Uy thế như thế, khí thế mãnh liệt như thế, cho dù là bọn người Nhậm Thương Khung ở sâu trong địa tâm, cũng có thể cảm giác được cả mặt đất đều đung đưa.
- Vưu Thiên Chiến động thủ.
Lý Dật Phong không hoảng hốt, mà là cười lạnh nói:
- Vưu Thiên Chiến luôn luôn bảo trì bình thản, lần này động thủ, chỉ sợ là kế hoạch mưu tính ngàn năm rồi. Nếu như đoán không sai, hắn đây là tính toán giết người cướp của. Chẳng những là hướng thầy trò ta giết sạch, đối với ngũ hành thần quả cũng thèm thuồng ba thước.
- Hắc hắc, Vưu Thiên Chiến tu luyện tà đạo, tâm không chánh khí, chỉ sợ là không có phúc duyên kia.
Nhậm Thương Khung đối với Trảm Không Đạo là vô cùng ác cảm.
Vưu Thiên Chiến không động thủ, Nhậm Thương Khung hắn cũng không buông tha.
Phụ thân yêu hóa chi độc, cuối cùng là từ trong tay Trảm Không Đạo mà giải quyết. Trảm Không Đạo muốn giết Nhậm Thương Khung hắn, Nhậm Thương Khung hắn cũng không tha Trảm Không Đạo?
Bằng tốc độ phá hư này của Vưu Thiên Chiến, muốn phá đến địa tâm, cũng không phải là một chốc có thể làm được.
Cho dù hắn có thần thông này, có thể phá hư tất cả núi thể, tất cả cấm chế, nhưng khi đến địa tâm đánh giáp lá cà, ở nơi dưới lòng đất này, cũng không sợ Trảm Không Đạo hắn người đông thế mạnh.
Chỉ cần Đế La Vũ Hậu chạy tới, thế cục sẽ chuyển biến trái ngược.
Cho nên, Nhậm Thương Khung chẳng những không vội, mà ung dung cười cười. Hắn rất hy vọng, Vưu Thiên Chiến này nên thêm lực một chút, tiêu hao linh lực nhiều một chút, đến lúc đó đến thời khắc quyết chiến, đối với bọn họ có lợi mà vô hại.
Mà ở bên kia, Tạ Anh hấp thu ngũ đại thần quả, lại nhờ Nhậm Thương Khung dùng Bất Hủ Đế Khí đắp nặn đan điền, ở ngắn ngủn hơn nửa canh giờ, thương thế liền khôi phục một nửa.
Dĩ nhiên, thương thế kia của nàng, muốn hoàn toàn khôi phục, phải năm ba tháng tu dưỡng mới được.
Bên ngoài, Vưu Thiên Chiến công kích vẫn còn tiếp tục, ngọn núi cao lớn kia đã bị Vưu Thiên Chiến phá hủy gần một nửa.
- Sư huynh nghỉ chút đi, ta tới thế ngươi một chút.
Nha Thần hô to một tiếng, bay về phía trước. Loại công kích này cực kỳ tiêu hao linh lực. Đừng xem Vưu Thiên Chiến làm rất dễ dàng, trên thực tế cũng là tiêu hao thật lớn.
Hai huynh đệ thay nhau ra trận, có thể giúp nhau nghỉ ngơi. Cường giả cấp bậc như bọn họ, chỉ cần không có thoát lực, hơi nghỉ ngơi một chút, là phục hồi như lúc ban đầu.
Một canh giờ đi qua, cả ngọn núi cao nhất, đã bị chém hơn phân nửa.
- Lý Dật Phong, ta xem ngươi muốn làm con rùa đen rút đầu tới khi nào!
Vưu Thiên Chiến nhe răng mà cười, chỉ cần qua một canh giờ nữa, là có thể hoàn toàn phá vỡ cấm chế, đả thông đến địa tâm.
Đến lúc đó, thầy trò Lý Dật Phong này, chính là bắt ba ba trong hũ!
Thanh âm lãnh ngạo của Lý Dật Phong truyền ra:
- Vưu Thiên Chiến, ngươi sát hại đồng môn, Lý Dật Phong ta hôm nay cùng Trảm Không Đạo đoạn tuyệt, từ đây không phải là đồng đạo mà là cừu nhân. Ngươi ngày đó đối phó Tạ Anh như thế nào, sau khi ta ra ngoài, sẽ gấp mười gấp trăm trả lại cho ngươi.
- Ha ha ha, đi ra? Ngươi cho là hôm nay, ngươi còn đi ra được sao?
- Vưu Thiên Chiến, chỉ bằng chút bản lãnh của Trảm Không Đạo ngươi, còn muốn ngăn cản chúng ta đi ra ngoài?
Đây là thanh âm của Nhậm Thương Khung truyền ra.
Vưu Thiên Chiến cười to:
- Nhậm Thương Khung, cái này gọi là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào. Ngươi nếu như biết điều một chút, trốn ở Đan Tiên Đông Điện, ta thật không làm gì được ngươi. Không nghĩ tới, ngươi lại chủ động đi tìm cái chết, vừa lúc ta sẽ giúp thầy trò các ngươi cùng nhau siêu độ.
- Lớn miệng mà không biết xấu hổ. Nếu như ta nhớ không lầm mà nói, Trảm Không Đạo ngươi tựa hồ vẫn là bại tướng dưới tay ta? Không biết đệ tử Đao Bạch Vũ không nên thân của ngươi có tới không? Lần trước hắn may mắn không chết, dựa vào thần thông của ngươi cứu hắn một mạng, sống tạm bợ tới bây giờ.
Đao Bạch Vũ tâm chí cực kỳ kiên định, mặc dù bị Nhậm Thương Khung giết qua một lần, nhưng vẫn hóa xấu hổ thành động lực, tu vi nâng cao một bước.
Cho nên, nghe được Nhậm Thương Khung khiêu khích, Đao Bạch Vũ âm hiểm cười một tiếng:
- Nhậm Thương Khung, ngươi ngày đó dựa vào đường ngang ngõ tắt thắng ta một bậc, bất quá là may mắn. Hôm nay ở Bắc Cực Thiên này, chính là nơi thầy trò các ngươi táng thân, ngươi còn không ra chịu chết?
- Ha ha ha. Nói đến đường ngang ngõ tắt, trong thiên hạ này, còn có ai có thể so với Trảm Không Đạo các ngươi sao? Trảm Không Đạo, giết thân chánh đạo, cực kỳ bi thảm, táng tận thiên lương, có thể nói là mặt người dạ thú. Trảm Không chứng đạo, hết thảy thành trống không. Các ngươi cái gọi là Đại Đạo, cuối cùng hết thảy là ảo ảnh trong mơ.
Nhậm Thương Khung không thích đấu miệng lưỡi, hắn sở dĩ nói nhiều như vậy, hoàn toàn là muốn hấp dẫn lực chú ý của Trảm Không Đạo, chậm lại tốc độ phá hư của bọn họ.
Bởi vì, Đế La Vũ Hậu đã gần tới nơi này, cơ hồ đã đến bên ngoài.
Cho nên, Nhậm Thương Khung đấu miệng lưỡi là giả, yểm trợ cho Đế La Vũ Hậu là thật.
- Sư tôn, Đế La Vũ Hậu đã đến gần nơi này, trong một khắc, nhất định sẽ chạy tới. Chúng ta chuẩn bị một chút.
Nhậm Thương Khung truyền âm cho Lý Dật Phong.
Lý Dật Phong khẽ mỉm cười, hướng Tạ Anh nói:
- Sư muội, chúng ta cùng đi.
- Ân.
Tạ Anh gật đầu, hai người mặc dù đã vượt qua hai nghìn dương thọ, nhưng giống như mới quen, tình cảm vô cùng tốt.
Mặc dù ngàn năm xa cách, nhưng khoảng cách giữa hai người, một chút cũng không có kéo xa. Một động tác, một ánh mắt, tựa như trở lại lúc thiếu niên, cực kỳ ăn ý.
Lý Dật Phong thanh khiếu một tiếng:
- Thương Khung, ngươi chịu trách nhiệm cản hậu, ta đánh trận đầu.
Nhậm Thương Khung nói:
- Sư tôn, ta cùng với người một đạo xung phong, ta để cho Lưu Kim khôi lỗi chiếu ứng sư nương, sẽ không có chuyện xấu.
Lý Dật Phong nghĩ Nhậm Thương Khung có bốn Lưu Kim khôi lỗi biến thái, mặt mỉm cười:
- Tốt, có bốn tên kia, cho dù là Vưu Thiên Chiến, môt khi bị cuốn lấy, cũng không thể thoát thân. Đi!
Nhậm Thương Khung cười to:
- Đi!
Thầy trò hai người, khí thế toàn bộ thúc dục, đại đạo khí tràng, Bất Hủ Đế Khí hợp nhau, khí thế mãnh liệt, hơn nữa có lực lượng cấm chế, tạo thành một cỗ khí lưu ngập trời, hướng lối đi xông thẳng tới.
Ầm ầm, ầm ầm!
Ngoại bộ công kích, nội bộ xung phong, hai cỗ lực lượng thử thăm dò, càng ngày càng đến gần, thế cục càng ngày càng khẩn trương.
- Cẩn thận, bọn họ muốn lao ra, tất cả đề phòng!
Vưu Thiên Chiến phản ứng cực nhanh, lập tức nhận thấy bên trong có biến hóa, vội vàng lên tiếng cánh báo.
Ngay vào thời khắc này, một đạo khí lưu ngất trời, từ dưới nền đất xông thẳng lên, mang theo vô số cự thạch bay đầy trời, trong khí lưu màu vàng, ba thân ảnh lăng không bắn ra.
- Công kích!
Vưu Thiên Chiến hét lớn một tiếng, Tịch Diệt Pháp Nhãn thoáng một cái, hướng khí lưu kia chém qua. Lực công kích của Tịch Diệt Pháp Nhãn này cực kỳ bá đạo, cho dù là cùng cấp bậc, nếu bị Tịch Diệt Pháp Nhãn này quét trúng, không chết cũng phải trọng thương.
Lý Dật Phong hét lớn một tiếng, trường kiếm sau lưng giống như có mắt, trực tiếp bay ngược ra, bắn ra một đạo kiếm quang, cùng Tịch Diệt Pháp Nhãn va chạm.
Oanh long!
Đại Đạo khí lưu đụng vào nhau, chấn đắc hư không, phảng phất tinh đấu đầy trời cũng chập chờn theo, khí thế mãnh liệt không gì sánh kịp.
Vưu Thiên Chiến một kích không được, nhưng cũng không như đưa đám, dữ tợn cười một tiếng:
- Lý Dật Phong, hôm nay xem ngươi trốn chỗ nào, giết cho ta!
Nha Thần cùng Đao Bạch Vũ, hóa thành hai đạo huyết quang, đánh về phía Lý Dật Phong. Hai người bọn họ hợp lực, chính là muốn quấn Lý Dật Phong, để Vưu Thiên Chiến đối phó Nhậm Thương Khung.
Lý Dật Phong gầm lên:
- Cút ngay!
Kiếm khí như mềm mại, quét ra một loạt kiếm khí, nhanh như thiểm điện hướng Nha Thần cùng Đao Bạch Vũ bắn tới.
- Tới tốt!
Nha Thần ha ha cười một tiếng, tung người nhảy lên, tránh thoát khỏi kiếm khí, một đao lăng không chém xuống. Đao Bạch Vũ liền bằng xu thế Hồng Vân Huyết Sát, một đao chém về phía Lý Dật Phong.
Hai người này công kích, cực kỳ tàn độc, thoáng cái làm Lý Dật Phong mất đi không gian xoay sở.
Mà Vưu Thiên Chiến, mục tiêu rất chuẩn xác, hóa thành một đoàn mây đỏ, bằng tốc độ mau lẹ hơn, đánh về phía Nhậm Thương Khung.
Nhậm Thương Khung thấy trận thế bực này của Vưu Thiên Chiến, cũng biết người này muốn đặc biệt đối phó hắn.
Lập tức cũng không sợ hãi, tay bắt quyết, năm Cửu Dương Đại Thủ Ấn lập tức tụ thế, ngưng tụ thành một đoàn, bắn ra quang hoa kinh người, năm dương tụ lại, cực quang ẩn hiện.
Nhậm Thương Khung thúc dục lực lượng, thuận thế một dẫn, Đại Nhật Cực Quang tựa như cầu vồng, tản mát ra ánh sáng quang huy!
- Ngũ tinh liên châu, Đại Nhật Cực Quang. Phá!
Đại Nhật Cực Quang, chính diện đối kháng Đại Đạo cảnh cường giả, cũng sẽ không lỗ lả. Nhậm Thương Khung bắn ra một cái Đại Nhật Cực Quang, Bất Hủ Đế Khí bốn phía lập tức tạo thành một không gian phòng ngự, đưa hắn cùng Tạ Anh toàn bộ bao phủ bên trong, Đại Nhật Cực Quang giống như thái dương rơi xuống, đánh về phía huyết sát của Vưu Thiên Chiến.
- Hắc hắc, ánh lửa đom đóm, cũng dám cùng thái dương tranh sáng?
Vưu Thiên Chiến khinh thường, Nhậm Thương Khung có mạnh hơn nữa, bất quá chỉ là một Thần Thông cảnh cường giả, ở trước mặt đại đạo khí tràng của hắn, đó chính là mảnh vụn!
Vưu Thiên Chiến ngạnh sanh sanh một quyền ném ra:
- Phá cho ta!
Một quyền này, hồng quang bắn tán loạn, giống như chất chứa lực lượng kinh thiên, đột nhiên nổ tung, lực phá hoại kinh người, xua hạ Đại Nhật Cực Quang.
Phanh!
Lực lượng một quyền này, cùng Đại Nhật Cực Quang Long Hổ tranh nhau, ầm ầm đụng lại với nhau, tình hình mà Vưu Thiên Chiến muốn thấy, cũng không có xuất hiện.
Ngược lại, hắn cảm thấy cánh tay tê rần, hô hấp có chút cứng lại.
Một quyền này, thậm chí không có xuất hiện thế như chẻ tre, ngược lại làm cho tốc độ của hắn thoáng cái ngừng lại!
Vưu Thiên Chiến ngây ngẩn cả người, không thể không nói, một màn này làm hắn cực kỳ ngoài ý muốn. Hắn biết Nhậm Thương Khung mạnh, nhưng lần trước ở Thiên Đoạn Sơn Mạch, Nhậm Thương Khung bỏ trốn mất dạng, căn bản không dám cùng hắn chính diện đối kháng.
Nhưng mà lần này, một đạo công kích của Nhậm Thương Khung, lại cùng hắn chính diện đối kháng!
Nhậm Thương Khung cười lớn một tiếng:
- Vưu Thiên Chiến, ngươi một đời Đạo tôn, chính là chút bổn sự ấy sao?
Hiển nhiên, Nhậm Thương Khung biết, một quyền này của Vưu Thiên Chiến, tuyệt đối không có phát huy ra toàn bộ thực lực, nhiều lắm là sáu bảy thành công lực, nhưng cơ hội này chợt lóe lên rồi biến mất, bốn đạo kim quang của Nhậm Thương Khung bắn ra, Lưu Kim khôi lỗi giống như điên lang hổ đói đánh về phía Vưu Thiên Chiến.
Dù sao Lưu Kim khôi lỗi này giết không chết, đánh không đi, để bọn chúng quấn Vưu Thiên Chiến, đó là hay nhất.
Bất quá, Vưu Thiên Chiến hiển nhiên sớm có chuẩn bị, thấy bốn đạo lưu quang kia bắn ra, cười một tiếng dài. Thân như giao long bay lên trời, lại thủ mà không chiến.
Ngay vào lúc này, trong hư không bốn đạo thân ảnh quái nhân từ phía sau bắn ra, trực tiếp nghênh hướng bốn đạo kim quang kia, trực tiếp chặn Lưu Kim khôi lỗi lại!
Nhậm Thương Khung thấy tình hình này, là hơi ngẩn ra, lập tức nhớ lại sư tôn nói bốn người, Si Mị Lượng Lượng, tứ đại hộ pháp!
- Xem ra, quả nhiên Vưu Thiên Chiến này đến có chuẩn bị, ngay cả người đối phó Lưu Kim khôi lỗi cũng chuẩn bị xong, quả nhiên là hạ khổ công, xuất ra huyết bổn a!
Nhậm Thương Khung chẳng những không sợ hãi, khóe miệng mỉm cười, ngược lại càng phát ra rực rỡ.