- Nhậm huynh, ngươi nói nhiều như vậy, đều là một chút suy đoán lý luận, có thực chất gì đó để chứng minh suy đoán của ngươi là đúng không?
Nhậm Thương Khung nhàn nhạt mỉm cười:
- Một thân cây sinh trưởng, một đóa hoa mở ra, đều là quy luật tự nhiên. Nếu muốn nói như thế nào chứng minh quy luật tự nhiên này, ta không thể nào nói được.
- Vậy ngươi nói một đống lớn như vậy, có thể có biện pháp giải quyết cụ thể không?
Thương Khung không có tâm tư cùng Thủy Dao đấu khí, chỉ vào từng mảnh Linh dược kia, hướng tam đại tông chủ nói:
- Năng lực hấp thu của Thủy Vân Thần Thụ hạ thấp, phải dùng phương pháp khác, trợ giúp nó hấp thu. Biện pháp tốt nhất, chính là dựng linh trận, mở một thông đạo linh lực chuyên môn, hình thành vòng vận chuyển. Hơn nữa, Thủy Vân Thần Thụ này là Thượng cổ linh chủng, ngươi cung cấp linh lực càng nhiều, sinh mệnh lực của nó cũng sẽ càng đầy. Không cần lo lắng linh lực quá nhiều làm nó chống đỡ không được.
- Dựng linh trận?
Tam đại tông chủ trước mắt sáng ngời, giống như chợt lóe lên cánh cửa hy vọng chưa bao giờ có, tạilúc này như mở ra trước mắt bôn họ.
Biện pháp này, kỳ thật không phải Nhậm Thương Khung tự mình nghĩ ra được, mà là Vạn Dược Tôn khi nhắc tới Vạn năm Thụ kiếp, làm ra một giả thiết.
Cũng là phương pháp mà Vạn Dược Tôn cho rằng có hi vọng nhất.
Vạn Dược Tôn là ai? Là nhân gian Đan Tiên, là người có quyền uy nhất của Thiên Trạch thế giới. Đừng nói cùng hắn đặt song song, cho dù người tiếp cận hắn, cũng không có!
Nhậm Thương Khung gật gật đầu:
- Này cũng là trước mắt có thể nghĩ đến, là biện pháp duy nhất. Đương nhiên, việc này cũng là thực lực của ta có hạn. Nếu trên đời này có cường giả Thần Đạo, lấy vô thượng thần lực, mở thiên địa liệt phùng, hấp thu một lũ Thượng cổ thần khí tới đây, trực tiếp nhập vào Thượng cổ thần thụ, có thể một lần khổ suốt đời nhàn. Đâu cần phiền toái nhiều như vậy?
Tam đại tông chủ đều nhìn nhau cười khổ, cường giả Thần Đạo? Đó là tồn tại trong truyền thuyết.
- Thương Khung đại sư, linh trận này...
- Thiết trí Linh trận, cũng phải chú ý. Thủy Vân Thần Thụ này, cùng Linh dược bình thường bất đồng, địa phương nó hấp thu linh lực mạnh nhất, không ở gốc, mà là ở cành lá. Cho nên, thiết trí linh trận này, phải có tính nhằm vào, nếu không mà nói, là làm nhiều công ít.
Về lực hấp thu của Thủy Vân Thần Thụ, năm đó Đan Tiên Đông Điện Điện chủ Xích Hằng Vũ, cũng không có nói cẩn thận như vậy.
Tam đại tông chủ đều âm thầm kinh ngạc, nhất thời lên tiếng không được.
Thủy Dao hít một hơi, đang muốn mở miệng, Nhậm Thương Khung cũng cười nói:
- Thủy Dao tiên tử tất nhiên có điều nghi ngờ, điểm này ngươi có thể trắc thử một lần.
Thủy Dao quả thật có chút hoài nghi, bởi vì bình thường, cây cối đều là gốc hấp thu, Thủy Vân Thần Thụ có đặc điểm này sao? Nàng nghiên cứu Thủy Vân Thần Thụ cũng có mười mấy năm, nhưng không phát hiện đặc điểm này, thật là có chút cảm giác thất bại.
Kỳ thật, nhìn thấy Nhậm Thương Khung phân tích cẩn thận như vậy, ở sâu trong nội tâm nàng là đồng ý với phán đoán của Nhậm Thương Khung, chỉ là miệng lại không muốn thừa nhận.
Nàng cảm thấy, tiểu tử trẻ tuổi này, ngay cả niên kỷ cũng nhỏ hơn nàng, nàng có thể cam chịu hạ phong mới lạ.
- Ba vị tông chủ, trên cơ bản biện pháp của ta cũng chỉ có một cái này. Đương nhiên, biện pháp này, có hữu hiệu hay không, phải chờ Vạn năm Thụ kiếp mới có thể nghiệm chứng.
Nhậm Thương Khung cười cười:
- Lại nói tiếp, ba vị tông chủ có cảm thấy mình thiệt thòi hay không?
Vân Hạc Tường mỉm cười:
- Thương Khung đại sư lời này là khách khí rồi, chúng ta lựa chọn báo giá của ngươi, đó là công nhận thực lực cùng thân phận của ngươi. Thượng cổ thần thụ này, chỉ sợ là Vạn Dược Tôn tái sinh, cũng không dám nói có thể trị hết. Nhưng mà, hôm nay nghe thấy cao luận của ngươi, chúng ta vẫn là tán thành. Đúng không? Thủy Dao chất nữ?
Thủy Dao khẽ hừ một tiếng:
- Hắn nói một đống lớn, mơ mơ hồ hồ, cũng không biết thiệt giả. Nhưng có lẽ hắn sẽ nói không bậy linh tinh.
Vân Hạc Tường cười ha ha:
- Tốt, linh trận này thiết trí như thế nào, đến lúc đó còn phải mời Thương Khung đại sư chỉ điểm. Thương Khung đại sư, việc này phải làm phiền ngươi ở nơi này một đoạn thời gian rồi.
Nhậm Thương Khung tuy rằng nóng lòng thoát thân, nhưng một khi đã cùng Thủy Vân Tông có giao dịch này, hắn không thể buông tay không quản.
- Ở trong này, mỗi ngày Chiến Thiên huynh lấy rượu ngon chiêu đãi, ta quả là có chút vui đến quên cả trời đất. Ha hả, ta còn có một ý kiến, nếu có Huyền cấp linh thạch thủy tính mà nói, có thể dùng để thiết trí linh trận, làm ít công to.
- A?
- Huyền cấp linh thạch, linh lực đầy đủ, tạp chất ít, loại linh thạch này bình thường thời gian tạo thành rất dài, trải qua chắt lọc thiên địa tinh hoa, Thượng cổ thần thụ hấp thu nó, sẽ không bài xích.
Linh thạch cấp bậc càng cao, linh lực tự nhiên càng tinh thuần, đây là không thể nghi ngờ.
Huyền cấp linh thạch?
Vân Hạc Tường dậm chân:
- Sớm biết hôm nay, ngày đó tại sao lại tuyển Truy Nhật Vẫn Thiết của Truy Nhật Kiếm Minh, tuyển báo giá của Bão Thạch Tông có phải tốt hơn không.
Bão Thạch Tông thừa thải linh thạch, Huyền cấp linh thạch có rất nhiều.
Đương nhiên, Thủy Vân Tông là đại tông môn, Huyền cấp linh thạch dự trữ, cũng sẽ không thiếu. Ít nhất, hao phí dùng cho thiết trí linh trận, là tuyệt đối đủ.
Ly khai Thủy Vân Thần Thụ viên, Nhậm Thương Khung trực tiếp tới động phủ bên cạnh động phủ của Vân Chiến Thiên.
Thủy Vân Tông bên này, Thủy Dao là thiên tài Dược Vương, tự mình mang đội, bắt đầu dựa theo biện pháp của Nhậm Thương Khung chỉ điểm, chuẩn bị thiết trí linh trận.
Thủy Dao từ khi bắt đầu có chút không phục, nhưng trải qua cẩn thận thí nghiệm, phát hiện thật đúng là như Nhậm Thương Khung nói, lực hấp thu linh ở gốc của Thủy Vân Thần Thụ, nhiều nhất chỉ có một phần mười.
Mà lực hấp thu của cành lá, ước chừng chiếm chín thành.
Phát hiện này, hoàn toàn phá vỡ hiểu biết của Thủy Dao. Lại có linh dược mà gốc hấp thu không bằng cành lá.
Này cơ hồ chính là phá hỏng chân lý, không nghĩ tới, mọi việc đều có ngoại lệ. Thủy Dao hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề này, cũng chưa từng phát hiện vấn đề này.
Hôm nay xem ra, Thủy Dao cũng không thể không thừa nhận, vì cái gì nàng khắc khổ tu luyện như thế, thiên phú cao như thế, cho tới bây giờ cũng chỉ là Dược Vương; mà Nhậm Thương Khung so với nàng trẻ tuổi hơn, đã là Dược Thánh đại sư.
Chênh lệch, có lẽ thực không đơn giản là thiên phú, còn có rất nhiều mặc khác.
Ít nhất, Nhậm Thương Khung chưa bao giờ câu nệ quy củ, mà nàng, lại có thói quen suy nghĩ theo tri thức bình thường. Loại suy nghĩ hình thức này, sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới phán đoán của nàng.
Theo nghiên cứu không ngừng xâm nhập, sự bội phục của Thủy Dao đối với Nhậm Thương Khung, là tâm phục khẩu phục. Nàng phát hiện, Nhậm Thương Khung ngày đó ở dưới Thủy Vân Thần Thụ, đông nhìn một chút, tây nhìn một chút, hiện tại hồi tưởng lên, mỗi một chi tiết của Nhậm Thương Khung, kỳ thật tràn ngập thâm ý, cũng không phải nàng cho rằng cố làm ra vẻ.
Nhậm Thương Khung kiểm tra lá cây, cành, lấy thổ nhưỡng, lấy linh căn, đủ loại chi tiết, kỳ thật chính là thí nghiệm vấn đề hấp thu linh lực kia.
Chỉ là, Thủy Dao lại không rõ, vì cái gì Nhậm Thương Khung có thể thí nghiệm ra linh lực hấp thu mạnh yếu? Mà bản thân nàng, phải mượn các loại thủ đoạn, các loại thí nghiệm mới được?
Nàng nào biết đâu rằng, Bất Hủ Đế Khí của Nhậm Thương Khung, thập phần biến thái, bản thân chính là Thái cổ Thần điển, tu luyện ra Bất Hủ Đế Khí, bản thân chính là thần cấp linh lực, câu thông Thủy Vân Thần Thụ, ẩn ẩn có một cảm giác linh lực cộng minh, căn bản không cần giống như đại sư bình thường, cần các loại thí nghiệm.
Đây là ưu thế của Nhậm Thương Khung, đó là ngay cả Vạn Dược Tôn, cũng không có khả năng có.
Nguyên nhân chính là vì thế, Thủy Dao lại càng cảm thấy, Nhậm Thương Khung này quả thật sâu không lường được. Ai từng nghĩ đến, nhìn như hành động tùy ý, cư nhiên mỗi một bước đều có thâm ý?
Linh trận bắt đầu làm, Nhậm Thương Khung cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Thông qua chỉ điểm của hắn, Thủy Vân Tông bên này, ở bên cạnh Thủy Vân Thần Thụ thiết trí bảy linh trận, vận chuyển linh lực cuồn cuộn không ngừng cho Thủy Vân Thần Thụ.
Nhậm Thương Khung ở trên trận pháp, cũng rất có nghiên cứu, ngày đó ở Đế Hào không gian, Đế Hào tiền bối để lại năm phần lễ vật, cũng có thủ đoạn chế tác linh trận cùng phù lục.
Nhậm Thương Khung chỉ điểm một chút, đã có công hiệu vẽ rồng điểm mắt.
Bảy tòa linh trận làm xong, tam đại tông chủ nhìn thấy linh lực cuồn cuộn như thế, chút lo lắng trong lòng giảm bớt, nghĩ thời điểm làm linh trận, Nhậm Thương Khung đưa ra ý kiến, không khỏi cực kỳ bội phục.
- Thương Khung đại sư, quả nhiên là không gì không làm được. Không nghĩ tới ngươi đối với trận pháp, cũng có tạo nghệ cao thâm như thế. Vân mỗ quả nhiên rất tò mò, Thương Khung đại sư rốt cuộc là đệ tử người nào?
Đệ tử người nào này, tự nhiên hỏi là phương diện Linh dược.
Nhậm Thương Khung khẽ mỉm cười, nhưng không có trả lời, nói:
- Ba vị tông chủ, linh trận này tuy rằng không tính hoàn mỹ, nhưng tuyệt đối so với ban đầu sẽ ưu việt gấp trăm lần. Nếu như thế cũng giải quyết không được Vạn năm Thụ kiếp mà nói, ta cũng thực không còn biện pháp nào có thể thực thi.
Vân Hạc Tường cười ha ha:
- Ta tin tưởng Thương Khung đại sư xuất thủ, tất nhiên có thể thành công.
Một khi đã nghĩ ra biện pháp, Nhậm Thương Khung tự nhiên cũng sẽ không dạy Thủy Vân Tông luyện chế Ngũ Hành Quy Nguyên Đan, lập tức nói:
- Ba vị tông chủ, chuyện nơi đây, ta đã hoàn thành. Ta còn có chút chuyện riêng muốn làm, hôm nay liền từ biệt ba vị tông chủ.
- Phải đi rồi sao?
Vân Hạc Tường giật mình.
- Ha hả, trước sau cũng đã lưu lại một hai tháng. Có Chiến Thiên huynh ở Thủy Vân Tông, ngày khác lại đến bái phỏng. Ba vị tông chủ, nếu linh trận này có chút sai lầm, cũng có thể truyền linh phù cho ta, ta nếu thuận tiện, tất sẽ đến xem xét.
Tam đại tông chủ lại không đề phòng, Nhậm Thương Khung cư nhiên muốn đi. Vốn kế hoạch đã sắp sếp, một lần nữa bị quấy rầy.
- Ha hả, Thương Khung đại sư, hôm nay ngươi cùng Thiên Các đoạn tuyệt, không biết tương lai có tính toán gì không? Nếu không có nơi cư trú, Thủy Vân Tông ta tuy rằng đơn sơ, cũng nguyện ý cấp Thương Khung đại sư một vị trí.
Vân Hạc Tường châm chước nói.
- Đa tạ ý tốt của Vân tông chủ, chỉ là ta tuy rằng cùng Thiên Các đoạn tuyệt, nhưng tình thầy trò với Thiên Các Kiếm Tiên là không bao giờ thay đổi. Giờ phút này đầu nhập vào những tông môn khác, đối với sư tôn là bất kính.
Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng từ chối.
Vân Hạc Tường mỉm cười:
- Không hổ là cao đồ của Thiên Các Kiếm Tiên, quả nhiên là người trọng tình. Đúng rồi, trong này cũng không có người ngoài, Vân mỗ trong này, có một cọc mỹ sự. Thấy Thương Khung đại sư thiên tư hơn người, danh quan thiên hạ, hôm nay lại chưa có hôn phối, lão phu muốn làm mai cho Thương Khung đại sư.
- Làm mai?
Nhậm Thương Khung có chút không nghĩ tới:
- Vân tông chủ, sao đang êm đẹp, lại nghĩ đến chuyện làm mai cho ta?
Tin tức này, không khỏi cũng quá ngoài ý muốn. Vân tông chủ này, thật sự là nói những lời làm cho người bất ngờ a!