Bất Hủ Thần Vương

Chương 188: Cừu nhân tương kiến, lần đầu giao thủ

Bọn hắn xem ra, nữ nhân mà Hạ Vũ Trùng nhìn trúng, cái kia chính là độc chiếm! Ai dám động thủ trên đầu thái tuế? Chỉ sợ còn chưa động vào nữ nhân kia, mạng nhỏ sẽ không còn nữa.

Nguyên một đám quyết định không nhìn náo nhiệt này cho thỏa đáng. Vạn nhất dưới sự giận dữ của Hạ Vũ Trùng, muốn giết tất cả những người chứng kiến việc này để diệt khẩu, cái kia là chết oan vô cùng.

Hạ Vũ Trùng hai mắt đỏ bừng, như một con trâu đực tức giận, tiếng gầm như rồng ngâm hổ khiếu, kéo dài mấy trăm dặm, làm cho toàn bộ chín tầng phúc địa đều nghe được.

- Nhậm Thương Khung, hồng hoàn của Bắc Cung Dao ta đã nhìn trúng, vậy mà ngươi dám vuốt râu hùm. Tốt, hôm nay, ta cho ngươi biết, người ngỗ nghịch Hạ Vũ Trùng ta, chỉ có đường chết! Lúc trước, ngươi nhiều lần khiêu chiến quyền uy của ta, tội đã đáng chết. Hôm nay, mấy tội cộng lại. Ta dùng quyền uy của Hạ thị Âm Dương Đạo giết ngươi, xem ai dám ngăn trở. Hôm nay người ngăn trở, là trái nghịch với Hạ thị Âm Dương Đạo! Hết thảy giết hết!

Hạ Vũ Trùng sát khí trùng thiên, mỗi một câu nói, đều ẩn chứa lửa giận vô tận, tùy thời có thể đốt sạch trời cao, hủy toàn bộ Đại Vương Ốc Sơn.

Nhậm Thương Khung lạnh nhạt nói:

- Nói xong chưa?

Hạ Vũ Trùng vốn cho là Nhậm Thương Khung sẽ như hai lần trước, cương ngạnh cùng hắn một phen, lại không nghĩ đến, Nhậm Thương Khung này lại biểu lộ lạnh nhạt như thế.

- Nói xong thì tới chịu chết đi!

Nhậm Thương Khung hai mắt nhìn thẳng, uy thế tự sinh. Khí thế cường đại của Bất Hủ Đế Khí Quyết tự nhiên sinh ra, như Đế Vương chư thiên hàng lâm hạ giới, phảng phất chỉ một cái nhấc tay, cũng có thể hủy diệt nhân gian vạn giới.

Loại khí thế này xuất hiện, hình thành một đạo tường khí, bắn tới Hạ Vũ Trùng.

Hạ thị Âm Dương Đạo, hung hăng càn quấy, cuồng ngạo, cũng là dùng khí thế áp bách đối thủ, để cho đối thủ thần phục.

Hai đạo khí thế vô hình va chạm, Hạ Vũ Trùng “Ồ” một tiếng, đột nhiên phát hiện có chút không đúng!

Hai đạo khí lưu này, giống như hai đầu Mãnh Hổ giao nhau, chấn ra một vòng khí lưu phóng đãng, khuếch tán ra bốn phía, khắp nơi cây gãy cỏ ngã, cát bay đá chạy.

Hạ Vũ Trùng cảm giác đan điền chấn động, trận giao phong vừa rồi, hắn vậy mà không chiếm được thượng phong!

Lại nhìn Nhậm Thương Khung, ánh mắt lạnh lùng, biểu lộ thâm sâu vô cùng. Hạ Vũ Trùng trong lòng nghiêm nghị, này là lần đầu tiên!

Cùng thế hệ với hắn, đây là lần đầu tiên có người dám can đảm đấu khí thế với hắn. Cổ quái nhất chính là, đối phương lại chiếm thượng phong!

Hạ Vũ Trùng cười lạnh liên tục:

- Chẳng trách ngươi hung hăng càn quấy, nguyên lai có vài phần bản lãnh. Bất quá, công pháp Thiên Các, Âm Dương Đạo đứng đầu. Mặc kệ ai cho ngươi chỗ dựa, truyền bí pháp cho ngươi. Dưới thần công của Âm Dương Đạo, đều là phù vân. Xem Âm Dương Cửu Chuyển đệ nhất chuyển, Huyết Lãng Thao Thiên của ta, đi chết đi!

Hạ Vũ Trùng hai đấm đưa ra, một trái một phải đánh ra hai đạo khí lưu, âm dương nhị khí giao hội, ngưng tụ thành một đạo khí lưu ngập trời, giống như phiên giang đảo hải cuốn tới.

Chỉ thoáng chốc, bốn phía tràn đầy huyết tinh chi khí, bốc lên từng đợt sóng huyết, khí thế hào hùng hướng Nhậm Thương Khung bắn đến.

Nhậm Thương Khung không né tránh, giống như Đế Vương ngồi trên ngai vàng, khí thế trang nghiêm. Mặc cho đầy trời là huyết quang, hắn vẫn uy nghi bất động.

Nhậm Thương Khung đứng trước ngọn sóng, đơn chưởng đẩy ra, hét lớn một tiếng:

- Phá cho ta!

Hắn mặc dù mới luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết hai tháng, nhưng cảnh giới cùng tầm mắt của hắn đều tăng lên trên phạm vi lớn.

Đơn chưởng này đẩy ra, nhìn như đơn giản, lại vừa vặn trúng điểm sơ sở trong chiêu này của Hạ Vũ Trùng.

Bất Hủ Đế Khí, bao trùm chư thiên!

Mặc dù Nhậm Thương Khung mới nhập môn, nhưng đánh trúng chỗ hiểm, thế như chẻ tre.

Phanh!

Hai đạo kình khí lại đụng nhau một lần nữa.

Thân hình Nhậm Thương Khung thoáng lui lại mấy bước, Hạ Vũ Trùng cũng liên tục lui năm sáu bước, ngực phập phồng bất định, vẻ mặt khiếp sợ vô cùng.

- Làm sao có thể?

Hạ Vũ Trùng không thể tin! Chiêu thức của Hạ thị Âm Dương Đạo từ xưa đến nay đều cường thế bá đạo, liều mạng mà nói, Thiên Các võ học, căn bản không có đối thủ.

Nhậm Thương Khung này, chỉ thường thường một chưởng, lại có thể đánh hắn lui năm sáu bước?

Hạ Vũ Trùng sắc mặt đại biến, Âm Dương Cửu Chuyển này, hắn mặc dù học không lâu, cũng chưa thuần thục, nhưng dù sao cũng có đại sát khí.

Lão tổ đã từng nói, chỉ cần hắn luyện thành Âm Dương Cửu Chuyển, đối với Thượng Thiên Các cùng với đệ tử cùng thế hệ, có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Thế nhưng mà dưới mắt, chẳng những không có đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ngược lại bị đối phương một kích mà PHÁ...!

- Nhậm Thương Khung, ta muốn ngươi chết!

Hạ Vũ Trùng giết đỏ cả mắt rồi, khí thế lại tăng, lạnh lùng nói:

- Nhậm Thương Khung, có thể làm ta toàn lực kích phát một chiêu này, là vinh hạnh của ngươi. Ngươi cho rằng may mắn phá ta một chiêu, liền thật sự có thể cùng ta ngang hàng sao? Hạ Vũ Trùng ta, Hạ thị Âm Dương Đạo truyền nhân, thiên phú siêu tuyệt, thần công cái thế. Hôm nay đã luyện đến ba mươi lăm chuyển tiểu chu thiên, đảo mắt có thể đột phá Thiên Cương đại viên mãn! Ngươi, một tiểu tử đến từ nông thôn, có cái gì so với ta? Hôm nay, ngươi nhất định phải chết!

- Cái gì? Ba mươi lăm chuyển?

Bắc Cung Dao vừa mới chạy ra động phủ, nghe được lời ấy của Hạ Vũ Trùng, sắc mặt đại biến. Ba mươi lăm chuyển ý vị như thế nào?

Bắc Cung Dao rất hiểu.

Ba mươi lăm chuyển, ý nghĩa một chân đã bước vào Thiên Cương đại viên mãn.

Một khi hoàn thành Thiên Cương đại viên mãn, thực lực sẽ lập tức tăng lên năm ba lần! Đủ coi rẻ tất cả cường giả cấp bậc Duyên Đan, đủ chống lại Ngân Đan cường giả!

Nhậm Thương Khung tiến lên trước một bước, một tay cản lại, đem Bắc Cung Dao ngăn ở phía sau, khẩu khí nhàn nhạt:

- Muốn đánh thì đánh, ngươi không thấy mình quá nhiều lời hay sao?

- Tiểu tử, sắp chết đến nơi, còn muốn mạnh miệng. Tốt, ta cho ngươi xem một chút, ba mươi lăm chuyển, là tồn tại mà Thiên Nhân cảnh cũng phải run rẩy!

Hạ Vũ Trùng nói xong, hai tay trảo hư không, tử khí trên mặt đại phát, màu sắc trên mặt liên tục biến hóa ba lượt, hai tay hợp lại, hai mắt nghiêm nghị, hét lớn một tiếng:

- Thần Thông Cửu Chuyển, Cai Quản Âm Dương, Chư Thiên Vạn Giới, Duy Ngã Độc Tôn! Sát!

- Chậm đã!

Bỗng nhiên một tiếng hét như sấm vang lên, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, tay áo hất lên một cái, trực tiếp đem khí thế ngập trời của Hạ Vũ Trùng chặn lại.

Tay áo hất lên, sát chiêu của Hạ Vũ Trùng hoàn toàn biến mất.

Người này từ trên trời giáng xuống, khí thế mang theo kinh động thiên địa, quấy năng lực âm dương.

Hạ Vũ Trùng nhướng mày một cái:

- Là ngươi? Khúc phó thống lĩnh?

Người này dáng người trung đẳng, mặt mũi hiền lành, không có bất kỳ thái độ hùng hổ nào, nhưng vừa xuất hiện, lại làm cho khí thế của Hạ Vũ Trùng cùng Nhậm Thương Khung bị trấn áp.

- Kim Đan cường giả!

Nhậm Thương Khung phản ứng đầu tiên là như thế, người này, nhất định là Kim Đan cường giả!

Thiên Nhân cảnh cũng chia chín trọng cảnh giới, Duyên Đan tam trọng, Ngân Đan tam trọng, Kim Đan tam trọng!

Nhậm Thương Khung từng thấy qua Ngân Đan cường giả, tự nhiên biết rõ khí thế của Ngân Đan cường giả, hoàn toàn không cách nào so sánh cùng người này. Hơn nữa, khí độ cùng thực lực của người này, chỉ sợ Thạch Thiên Hào ở Địa Chu phân đà cũng kém xa vạn dặm!

Thạch Thiên Hào thất chuyển Kim Đan, là Hắc Thạch Thành thành chủ của Địa Chu phân đà! Cùng với người này so sánh, còn xa xa không kịp. Nghe Hạ Vũ Trùng gọi hắn “Khúc phó thống lĩnh”, chẳng lẽ người này, là một vị Phó thống lĩnh khác của Nghênh Tân Các, Khúc Trung Hòa?

Là một trong thập đại đệ tử của Thiên Các?

Nhậm Thương Khung khiếp sợ qua đi, cũng khôi phục thái độ bình thường. Hắn ngược lại muốn nhìn, Tam cự đầu của Nghênh Tân Các, sẽ xử lý việc này như thế nào.

Nghe nói, Khúc Trung Hòa này, là phụ tá của Nguyên Bạch Lộc, cùng Nguyên Bạch Lộc yêu xà lẫn lộn.

Nói cách khác, ba đại cự đầu của Nghênh Tân Các, đệ nhất cự đầu cùng đệ tam cự đầu, đều là người của Thiên Kiêu Minh.

Mà cự đầu thứ hai Bộ Thương Lãng, thì là đại biểu của Thảo Căn Liên.

Khúc Trung Hòa lông mày nhẹ nhàng nhăn lại, nhìn Hạ Vũ Trùng cùng Nhậm Thương Khung, nhàn nhạt nói:

- Một cái là tầng thứ tám phúc địa, một cái là tầng thứ tư phúc địa. Ta không biết, các ngươi cùng đến tầng thứ năm phúc địa làm gì? Lại ở chỗ này luận bàn vũ kỹ? Hẳn là, cảm thấy Đại Vương Ốc Sơn không có quy củ hay sao?

Hạ Vũ Trùng cười ngạo nghễ, khóe miệng co lại, không thèm trả lời.

- Mặc dù chín tầng phúc địa không cấm luận bàn, nhưng hai người các ngươi huyên náo kinh thiên động địa, ảnh hưởng không tốt. Ta lệnh các ngươi mau trở về động phủ của mình, không được sinh sự. Muốn phân cao thấp, bài danh lần thứ hai đến, tùy ý cho các ngươi phát huy! Gây chuyện như thế này lần nữa, Nghênh Tân Các chắc chắn không tha!

Khúc Trung Hòa ngữ khí bất thiện, nhìn về bên ngoài ngược lại không có thiên vị phe nào.

Hạ Vũ Trùng nhún vai, oán hận trừng mắt nhìn Nhậm Thương Khung:

- Mỗi lần ngươi đều gặp may mắn, bất quá, vận khí không có khả năng luôn tốt như vậy! Chờ ta đột phá Thiên Cương đại viên mãn, ngày đó là tử kỳ của ngươi!

Nói xong, liếc nhìn Bắc Cung Dao:

- Ngươi, trái ý của ta, cùng súc sinh Nhậm Thương Khung tư thông, tội đáng lăng trì. Thời điểm ta chưởng quản một phương, sẽ chậm rãi thu thập tiện nhân ngươi.

Bắc Cung Dao thản nhiên nói:

- Lừa mình dối người, ngươi ở Đại Vương Ốc Sơn còn không nắm giữ được hết thảy, còn muốn chưởng quản một phương? Nằm mơ.

Nhậm Thương Khung đứng chắp tay, không muốn cùng Hạ Vũ Trùng nói nhảm. Nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay của Bắc Cung Dao:

- Chúng ta về động phủ.

Nói xong, hướng Khúc Trung Hòa cúi chào, cùng Bắc Cung Dao tiến vào động phủ.

Trong ánh mắt bình thản kia của Khúc Trung Hòa, đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang, ở trên bóng lưng Nhậm Thương Khung nhìn chăm chú một lát, nhưng cũng phục hồi rất nhanh.

Cũng không nhìn Hạ Vũ Trùng, hừ nhẹ một tiếng, thân hình lóe lên, liền biến mất tại chỗ.

Hạ Vũ Trùng cảm thấy không vui, biết hôm nay không thể làm gì, chỉ tức giận mà đi. Trong lòng thầm nói:

- Nhậm Thương Khung, chờ ta phá tan Thiên Cương đại viên mãn, thực lực lập tức tăng lên năm lần, đến lúc đó, ta muốn đem ngươi đang sống đánh chết, phơi thây ba ngày!

Trong động phủ, Bắc Cung Dao nắm chặc tay Nhậm Thương Khung, hai mắt như thu thủy, tình cảm dào dạt, dừng ở trên khuôn mặt Nhậm Thương Khung.

- Bắc Cung...

Nhậm Thương Khung đang muốn nói gì đó, Bắc Cung Dao lại che miệng hắn, nhẹ nhàng nói:

- Ta từ nhỏ, thích nhất được mẫu thân gọi ta là A Dao. Hiện tại, huynh cũng là người thân nhất của ta, ta thích nghe huynh gọi ta là A Dao.

- A Dao.

Nhậm Thương Khung động tình, cầm thật chặt tay Bắc Cung Dao, đồng ý nói:

- Lần thứ hai bài danh khiêu chiến, vì muội, ta nhất định giết chết Hạ Vũ Trùng, dù hắn là Hạ thị Âm Dương Đạo truyền nhân!

Lần thứ hai bài danh khiêu chiến, Nhậm Thương Khung rất mong chờ nó tới!