Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 711: Phá nát Long Vương

Nguồn: http://Trà Truyện

Bảy người Lôi Thiên thấy vậy đều ngẩn người.

- Thức Kiếm ư?

Liệt Sí Thiên nghi hoặc hỏi:

- Vây chữ Đao kia là cái gì?

Nhìn chữ Đạo màu xanh hiện ra trên tiểu kiếm, bảy người Lôi Thiên đều cảm thấy trong lòng thắc thỏm không yên, dường như chữ Đạo này là một sự vật gì đó vô cùng đáng sợ.

- Ầm. ..

Trong sát na chữ Đạo hiện ra, một đạo kiếp lôi màu tím đen từ giữa kiếp vân đánh xuống. Đạo kiếp lôi này đi đến giữa đường bắt đầu biến hóa, sau khi đánh xuống vài ngàn trượng hóa thành một Chân Long có sừng dài ngàn trượng, Chân Long này có bảy trảo, giận vểnh râu rồng, nhắm vào ngực Lục Thanh đánh xuống.

Tiếng long ngâm long trời lỡ đất vang lên, một cái đầu rồng màu vàng tím từ ngực Lục Thanh chui ra, miệng rồng rất lớn há to. nuốt chửng lôi long vừa đánh xuống.

Thân rồng dài ba ngàn trượng chui ra ngoài hơn phân nửa, lôi long ngàn trượng kia đánh xuống với tốc độ kinh người, lập tức bị nuốt chửng toàn bộ.

- Không thể nào. ..

Huyết Cốt Tâm cau mày, huyết mang chóp động trong mắt:

- Tiêu tử này chỉ có huyết mạch Chân Long, không phải là Chân Long.

- Không phải Chân Long, nhưng có huyết mạch Long Vương. Ma Vô Thường nói tiếp:

- Trên người tiểu tử này có rất nhiều bí mắt.

Lúc này bọn năm người Lôi Thiên không lên tiếng phản bác. Quả thật trên người Lục Thanh, bọn họ thấy rất nhiều điều khó có thế giải thích rõ ràng.

Mà trong khoảnh khắc huyết mạch Long Vương màu vàng tím xuất hiện, pháp tắc màu tím bạc bao vây Lục Thanh dường như cảm ứng được nguy cơ lớn lao, rung động kịch liệt.

Tức thì bên trong Kiếm Chủng, một đạo pháp tắc màu tím bạc từ trên Kiếm Hồn bắn ra, lên tới Thần Đình, chui vào giữa Thức Kiếm.

Chỉ trong thoáng chốc, vô số huyền ảo chảy xuôi trong đầu Lục Thanh. Pháp tắc màu tím bạc này lần đầu tiên chủ động mở rộng nội tâm ra trước mặt Lục Thanh.

Thời gian trôi qua, trong lòng Lục Thanh cũng dần dần có cảm giác lãnh ngộ.

Hóa ra pháp tắc màu tím bạc này là do ba loại pháp tắc hợp lại mà thành, hoặc có thể nói là lực của bốn loại pháp tắc, bao gồm pháp tắc Phong Lôi, pháp tắc Luân Hồi và pháp tắc Động Hư.

Phong chủ, hư vô định pháp. Lôi chủ phá, không có gì kiên cố mà không phá nổi mà đạt tới cực hạn, liền tạo thành Sinh Tử Luân Hồi và không gian Động Hư.

Khi tốc độ của nó vượt thời gian, tạo ra uy nghiêm xé rách không gian, dó là huyền ảo chân chính của pháp tắc Phong Lôi!

Trong mắt Lục Thanh thoáng chốc phóng xuất ra vạn đạo hào quang cùng lực pháp tắc màu tím bạc. Lục Thanh rõ ràng cảm thấy hai loại pháp tắc tiêu tan. Nhưng không biến mất. Pháp tắc Luẩn Hồi dung nhập vào trong pháp tắc Thiên Phong, pháp tắc Động Hư dung nhập vào trong pháp tắc Thiên Lôi. Mà màu của pháp tắc cũng dần dần biến thành màu tím trắng.

Tuy nhiên Lục Thanh có thể cảm thấy, uy nghiêm của lực pháp tắc không hề giảm sút, ngược lại tăng lên vô số lần, vô số huyền ảo rộng mở trước mắt. Tuy rằng lực pháp tắc trở lại thành Phong Lôi như cũ, thậm chí nhìn bề ngoài như là Phong Lôi, nhưng Lục Thanh biết bản chất của nó đã phát sinh thay đổi.

Ba năm sau, pháp tắc sẽ viên mãn.

Đây là tin tức mà Lục Thanh nhận được từ pháp tắc Phong Lôi. Đến lúc đó, chính là thời điểm ngưng kết Kiếm Phách, hợp nhất hồn phách, còn bây giờ. ..

Cảm ứng pháp tắc Thiên Đạo vờn quanh mình. Lục Thanh khẽ càu mày. Pháp tắc Thiên Đạo này. .. Nếu như nói hắn có được, không bằng nói huyết mạch Chân Long có được thì đúng hơn. Nếu luyện hóa pháp tắc Thiên Đạo này dung nhập vào thân thể, rốt cục là đúng hay sai?

Gần như ngay lập tức. Lục Thanh đã có quyết định.

Hiện giờ pháp tắc Phong Lôi có thể nói đã không còn ở trong vòng Thiên Đạo. nhưng vẫn có thể dẫn dắt Phong lôi nhị khí nằm trong Thiên Đạo, về phần khí Luân Hồi, theo sự hiểu biết hiện tại của Lục Thanh, đã đạt tới chỗ sâu, nhưng cũng ra ngoài Thiên Đạo.

Nếu như pháp tắc kiếm khí đã nằm ngoài Thiên Đạo, lại dung nhập phép tắc Thiên Đạo này vào trong, không phải sẽ làm đảo lộn tất cả hay sao?

Tâm thần Lục Thanh chìm vào trong Đan Điền Khí Hải.

Bất chợt Lục Thanh Thấy được Luyện tâm kiếm nằm dưới Kiếm Chủng. Lúc này bởi vì Lục Thanh đã hiểu rõ pháp tắc, màu sắc của Luyện tâm kiếm cũng biến thành màu tím trắng, khí tức trên bề mặt của nó càng thêm mờ ảo.

Mắt sáng ngời, tâm thần Lục Thanh chìm vào trong Luyện tâm kiếm.

Trong không gian mênh mông màu tím trắng, tràn ngập khí Phong Mang màu trắng đục, một đạo Kiếm Linh màu tím trắng đang dạo chơi trong đó. Dường như cảm nhận được tâm thần của Lục Thanh, đạo Kiếm Linh màu tím trắng này lập tức ngân lên một tiếng kiếm ngâm, vờn quanh tâm thần của Lục Thanh trong đó.

Sau khi trấn an Luyện tâm kiếm. Lục Thanh lập tức chuyển tâm thần mình sang một góc khác. Nhược Thủy một thân trường y màu xanh đang ngồi xếp bằng trong góc. Hạo Nhiên Chính Khí hết sức tinh thuần lượn vòng quanh, vấn vít trên người nàng mãi không tan. Giống như thần nữ trên chín tầng mây, toàn thân nàng toát ra khí tức vô cùng thuần khiết.

Dường như cảm ứng được tâm thần của Lục Thanh. Nhược Thủy mở to đôi mắt màu xanh. niềm vui lộ ra trên mặt:

- Lục Đại ca, huynh đã tới rồi

- Nhược Thủy, bản nguyên của muội chữa trị sao rồi?

Nhìn thiếu nữ trước mặt. Lục Thanh cảm thấy lòng mình ấm áp, dịu dàng hỏi.

- Vừa mới chữa trị được một thành, tuy nhiên chi còn lại một tầng, cũng nhanh thôi. Khoảng mười năm nữa là có thể khôi phục hoàn toàn.

Nghe Lục Thanh hỏi trên mặt Nhược Thủy lộ ra vẻ vui mừng hớm hờ:

- Chỉ có mười năm. Nhược Thủy đã có thể ra ngoài bầu bạn với Đại ca, dối với nhưng năm tháng vô tận mà Nhược Thủy đã trải qua, mười năm quả thật không đáng kể gì.

Lục Thanh ngẫm nghĩ một chút, lại hỏi:

- Nhược Thủy, muội có thể cảm ứng được hệ Chư Thiên hay không?

- Hệ Chư Thiên ư, đúng vậy, làm sao vậy?

Quả nhiên là vậy. .. Lục Thanh thoáng động trong lòng. Nếu đã là như vậy, pháp tắc Thiên Đạo này, hẳn là Nhược Thủy cũng có thể ngưng luyện.

Vừa nghĩ tới đây. Lục Thanh liền nói:

- Nhược Thủy, ta truyền pháp tắc Thiên Đạo cho muội. nếu muội không thể tiếp thu thì đừng nên miễn cưỡng.

- Pháp tắc Thiên Đạo ư? Nhược Thủy sửng sốt, bất quá lập tức đáp:

- Được, muội nghe theo Lục Đại ca.

Pháp tắc Thiên Đạo. ..

Tâm thần Lục Thanh vừa động, lực hồn thức khổng lồ lập tức lưu chuyển Luyện Hồn Quyết vận chuyển tới cực độ, lực hồn thức màu vàng trắng xuyên khắp toàn thân, lộ ra bên ngoài cơ thể, thấm vào Kiếm Chủng, thắm vào Tủy Hải.

Bên trong Vô Tận Tủy Hải, huyết mạch Long Vương vẫn còn đang ngửa mặt gầm gào, dẫn động pháp Tắc Thiên Đạo.

Lục Thanh ngắm huyết mạch Long Vương trước mặt. Từ khi kế thừa huyết mạch Long Vương tới nay, nó luôn một mực giúp đỡ Lục Thanh vượt qua rất nhiều cửa ải khó khăn. Mà Lục Thanh cũng biết, tuy rằng lúc trước hắn được huyết mạch Chân Long thừa nhận, nhưng nếu nói hoàn toàn nhập thể, vậy thì không phải. Nếu không, huyết mạch Chân Long sẽ không tự động xuất hiện nhiêu lần như vậy.

Mà hiện giờ với thân đắc đạo của hắn, cũng đã tới lúc.

Ngay sao đó, từ trên người Lục Thanh toát ra một cỗ Kiếm Ý mờ mịt, cỗ Kiếm Ý này như ẩn như hiện, lại trân ngập uy nghiêm khôn cùng. Khác với uy Thiên Đạo lúc trước, lần này uy nghiêm tràn ngập trên người Lục Thanh, bảy người bọn Lôi Thiên chưa bao giờ cảm nhận qua.

Có chuyện gì vậy?

Bảy người bọn lôi Thiên sửng sốt Giờ phút này, bọn họ cảm thấy uy Thiên Đạo lúc trước tự động sinh ra trên người Lục Thanh không ngờ bị trấn áp xuống.

Huyết mạch Long Vương màu vàng tím hiện ra sau lưng Lục Thanh, cùng lúc đó, một hư ảnh Kiếm Ý màu tím trắng đồng thời cũng ngưng tụ trên đỉnh đầu Long Vương.

Hắn muốn làm gì?

Ma Vô Thường chấn động trong lòng, chẳng lẽ hắn muốn. ..

Ngay tức khắc, một tiếng long ngâm thê lương vang lên, hư ảnh Kiếm Ý màu tím trắng kia chợt bổ vào Long Vương như trời giáng, máu rồng màu tím trắng phun ra. Bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, hình thành một xoáy nước trên đầu Lục Thanh.

Chỉ trong thoáng chốc, cả huyết mạch Long Vương đã vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Bất kể là sừng, vẩy hay trảo, toàn bộ dần dần bị cỗ Kiếm Ý ngưng thật kia chém nát thành huyết mạch thuần túy.

Tử Hoàng Kiếm thân Kinh vận chuyển, dẫn dắt máu rồng màu tím trắng toàn bộ dung nhập vào trong máu thịt, số máu rồng này cũng không chuyển hóa thành thứ gì khác, mà chỉ đơn giản dung hợp vào huyết mạch toàn thân Lục Thanh. Ngay sau đó, trên mặt Lục Thanh, một ảo ảnh vẩy rồng màu vàng tím to như ngón tay cái ẩn hiện, ngay cả đôi mắt hắn cũng mơ hồ hiện ra màu vàng tím.

Sau khi máu rồng hoàn toàn thắm vào huyết mạch, còn thừa lại gần một nửa máu rồng, dược Lục Thanh dẫn dắt toàn bộ dung nhập vào trong Kiếm cốt

Chỉ trong khoảnh khắc. Tủy Hải sụp đổ, hư không Tủy Hải trước kia hoàn toàn biến mất không thấy, bên trong máu thịt của Lục Thanh chi còn lại một khối Kiếm Cốt màu vàng tím, khí Phong Mang màu trắng tinh thuần lưu chuyển toàn thân. Toàn thân Lục Thanh giống như tiến vào trong dung nham núi lửa, máu rồng màu vàng tím lập tức bị Lục Thanh dung hợp, nháy mắt lưu chuyển tất cả máu thịt, hoàn toàn trở thành dấu ấn chân linh thuộc về Lục Thanh.