Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 877: Kiếm Chỉ Trăm Trượng

Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

-Oa...

Một tiếng khóc nỉ non trong trẻo ngây thơ vang lên khắp bầu trời Lăng Tiêu tông, ký ức ngàn năm qua bắt chợt ùa về trong đầu Lăng Phá Thiên. Đây thật giống như một cơn mộng mơ hồ sờ không thấu, lúc này chỉ thấy hai cánh tay non nớt trong không trung, Thiên Đạo Chùy và Lôi Kiếm Trùy vờn quanh bảo vệ, áo bào tím đã tuột ra ngoài, để lộ thân hình non nớt không tỳ vết

- Nghịch Chuyển Tuế Nguyệt! Chuyện này không có khả năng!

Ngoài vạn dặm. Kiếm Tôn cái thế các tông lại thêm một lần kinh hoàng thất sắc, thủ đoạn của Lục Thanh đã vượt ra khỏi tầm hiểu biết của bọn họ. Thật sự khó có thể tưởng tượng, giờ phút này rốt cục Lục Thanh nắm giữ Kiếm Đạo gì. Dù là Luân Hồi Kiếm Tôn Vọng Kiếm Sinh, tối đa cũng chỉ có thể đánh người nhốt vào luân hồi. Nhưng lúc này Lục Thanh lại có thể Nghịch Chuyển Tuế Nguyệt, phản bồn hoàn nguyên!

- Chậm đã.., đó là Kiếm Tổ Tuyệt Thế!

Có người như nhớ lại chuyện gi, rốt cục không nhịn được kinh hô thất thanh.

Kiếm Tổ Tuyệt Thế... Càng ngày càng có nhiều người nhớ lại, đứa trẻ đang khóc oa oa ngoài xa vạn dặm kia chính là một tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế, tối thiểu cũng đã từng là.

- Kiếm khí Thời Không rốt cục đã thật sự xuất thế!

Bên cạnh Lục Thanh, một lão nhân thân khoác kim bào hiện ra.

Thần sắc Lục Thanh ngưng trọng:

- Long Hoàng...

Long Tuyền nhìn Lục Thanh rất lâu, sau đó rốt cục gật gật đầu:

- Diệp Vô Tâm thu được một đồ đệ rất tốt đạo của ngươi đã lộ ra, chỉ cần ngươi có thể luyện hóa đạo Tiên thiên Ma khí cuối cùng, lúc ấy sẽ chân chính bước ra ngoài Thiên Đạo, không còn chịu tai kiếp thiên địa quay ngược lại.

Trên mặt Lục Thanh lộ vẻ kinh ngạc, như nhớ lại chuyện gì, trầm giọng nói:

- Long Vương Long Tuyền ư?

- Không sai, ta chính là Long Tuyền khi trước. Vậy trước kia, lão già Diệp Vô Tâm đã lén lút sử dụng danh hiệu của bản vương ư?

Lục Thanh không nói gì, xoay người sang nơi khác:

- Chuyện này... Ta nợ Long tộc của ông một mối nhân quả. Đến khi thiên địa quay ngược lại, nếu có năng lực, tự nhiên sẽ trả.

- Hay lắm!

Dường như chỉ chờ những lời này của Lục Thanh. Long Tuyền không chút do dự gật gật đầu.

Kiếm quang màu xám bạc trong mắt Lục Thanh lưu chuyển. Chỉ trong thoáng chốc, từ đôi mắt của Lục Thanh như có tuế nguyệt vô tận lưu chuyển, chụp về phía ngoài xa vạn dặm.

- Lục Thanh, ngươi muốn trở thành công địch của toàn đại lục ư?

Ngoài xa vạn dặm. Kiếm Giả các tông đều biến sắc, không ai dám do dự chút nào, lập tức dẫn động khí Động Hư, cấp tốc lui ra bốn phía.

- Mười bốn tông, một năm sau, nhất định Lục mỗ sẽ tới viếng!

Lục Thanh thu lại kiếm quang trong mắt, lên tiếng nói giọng của hắn truyền rất rõ ràng vào tai Kiếm Tôn cái Thế các tông.

Kiếm Tôn cái thế các tông ngừng thân hình lại, ai nấy đều đỏ mặt tía tai. Nhớ tới phản ứng của mọi người vừa rồi. Kiếm Tôn cái thế của bốn mươi tám tông, không ngờ bị Lục Thanh dùng một ánh mắt dọa lui, xem như mất hết thể diện.

Tuy nhiên lúc này, bọn họ cũng không lo được quá nhiều. Một năm sau, Kiếm Tôn cái thế Lục Thanh, không, phải gọi là Kiếm Tổ Tuyệt Thế Lục Thanh... Mặc dù theo như Kiếm Giả các tông thấy, tu vi của Lục Thanh chỉ là Kiếm Nô, nhưng hắn chỉ cần giơ tay nhấc chân đã có thể làm cho một tên nhất kiếp Kiếm Tổ có được Kiếm Bảo Hoàng giai mất đi lực phản kháng, cũng chỉ có Kiếm Tổ Tuyệt Thế mới có được thực lực như vậy.

Mà một tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế như vậy, một năm sau sẽ liên tục khiêu chiến Kiếm Tổ Tuyệt Thế của mười bốn tông môn. Từ kết cục của Lăng Phá Thiên, bọn họ có thể tưởng tượng được, nếu mười bốn đại Kiếm Tổ kia chiến bại sẽ có kết cục thế nào...

Lăng Phá Thiên, một đời Kiếm Tổ Tuyệt Thế, lúc này tuy rằng chưa phải thân tử đạo tiêu, nhưng bị quay ngược tuế nguyệt như vậy cũng không kém là bao. Cho dù sau này có thể khôi phục lại, nỗi nhục này cũng không thể nào xóa bỏ.

Mà so với kết cục của Lăng Phá Thiên, Kiếm Tôn cái thế mười bốn tông cũng cảm thấy bàng hoàng kinh hãi thực lực của Lục Thanh quá mức hùng mạnh. Hệ Thời Không, Kiếm Ý đủ để nghịch chuyển Thời Không.., quả thật nghe lạnh sống lưng. Nếu một năm sau Lục Thanh nhất nhất tới viếng từng tông một, vậy hậu quả...

Kiếm Tôn cái thế các tông không hề do dự, lập tức mang theo Kiếm Giả tông mình rời đi. Giờ phút này đứng bên ngoài tông vực của Lăng Tiêu tông bị Kiếm Ý vô hình của Lục Thanh bao phủ, ai nấy đều cảm thấy kinh hãi trong lòng. Nhớ lại cảnh tượng quỷ dị lúc Lăng Phá Thiên bị Nghịch Chuyển Tuế Nguyệt, gần như đã để lại tâm ma trong lòng mỗi người.

- Sau trận chiến này, Lục Thanh ngươi đã thật sự danh chấn đại lục. Dù là sau này, nhất định cũng sẽ có truyền thuyết lưu truyền trên Kiếm Thần đại lục.

- Đạo của ta, không ở chỗ này.

Lục Thanh lắc lắc đầu, sau đó giơ tay chộp hờ một cái. Ngoài ngàn dặm. Thiên Đạo Chùy và Lôi Kiếm Trùy vốn bảo vệ Lăng Phá Thiên lập tức giẫy dụa kịch liệt. Chúng là Kiếm Bảo của Lăng Phá Thiên, tuy rằng Lăng Phá Thiên thân tử đạo tiêu, nhưng Kiếm Bảo Hoàng giai này vẫn có Bảo Linh, một lòng trung bảo vệ chủ.

- Lục Thanh, ngươi dám đoạt Kiếm Bảo truyền thừa của Lăng Tiêu tông ta...

Mấy tiếng hết giận dữ trong Lăng Tiêu tông chợt vang lên. Lăng Tiêu cầm đầu, mười tên Kiếm Tôn cái thế xông ra, mười cỗ thế thiên địa đồng thời giáng xuống, bảo vệ hai món Kiếm Bảo Hoàng giai vào bên trong.

Mười tên Kiếm Tôn cái thế cùng ra tay, thế thiên địa hùng mạnh vô cùng, thế chộp của Lục Thanh lập tức bị ngưng trệ.

- Lục Thanh, ngươi cũng là con cháu Phong Lôi nhất mạch của Lăng Tiêu tông ta. Lục gia ngươi chính là nhánh của Lục gia Phong Lôi nhất mạch ta.

Một lão nhân trầm giọng nói:

- Ngươi không chịu nhận tổ quy tông, còn hạ độc thủ với Lăng sư thúc như vậy... Sao không mau khôi phục lại nguyên hình cho Lăng sư thúc?

- Ồn ào!

Lục Thanh hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước. Chỉ trong thoáng chốc, không gian xung quanh vặn vẹo, dường như bị kéo gần lại vô hạn, mười người Lăng Tiêu chưa kịp phát giác ra, thân hình của Lục Thanh đã tới trước mặt bọn chúng.

- Ong...

Trên kiếm chỉ của Lục Thanh, một điểm sáng màu tím hiện ra, nháy mắt đã bao trùm toàn bộ kiếm chỉ.

Lục Thanh vạch một cái, sắc mặt của mười người Lăng Tiêu theo đạo chỉ này trở nên tái nhợt. Chẳng nhưng nó mang theo khí Phong Mang mênh mông cuồn cuộn, còn có một luồng sức mạnh không thể ngăn cản. Còn có một cỗ Kiếm Ý kinh người khiến cho bọn chúng cảm thấy như mình trở về quá khứ, trấn áp lên tâm thần bọn chúng.

Thế thiên địa do mười người cùng tiếp dẫn bị phá tan trong nháy mắt, sức mạnh vô biên tấn công lên người, máu tươi chảy ròng ròng trên thân thể bọn chúng, đồng thời bay ngược ra sau.

Ngay sau đó. Lục Thanh lại giơ tay lên chộp về phía Thiên Đạo Chùy.

-Ong...

Thiên Đạo Chuy run lên kịch liệt, Lôi Kiếm Truy lăng không nện về phía Lục Thanh.

Thời Không Nghịch Chuyển!

Kiếm chỉ Lục Thanh điểm ra, thanh tiêu kiếm màu xám bạc dài một tác lại hiện ra, lăng không đâm về phía hai món Kiếm Bảo Hoàng giai.

Giờ phút này, Thiên Đạo Chùy và Lôi Kiếm Trùy dường như đã bị thao túng, bay về phía sau Lăng Tiêu tông.

- Chuyện gì cũng phải chừa lại đường lui, Thiên Đạo mới chừa lại đường lui cho mình!

Một giọng nói thật to bất chợt vang vọng cả một vùng trời đất. Trên chín tầng trời, chợt xuất hiện hai kiếm chỉ thật lớn chừng trăm trượng, kiếm quang Thiên Lôi màu trắng tinh thuần chớp động ra uy áp kinh người. Giờ phút này dường như toàn bộ thế giới Thiên Đạo đang đè ép xuống, một luồng sức mạnh mênh mông khó tả bằng lời đè ép xuống với khí thế như nước thủy triều dâng.

-Phịch...

Chỉ trong thoáng chốc, vạn dặm mặt đất đồng thời hạ thấp xuống vài trượng, mặt đất bị luồng sức mạnh kia đè ép trở nên bằng phẳng, vạn vật vỡ nát.

- Thiên Lôi Kiếm Thánh!

Long Tuyền biến sắc, quát to:

- Cẩn thận!

Lục Thanh ngẩng đầu nhìn kiếm chỉ khống lồ từ trên chín tầng trời đè xuống. Kiếm chỉ kia hoàn toàn do kiếm quang Thiên Lôi ngưng tụ mà thành, giống như kế thừa cả một thế giới Thiên Đạo. Uy áp của nó mênh mông rộng lớn khiến cho cảm giác không hòa hợp của Lục Thanh với thế giới Thiên Đạo này càng trở nên hết sức rõ ràng. Thậm chí lúc này, Lục Thanh sinh ra cảm giác dường như mình bị gạt bỏ.

Lục Thanh cũng vung kiếm chỉ điểm ra một cái, trước mặt hắn lúc này, hai kiếm chỉ to trăm trượng ngưng tụ trong nháy mắt. Trên kiếm chỉ màu xám bạc được một lớp khí Phong Mang màu tím bao phủ, cũng có một luồng chân lực hùng hậu từ đó sinh ra, khiến cho Long Tuyền phải chấn động trong lòngười:

- Đó là Chân lực Cổ Long, không ngờ hắn cũng hiểu rõ Chân lực Cổ Long!

Long Tuyền thoáng động trong lòng, lão có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh một chỉ này của Lục Thanh. Trong khí Phong Mang màu tím kia cũng ẩn giấu một tầng chân lực màu tím, chính là lực bản nguyên của Chân Long. Đó cũng là sức mạnh chân chính của Tổ Long trước khi Chân Long nhất tộc nương nhờ vào Thiên Đạo.

Hai kiếm chỉ khổng lồ đánh ngược lên không, hai đạo Hỗn Độn màu xám đồng thời ngưng tụ trước hai kiếm chỉ. Mỗi đạo Hỗn Độn như vậy rộng chừng mười mấy trượng, Kiếm Ý mang theo uy năng kinh khủng không hề che giấu đè ép về bốn phương tám hướng.

Ngoài hàng vạn dặm. Kiếm Tôn cái thế các tông vốn đang rời đi chợt biến sắc, thân hình đang bay trong không gian Động Hư nháy mắt bị đánh văng ra, cùng hộc ra một ngụm nghịch huyết

- Là ai vậy, không ngờ có thể đánh với tên Lục Thanh kia một trận!

Kiếm Tôn cái thế các tông đồng thời quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy hai kiếm chỉ khổng lồ gần như nối liền một vùng trời đất

-Ùng...

Tiếng kiếm ngâm vang lên trong nháy mắt vang lên khắp phạm vi mười mấy vạn dặm, Kiếm Ý khổng lồ lan tràn. Ngay cả Thiên Lôi Kiếm Đồ cũng chuyển động càng thêm kịch liệt, vòng bảo vệ Thiên Lôi vốn có màu tím tinh thuẫn, lập tức bị một lớp lôi quang màu trắng nhạt bao phủ, đạo đạo kiếm quang đan xen không ngớt trên vòng bảo vệ, triệt tiêu Kiếm Ý lan tràn, bảo vệ hàng trăm vạn tông dân Lăng Tiêu tông.

Mà lúc này bên ngoài Lăng Tiêu tông, một đạo Hỗn Độn trăm trượng đang nuốt chửng mọi thứ. Phàm tất cả thứ gì chạm tới nó đều bị nuốt chửng, không còn lại chút gì.

Hai kiếm chỉ khổng lồ gần như cùng lúc phá nát, sắc mặt Lục Thanh không thay đổi giậm xuống hư không một cái, thân hình lập tức rời xa vạn dặm. Mà Phong Lôi lúc này đã cùng Long Tuyền và Nhược Thủy thối lui tới chỗ hai người Triệu Thiên Diệp.

Lục Thanh vừa thối lui, bên ngoài Lăng Tiêu tông lại ngưng tụ ra một bàn tay màu trắng to trăm trượng. Bàn tay khổng lồ này lăng không chộp ra một trảo, lập tức thu lấy mười người Lăng Tiêu, Thiên Đạo Chùy, Lôi Kiếm Trùy cùng đứa bé Lăng Phá Thiên đang khóc nỉ non không ngớt vào tay, ngay tức khắc đã biến mất không thấy.

- Mối nhân quả này coi như chấm dứt, không nên dây dưa nữa.

Giọng nói thật lớn lại vang lên bên ngoài Lăng Tiêu tông, sau đó lại nói:

- Đến khi thiên địa quay ngược lại, nếu như ngươi không lo tới, vậy có thể dốc hết toàn lúc đánh một trận.

Sắc mặt Lục Thanh tỏ ra bình thản, không đáp lời, chỉ xoay người sang chỗ khác:

-Đi!

Kiếm quang màu xám bạc hiện ra bao vây ba người Nhược Thủy vào trong, bước ra một bước, lập tức biến mất ngay tại chỗ. Phía sau, sắc mặt Long Tuyền ngưng trọng, cũng nắm lấy Phong Lôi biến mất trong không trung.