Năm quyển trục, năm nội dung so tài, đã bị rút ra, đặt ở thai án, bất kể là Xích Hằng Vũ, hay là Hô Duyên Ngạo Bác, biểu lộ đều nghiêm nghị trước kia chưa từng có.
Nội dung năm quyển trục này, sẽ quyết định giữa bọn họ, ai là vương, ai là khấu.
Trước khi năm quyển trục này mở ra, Xích Hằng Vũ nhàn nhạt nói:
- Căn cứ quy tắc khiêu chiến, song phương khiêu chiến, nhất định phải có ba người tham gia. Cuộc so tài thứ nhất và thứ hai, là so tài tập thể, nhất định tất cả mọi người đều phải tham gia. Thứ ba đến thứ năm, là mỗi người một trận.
- Hô Duyên trưởng lão, bên các ngươi, ba người nào tham gia khiêu chiến?
Hô Duyên Ngạo Bác vỗ tay một cái, Hô Duyên Ngạo Quang cùng Chư Cát Thao ung dung đứng lên, đứng ở bên Hô Duyên Ngạo Bác.
- Xích điện chủ, người bên ngươi đâu?
Xích Hằng Vũ bên này, Tô Thần cùng Đường Dục thương lượng một chút, cuối cùng vẫn là Tô Thần lên. Một người khác, tự nhiên là Nhậm Thương Khung.
Như vậy thứ nhất, song phương phái ra hiển nhiên đều là đội hình mạnh nhất.
Mà Hô Duyên Ngạo Bác bên kia, là Hô Duyên Ngạo Bác, Hô Duyên Ngạo Quang cùng với Chư Cát Thao.
Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác so đấu, phụ trách trọng tài là Pháp Vương của Pháp Vương đoàn.
Hôm nay, cuộc so tài song phương đã ra sân, Pháp Vương đoàn đã được bọn họ thông báo, đang trên đường chạy tới.
Pháp Vương đoàn không can thiệp cao tầng Đan Tiên Đông Điện đấu tranh. Hôm nay Thái thượng trưởng lão khiêu chiến điện chủ, bọn họ phải tới làm trọng tài.
Hơn nữa, Pháp Vương đoàn chỉ làm trọng tài, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ lập trường nào.
Chờ giây lát, hai tên Pháp Vương của Pháp Vương đoàn, rốt cục chạy tới, thấy Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác, chẳng qua là khẽ gật đầu, coi như là chào hỏi.
Xích Hằng Vũ nói:
- Hai vị Pháp Vương, Thái thượng trưởng lão Hô Duyên Ngạo Bác phát động Trưởng lão hội, hướng ta phát ra khiêu chiến, mời Pháp Vương đoàn tới chủ trì đại cục.
Hai tên Pháp Vương kia, một áo bào tím, một thanh bào. Áo bào tím tên là Tử Điện Pháp Vương, thanh bào là Thanh Phỉ Pháp Vương.
Hai người này, đều là tồn tại khá cao trong Pháp Vương đoàn. Nhất là Tử Điện Pháp Vương, ở trong Pháp Vương đoàn, là tồn tại trước ba.
Trong ánh mắt Tử Điện Pháp Vương, có cường đại uy thế, trong mắt lại mơ hồ có tử điện lóng lánh, quét qua toàn trường, khẩu khí nhàn nhạt:
- Các ngươi cao tầng thay đổi, Pháp Vương đoàn sẽ không can thiệp. Khiêu chiến, chúng ta sẽ công bình chủ trì, sẽ không thiên vị, hãy bớt sàm ngôn, bắt đầu đi.
Xích Hằng Vũ cười nhạt nói:
- Hai vị, khiêu chiến năm hạng nội dung, chính là năm quyển trục kia, mời hai vị dựa theo biên số quyển trục tiến hành là được.
- Ân, những trình tự này, Pháp Vương đoàn chúng ta rất rõ ràng.
Tử Điện Pháp Vương giọng nói nhàn nhạt, lại tự có một uy áp khiếp người, trừ Xích Hằng Vũ, Hô Duyên Ngạo Bác cùng số ít người không bị ảnh hưởng ra, những người khác đều cảm thấy trong lòng từng trận ba động.
Cho dù là Nhậm Thương Khung, cũng cảm thấy trong đầu có một trận phập phồng nhàn nhạt. Bất quá, Bất Hủ Đế Khí hiển nhiên sẽ không bị uy áp người khác chấn nhiếp, sau một trận phập phồng, gợn sóng kia hoàn toàn biến mất.
Tử Điện Pháp Vương cùng Thanh Phỉ Pháp Vương liếc mắt nhìn nhau, lấy lên quyển trục thứ nhất, sau khi mở ra xem, Tử Điện Pháp Vương nói:
- Hạng thứ nhất so tài, song phương tham chiến có ba người, đều phải tham gia. Hạng thứ nhất khảo hạch, có bảy đề mục phương diện Linh dược cùng đan dược, độ khó đều như nhau. Ta sẽ đọc từng đề mục trong này, các ngươi cần làm, chính là sau khi ta tuyên bố một đề mục, lấy tốc độ nhanh nhất, hoàn thành giải đáp. Giải đáp của người nào nhanh nhất, hơn nữa giải đáp chính xác, thì coi là thắng. Trong bảy đề mục, chính là bảy tiểu hiệp, bên nào có bốn đề giải đáp nhanh hơn, liền coi là người thắng khâu thứ nhất!
Hạng thứ nhất khảo hạch, lại là cướp đáp?
Đừng nói song phương dự thi có chút ngây ngẩn cả người, ngay cả những người xem cuộc chiến, trong đầu cũng hơi cảm thấy mới lạ.
Nghĩ thầm quả nhiên là tỷ thí cấp bậc cao.
Nội dung tỷ thí, không chỉ là so kiến thức, mà còn so tốc độ, so lịch duyệt, so các năng lực tổng hợp.
Chỉ có đầy đủ mấy thứ này, đầy đủ lịch duyệt, mới có thể chiến thắng!
- Đại ca, ngươi yên tâm, loại này không cần sợ. Ta ở tổng bộ, đọc qua rất nhiều điển tịch, nội dung tranh tài, chúng ta nhất định có thể thắng!
Hô Duyên Ngạo Bác chậm rãi gật đầu, hắn làm Thái thượng trưởng lão, tuổi so với Xích Hằng Vũ lớn hơn, thời gian nghiên cứu cũng nhiều hơn so với Xích Hằng Vũ.
Ở cuộc thi đấu này, lịch duyệt là tính quyết định. Hắn cũng cảm thấy, mấy người bọn hắn, chống lại Xích Hằng Vũ bên kia, phần thắng chiếm bảy thành!
Vừa đọc đến chỗ này, Hô Duyên Ngạo Bác cười nhạt:
- Pháp Vương đại nhân, chúng ta chuẩn bị xong, có thể bắt đầu?
Tử Điện Pháp Vương nhìn Xích Hằng Vũ bên kia một cái, Xích Hằng Vũ chậm rãi gật đầu, hiển nhiên cũng chuẩn bị xong.
- Ân, nếu đều chuẩn bị xong, vậy ta bắt đầu đọc đề mục thứ nhất. Nhớ, mặc dù đây là cướp đáp, nhưng nếu như đáp sai, sẽ tính thất bại.
Cướp đáp dĩ nhiên không thể trả lời lung tung, nếu vì cướp đáp, mà trả lời lung tung mà nói, liền coi là ảnh hưởng tâm tình đối phương, sẽ bị xử thất bại. Hạng thứ nhất tranh tài, tổng cộng chỉ có bảy đề mục, mỗi một đề mục coi là một tiểu hiệp, nếu như bởi vì cướp đáp thất bại mà thua một tiểu hiệp, vậy thì quá oan.
- Đề thứ nhất…
Tử Điện Pháp Vương lên tiếng:
- Liệt kê ra bảy Linh dược cùng Hỏa Nhung quả có thuộc tính tương trùng, nhưng không cách nào luyện ra đan dược, những Linh dược này, phải là cao linh lục phẩm trở lên.
Hỏa Nhung quả, chính là một linh quả có hỏa thuộc tính rất mạnh, phẩm cấp giữa cao linh lục phẩm đến cửu phẩm, cũng coi là linh dược tương đối cao cấp.
Nếu như chỉ là liệt kê bảy loại linh dược có thuộc tính tương trùng với nó, cũng không khó. Khó khăn là cao linh lục phẩm trở lên!
Thiên Trạch thế giới, Linh dược phẩm cấp càng cao, thì càng thưa thớt. Cao linh lục phẩm trở lên, trên căn bản coi như là hàng khan hiếm.
Mặc dù đối với Dược Thánh mà nói, cao linh lục phẩm chẳng qua là linh dược bình thường, nhưng muốn cùng Hỏa Nhung quả có thuộc tính tương trùng, cái này cũng không dễ.
Quả nhiên, đề mục vừa báo ra, bao gồm Hô Duyên Ngạo Bác cùng Xích Hằng Vũ ở bên trong, biểu lộ đều ngưng trọng.
Cái đề mục này, không dễ trả lời, phải phí chút tâm tư, tự định giá một cút. Dù sao, những loại tương trùng, cùng không tương trùng, bọn họ cũng không phải mỗi một loại đều có nghiên cứu.
Không khí lập tức liền khẩn trương, Hô Duyên Ngạo Quang trước một khắc còn vui vẻ, sau khi nghe được đề mục, biểu lộ cũng ngưng trọng, bắt đầu cau mày suy nghĩ, thần thức tra cứu ngọc giản, bắt đầu tìm hiểu.
Người nào cũng không có chú ý tới, Nhậm Thương Khung sau khi nghe được đề mục này, biểu lộ tuy bình tĩnh, nhưng nội tâm lại dâng lên một trận cuồng hỉ.
Hỏa Nhung quả!
Đây là một Linh dược hết sức đặc thù, ở trong di điển của Vạn Dược Tôn, không chỉ một lần nhắc tới Hỏa Nhung quả này, có nghiên cứu vô cùng thấu triệt.
Hơn nữa, đề mục này, nghe giống như là Vạn Dược Tôn tiền bối ra vậy. Bởi vì, trong di điển của Vạn Dược Tôn, nhắc tới Linh dược cùng Hỏa Nhung quả tương trùng, hơn nữa phân phẩm cấp bất đồng, liệt kê vô cùng cặn kẽ.
Nhậm Thương Khung không chút do dự, ở trong đầu lược qua một cái, bắt đầu thâu nhập tin tức. Đây là hạng thứ nhất so tài, Nhậm Thương Khung cũng không muốn lấy kế hoãn binh gì.
Trận thứ nhất, phải lấy thế sét đánh đè người.
Cho nên, thời điểm mọi người vẫn còn đang nhíu mày suy tính, Nhậm Thương Khung chợt giơ tay:
- Ta có đáp án!
Mọi người giờ phút này, đều đang ngưng thần cân nhắc, Tô Thần cùng Chư Cát Thao, giờ phút này một cây cũng chưa nghĩ tới, chớ nói chi là bảy.
Cho nên, Nhậm Thương Khung vừa mở miệng, ngược lại hết sức đột ngột, làm mọi người giật mình. Hô Duyên huynh đệ bên kia theo bản năng khẩn trương, dù sao đối thủ có đáp án, đối với bọn họ cũng không phải là tin tức tốt gì.
Mà Xích Hằng Vũ, lại là lo lắng, Nhậm Thương Khung này cũng quá nhanh một chút, sẽ không lầm chứ?
Tử Điện Pháp Vương ánh mắt dừng ở Nhậm Thương Khung, ngược lại cảm thấy có chút ngạc nhiên, bởi vì hắn cũng phát hiện Nhậm Thương Khung còn quá trẻ tuổi.
Xích Hằng Vũ mặc dù trong đầu có chút nghi ngờ, nhưng không có biểu hiện ra, khẽ mỉm cười, giới thiệu:
- Hai vị Pháp Vương, giới thiệu một chút, vị này là Nhậm Thương Khung trưởng lão, là một thiên tài linh dược mới của Đan Tiên Đông Điện ta. Tuổi gần hai mươi đã là Dược Thánh đại sư. Có thể nói là kỷ lục truyền kỳ của Đan Tiên Điện.
- Cái gì? Hai mươi tuổi?
Tử Điện Pháp Vương thất kinh, nhìn Nhậm Thương Khung trong mắt, cũng không khỏi có mấy phần thưởng thức.
- Dược Thánh đại sư? Ha ha, Dược Thánh đại sư hai mươi tuổi? Thú vị thú vị.
Nhậm Thương Khung cũng không kiểu cách, đem ngọc giản cung kính đưa tới:
- Trong này là đáp án của ta, mời hai vị Pháp Vương xem qua.
Tử Điện Pháp Vương nhận lấy, vừa nhìn xong, lại xem đáp án quyển trục một chút, biểu lộ nhất thời ngưng trọng.
Quét mấy lần, không nhịn được ngẩng đầu nhìn về Nhậm Thương Khung, trong biểu lộ nhiều hơn mấy phần vui vẻ. Đem ghi chép ngọc giản đưa cho Thanh Phỉ Pháp Vương bên cạnh.
Thanh Phỉ Pháp Vương lại thẩm tra một lần, không khỏi thở dài:
- Không tệ, ha ha, quá tuyệt vời. Câu trả lời này hoàn mỹ, một cũng không sai.
Trong lòng Hô Duyên huynh đệ co thắt, biểu lộ lập tức so với thân nhân chết còn khó nhìn hơn.
Tử Điện Pháp Vương gật đầu một cái:
- Hảo, câu trả lời không sai, hạng thứ nhất khảo hạch, hiệp thứ nhất, phe điện chủ thắng.
Xích Hằng Vũ căng thẳng trong lòng, lập tức buông lỏng. Nghe Tử Điện Pháp Vương nói lời này, tâm tình thật tốt.
Mà những người Đường Dục dưới đài, đều thở phào nhẹ nhõm, từng cái một biểu lộ rất phấn chấn. Bất kể như thế nào, bắt đầu tốt là thành công một nửa.
Mở đầu tốt, là biểu thị chiếm tiên cơ? Đám người Tiếu Canh cùng Lương Vô Cực, sau khi chống đối Hô Duyên huynh đệ, trong lòng một chút cũng không khẩn trương đó là giả.
Nhưng mà, khi Nhậm Thương Khung trả lời chính xác, tâm tình khẩn trương của bọn họ, cư nhiên rớt hơn phân nửa!
Câu trả lời của Nhậm Thương Khung, giống như cho bọn hắn lực lượng tín ngưỡng vậy.