Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 920: Lực lượng siêu thoát

Hai đại lục lấy tốc độ kinh người hạ xuống Kiếm Thần Hải, làm dậy lên sóng gió ngập trời.

Kiếm Ma đại lục vốn lơ lửng trên không, lúc này đã cũng hạ xuống Kiếm Thần Hải, cả Kiếm Thần Hải lập tức hạ xuống mấy ngàn trượng. Từ trên chín tầng trời nhìn xuống, giống như một vực biển rộng lớn khôn cùng, nuốt chửng cả Kiếm Ma đại lục vào trong.

Sóng thần tấn công cả hai đại lục, nhưng bên ngoài cả hai đại lục, nhưng đám mây khí Hạo Nhiên cùng ma vân tiên thiên màu trắng đục đồng thời toát ra thần quang chói mắt, tạo nên một vầng sáng bảo vệ bao trùm, ngăn cản sóng thần đủ để phá vỡ kiếm quang hộ thân của Kiểm Tổ Tuyệt Thế bên ngoài đại lục.

Hàng Ngân hàng vạn tử điện chớp động trên không như điên như cuồng. Trên bầu trời lôi hỏa nổ vang, trên hai đại lục. Hỗn Độn màu xám mở ra, lôi đình màu xám bắn ra. Tuy chỉ to bằng cánh tay, nhưng uy thế kinh người đủ để xuyên thủng sao Trời xé nát mặt đất.

- Ầm...

Khi hai đại lục còn cách nhau không tới trăm dặm, trên chín tầng trời nhìn xuống thấy đã rất gần. Mà nhưng đám mây khí Hạo Nhiên cùng tiên thiên ma vân lần đầu tiên dung hợp lại...

- Ùng...

Giống như đổ nước lạnh vào chảo dầu sôi, hai đám mây xé rách hư không, không gian Động Hư vỡ nát. Hỗn Độn vô tận hiện ra, một cỗ khí tức san bằng tất cả toát ra khắp nơi.

Vô số sinh linh trên đại lục còn đang bàng hoàng không hiếu, biến hóa xảy ra bất thinh lình, lần này càng mênh mông rộng lớn hơn lần bốn giới hợp nhất lúc trước. Khí thế kinh người chấn động tâm thần toát ra, cho dù là Kiếm Tôn cái thế các tông cũng cảm thấy khó lòng chiu nổi.

- Bùng...

Rốt cục, hai đám mây đã hoàn toàn hòa nhập vào nhau, những tiếng nổ ầm ầm vang lên trên cả hai đại lục, một lực chấn động kinh người quét ngang cả hai đại lục.

Vô số núi non cây cối nháy mắt bị chấn thành tro bụi sông suối ao hồ vỡ nát, hơi nước mênh mông bị hút vào trong không gian Động Hư.

-Rắc...

Mặt đất nứt nẻ, dung nham Địa Hỏa màu vàng từ dưới lòng đất phun trào. Địa Hỏa nóng bỏng gần như tương đương với Thái Dương Chân Hỏa. Chưa có khi nào Địa Hỏa trở nên mạnh mẽ như vậy, dù là mặt trời như ẩn như hiện treo cao, ánh sáng cũng phải thua kém Địa Hỏa.

Dung nham Địa Hỏa trảo lên nuốt chửng rừng núi sông ngòi, vô số linh địa bị chôn vùi mất tích. Trên hai đại lục, kiếm trận hộ tông của các tông môn dâng lên, linh khí đủ màu đủ thuộc tính chen chúc hội tụ, Kiếm Ý vô biên dày đặc khắp các tông môn. Bất quá chấn động trên cả hai đại lục vẫn phá vỡ được một ít kiếm trận các tông, chấn đổ vô số phòng ốc nhà cửa.

Ở Quỷ giới.

Biến hóa ở thế giới Thiên Đạo khiến cho Thời Không Quỷ giới càng trở nên vững vàng hơn. Bất quá ở mười tám tầng địa ngục, trên không trung không biết cao thấp, một thanh cự kiếm vạn trượng vẫn đứng sừng sững giữa không trung, ý chí Phong Mang đen sẫm vờn quanh, kiếm quang màu xám bạc lan tràn khắp không gian. Hai dòng sông Thời Không hiện ra hai bên thân cự kiếm, một dòng chảy ngược, một dòng chảy xuôi. Đồng thời còn có thanh âm róc rách luân chuyển truyền ra.

Ngay tức khắc, khí Phong Mang đen sẫm bùng lên trên cự kiếm màu xám bạc, ý chí Phong Mang vô biên bao phủ quanh thân kiếm, một cỗ khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển chuyển động, bất chợt trở nên vô cùng linh hoạt sắc bén, cỗ Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển bỗng dưng ngừng chuyển. Thời Không của Quỷ giới lập tức trở nên vặn vẹo.

Trên cự kiếm màu xám bạc toát ra kiếm quang vô biên, kiếm quang Thời Không màu xám bạc nhảy mắt khuếch tán ra toàn Quỷ giới. Hành Lang Thời Không màu xám bạc không ngừng luân chuyển, một cỗ lực vặn vẹo mênh mông nhập vào Thời Không vô tận. Hành Lang Thời Không vô cùng vô tận mở ra giữa không gian Quỷ giới, lan tràn ra khắp bốn phía không gian Quỷ giới, sau đó biến mất không thấy.

Hai người Diệp Vô Tâm dần dần cảm thấy sự áp chế của Quỷ giới đối với bọn họ ngày càng trở nên linh hoạt sắc bén. Mà Giới Chủ Quỷ giới cũng chấn động trong lòng, thật không ngờ Lục Thanh thật sự muốn bằng vào lực lượng của mình ổn định lại Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới. Y có thế cảm thấy rõ ràng, liên hệ giữa y cùng Quỷ giới càng ngày càng trở nên chặt chẽ, mà Kiếm Ý Phong Mang của hai người Diệp Vô Tâm lại yếu đi rất nhiều.

Rốt cục tiểu tử này muốn làm gì?

Trong lòng Giới Chủ Quỷ giới cảm thấy nghi hoặc vô cùng, chẳng lẽ kiếm bi Bản Nguyên thật sự không phải do hắn cướp?

Không có khả năng!

Lúc này Giới Chủ Quỷ giới phủ định ý nghĩ của mình. Lúc trước ở tháp Giới Vương, khí tức của cảnh giới Hư Thần của Kiếm Hồn Kinh đã hết sức rõ ràng. Nếu không phải Lục Thanh lấy được kiếm bi Bản Nguyên, tuyệt đối không có khả năng nhận được truyền thừa. Huống cho lúc ở tháp Giới Vương, y cũng không cảm thấy khí tức của sinh linh nào khác. Còn về người trong Quỷ giới, vậy càng không có khả năng.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng làm như vậy là có thể bù lại tội ác tày trời của ngươi hay sao?

Giới Chủ Quỷ giới cười lạnh:

- Cho dù có thể làm được nhất thời, lão phu không tin ngươi có thể làm được cả đời.

- Ồn ào!

Diệp Vô Tâm hừ lạnh. Kiếm ý Phong Mang trên người bất ngờ đột phá áp chế của Quỷ giới, bất chợt tăng cao mấy bậc, một tầng nguyện lực hương hỏa màu trắng đục bất chợt toát ra từ trên thân thể lão.

- Diệp huynh... Nguồn truyện: Trà Truyện

Ánh mắt Thủy Thần lộ vẻ kinh ngạc, nhưng cũng không ngăn cản.

Bất quá Thủy Thần cũng thầm cảnh giác trong lòng, hai đóm nguyện lực hương hỏa nổi lên trong mắt.

Hiện tại hai người bọn họ chính là Thánh Giả Trấn Thế thành tựu năm vạn năm qua, nguyện lực hương hỏa tích lũy được vì Kiếm Thần Điện áp chế, cho nên không nhận được bao nhiêu. Lại thêm ngưng luyện Kiếm Vực tiêu hao, cho nên số còn lại dùng thiêu đốt tăng cường ý chí Phong Mang đã vô cùng ít ỏi. Có thế nói rằng dùng một phần là mất đi một phần, vận dụng nguyện lực hương hỏa gần như đã phải xuất ra tám phần thực lực.

Kiếm Ý Hành Lang Thời Không gần như được Lục Thanh thi triển tới mức tận cùng, cự kiếm vạn trượng màu xám bạc do Lục Thanh biến ra, kiếm quang trên thân cũng trở nên mờ đi không ít.

Vô số Hành Lang Thời Không hiện ra giữa không trung, mười tám tầng địa ngục vốn gần như bị diệt dần dần có dấu hiệu ngưng tụ lại. Chỉ có điều đã mất đi kiếm bi Bản Nguyên. Lục Thanh khó lòng chịu nổi tiêu hao trong việc chống đỡ cả một thế giới.

Lục Thanh khôi phục lại hình người, thần sắc tái nhợt, nhưng miệng hắn khẽ nở nụ cười.

- Tạm thời không cần lo ngại.

- Sớm biết như vậy, lúc trước đừng gây ra!

Sắc mặt Giới Chủ Quỷ giới hết sức khó coi, nhìn Lục Thanh lạnh lùng nói.

Lục Thanh xoay người vẻ phía Giới Chủ Quỷ giới, không nói một lời, chỉ vỗ ra một chưởng.

-Bốp...

Tiếng Lục Thanh tát vào mặt Giới Chủ Quỷ giới vang lên giòn tan khiến cho hai người Diệp Vô Tâm cũng phải hơi sửng sốt. Gương mặt già nua của Giới Chủ Quỷ giới đỏ bừng lên. Kiếm Ý toàn thân bất chợt dâng trào, như muốn thoát khôi sự khống chế của hai người Diệp Vô Tâm.

- Cái tát này là ta thay mặt cho lão Giới Chủ, nếu như không phải Quỷ giới đang không ổn định, cần có cường giả bảo vệ tâm huyết cả đời của lão Giới Chủ, hôm nay ta phải làm cho ngươi vạn kiếp bất phục!

Lục Thanh lạnh lùng nhìn Giới Chủ Quỷ giới trước mặt, giọng hắn không chút khách sáo. Lúc này hắn đã tạm thời khôi phục lại Thời Không Quỷ giới, hai người Diệp Vô Tâm cũng đã thả Giới Chủ Quỷ giới ra.

- Tiểu tử kia, ngươi có dám cùng ta quyết một trận sinh tử?

Thân là chủ nhân Quỷ giới, chưa từng bị làm nhục như vậy, lúc này gương mặt già nua của Giới Chủ Quỷ giới đỏ bừng bừng, giọng nói lộ vẻ vô cùng giận dữ.

Lục Thanh liếc nhìn y với ánh mắt lạnh thấu xương, thờ ơ đáp:

Khi nào ngươi thành Thánh Giả rồi hãy nói...

Dứt lời. Thời Không mở ra trước mặt ba người Lục Thanh, để lộ thế giới Thiên Đạo đang chấn động không ngừng.

Giới Chủ Quỷ giới trơ mắt nhìn ba người Lục Thanh rời đi, không nói lời nào. Không phải y không muốn nói mà vì có một cỗ ý chí Trấn Thế trấn áp trên người, cho dù là lực Thế Giới mỏng manh mà y tiếp dẫn cũng bị nghiền nát trong nháy mắt. Cảm giác bất lực khiến cho y nhận ra được chênh lệch quá sâu giữa hai bên.

- Lão phu muốn chống mắt nhìn xem, rốt cục ngươi có thế chịu được lửa giận của toàn đại lục hay không?

Giới Chủ Quỷ giới nghiến răng nghiến lợi, nỗi nhục như vậy xưa nay y chưa từng gặp qua. Nhưng cuối cùng y vẫn cất tiếng hừ lạnh lùng, sau đó biến mất ngay tại chỗ.

- Rốt cục thiên địa quay ngược lại là thật.

Ba người Lục Thanh đứng yên giữa không trung, mặc cho chấn động liên miên hoành hành ngang ngược, nhưng thân hình không hề lay động, vững vàng như núi.

- Thiên địa quay ngược lại. Ma - Đạo quy nhất, loạn thế Bất đầu!

Thủy Thần trầm giọng nói.

Nhìn hai đám mây khổng lồ dung hợp vào nhau trên chín tầng trời không hiểu vì sao, trong lòng Lục Thanh sinh ra cảm giác chẳng lành.

Thiên địa quay ngược lại, mặt đất lật úp, đại lục dường như lâm vào ngày tận thế. Cuồng Phong khổng lồ hủy diệt trân ngập đất trời xé rách hư không, đâu đâu cũng có thể thấy khe nứt không gian. Dù là không gian sụp đổ cũng có thể thỉnh thoảng nhìn thấy, vô số núi sông bị nuốt chửng, nghiền nát thành tro bụi.

- Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ phải đối mặt với nhưng nhân vật hùng mạnh nhất của thế giới Thiên Đạo này!

Diệp Vô Tâm trầm giọng nói. Kiếm Ý Phong Mang trên người phóng vút lên cao, cho dù là mây mù cuồn cuộn trên chín tầng trời cũng bị xé ra một khoảng hở thật lớn. Biển sao khổng lồ lập tức lộ ra trước mặt ba người.

- Sao trời rơi xuống. Thiên Đạo chuyển thế!

Thủy Thần khẽ kêu lên:

- Lần này, hành động của Thiên Đạo quả nhiên nhanh như sét đánh không kịp bưng tai, Thiên Linh tộc đã không tính sai

- Chỉ có điều toàn bộ bốn mươi chín đạo chân linh Thiên Đạo chuyển thế cùng lúc. e rằng trên đại lục sẽ xảy ra một trường tàn sát rất lớn.

Diệp Vô Tâm trầm tư:

- Ma Đạo nhị Linh tuyệt đối sẽ không để cho chân linh Thiên Đạo dễ dàng chuyển thế như vậy.

- Hiện tại chuyện mà chúng ta có thế làm chính là bảo vệ bản tâm của mình, cầu siêu thoát, chân chính thoát khôi thế giới Thiên Đạo này.

Thủy Thần nghiêm mặt nói, sau đó nhìn sang Lục Thanh:

- Lựa chọn lần này của chúng ta, cũng phải nói rằng chính thân siêu thoát của con đã khiến cho ý chí chúng ta càng thêm kiên quyết. Nếu trong số nhưng người chúng ta không ai có thể chân chính siêu thoát, vậy chỉ có con mà thôi. Hiện tại cái mà con còn thiếu, chính là lực lượng tích lũy.

- Lực lượng tích lũy..

Lục Thanh lẩm bẩm

- Không sai chính là lực lượng tích lũy.

Diệp Vô Tâm cũng gật đầu nói:

- Chỉ có cảnh giới siêu thoát thời vẫn chưa đủ, còn phải có lực lượng siêu thoát mới được. Thiên Đạo như nhà giam, con đã có được chìa khóa, hiện tại còn thiếu sức lực để mở cửa nhà giam. Chỉ cần tích lũy đủ phần sức lực này, dù là thế giới Thiên Đạo này hủy diệt, con cũng đủ sức tiêu dao thế ngoại.