Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 888: Trăm bức trận đồ chống lại trời cao(Hạ)

Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

Chân thân Cổ Long vạn trượng của Lục Thanh đột ngột từ dưới lòng đất bay lên. Giờ phút này hai mắt Lục Thanh đỏ ngầu. Kiếm cốt toàn thân kêu lên răng rắc, gai xương đâm thấu ra ngoài da thịt trông ghê rợn vô cùng. Kiếm Ý Thời Không kinh khủng xuất ra, trong nháy mắt Thời Không xung quanh Lục Thanh trở nên vặn vẹo. Hành Lang Thời Không màu xám bạc lại hiện ra.

Lục Thanh lặng lẽ nhìn Hành Lang Thời Không màu xám bạc, bỗng nhiên cất tiếng cười to, tràng cười phóng đãng lộ vẻ hết sức mỉa mai:

- Một đời Kiếm Đạo của ta, chẳng lẽ đi tới bước này còn phải nhờ vào Hành Lan Thời Không tránh né hay sao?

Trên người Lục Thanh giống như có chiến ý vô cùng bùng lên mạnh mẽ. Kiếm cốt màu xám bạc đâm ra ngoài thân thể dày đặc, nhưng dường như hắn không còn cảm thấy đau đớn. Máu thịt tuôn rơi, nhưng thân thể Lục Thanh lúc này đã đứng thẳng dậy.

Cảm giác yếu ớt vô lực như hiện tại là lần thứ hai Lục Thanh gặp phải. Lần đầu tiên là ở trước mặt Kiếm Thần, lần này là đối mặt với Thiên Đạo. Lúc này hắn phải đối mặt với thế giới Thiên Đạo, chính là thế giới Thiên Đạo mà hắn đã sống trong đó trăm năm qua.

Nhưng lúc trước, dù là Kiếm Thần cũng không thể buộc hắn phải khom lưng. Giờ này mặc dù Thiên Đạo đang đè ép, nhưng cũng không thể buộc hắn phải quỳ bái khuất phục.

Đã sắp tới lúc thiên địa quay ngược lại, trong lòng Lục Thanh cảm thấy chỉ có siêu thoát mới có thể có được một đường sinh cơ. Đó cũng là nguyên nhân mà hắn đánh một trận gần như điên cuồng này, hắn muốn mượn mười lăm đại Kiếm Tổ Tuyệt Thế để thoát Thiên Đạo, mưu cầu một đường sinh cơ cho Kim Thiên tông hắn.

Nhân quả của Thiên Đạo, chỉ có siêu thoát ra ngoài mới không bị ràng buộc.

Nhưng giờ phút này trời giáng thiên phạt cũng muốn ngăn cản hắn, không chỉ là ngăn cản hắn siêu thoát Thiên Đạo, mà còn ngăn cản hắn kéo dài tính mạng cho hàng trăm vạn tông dân Kim Thiên tông hắn.

Trận chiến này, hắn không thể để thua.

Nguyên dịch màu tím ẩn bên trong kiếm quang Thời Không trong thân thể cuồn cuộn không ngừng xông vào bên trong huyết mạch. Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh vận chuyển, kiếm quang Thời Không vô tận xuyên qua xuyên lại không ngớt, những xương gai đâm ra cũng rót về trở lại, máu thịt vỡ tan cũng nhanh chóng khép liền lại. Nhưng ý chí Thiên Đạo vẫn đè ép không ngừng, cho nên chỉ trong nháy mắt. Chân thân Cổ Long vạn trượng lại nứt nẻ da thịt

Tiếng kiếm ngâm vang lên từ thân thể Lục Thanh khiến cho Thời Không uốn khúc. Bất chợt Chân thân Cổ Long biến ảo. Hung Kiếm vạn trượng đã biến mất tám mươi mốt năm qua, nay lại xuất hiện trước mặt Kiếm Tôn cái thế các tông.

Mũi Hung Kiếm vạn trượng màu xám bạc chỉ thẳng lên trời Kiếm Ý Thời Không hóa thành dòng sông Thời Không, kiếm quang Thời Không xuyên qua xuyên lại không ngớt, bao phủ cự kiếm Thời Không vạn trượng bên trong.

Ở ranh giới thiên phạt, Thời Không vặn vẹo, trong lúc nhất thời không thể phân biệt rõ ràng thời gian.

Vừa rồi Lục Thanh mượn một kiếm Tru Thần của Thiên Đạo, chém ra một tia Tiên thiên Ma khí cuối cùng trong thân thể, rốt cục Kiếm Ý Thời Không đã viên mãn. Giờ phút này, dòng sông Thời Không vốn lúc trước không thể hiển lộ hoàn toàn, lúc này cũng đã hiện ra. Thời Không Luân Bàn vạn trượng trong khoành khắc Lục Thanh hóa thân thành cự kiếm Thời Không, ngưng két trên không.

So với trước kia, lúc này Thời Không Luân Bàn càng trở nên ngưng thực, hoàn toàn là do kiếm quang Thời Không ngưng kết mà thành, chậm rãi xoay tròn trên không trung, ở giữa Thời Không Luân Bàn phân ra làm hai nửa như hai cảnh cửa, dần dần mở ra hai bên.

Thời Không Luân Bàn vừa mở ra, trong lòng Lục Thanh bông dưng xuất hiện cảm giác bừng ngộ, cự kiếm Thời Không lập tức chui vào trong Thời Không Luân Bàn, sau đó chui ra.

Chỉ trong thoáng chốc, dòng sông Thời Không quấn quanh cự kiếm Thời Không cũng chia làm hai nửa, khắc vào hai bên lưỡi cự kiếm.

Một bên, dòng sông Thời Không chảy ngược, xuyên qua Thời Không trở về quá khứ. Một bên dòng sông Thời Không chảy tới tương lai, mỗi lần hô hấp là một trăm năm.

Đến khi cự kiếm Thời Không xuất hiện trở lại, một cỗ khí Phong Mang đủ để xé rách Thiên địa hiện ra trên cự kiếm. Đây là một cỗ khí Phong Mang hoàn toàn mới mẻ, nếu như lúc trước khí Phong Mang màu đỏ tím đã là thần kiếm cấp Tử Hoàng thượng phẩm, như vậy lúc này khí Phong Mang vờn quanh cự kiếm Thời Không dường như đã vượt ra khỏi cấp Tử Hoàng.

Đó là một cỗ khí Phong Mang có màu đen nhạt, quấn một lớp mỏng xung quanh cự kiếm Thời Không. Lớp khí Phong Mang màu đen nhạt này vừa hiện ra. Lục Thanh lập tức cảm thấy nguyên dịch màu tím ẩn chứa trong kiếm quang Thời Không bên trong cơ thể đang tiêu hao với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Chỉ trong thoáng chốc đã tan biến sạch sẽ. Lục Thanh cảm thấy cảm giác đói khát trong lòng.

-Ong...

Cự kiếm ngâm lên, ngược không bay lên. Thời Không lưu chuyển vốn không bị ngăn cách về thời gian và không gian, mũi kiếm Thời Không khổng lồ đâm thẳng vào giữa lôi vân thiên phạt.

- Quả thật là một tên điên!

Trong Vô Vọng Kiếm cốc. Quân Mạc Lâm nổi giận mắng to, tâm trạng bình tĩnh rốt cục cũng đã không còn kềm chế được. Biến hóa của Lục Thanh vừa rồi tự nhiên đã lọt hết vào trong mắt lão, lão có thể cảm nhận được, giờ phút này Lục Thanh đã sinh ra biến hóa nào đó vô cùng khó hiểu. Biến hóa này là gì, lão không biết, nhưng lão có thể khẳng định, thực lực của Lục Thanh đã đột phá.

Không chỉ là Quân Mạc Lâm, trong tông vực của Thi Kiếm Tông, phía sau ngọn chủ phong, có một lão nhân gầy gò thân khoác bào xám, tử khí vờn quanh người, toát ra Kiếm Ý Tử Sát làm cho người ta ngạt thở, làm hiện ra vô số ảo ảnh oan hồn. Giờ phút này, hai mắt lão nhân đột ngột mở bừng, trong tròng mắt tối tăm không hề che giấu vẻ khiếp sợ.

Kiếm Tôn cái thế các tông lúc này cũng im phăng phác, kinh hãi tới mức không thốt được lời nào. Lần thiên phạt giáng xuống này trên đời hiếm có, từ khai thiên lập địa tới nay dường như chỉ là lần đầu tiên, nhưng tên điên kia chẳng những không tránh né, còn dám ngược không phản kích, thật sự là to gan lớn mật, kinh thế hãi tục!

Mà lúc này, chỉ thấy cự kiếm Thời Không đâm vào trong lôi vân thiên phạt giống như rồng hút nước, cắn nuốt thần lôi Thiên Đạo kia cuồn cuộn không ngừng. Mà khí Phong Mang màu đen nhạt trên thân kiếm vốn dao động không ngừng, theo quá trình cắn nuốt lôi quang vô tận cũng đã chậm rãi trở nên ổn định.

Lôi vân rộng vạn dặm, chỉ sau vài lần hô hầp đã co rút lại chỉ còn vài trăm dặm.

- Ầm...

Dường như không ngờ Lục Thanh lại có hành động lớn mật làm càn như vậy, lôi vân thiên phạt ngây ngẩn ra một lúc. Nói đúng hơn, có lẽ vì Kiếm Ý Thời Không một chính một phản trên cự kiếm Thời Không của Lục Thanh đè ép trong thời gian ngắn ngủi. Ngay tức khắc, tiếng sấm nổ vang rền, lôi quang trong suốt cùng đạo Hỗn Độn màu xám ẩn nấp sâu giữa lôi vân rốt cục giống như cuồng phong bạo vũ, tấn công về phía cự kiếm Thời Không.

- Bùng...

Cự kiếm Thời Không run rẩy, Kiếm Ý Thời Không chính phản đang trấn áp nháy mắt bị vạn đạo hào quang của lôi quang trong suốt kia bao trùm. Khí Phong Mang màu đen nhạt mới sinh ra lập tức lay động thật mạnh sắp sửa tiêu tan.

Nhưng bất chợt, một tiếng kiếm ngâm vang lên rung trời, cự kiếm Thời Không không lui mà tiến, mũi kiếm lại hung hăng đâm thẳng vào giữa đám lôi quang trong suốt kia. Ngay tức khắc, lôi quang trong suốt có chu vi trăm dặm bị cắn nuốt mười mấy dặm, sau đó bắn tung tóe ra xung quanh.

Lôi quang bắn tung tóe đầy trời thần lôi Thiên Đạo màu trắng sáng gần như bao trùm khắp phạm vi vạn dặm hư không. Mỗi đạo lôi quang như vậy đều mở ra một đạo Hỗn Độn màu xám cực nhỏ, giống như đã hòa cùng đạo Hỗn Độn màu xám ấy thành một thể, đè ép xuống Lục Thanh.

Mà lúc này, cự kiếm Thời Không do Lục Thanh biến thành cũng dần dần toát ra một tầng khí Phong Mang đen sẫm, nhỏ như sợi tơ. Hàng vạn sợi tơ như vậy quấn lấy nhau, nháy mắt hóa thành một chiếc kén to vạn trượng, bao phủ Lục Thanh vào trong.

Đối mặt với ngàn vạn lôi quang, chiếc kén to vạn trượng này không hề tỏ ra quẫn bách, khí Phong Mang đen sẫm run chuyễn toàn thân, quyết định chống lại.

Thế nhưng hàng ngàn hàng vạn thần lôi Thiên Đạo chưa kịp đánh xuống, một tiếng kiếm ngâm huyền ảo từ trong Võ Vọng Kiếm cốc vang lên. Ngay tức khắc, một thanh Tiểu kiếm ngũ sắc hiện ra ngay ranh giới thiên phạt.

Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận!

Giờ phút này, thanh tiểu kiếm ngũ sắc kia đang ngăn trước mặt chiếc kén bao phủ Lục Thanh, dường như muốn đỡ thiên phạt giùm hắn.

Chẳng những là Kiếm Tôn cái thế các tông, ngay cả năm người Nhược Thủy cũng cau mày nghi hoặc. Nhưng bọn họ còn chưa tìm được đáp án, từ bốn phía trên không, có khoảng chín mươi chín tiếng kiếm ngâm huyền ảo vang lên. Ngay lập tức, chín mươi chín thanh tiểu kiếm dài một tắc hiện ra trên đầu chiếc kén.

Trong đó có chín thanh kiếm ngoài cùng vừa xuất hiện, lập tức cùng hòa tiếng kiếm ngâm với Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận thành một thể, hóa thành một bức tường ý chí kiên cố vô cùng. Bức tường ý chí vô hình này vắt ngang không trung, hàng ngàn hàng vạn thần lôi Thiên Đạo vừa đánh xuống, lập tức bị chặn lại.

- Huyền Âm Kiếm Đồ! Đó chính là Kiếm Bảo Hoàng giai của Huyền Âm tông, Huyền Âm Kiếm Trận một trong mười đại kiếm trận Hoàng giai!

- Toàn là trận đồ, có khoảng một trăm bức trận đồ, không có bức nào thấp hơn Thiên giai!

Kiếm Tôn cái thế các tông quả thật không thể nào tin được vào mắt mình, bởi vì trong số trăm bức trận đồ kia, thậm chí có một vài bức vừa biến mất trên người bọn họ. Lúc này, những tên Kiếm Tôn bị mất trận đồ lập tức dùng thần niệm dò xét bên trong không gian Động Hư của mình, sắc mặt bọn chúng lập tức trở nên hết sức khó coi.

Nhưng ngay sau đỏ, bọn chúng đều bị trận đồ trăm bức kia thu hút. Trận đồ không có bức nào thấp hơn Thiên giai, có chừng trăm bức, nếu như có tông môn nào có được, e rằng chỉ trong nháy mắt sẽ lập tức trở thành tông môn đệ nhất trên đại lục. Trận đồ trăm bức Thiên giai dù là Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng có thể bị giết chết ngay tại chỗ, đó là chưa kể trong đó còn có mười đại trận đồ Hoàng giai do Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận cầm đầu. Mười đại trận đồ kia đồng thời phát lực tạo ra bức tường ý chí, ngay cả Thiên phạt còn có thể đỡ được, dù là người ngu dốt đến mức nào cũng có thể hiểu được, mười đại trận đồ kia tất nhiên là trận đồ Hoàng giai.

Không ngờ mười đại trận đồ Hoàng giai lại hội tụ ở Vong Sinh hoang nguyên vào lúc này. Mà trong số đó, có gần một nửa đã mai một bên trong dòng sông Thời Không. Theo như hiểu biết của các tông, cộng thêm Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận vừa xuất hiện, chỉ có sáu bức mà thôi. Năm bức trận đồ Hoàng giai kia chính là chỗ dựa vững chắc của năm đại Tông môn cấp Tử Hoàng. Có thể nói lúc này, trong bốn mươi lảm tông môn cấp Bạch Linh trên đại lục, bất cứ tông môn nào lấy được một bức trận đồ Hoàng giai như vậy, lập tức có thể thăng lên Tông môn cấp Tử Hoàng mà không gặp chút sóng gió nào.

Đương nhiên còn có một điều kiện, chính là Kiếm Tổ Tuyệt Thế các tông không ra tay. Dù cho trận đồ Hoàng giai lợi hại thật, nhưng cũng chỉ có hạn độ. Hạn độ của nó chính là Kiếm Tổ Tuyệt Thế, có thể trấn áp Kiếm Tổ Tuyệt Thế, cũng có thể bị Kiếm Tổ Tuyệt Thế làm cho hư tổn.