Còn hai vị Đạo tôn của Lưu Vân Đạo, thì trầm mặc không nói. Hiển nhiên, các nàng cũng không có ý định nói cái gì. Ở vấn đề này, các nàng không có ý định cùng Lý Dật Phong đứng chung một trận tuyến.
Tuyến đầu chống cự, ở các nàng xem ra, là không thể làm, cũng không cần thiết. Yêu tộc thế lớn, ở tuyến đầu chống cự cùng hi sinh không có bao nhiêu khác nhau.
Dưới tình huống như vậy, Lưu Vân Đạo không thể chủ trương ở tuyến đầu chống lại Yêu tộc.
Nói đến nói đi, vẫn là khó có một kết luận.
Vân Hạc Tường cuối cùng không thể không nói sang chuyện khác:
- Chuyện này nhất thời khó có kết luận, trước tạm để sang một bên. Ba trăm năm đại bỉ lần này sớm hơn dự định, các đại tông môn đều hết sức coi trọng.
Những năm qua mà nói, ban thưởng cho quán quân của ba trăm năm đại bỉ hết sức phong phú. Như vậy lúc này, chư vị cảm thấy, là tăng thêm ban thưởng, hay là duy trì tiêu chuẩn lúc trước?
- Đương nhiên là tăng thêm, lần này đã không tiếc tổ chức sớm, chắc hẳn mọi người cũng biết, đại bỉ lần này, không phải tầm thường. Bởi vậy, cá nhân ta đề nghị, chẳng những đề cao ban thưởng, hơn nữa còn phải tăng mạnh.
- Đúng, mười vạn năm đại kiếp, cuối cùng là cần người trẻ tuổi phát triển, mới có hi vọng. Ý nghĩa của đại bỉ lúc này, tất cả mọi người đều hiểu rất rõ. Các đại tông môn, thậm chí còn tìm người kiệt xuất nối nghiệp. Hơn nữa, thời gian gần đây, nhân tài xuất hiện lớp lớp, là một đời ngàn năm chưa từng có, các đại tông môn, nhân tài xuất hiện như rừng, có thể nói là trăm hoa đua nở. Như vậy thịnh hội, nếu như ban thưởng khó coi, có chút không thể nào nói nổi.
- Có đạo lý, thiên tài xuất hiện quá nhiều, như quần tinh hội tụ, tự nhiên cần đề cao ban thưởng, mới có thể thấy được tầm quan trọng của đại bỉ. Ta cũng đề nghị, đề cao ban thưởng.
- Hắc hắc, Vân đạo huynh, người nào không biết, Thủy Vân Tông ngươi có Thủy Vân Thần Thụ, ngàn năm kết quả một lần. Thủy Vân Thần Quả kia, chính là Đông Hoàng Châu đệ nhất Thần Quả...
Vân Hạc Tường cười nhạt nói:
- Kim đạo hữu, ngươi đánh chủ ý tới Thủy Vân Thần Quả sao?
Người lên tiếng kia, là Đạo tôn của Truy Nhật Kiếm Minh Kim Thiên Nguyên, cười hắc hắc nói:
- Thủy Vân Thần Quả... Thiên hạ chí bảo, ai có thể thờ ơ chứ?
Tông chủ thứ hai của Thủy Vân Tông, là phụ thân của Thủy Dao, Thủy Trường Đông hừ nhẹ một tiếng:
- Kim đạo hữu, khẩu vị không khỏi quá cao đó. Thủy Vân Thần Quả này, ngàn năm mới kết bảy quả. Mặc dù bây giờ đã kết trái, nhưng Thủy Vân Tông chúng ta, còn chưa mở vườn hái quả, mà Kim đạo hữu là đã ngắm trước rồi.
Kim Thiên Nguyên cũng không cho là nhục, cười ha ha:
- Bảo vật thiên hạ ít có như thế, ai có thể không chú ý chứ? Ta nghe nói, Thiên Trạch thế giới có mười đại Thần Thụ, Thủy Vân Thần Thụ của quý tông, bài danh thứ tư! Thần Thụ như thế, Thần Quả như thế, lẽ ra nên để cho tuổi trẻ tài tuấn của Đông Hoàng Châu chúng ta dính thơm lây, mọi người nói có đúng hay không này?
- Đúng, Vân huynh, Thủy huynh, các ngươi đừng quá keo kiệt. Các ngươi ngàn năm có bảy quả, lấy ra một cái, ban thưởng cho quán quân đại bỉ, có gì không thể?
- Lấy một quả cũng không phải không thể? Chỉ là... Chư vị cũng biết, Thủy Vân Thần Quả này hiếm có đến cỡ nào. Thủy Vân Tông ta nguyện ý lấy ra một quả để ban thưởng quán quân, không biết những tông môn các ngươi, lấy cái gì để xứng đôi?
Muốn nói một kiện bảo vật, Đông Hoàng Châu sáu đại tông môn, xác thực cầm không ra bảo vật gì có thể so sánh cùng Thủy Vân Thần Quả.
Thủy Vân Thần Quả này, chính là do thiên địa tạo hóa mà thành, nếu như là Thần Thông lục trọng đỉnh phong cường giả phục dụng, có thể nâng cao mấy lần hi vọng trùng kích Đại Đạo.
Đại Đạo cường giả phục dụng, cũng có thể thay gân đổi mạch, tăng lên ngàn năm công lực. Coi như là trùng kích Đại Đạo hậu kỳ, cũng có lợi ích.
Chỉ là, đối với Thủy Vân Tông mà nói, Bảo Thụ truyền thừa này, là kiêu ngạo của bọn hắn. Nhưng đồng thời, cũng là tâm bệnh của bọn hắn.
Bởi vì, thần thụ này truyền thừa không biết bao nhiêu năm, dòng chính đệ tử của Thủy Vân Tông bây giờ, đối với công hiệu của Thủy Vân Thần Quả này, có lẽ đã có chút mâu thuẫn.
Nói cách khác, Thủy Vân Thần Quả này, cho dòng chính đệ tử của Thủy Vân Tông phục dụng, hiệu quả đã không bằng một nửa trước kia!
Cẩn thận tra ra nguyên nhân, là bởi vì lịch đại thiên tài của Thủy Vân Tông đều phục dụng Thủy Vân Thần Quả, làm cho trong huyết mạch của thiên tài đời sau, trời sinh liền có một ít truyền thừa của Thủy Vân Thần Quả này.
Kể từ đó, công hiệu của Thần Quả, một đời một đời đi xuống, tự nhiên sẽ không ngừng suy yếu.
Đây cũng là cơ mật nội bộ của Thủy Vân Tông, đối ngoại là tuyệt đối không thể.
Con mắt Vưu Thiên Chiến có chút nhíu lại:
- Nói như vậy, chỉ cần năm đại tông môn chúng ta cho ra bảo vật xứng đôi, Vân đạo huynh nguyện ý xuất ra Thủy Vân Thần Quả?
- Cái này hiển nhiên. Thủy Vân Thần Quả, mặc dù là bảo vật, nhưng dùng để ban thưởng cho đệ nhất thiên tài của sáu đại tông môn, có cái gì không thể?
- Ha ha ha, tốt! Cho chúng ta thương nghị một chút.
Năm đại tông môn khác, lập tức sinh ra nhiệt tình cực lớn. Thủy Vân Thần Quả, bọn hắn đã từng chảy hết nước miếng, cũng không có thể nếm thử ah.
Bây giờ, Thủy Vân Tông rõ ràng có ý định lấy một quả ban thưởng, những tông môn này tự nhiên quyết tâm có được.
Nếu như chỉ là một quả Thủy Vân Thần Quả thì cũng thôi đi. Nhưng tâm tư mọi người đều đồng dạng, chính là muốn nhìn một chút, có thể lấy Thủy Vân Thần Quả này, đào tạo ra Thủy Vân Thần Thụ được hay không.
Mặc dù bọn họ cũng biết, hy vọng cơ hồ không có. Nhưng thế giới võ đạo, bất cứ lúc nào, cũng không thiếu kỳ tích. Chỉ cần có một đường hi vọng, cũng muốn ôm lấy.
Thiên Các bên này, Vưu Thiên Chiến dẫn đầu phát động, cùng Hạ Tùng Linh thương nghị một hồi, lại tìm Lê Lạc tiên tử, cuối cùng hỏi Lý Dật Phong:
- Dật Phong lão đệ, mặc dù Chân Kiếm Đạo ngươi rất nghèo, bất quá lần tranh đoạt Thủy Vân Thần Quả này, ngươi cũng không thể rớt lại phía sau ah.
Lý Dật Phong cười lạnh một tiếng:
- Ngươi đây là khích tướng sao? Quả thực là thấp kém một chút, chẳng qua, Thủy Vân Thần Quả này, Chân Kiếm Đạo ta thắng là chắt rồi. Bảo vật khác không có, ta chỗ này có một thanh Cửu Long Phi Kiếm, chính là gân cốt của Long Thú luyện chế, cảnh nội Đông Hoàng Châu, chỉ một thanh này, coi như là bảo vật vô song.
- Ha ha, khó được ngươi hào phóng như vậy, Cửu Long Phi Kiếm cũng cam lòng lấy ra? Không tệ không tệ, ta đây cũng không thể rớt lại phía sau, ta chỗ này có một bộ Thiên Mãng Tơ Tằm Giáp, rất xứng đôi với Cửu Long Phi Kiếm của ngươi.
Vưu Thiên Chiến cũng rất hào phóng, trực tiếp lấy ra một kiện bảo giáp.
Hạ Tùng Linh cùng Lê Lạc tiên tử, cũng không có thể quá keo kiệt, nhao nhao lấy ra một kiện bảo vật.
Kể từ đó, mỗi đại tông môn, không sai biệt lắm cũng thương nghị xong.
Từng cái tông môn, đều cầm bảo vật nhà mình mang lên mặt bàn. Nhìn nhau, đều hít một ngụm khí lạnh, con mắt cũng tái đi.
Hiển nhiên, mọi người đều thấy báu vật quá nhiều.
Vân Hạc Tường nhìn bảo vật mà năm đại tông môn khác xuất ra, đều là nhất đẳng, biết rõ những thứ này không có cái thứ hai, không có đem Thủy Vân Tông coi thành đứa ngốc mà lừa gạt.
Lập tức cười nói:
- Tốt, chư vị không có giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt, đều có thành ý như vậy, ban thưởng cho quán quân, quyết định như vậy đi.
Lê Lạc tiên tử bỗng nhiên mỉm cười nói:
- Chư vị, bảo vật nhiều như vậy, chỉ thưởng cho quán quân, tựa hồ sẽ khiến cho phía dưới chạnh lòng. Á quân cùng...
- Lê Lạc tiên tử, bởi vì cái gọi là, văn không đệ nhất, võ không đệ nhị. Thế giới võ đạo này, chỉ nhìn đệ nhất. Phần thuởng này, chỉ có thể thưởng quán quân.
- Đúng, nếu như ban thưởng cho những người khác, là tương đương nói cho bọn hắn biết, cho dù không phải đệ nhất cũng có ban thưởng. Việc này sẽ dẫn phát bọn họ thiếu ý chí tranh đấu. Thế giới võ đạo, chỉ có vững tâm truy cầu đỉnh cao, như vậy mới có thể phát triển.
Lê Lạc tiên tử cười cười, tất cả mọi người đã nói như vậy, nàng tự nhiên sẽ không kiên trì.
Chẳng qua, nàng cũng biết, cái quán quân này, Lưu Vân Đạo nàng là không có hy vọng gì. Môn hạ đệ tử của nàng, nàng rất tinh tường, Thiên Các bốn đạo, mỗi một đạo đều có thiên tài truyền thừa. Lưu Vân Đạo nàng ở Thiên Các cũng khó xưng đệ nhất, huống chi là đại bỉ của sáu đại tông môn.
Trước Chân Võ Các, trên quảng trường rộng lớn, cự đầu của sáu đại tông môn tới khu vực của mình, toàn bộ ngồi xuống.
Mấy cường giả đến từ giới tán tu cùng nhị lưu tông môn, vị trí tương đối thấp hơn một chút. Như thế mới có thể nổi bật địa vị của sáu đại tông môn.
Mà người dự thi, thì toàn bộ đứng ở trên quảng trường lớn kia.
Nhậm Thương Khung lòng không tạp niệm, luận võ lần này, quán quân là hắn nguyện phải có, nhưng mục tiêu quan trọng nhất, kỳ thật chỉ có một, chính là chém giết Đao Bạch Vũ.
Thần thức người này khống chế phụ thân cùng Tôn Nguy, giữ lại là một hậu hoạn. Càng huống chi, hai người sớm đã thủy hỏa bất dung, không chết không ngớt.
Trên ghế thủ tịch, Thủy Vân Tông đệ nhất tông chủ Vân Hạc Tường một thân tiên hạc trường bào, lộ ra tiên phong đạo cốt, vô cùng khí khái.
- Giang sơn đời đời có người mới, thiên tài tuổi trẻ các ngươi phát triển, những lão gia hỏa chúng ta luôn một tâm bảo hộ. Bởi vậy, ngày hôm qua hội hợp, những lão gia hỏa chúng ta, cũng đã thảo luận phần thưởng dành cho người thắng cuộc lần này. Lúc này, quán quân của ba trăm năm đại bỉ, thu hoạch được ban thưởng, ít nhất gấp mười lần dĩ vãng! Bởi vì, ba trăm năm đại bỉ lần này, thiên tài tuổi trẻ dự thi, chất lượng hết sức cao, các phái có thể nói là tinh anh ra hết. Bởi vậy, quán quân đại bỉ lần này, chính là minh tinh trong minh tinh, là thiên tài trong thiên tài.
Vân Hạc Tường cười nhạt một tiếng, vẫy tay một cái, sáu nữ đệ tử trẻ tuổi của Thủy Vân Tông, nâng sáu cái khay, nhao nhao đi ra.
- Những người trẻ tuổi, cái này là ban thưởng cho quán quân lần này! Là khen thưởng cao nhất mà sáu đại tông môn có thể lấy ra, bất luận một kiện gì, đều là bảo vật hiếm có!
- Thủy Vân Tông, Thủy Vân Thần Quả một quả!
- Tinh Nguyệt Cốc, Sa Tinh một bình!
- Truy Nhật Kiếm Minh, Truy Nhật vẫn thạch một khối!
- Thất Tinh Đạo Trường, Thú Phù Thần Thông hậu kỳ một bộ!
- Thiên Các, Âm Dương hài (giày) một đôi, Lưu Quang Kính một cái, Thiên Mãng Tơ Tằm Giáp một bộ, Cửu Long Phi Kiếm một thanh!
Sáu đại tông môn, bảo vật ra hết, hơn nữa đều là tuyệt thế bảo vật.
Thủy Vân Thần Quả là niềm kiêu ngạo của Thủy Vân Tông.
Mà Tinh Nguyệt Cốc, thì có Sa Tinh, Sa Tinh này, bất luận là luyện khí, luyện chế bảo giáp, hay là chế tác linh phù, đặc thù nhất chính là bố trí lên trận pháp, Sa Tinh chính là bảo vật vẽ rồng điểm mắt.
Truy Nhật Kiếm Minh, quặng sắt nhiều nhất, nhưng Truy Nhật vẫn thạch, lại là bảo vật của Truy Nhật Kiếm Minh, vô cùng hiếm thấy, một khối Truy Nhật vẫn thạch, giá trị liên thành!
Thất Tinh Đạo Trường am hiểu luyện chế Linh Thú công kích, lợi dụng Thú Phù thao túng Linh Thú. Thú Phù Thần Thông hậu kỳ, ở trong Thất Tinh Đạo Trường, cũng là tồn tại đỉnh cấp.
Bảo Thạch Tông, chính là Thánh địa linh thạch. Cửu cấp linh thạch, chính là tồn tại dưới Thần cấp linh thạch. Mà Thần cấp linh thạch, ở Thiên Trạch thế giới, có thể ngộ nhưng không thể cầu. Bởi vậy, Huyền linh cửu cấp Linh Thạch, cơ hồ là tồn tại đỉnh phong của Thiên Trạch thế giới.
Về phần Thiên Các, mặc dù bảo vật phân tán, nhưng liên hợp lại, vừa đúng hợp thành một bộ Đại Đạo trang bị!
Ban thưởng bậc này, vừa tuyên bố ra, những thiên tài chí tại quán quân, trong lòng không khỏi co rúm vài cái, trong mắt bắn ra vẻ cuồng nhiệt.