Bất Hủ Thần Vương

Chương 65: Địch ý từ phía thành chủ

Phủ Vân La thành chủ, thành chủ La Hiên hai tay chắp sau lưng, thân hình cao ngất, trong ánh mắt mang theo vài phần nghiêm trọng, hỉ nộ hoàn toàn không lộ ra ngoài, làm cho người ta nhìn không ra nội tâm của hắn đang nghĩ gì.

Giờ phút này, La Hiên đang đi tới đi lui, dưới chân giẫm lên nền đá xanh, phát ra tiết tấu nhẹ nhàng mà có lực.

La Hiên mỗi một bước đi, trái tim của Tống Thanh Sơn đang đứng bên cạnh, liền nhảy theo một cái.

- Thành chủ đại nhân...

Tống Thanh Sơn lấy gan kêu một tiếng.

Tuy cùng là Thiên Nhân cảnh cường giả, nhưng Tống Thanh Sơn ở trước mặt Vân La thành chủ, phảng phất giống như một tiểu hài tử phạm sai lầm nhìn thấy gia trưởng, căn bản không dám thở mạnh, cẩn thận từng li từng tí.

Vân La thành chủ, không giận mà uy, khí thế cường đại, làm cho Tống Thanh Sơn không có cách nào thăm dò được thực lực sâu cạn của La Hiên.

- Ân, Tống tộc trưởng. Ý đồ của ngươi đến đây, ta đã biết. Không nói gạt ngươi, tuy Phủ Thành chủ ta cùng Thiên Các cứ điểm lui tới mật thiết, nhưng cuối cùng là hai cái cơ cấu bất đồng. Ta từng nói bóng nói gió hỏi qua bọn hắn về con đường nhập hàng Nghịch Yêu Đan, người phụ trách của bọn họ chỉ cười mà không nói, chỉ nói đây là luật lệ sinh ý, không thể tiết lộ. Tại nơi này, ta dù là thành chủ, cũng không cách nào bắt buộc họ được.

Không phải La Hiên không muốn bắt buộc, mà là hắn căn bản không có tư cách này. Mặc dù là chủ nhân Vân La Thành, ở trước mặt Thiên Các, cũng cường thế không nổi.

Dù sao, "Thiên Các" là thế lực cường đại, một cái Vân La Thành nho nhỏ có thể so sánh hay sao. Phải biết rằng, Vân La Thành đối với Thiên Các mà nói, đến tư cách thành lập một cái phân đà đều không có!

Chỉ có cường đại như Hắc Thạch Thành, mới có tư cách thành lập một cái phân đà của Thiên Các.

Mà phân đà như vậy, Thiên Các có một trăm lẻ tám cái!

Như thế so sánh, một cái Vân La Thành, ở trước mặt Thiên Các, quả thực chính là nhỏ như hạt vừng. Tuy tiểu cứ điểm Thiên Các ở Vân La Thành không có thể đại biểu toàn bộ thế lực Thiên Các, nhưng cuối cùng cũng là chiêu bài của "Thiên Các".

Chỉ cần có chiêu bài này, Phủ Thành chủ cũng phải lễ kính ba phần.

Tống Thanh Sơn mang theo vài phần đắng chát:

- Ai, Tống gia ta lần này, thật đúng là bị đâm mà không minh bạch. Tống gia ta xưa nay cũng chưa bất kính với Thiên Các cứ điểm. Nhưng Thiên Các cứ điểm lại cố ý gây khó dễ Tống gia ta, lúc này ta còn không tin đây là sự thật.

- Thiên Các làm việc, tuy bá đạo, nhưng cũng có nguyên tắc, tuyệt sẽ không cố ý làm khó dễ Tống gia các ngươi. Nếu ta đoán không lầm, sau lưng việc này còn có bàn tay của gia tộc khác. Tống gia ngươi tại Vân La Thành có cừu gia nào, Tống đương gia ngươi nên hiểu rõ hơn ta mới đúng.

Tống Thanh Sơn ở trước mặt thành chủ La Hiên, cũng không cần che giấu, thở dài:

- Muốn nói đối thủ một mất một còn với Tống gia ta, tự nhiên là Nhậm thị gia tộc. Nhưng Nhậm thị gia tộc, chưa bao giờ làm qua sinh ý Nghịch Yêu Đan. Hơn nữa bọn hắn căn bản không có tư cách sản xuất ra Nghịch Yêu Đan.

Tống Thanh Sơn không phải chưa từng hoài nghi tới Nhậm thị gia tộc, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không tin Nhậm Gia có thủ bút lớn như vậy.

Dù sao, Tống gia xưa nay vẫn lấy Nghịch Yêu Đan làm sản nghiệp, mà Nhậm Gia ở phương diện này, căn bản chưa từng làm qua.

Nghịch Yêu Đan không phải là Linh dược, không thể dựa vào đào tạo là có được.

Nghịch Yêu Đan, cần phải có phương pháp luyện đan, có thủ pháp luyện chế tương ứng, có Luyện đan sư cường đại, còn phải có Đan Đỉnh!

Tất cả điều kiện này, thiếu một thứ cũng không được.

Mà những điều kiện này, Nhậm Gia một cái cũng không có!

Sức tưởng tượng của Tống Thanh Sơn tuy phong phú, cũng không nghĩ tới việc này cùng Nhậm thị gia tộc có quan hệ.

La Hiên khẽ vuốt cằm, Tống Thanh Sơn nói những này, hắn cơ bản cũng đồng ý. Nếu nói thủ bút lần này là của Nhậm Gia, hắn là người đầu tiên không tin.

Đang lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa đi vào một người, bước nhanh vội vàng tới trước mặt La Hiên, rỉ tai vài câu, đồng thời đưa một phần tư liệu cho La Hiên.

Người này là tâm phúc của La Hiên, là thủ hạ đáng tin cậy nhất.

La Hiên đem những tài liệu kia mở ra, chỉ lật một tờ, lông mày liền nhíu lại.

- Thành chủ đại nhân, có phát hiện rồi hả?

Tống Thanh Sơn hiếu kỳ hỏi.

La Hiên biểu lộ hết sức kinh ngạc, không kiềm chế được mà đọc hết tư liệu, tốc độ lật trang càng lúc càng nhanh. Không bao lâu, hơn mười tờ tư liệu đã đọc xong.

- Tống đương gia, ngươi tự xem đi.

Tống Thanh Sơn vội vàng cầm lấy xem:

- Này... đây là hóa đơn giao dịch? Yêu tộc yêu đan, còn có Cửu Anh Thảo, Vạn Vân Đằng...

Những hóa đơn giao dịch này vô cùng phân tán, chia ra rất nhiều phần, nếu chỉ xem một tờ, nhất định sẽ nhìn không ra cái gì.

Nhưng cẩn thận xếp cùng một chỗ xem xét, Tống Thanh Sơn bỗng nhiên sắc mặt đại biến:

- Đây là tài liệu Nghịch Yêu Đan!

- Đúng vậy.

La Hiên nhẹ gật đầu, Tống Thanh Sơn phản ứng chậm như thế, làm hắn có chút thất vọng.

- Thủ bút không nhỏ a, những tờ hóa đơn này, mặc dù phân tán vô cùng, nhưng tổ hợp lại xem xét, tuyệt đối là tài liệu của Nghịch Yêu Đan. Thành chủ đại nhân, những hóa đơn giao dịch này, không biết là từ đâu mà đến?

La Hiên hừ lạnh một tiếng, làm cho da đầu Tống Thanh Sơn run lên một hồi.

- Đây là danh sách tuyệt mật, ngươi vừa nhìn là biết đó là thủ bút của một nhà? Tống đương gia, có một số việc không chỉ đơn thuần là nhìn ở trên mặt. Chuyện ngươi cảm thấy không có khả năng đã xảy ra, lại hết lần này tới lần khác hỏi đã xảy ra chuyện gì!

- Cái gì?

Tống Thanh Sơn sắc mặt có chút khó coi, phảng phất đoán được cái gì, đột nhiên thân hình chấn động, nghẹn ngào hỏi:

- Chẳng lẽ là hóa đơn giao dịch của Nhậm Gia?

La Hiên thản nhiên nói:

- Đúng vậy, những tờ hóa đơn này, thông qua nhiều con đường bí mật tới Nhậm thị gia tộc, gần nửa tháng nay Nhậm Gia không ngừng tập trung thu mua Linh dược cùng yêu đan.

- Làm sao có thể?

Tống Thanh Sơn mặt xám như tro, hắn vẫn không tin được, Nhậm Gia làm sao có thể biết luyện chế Nghịch Yêu Đan?

Nhậm Gia cùng Tống gia tranh đấu, hiểu nhau rất rõ, ngay cả đối phương có bao nhiêu thân gia, bao nhiêu tài sản, chỉ sợ đều có thể biết được tám chín phần mười.

Thế nhưng mà, Tống Thanh Sơn chưa từng nghe qua, Nhậm Gia có năng lực luyện chế Nghịch Yêu Đan!

Hắn đem con gái gả vào Nhậm gia, nằm vùng mười sáu năm, đại bộ phận tình báo của Nhậm gia đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Hắn có thể trăm phần trăm khẳng định, Nhậm Gia tuyệt đối không có tư cách luyện chế Nghịch Yêu Đan. Nếu bọn họ có tư cách kia, sớm đã toàn lực phát triển.

Làm sao có thể đợi đến thời điểm này mới ra chiêu? Làm sao có thể bỏ qua khoảng lợi nhuận lớn như vậy?

Việc này không phù hợp với lẽ thường a!

Nhưng mà, những tình báo tuyệt mật này, tất nhiên không thể giả được.

Nhưng lại làm người ta rất khó tin nổi a!

Liên tưởng tới những sự kiện gần đây, cùng Nhậm gia giao phong mấy lần, Nhậm gia phảng phất giống như ở thời khắc mấu chốt, thì kì binh xuất hiện, đem Tống gia hắn đánh cho liên tiếp bại lui, hoa rơi nước chảy.

Nghĩ tới đây, Tống Thanh Sơn đã có vài phần tin tưởng. Nhậm gia này, quả nhiên không thể theo lẽ thường mà suy đoán.

Tống Thanh Sơn không hổ là một nhân vật kiêu hùng của Vân La Thành, ý thức được thế cục không ổn, lập tức liền biết xem xét thời thế. Ánh mắt liếc qua thành chủ La Hiên, trong lòng hiểu rõ, xem ra, thành chủ đại nhân đối với Nhậm thị gia tộc có quá nhiều bí mật, cũng cảm thấy có chút bất an...

Nhậm gia a Nhậm gia, làm cho thành chủ đại nhân cảm thấy khó chịu, ngày tốt lành của Nhậm gia các ngươi chỉ sợ sẽ nhanh chóng chấm dứt thôi. Bên cạnh giường mình, há lại để cho người khác ngủ ngáy?

Lần Yêu tộc phong ba hơn hai mươi năm trước, thành chủ La Hiên hạ lệnh chém giết Nhậm gia lão tộc trưởng. Hôm nay nếu như ngồi xem Nhậm thị không ngừng cường thịnh, thành chủ đại nhân không như đứng trên đống lửa, như ngồi đống than mới là lạ!

Nhất niệm như vậy, Tống Thanh Sơn thoáng cái bình tĩnh hơn nhiều. Hắn ý thức được, sự tình tiếp theo, tựa hồ không cần hắn tự mình ra tay.

...

Cùng lúc đó, bên trong Nhậm thị gia tộc, Nhậm Thương Khung mỗi ngày làm đủ công khóa. Ngắn ngủn mười ngày, Nhậm Thương Khung cơ hồ bằng sức một người, đem khí diễm của Tống gia hoàn toàn đè xuống.

Lão thái thái hiển nhiên là hết sức anh minh, cũng không có hướng gia tộc tuyên bố sự tình Nghịch Yêu Đan. Nàng đang đợi thời cơ, đến lúc thích hợp mới có thể đem việc này nói ra.

Nhưng mà, điều kiện trước tiên là không thể đem Nhậm Thương Khung lộ ra, không có khả năng để cho ngoại giới biết rõ, luyện dược sư của Nhậm thị là Nhậm Thương Khung.

Này tự nhiên là từ một loại bảo hộ đối với Tôn nhi.

Người trẻ tuổi, phúc duyên lớn thì tốt, nhưng danh tiếng quá thịnh mà nói, ở Vân La Thành rất dễ bị ám toán. Tại lúc không cần thiết, tuyệt không thể lộ ra.

Ngủ đông, ẩn mình mới là vương đạo.

Bởi vì cái gọi là, không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng thì bỗng nhiên nổi tiếng.

Mười sáu năm một lần Vân La thịnh hội, mới là thời điểm Nhậm Thương Khung bay lên!

Tin tưởng Tống gia bên kia, cũng đang dồn hết sức, muốn tại Vân La thịnh hội hung hăng đem các đối thủ dẫm nát dưới chân, nhất là Tống Lam, đối với Nhậm Thương Khung, chỉ sợ là hận không thể lột da, ăn thịt hắn mới là lạ.

Căn cứ trí nhớ kiếp trước của Nhậm Thương Khung, tham dự Vân La thịnh hội lần này đều là thiên tài, tu vị cao nhất đúng là Tống Lam, là võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng.

Mà ở kiếp này, Nhậm Thương Khung lại không biết, từ khi chiến tranh Nghịch Yêu Đan xảy ra, những vấn đề này đã thoát khỏi quỷ tích kiếp trước!

Tống Lam đạt được thượng phẩm Trúc Cơ Đan, đã bắt đầu trùng kích vào võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!