mạng với Misery thôi."

Leola cũng không thể nói cái gì, đối với người vừa mới hiểu cần điều khiển là cái gì mà nói, muốn khống chế cỗ trang giáp cỡ lớn mà không sai sót, không khỏi quá làm khó người rồi, Leola và Keisy đơn giản là mang theo tâm lý chắc chắn bị đuổi học mà bước vào túc xá, sau khi trở về căn phòng quen thuộc của bọn họ, chuyện đầu tiên Keisy làm chính là đóng gói hành lý, mặc dù cái gọi là hành lý cũng chẳng qua chỉ có hai ba bộ quần áo.

"Khởi động trang giáp nhanh lên! Nếu không đuổi học hết phòng số 111!" Tiếng của Barbarise vang vọng cả tòa túc xá, dọa cho Keisy bỏ mặc cả quần áo, ba chân bốn cẳng đi đến bàn học, đặt tay lên một cái đồ chặn giấy hình tròn, sau khi đồ chặn giấy xuất hiện mấy tia sáng, một giọng nói trung tính nhu hòa vang lên.

"Khởi động trang giáp, xin lựa chọn loại hình biến hình."

"Hình người." Keisy không hề nghĩ ngợi đã lựa chọn hình người, dưới tình huống vẫn chưa quen trang giáp, cậu thế nhưng không muốn lựa chọn hình chim ưng bay lên trời, lát nữa té thành một đống sắt vụn, vậy cũng không cần lo lắng Barbarise có đuổi học cậu, để cậu đi liều mạng với Misery hay không nữa.

Leola lặng lẽ ngồi xuống ở một cái bàn khác, cũng đặt tay lên đồ chặn giấy.

Túc xá kim loại khổng lồ bắt đầu biến hóa, mọi vách tường và phòng ốc đều một lần nữa tổ hợp, giường chiếu trong phòng lật một cái, biến thành bệ kim loại phẳng, mà ghế của Keisy di động đến bệ phẳng, tường xung quanh bắt đầu di chuyển tới gần hai người, chỉ chốc lát, cả căn phòng biến thành một cái không gian nho nhỏ, vách tường xung quanh Keisy còn vươn ra rất nhiều máy móc, phím ấn, mà Leola thì đứng ở bệ phẳng phía trước Keisy, trên tay và trên chân đều bao trùm máy cảm ứng.

Cuối cùng, xung quanh hai người đều được bao vây bởi màn hình, trên màn hình chiếu ra toàn bộ hình ảnh ba trăm sáu mươi độ, chỉ thấy Barbarise đang bay ở phía trước trang giáp chiến cơ, mắt tỏa sáng tứ phía, trong miệng còn hét lớn: "Mục tiêu, viện trang giáp chiến cơ!"

Sống lưng Keisy tê dại, cậu khóc không ra nước mắt mà nghĩ, ngay cả thời gian làm quen điều khiển cũng không có, đã muốn tàn sát viện trang giáp chiến cơ? Nếu viện trang giáp chiến cơ nhìn thấy cái tên to lớn này đi về phía bọn họ, không lập tức khai hỏa mới lạ, mà một đám học sinh viện thuật sĩ vừa mới xem nửa giờ sách thuyết minh có thể điều khiển trang giáp đánh thắng học sinh của viện trang giáp sao? Quên đi, cậu tốt hơn hết là đi liều mạng với Misery cho rồi.

"Keisy, bây giờ làm sao đây?" Leola giơ tay lên, nhìn máy cảm ứng trên cổ tay, hoàn toàn không thể lý giải đây là cái gì.

"Trên tay và chân anh chính là máy cảm ứng, anh làm động tác gì, cỗ người máy này sẽ làm động tác đó." Keisy có chút vô lực nói, đương nhiên chuyện không đơn giản như thế, sự nhịp nhàng của mỗi một động tác đều phải dựa vào bảng điều khiển phức tạp rắc rối trước mặt Keisy để phụ trách, Keisy thở ra một hơi dài: "Đừng chuyển động quá nhanh, đây là người máy, theo không kịp động tác của anh, anh và tôi phải phối hợp tốt, nếu không chúng ta không cần chờ viện trang giáp khai hỏa, tự mình đã té chết trước rồi."

"Bây giờ chầm chậm tiến lên mấy bước." Trong lúc Keisy nói, mắt và tay đều không nhàn rỗi, bắt đầu ấn rất nhiều phím ấn, khởi động các bộ phận thân thể của trang giáp chiến cơ.

Leola gật đầu, chân chầm chậm giơ lên, mà ở bên ngoài, trang giáp chiến cơ hình người cũng chầm chậm giơ chân lên, cái này thế nhưng khiến cho những học sinh khác tụ tập ở phần thân trang giáp bận rộn, mọi người đều bận đến thất điên bát đảo, bận tiếp thu đủ loại mệnh lệnh phối hợp mà Keisy truyền đến.

Leola sau khi di chuyển lên phía trước mấy bước, quay đầu hỏi: "Không vấn đề?"

"Không cần quay đầu đâu, anh quay đầu tôi liền phải làm thêm cái động tác, hai người chúng ta chỉ cần nói chuyện, là sẽ truyền đến tai mọi người, bây giờ tiến về hướng mười giờ, Barbarise lại đang hối rồi." Keisy khó chịu nói.

Một cỗ trang giáp chiến cơ hình người màu bạc đang chầm chậm tiến tới viện trang giáp chiến cơ, thỉnh thoảng còn xuất hiện tình huống động tác không nhịp nhàng, cái báo cáo này lập tức truyền đến tai đạo sư của viện trang giáp chiến cơ, bởi vì sự biến mất của túc xá học viện thuật sĩ và Barbarise đang đắc chí mà bay ở phía trước trang giáp chiến cơ, đạo sư viện trang giáp lập tức nhảy dựng lên, miệng chửi ầm ầm: "Barbarise khốn kiếp, chắc chắn là muốn đập bể tấm biển của viện trang giáp chiến cơ đây mà, chẳng qua chỉ là thua mấy ván cờ mà thôi, có cần thiết làm to như thế không!"

Nhìn thấy báo cáo trong tay chỉ ra, trang giáp chiến cơ của viện thuật sĩ cao tới hơn ba mươi mét, đạo sư viện trang giáp suýt nữa không trợn lòi mắt ra, trang giáp lớn như thế dù là học sinh viện trang giáp cũng phải tốn rất nhiều thời gian học tập điều khiển, chẳng lẽ mưu sinh dã ngoại của viện thuật sĩ lúc trước thực ra là len lén chạy đi học điều khiển trang giáp?

Đạo sư lập tức căng thẳng ấn xuống phát thanh khẩn cấp: "Địch tập kích! Mọi học sinh viện trang giáp chiến cơ toàn bộ leo lên trang giáp, chờ lệnh ở cửa chính học viện."

Phát thanh khẩn cấp chưa từng có này chấn động toàn viện trang giáp, lại có thể có người dám công kích học viện Acalane? Chúng học sinh đều bắt đầu chạy, leo lên trang giáp chiến cơ của mình, ôm theo tâm tình vừa căng thẳng vừa hưng phấn nghênh đón chiến đấu chân thực đầu tiên của mình.

Mọi học sinh của viện thuật sĩ, tất cả đều nhìn thấy hàng trăm cỗ trang giáp chiến cơ bên ngoài viện trang giáp chiến cơ, lòng của mọi học sinh đều trầm xuống, điều duy nhất vui mừng chính là, mọi học sinh của viện thuật sĩ sớm đã có tâm lý chuẩn bị, đã mua bảo hiểm tai nạn kếch xù rồi... chẳng qua, mình điều khiển trang giáp chiến cơ phóng đến viện trang giáp chiến cơ khiêu chiến, đây nói làm sao cũng là hành vi tự sát đi? Đám học sinh khóc không ra nước mắt mà nghĩ, ngàn vạn lần đừng để chết rồi còn lấy không được bảo hiểm à!

"Leola, anh cảm thấy anh tiêu diệt Misery và Barbarise dễ hơn, hay là điều khiển cỗ trang giáp này đánh bại hàng trăm cỗ trang giáp do học sinh viện trang giáp chiến cơ điều khiển dễ hơn?" Keisy bắt đầu do dự.

"Tôi không thể giết người." Leola đơn giản rõ ràng trả lời.

Trang giáp chiến cơ cỡ lớn của viện thuật sĩ chầm chậm đứng ở nơi cách viện trang giáp mười mấy mét, lặng lẽ chờ đợi mệnh lệnh của Barbarise, mặc dù học sinh của viện thuật sĩ đều đã bắt đầu thay mình đọc văn tế rồi, mà mỗi học sinh viện trang giáp đối diện đều nuốt nuốt nước miếng, trang giáp chiến cơ lớn như thế cũng không phải thứ dễ dàng nhìn thấy được, học sinh học viện trang giáp chiến cơ đều bắt đầu nghĩ, mình có sẽ bị trang giáp chiến cơ này một cước đạp bẹp không?

Barbarise gật gù đắc chí hô lên: "Đều là một đống đồ cỏn con, bị trang giáp chiến cơ của ta đạp một cái, toàn bộ sẽ biến thành tờ giấy hết."

Đạo sư trang giáp chiến cơ đối diện cũng sử dụng trang giáp hình thiên sứ bay đến trước mặt Barbarise, tức đến hổn hển gào lên: "Ông làm cái quỷ gì vậy hả? Có cần thiết vì một ván cờ, liền khơi mào đại chiến của hai cái học viện không?"

"Hê hê, đương nhiên cần thiết rồi." Barbarise cười gian, hắn đương nhiên sẽ không thừa nhận mình chỉ là mượn cớ, nguyên nhân chân chính là bởi vì đạo sư viện kỵ sĩ khinh thường nói với hắn "Viện thuật sĩ cái gì cũng không được". Đợi đến khi Barbarise đối phó xong viện trang giáp, khiến viện kỵ sĩ căng thẳng một chút, tiếp đến đương nhiên là đến viện kỵ sĩ dạo chơi rồi.

"Leola, tôi thật muốn một cước đạp bẹp Barbarise!" Keisy nghiến răng nghiến lợi nói, lời này vừa ra, học sinh viện thuật sĩ trong phần thân đều điên cuồng gật đầu.

Nhưng, Barbarise không cho viện thuật sĩ cơ hội đạp bẹp hắn, hắn quát lên với trang giáp cỡ lớn: "Bắn đại pháo chủ!"

Đại pháo chủ chính là quản hạt của Thanh Thanh, Thanh Thanh sợ Barbarise gần chết, không suy nghĩ nhiều, lập tức bổ sung đại pháo chủ lên vai trang giáp nhắm vào viện trang giáp, hai ống pháo lớn từ đó bắn ra, ngay cả Mai Nam bên cạnh cũng không kịp ngăn cản Thanh Thanh. Hai tia sáng khổng lồ oanh kích vào viện trang giáp, căn bản không ai ngờ đến, cái gã thân là hiệu trưởng học viện Acalane lại có thể làm thật, viện trang giáp ngay cả vòng bảo hộ cũng không kịp khởi động, một nửa viện trang giáp từ đấy bị hủy trong chốc lát.

Đạo sư viện trang giáp há hốc miệng, không dám tin Barbarise lại có thể thật sự làm cho viện trang giáp nổ tung.

Barbarise gật gù đắc chí: "Quả nhiên uy lực cường đại, bây giờ có thể đến viện kỵ sĩ đi tìm cái tên đạo sư kỵ sĩ tự cho mình là thanh cao kia rồi, ha ha ha, lần này nhất định phải cho hắn đẹp mắt!"

"Ông, ông có thù với viện kỵ sĩ, làm gì lấy viện trang giáp của ta để trút giận?" Đạo sư viện trang giáp ngón tay run rẩy, tức đến ngay cả mặt cũng biến thành màu gan lợn, trang giáp thiên sứ cũng cầm lên cung tên trí mạng.

Barbarise cười ha ha: "Ông bạn cờ à, ta nào dám lấy ông để trút giận chứ, dù sao ta cũng đã xin được tiền chỉnh tu lại học viện Acalane với đế quốc Acalane rồi, lấy viện trang giáp để thử nghiệm trang giáp của ta, còn có thể bớt đi phí tháo dỡ, ha ha."

Khi đạo sư viện trang giáp đang sững sờ tiêu hóa lời nói này, Barbarise vừa lại chỉ huy học sinh học viện thuật sĩ, tiến về phía mục tiêu chân chính, viện kỵ sĩ.

"Kỵ sĩ... không dễ bắt nạt hơn viện trang giáp đâu à." Keisy thở dài, chỉ hi vọng kỵ sĩ sẽ tuân thủ tinh thần kỵ sĩ "một chọi một", thế này xác suất viện thuật sĩ bị diệt vong cũng nhỏ đi một chút.

Trong lòng Leola cũng lần đầu xuất hiện do dự, viện kỵ sĩ có Lansecy và Jasmine, từ sự hiểu biết của mình đối với bọn họ để xem, để bảo vệ viện kỵ sĩ, hai người bọn họ chắc chắn là người thứ nhất thứ hai xông lên.

Dưới nhịp bước "lớn" của trang giáp khổng lồ, đám người Keisy rất nhanh chóng đến phía trước viện kỵ sĩ, mà kỵ sĩ được huấn luyện có phương pháp của viện kỵ sĩ đang cưỡi trên vật cưỡi của mình, phía trước viện kỵ sĩ xếp hành hai hàng ngũ, phía trước nhất chính là một kỵ sĩ hoa văn bạc mặc kỵ sĩ phục màu đen, cũng chính là đạo sư của viện kỵ sĩ, hắn cưỡi trên một con ngựa màu đen, ánh mắt cực độ khinh thường nhìn về phía trang giáp cỡ lớn.

"Đạo sư, xin để tôi đi!" Hai giọng nữ cùng vang lên, chính là Lansecy và Jasmine, luận về thực lực, hai người này đích xác cũng là số một số hai trong học viện.

Nhìn học sinh tâm đắc của mình dáng vẻ không chút e sợ, khuôn mặt lạnh của kỵ sĩ hoa văn bạc cũng xuất hiện một nét cười, nhưng trải qua cân nhắc, kỵ sĩ hoa văn bạc vẫn không định phái hai người này đi, hắn uy nghiêm nói: "Các ngươi đều không có vật cưỡi, không dễ đối phó trang giáp."

Lansecy và Jasmine vừa nghe, đều lộ ra biểu tình thất vọng, chỉ là Jasmine lại cũng có cảm giác âm thầm thở phào, cô nghĩ nếu như đây thật là của học sinh viện thuật sĩ thao túng, vậy Leola hẳn là cũng ở trong đi!

Kỵ sĩ hoa văn bạc nhìn trang giáp cỡ lớn áp sát, hắn cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ, Barbarise muốn tới thì cứ tới đi, hắn sẽ chứng minh thực lực những học sinh của viện kỵ sĩ có bao nhiêu cao cường, kỵ sĩ hoa văn bạc gần như không suy nghĩ, liền gọi học sinh mạnh nhất viện kỵ sĩ, một học sinh mạnh đến thực lực không thể lường được.

"Bạch Thiên, ngươi đi nghênh chiến." Đạo sư hoa văn bạc gọi một cái tên mà người của viện kỵ sĩ đều biết, một trong ba Long kỵ sĩ cực hiếm của viện kỵ sĩ, cũng là kỵ sĩ hoa văn lam mạnh nhất đến gần hoa văn bạc nhất của viện kỵ sĩ, mà Bạch Thiên cũng có tiếng là tuân thủ tinh thần kỵ sĩ, trong viện thường thường đều gọi hắn là kỵ sĩ hoàn mỹ.

Trên thực tế, nếu như không phải tinh thần kỵ sĩ hoàn mỹ của Bạch Thiên, học sinh viện kỵ sĩ gần như đều muốn đem Bạch Thiên tóc lam mắt vàng, vừa lại chính là kỵ sĩ hệ Quang Minh coi thành Mặt Nạ Bạc rồi, đặc biệt là, trong học sinh toàn học viện, cũng chỉ có Bạch Thiên mới có thể chống đỡ Long Vũ đấu khí của Lansecy. (Đương nhiên, đây chỉ là chín đường Long đấu khí, không phải sáu mươi sáu đường mà Leola hứng chịu.)

"Tôi sẽ cố hết sức, đạo sư." Bạch Thiên từ trong đoàn học sinh bước ra, mặc kỵ sĩ phục màu trắng và khinh giáp màu bạc, tóc dài màu xanh da trời buộc ra sau đầu một cách gọn gàng, Bạch Thiên với khuôn mặt tràn ngập sự điềm tĩnh đích xác không hổ thẹn cho cái tên kỵ sĩ, hắn đọc chú ngữ triệu hồi, gọi ra vật cưỡi của mình là một con Hỏa Long màu đỏ, trong tay Bạch Thiên cầm trường mâu màu trắng tuyết, bay về phía trang giáp khổng lồ.

"Có kỵ sĩ bay tới rồi!" Keisy căng thẳng nhìn một con rồng bay về phía bọn họ.

Giọng của Thanh Thanh cũng từ phần thân truyền đến: "Là Bạch Thiên." (Bạch thiên là ban ngày)

"Nhảm nhí! Ai cần cô nói, tôi cũng biết bây giờ là ban ngày!" Keisy rống giận, người đang dùng hai bàn tay và hai con mắt thành mười sáu cái như Keisy, tính khí bây giờ thực sự không tốt được chỗ nào.

Thanh Thanh bị tiếng quát của Keisy dọa cho đến núp vào trong góc khóc thút thít, Mai Nam đành tiếp tục giải thích: "Bạch Thiên mà Thanh Thanh nói là người, chính là kỵ sĩ bây giờ đang cưỡi Hỏa Long, hắn là kỵ sĩ có thực lực nhất viện kỵ sĩ, ngay cả Jasmine cũng chịu lép vế."

Keisy lần này thật sự điên đầu rồi, mặc dù nói, viện thuật sĩ cũng có một "kỵ sĩ" cực mạnh —- Mặt Nạ Bạc, nhưng dưới loại tình huống này, căn bản không thể phái Mặt Nạ Bạc đi. Mà cỗ trang giáp cỡ lớn này trên biểu hiện thoạt nhìn rất uy phong, nhưng Keisy vô cùng hiểu rõ, viện thuật sĩ lâm thời nước tới chân mới nhảy căn bản ngay cả một phần mười thực lực của cỗ trang giáp cũng phát huy không ra, ngoại trừ bước đi chậm, biến hình, bắn pháo đạn (bắn không cần nhắm) này ra, động tác độ khó cao hơn một chút hoàn toàn không được.

Đây làm sao có thể đánh thắng Hỏa Long kỵ sĩ có độ linh hoạt cao?

"Keisy, có thể nâng cao tốc độ không?" Mắt của Leola nhìn chằm chằm vào Hỏa Long kỵ sĩ, đáy lòng phán đoán, nếu như không nâng cao tốc độ sợ rằng căn bản không thể ngăn cản công kích của Hỏa Long kỵ sĩ.

"Nâng cao đi." Keisy không còn sức nói: "Nói không chừng chúng ta bởi vì động tác không phối hợp mà té ngã, sẽ tốt hơn Hỏa Long kỵ sĩ đánh bể chúng ta."

Lời này nói rất đúng, Leola dễ dàng hiểu rõ động tác của kỵ sĩ, tay phải nhanh chóng ngăn cản công kích của kỵ sĩ, nhưng chính là quá