Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 168: Kích đấu, đuổi giết

Đối mặt với Phong Lôi Kiếm Ý mà Lục Thanh thi triển, toàn thân Thần Phong ưng đột nhiên cảm thấy căng thẳng. Bộ lông màu xanh dán chặt vào người, thân thể giống như bị rơi vào đầm lầy. Lực lượng Tốn Phong ở trong thức hải bị áp chế, không thể điều động lên được .

Lúc này, ở phía sau Lục Thanh mười trượng, đột nhiên xuất hiện một người mặc võ y màu đen, trên tay cầm một thanh trường kiếm màu hồng tím dài ba thước. Bên trên thanh kiếm bốc lên một đạo Kiếm Khí hệ Hỏa dài năm trượng. Gần như trong nháy mắt, kiếm khí đã đánh tới phía sau lưng Lục Thanh khoảng ba thước.

Trong mắt Lục Thanh chợt lóe sáng, ở giữa không trung hắn gầm lên một tiếng: "Cuối cùng thì ngươi cũng đã xuất hiện !"

Đồng thời, Luyện Tâm kiếm đang đánh về phía Thần Phong ưng bỗng nhiên đột ngột đổi hướng đánh thẳng về phía sau, đón tiếp đạo Kiếm Khí hệ Hỏa đang đánh lén .

- Oanh ——

Lục Thanh bị đẩy ngược về sau, giống như một đạo lưu tinh, khảm sâu vào vách núi đến gần thước. Mà người mặc áo đen vừa đánh lén cũng lùi lại hơn mười trượng. Trên thanh trường kiếm, Kiếm Khí hệ Hỏa mơ hồ có dấu hiệu bị tán loạn.

-Phốc ——

Lục Thanh phun ra một ngụm máu tươi, nhìn chằm chằm vào chỗ Thần Phong ưng đang bay lượn. Ở bên cạnh nó có một người mặc quần áo màu đen, đó là một đại hán dáng người cường tráng, trên mặt đầy râu ria, mặt hiện lên vẻ âm lãnh.

" Kiếm Chủ Trung thiên vị!" Trên người Lục Thanh, Phong Lôi Kiếm Khí phóng ra, phá tung vách núi mà đứng thẳng dậy. Sắc mặt nhìn về phía đại hán vô cùng ngưng trọng. Hiện tại, hắn còn không đủ thực lực để chống lại Kiếm Chủ trung thiên vị. Kiếm Chủ cho dù chỉ tu luyện một loại thuộc tính Ngũ Hành Kiếm Khí, khi đã trải qua nguyên khí kiếp tẩy luyện, thì Ngũ Hành Kiếm Khí đơn thuần cũng đủ để bằng được Kiếm Khí không thuộc ngũ hành chưa qua tẩy luyện. Hơn nữa, Kiếm Chủ trung thiên vị có Kiếm Nguyên thâm hậu gấp mấy lần hắn. Sự chênh lệch đó mà không phải là thứ mà Phong Lôi Kiếm Khí của hắn có thể lấp nổi.

Hơn nữa, vừa mới cùng đối phương giao thủ một kiếm, Lục Thanh cảm thấy, kiếm pháp của đối phương cũng đã đạt tới cảnh giới Cử Khinh Nhược Trọng đại thành, sinh sôi không ngừng. Mà bên cạnh hắn còn có một con tam giai linh thú Thần Phong ưng, đủ để so sánh với một Kiếm Sư đỉnh phong.

Bất quá, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp được đối thủ có thực lực cao như vậy. Mà đây lại không phải luận bàn, mà là bị đuổi giết.

"Các hạ vì sao phải đuổi giết tại hạ? Hình như tại hạ cùng với các hạ cũng không có quen biết." Sắc mặt bình tĩnh, Lục Thanh nói.

Cười lạnh một tiếng, đại hán cười lạnh, nói: "Ta chưa bao giờ nói cho người chết biết nguyên nhân phải chết. Tiểu tử! Ngươi trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn chịu chết đi."

Tiếng nói vừa dứt, trường kiếm trên tay hắn hiện lên một vầng Kiếm Khí hệ Hỏa nóng cháy, khí hệ Hỏa chung quanh tụ tập rất nhanh. Ở trên kiếm khí, có một ngọn lửa cực nóng, làm cho không khí ở chung quanh vặn vẹo liên tục. Sát khí tràn ngập cả không gian.

- Hưu ——

Đại hán cũng rõ ràng có được bộ pháp. Thân hình hắn hóa thành một cái bóng màu hồng, trong chớp mắt đã tới trước người Lục Thanh. Trong mắt chợt lóe lên một tia sáng, Lục Thanh vận khởi toàn bộ Kiếm Nguyên, Phong Lôi Kiếm Chủng trong khí hải phóng xuất ra vô số Phong Lôi Kiếm Nguyên, cùng đại hán tiến hành cận chiến.

Cận chiến, là thiên hạ của kiếm pháp cao thâm, Lục Thanh toàn lực thi triển Húc Nhật Thập Tam kiếm. Trên khe núi, nhất thời có những tiếng động vang lên cuồn cuộn, kiếm thức liên miên không dứt, làm cho người ta có một cảm giác tuần hoàn sinh sôi không ngừng. Mà đại hán hiển nhiên có kinh nghiệm trải qua rất nhiều cuộc chiến, tuy rằng cảnh giới kiếm pháp còn thấp hơn Lục Thanh một ít, nhưng đối với sự lĩnh ngộ kiếm thức rõ ràng đã vượt qua Lục Thanh. Trên cơ bản, hắn đều vứt bỏ tất cả chiêu thức đẹp đẽ, mỗi một chiêu kiếm đều giống như khuyết thiếu một cái gì đó, nhưng giao thủ qua mười chiêu, lại khiến Lục Thanh cảm thấy lạnh người.

Người này hình như thường xuyên chiến đấu mà luyện thành kiếm thức, chiêu thức âm hiểm luôn nhằm điểm yếu hại tấn công. Lục Thanh từ kiếm pháp của đại hán nhất thời có phán đoán, trong quá trình theo đuổi cảnh giới kiếm pháp, người này tựa hồ đã cố gắng tăng lên kiếm chiêu công kích. Thậm chí đối phương đánh ra một bộ kiếm pháp không tên làm cho hắn có cảm giác rợn tóc gáy.

Đồng thời lúc hai người giao thủ. Thần Phong ưng vẫy cánh bay lên giữa không trung, thỉnh thoảng lại phát ra một hai đạo Phong Nhận cản trở động tác của Lục Thanh. Phong Nhận tuy rằng không thể tổn thương đến Lục Thanh, nhưng lại có lực khá lớn, dễ dàng ảnh hưởng đến động tác của hắn.

Phong Lôi Bộ triển khai, xê dịch cực nhanh trong phạm vi mấy trượng. Đại hán thi triển bộ pháp cũng cực kỳ thần diệu, nhưng vẫn kém hơn Phong Lôi bộ của Lục Thanh. Sau khi đã dung hợp với Tấn Lôi bộ thì Phong Lôi bộ đã có xu thế thoát ra khỏi phạm trù địa giai. Trong phạm vi mấy trượng nhỏ, thân hình Lục Thanh giống như quỷ mị, nháy mắt biến mất, lại nháy mắt xuất hiện ở một chỗ khác. Mà trong khoảng thời gian nháy mắt này, cũng đủ cho Lục Thanh dùng để hồi phục kiếm nguyên.

Kiếm Khí hệ Hỏa của đối phương đươc kiếm nguyên hùng hậu chống đỡ, sắp đột phá phòng tuyến của Phong Lôi Kiếm Khí, đánh vào trong kinh mạch trên cánh tay hắn.

Nhưng giờ phút này, trong lòng đại hán cũng khiếp sợ. Trừ bỏ Phong Lôi Kiếm Khí tinh thuần cùng mạnh mẽ của Lục Thanh đã vượt qua khả năng mà hắn đã đoán trước, mà một thân thể cường hãn có thể so với thất bát phẩm kiếm khí cũng khiến hắn có chút nghẹn họng chỉ biết nhìn trân trối. Mỗi một kiếm của hắn, tuy rằng Lục Thanh đều cố gắng hết sức mới ngăn cản được. Nhưng từ trên kiếm của hắn, lại truyền đến một cỗ lực lượng đến mấy ngàn cân, phối hợp với Phong Lôi Kiếm Khí, khiến Kiếm Nguyên của hắn có dấu hiệu tán loạn, cánh tay phải hơi hơi run lên.

Quả nhiên không hổ là người thừa kế Phong Lôi Kiếm Khí. Trong lòng đại hán đối với Lục Thanh ở tuổi còn trẻ như vậy đã có được thành tựu như thế, cũng sinh ra ý cảm thán. Bất quá lập tức chút cảm thán đó đã bị một luồng sát khí mãnh liệt thay thế. Người này không trừ, ngày sau tất thành họa lớn! Ánh mắt của hắn hẳn sẽ không thể sai lầm.

Sát ý sắc bén trên người đại hán không hề che dấu, nhanh chóng bộc phát ra. Kiếm nguyên hệ Hỏa bắt đầu khởi động, trong phút chốc đánh bay Lục Thanh ra ngoài.

Thân thể ở giữa không trung vừa xoay chuyển. Lục Thanh thét dài một tiếng. Luyện Tâm kiếm di chuyển theo một đạo quỹ tích kì quái. Nhất thời, Phong Lôi nhị khí rất nhanh tụ tập. Trong nháy mắt, vô số đạo Tử điện to bằng cánh tay, cùng với Phong Nhận hình thành ở trước mặt Lục Thanh. Mà Lục Thanh trên người vận khởi Phong Lôi Kiếm Nguyên phóng ra từng đạo Phong Lôi Kiếm Khí.

Trên mặt đất, đá vụn bị khí thế to lớn bao vây, trôi nổi giữa Lục Thanh cùng đại hán. Cánh tay phải Lục Thanh giống như linh xà chuyển động, cổ tay lắc nhẹ, trong nháy mắt Phong Lôi Kiếm Nguyên toàn thân đều bạo phát. Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện

Tử Tiêu Phong Lôi kiếm thức thứ mười bảy: Phong Lôi Sậu Vũ!

-Hưu ——

-Hưu ——

-Hưu ——

Mấy trăm đạo Tử Điện và Phong Nhận gần như bao phủ hơn phân nửa khe núi. Khí kình khiến cho mặt đất xuất hiện vô số cái lỗ. Phong Lôi Kiếm Khí có Tử Điện cùng Phong Nhận tập trung đánh tới đại hán cùng với đầu Thần Phong ưng.

Đá vụn cùng bụi đất bị Tử Điện cùng Phong Nhận đánh bay loạn đầy trời, hướng thẳng về phía một người một ưng.

Trên mặt trở nên ngưng trọng, thanh trường kiếm trong tay đại hán giống như biến thành một vòng tròn đỏ đậm Kiếm Khí. Mỗi một vòng tròn kiếm khí đều ngưng tụ một vầng lửa nóng cháy. Chỉ trong thời gian một hơi thở, gần hai trăm đạo Kiếm Khí đã được ngưng tụ.

- Oanh ——

- Oanh ——

- Oanh ——

Ở giữa đại hán cùng Lục Thanh, trong phạm vi hơn mười trượng, mặt đất xuất hiện những vết nứt. Từng cái khe rãnh hiện lên hút những tảng đá vụn vào bên trong. Bụi đất bay mù mịt, bao phủ cả nửa bầu trời.

Trường kiếm được bao bọc bởi Kiếm Khí hệ Hỏa hăng hái vũ động, đánh tan hơn mười đạo Tử Điện Phong Nhận, thân hình đại hán tại hư không trôi đi hơn mười trượng.

"Không tốt!" dừng lại một chút, nét mặt đại hán có sự tức giận. Hắn đã nghĩ ra vì sao mà Lục Thanh tập trung công kích hắn, đồng thời còn tập trung đánh vào mặt đất ở trước mặt hắn. Hóa ra chính là vì muốn làm hỗn loạn tầm mắt của hắn, khiến hắn không kịp thả thần thức ra tra xét.

Giờ phút này Lục Thanh, dĩ nhiên không ở trong phạm vi trăm trượng mà thần thức của hắn có khả năng tra xét .

- " Tiểu tử thật giảo hoạt!" Đại hán nhảy lên lưng Thần Phong ưng, quát: "Đuổi theo mau!"

Kêu lên một tiếng dài, quanh người Thần Phong ưng rất nhanh tụ tập một tầng sáng xanh nhàn nhạt. Hai cánh to của nó vỗ mạnh. Nhất thời xuất hiện hai đạo cơn lốc mà bay thẳng lên không.

____

Nương theo lực đạo oanh kích, Thần Phong ưng chở đại hán hóa làm một hư ảnh, hướng về đầu khe sâu bên kia truy kích.

Không có chút bối rối, Lục Thanh biết chính mình không phải là đối thủ của đại hán. Nếu mà tiếp tục chiến đấu, cho dù hắn có Huyết Sát Kiếm Nguyên dịch bổ sung Kiếm Nguyên, cũng bù lại không được chênh lệch tu vi quá lớn, khó tránh khỏi kết cục phải chết. Không minh không bạch tự nhiên bị giết, Lục Thanh cũng không muốn phải chết uất ức như vậy.

Phong Lôi Bộ gần như thi triển tới cực hạn. Hiệu quả sau khi dung hợp Tán Lôi bộ hiện ra. Gần như mỗi một bước, đều vượt qua khoảng cách ba mươi trượng. Hơn nữa cước bộ không cần thời gian dồn sức, cũng so với lúc trước nhanh hơn nhiều .

Điều này làm cho đại hán ở phía sau đang đuổi theo, trong lòng không khỏi thầm mắng. Hắn đã nhìn ra, cho dù là hắn thi triển toàn lực bộ pháp truy kích, tốc độ so với Lục Thanh vẫn còn kém nhiều. Nếu không phải hắn cẩn thận mang theo hộ thân Linh Thú Thần Phong ưng, ngày hôm nay khó tránh khỏi để cho Lục Thanh chạy thoát.

Mà Thần Phong ưng tuy rằng chỉ là tam giai, nhưng là một con Linh Thú Phong hệ phi hành, có thiên phú thần thông chuyên về tốc độ. Tốc độ nó có được, ngang với Kiếm Chủ trung thiên vị tu luyện kiếm khí thuộc tính Phong.

Ánh mắt nhìn lại, nguyên bản Lục Thanh đã thoát ra hơn một trăm năm mươi trượng khoảng cách chậm rải bị Thần Phong đuổi gần. Kiếm Khí hạp dài nghìn trượng đã qua khỏi hơn phân nửa, khoảng cách hai người lúc này chỉ còn lại không đủ năm mươi trượng.

- Ngâm ——

Không có chút nào giữ lại, từ trên người Lục Thanh Phong Lôi Kiếm Ý nhanh chóng xuất ra ra, đánh về phía sau.