Quyển 2 - Chương 30: Hấp hối
Quyển 1 - Chương 1
Quyển 1 - Chương 2
Quyển 1 - Chương 3
Quyển 1 - Chương 4
Quyển 1 - Chương 5
Quyển 1 - Chương 6
Quyển 1 - Chương 7
Quyển 1 - Chương 8
Quyển 1 - Chương 9
Quyển 1 - Chương 10
Quyển 1 - Chương 11
Quyển 1 - Chương 12
Quyển 1 - Chương 13
Quyển 1 - Chương 14
Quyển 1 - Chương 15
Quyển 1 - Chương 16
Quyển 1 - Chương 17
Quyển 1 - Chương 18
Quyển 1 - Chương 19
Quyển 2 - Chương 20
Quyển 2 - Chương 21
Quyển 2 - Chương 22
Quyển 2 - Chương 23
Quyển 2 - Chương 24
Quyển 2 - Chương 25
Quyển 2 - Chương 26
Quyển 2 - Chương 27
Quyển 2 - Chương 28
Quyển 2 - Chương 29
Quyển 2 - Chương 30
Quyển 2 - Chương 31
Quyển 2 - Chương 32
Quyển 2 - Chương 33
Quyển 2 - Chương 34
Quyển 2 - Chương 35
Quyển 2 - Chương 36
Quyển 2 - Chương 37
Quyển 2 - Chương 38
Quyển 2 - Chương 39
Quyển 2 - Chương 40
Quyển 2 - Chương 41
Quyển 2 - Chương 42
Quyển 2 - Chương 43
Quyển 2 - Chương 44
Quyển 2 - Chương 45
Quyển 2 - Chương 46
Quyển 2 - Chương 47
Quyển 2 - Chương 48
Quyển 2 - Chương 49
Quyển 2 - Chương 50
Quyển 2 - Chương 51
Quyển 2 - Chương 52
Quyển 2 - Chương 53
Quyển 2 - Chương 54
Quyển 2 - Chương 55
Quyển 2 - Chương 56
Quyển 2 - Chương 57
Quyển 2 - Chương 58
Quyển 2 - Chương 59
Quyển 2 - Chương 60
Quyển 2 - Chương 61
Quyển 2 - Chương 62
Quyển 2 - Chương 63
Quyển 2 - Chương 64
Quyển 2 - Chương 65
Quyển 2 - Chương 66
Quyển 2 - Chương 67
Quyển 2 - Chương 68
Quyển 3 - Chương 69
Quyển 3 - Chương 70
Quyển 3 - Chương 71
Quyển 3 - Chương 72
Quyển 3 - Chương 73
Quyển 3 - Chương 74
Quyển 3 - Chương 75
Quyển 3 - Chương 76
Quyển 3 - Chương 77
Quyển 3 - Chương 78
Quyển 3 - Chương 79
Quyển 3 - Chương 80
Quyển 3 - Chương 81
Quyển 3 - Chương 82
Quyển 3 - Chương 83
Quyển 3 - Chương 84
Quyển 3 - Chương 85
Quyển 3 - Chương 86
Quyển 3 - Chương 87
Quyển 3 - Chương 88
Quyển 3 - Chương 89
Quyển 3 - Chương 90
Quyển 3 - Chương 91
Quyển 3 - Chương 92
Quyển 3 - Chương 93
Quyển 3 - Chương 94
Quyển 3 - Chương 95
Quyển 3 - Chương 96
Quyển 3 - Chương 97
Quyển 3 - Chương 98
Quyển 3 - Chương 99
Quyển 3 - Chương 100
Quyển 3 - Chương 101
Quyển 3 - Chương 102
Quyển 3 - Chương 103
Quyển 3 - Chương 104
Quyển 3 - Chương 105
Quyển 3 - Chương 106
Quyển 3 - Chương 107
Quyển 3 - Chương 108
Quyển 3 - Chương 109
Quyển 3 - Chương 110
Quyển 3 - Chương 111
Quyển 3 - Chương 112
Quyển 3 - Chương 113
Quyển 3 - Chương 114
Quyển 3 - Chương 115
Quyển 3 - Chương 116
Quyển 3 - Chương 117
Quyển 3 - Chương 118
Quyển 3 - Chương 119
Quyển 4 - Chương 120
Quyển 4 - Chương 121
Quyển 4 - Chương 122
Quyển 4 - Chương 123
Quyển 4 - Chương 124
Quyển 4 - Chương 125
Quyển 4 - Chương 126
Quyển 4 - Chương 127
Quyển 4 - Chương 128
Quyển 4 - Chương 129
Quyển 4 - Chương 130
Quyển 4 - Chương 131
Quyển 4 - Chương 132
Quyển 4 - Chương 133
Quyển 4 - Chương 134
Quyển 4 - Chương 135
Quyển 4 - Chương 136
Quyển 4 - Chương 137
Quyển 4 - Chương 138
Quyển 4 - Chương 139
Quyển 4 - Chương 140
Quyển 4 - Chương 141
Quyển 4 - Chương 142
Quyển 4 - Chương 143
Quyển 4 - Chương 144
Quyển 4 - Chương 145
Quyển 4 - Chương 146
Quyển 4 - Chương 147
Quyển 4 - Chương 148
Quyển 4 - Chương 149
Quyển 4 - Chương 150
Quyển 4 - Chương 151
Quyển 4 - Chương 152
Quyển 4 - Chương 153
Quyển 4 - Chương 154
Quyển 4 - Chương 155
Quyển 4 - Chương 156
Quyển 4 - Chương 157
Quyển 4 - Chương 158
Quyển 4 - Chương 159
Quyển 4 - Chương 160
Quyển 4 - Chương 161
Quyển 4 - Chương 162
Quyển 4 - Chương 163
Quyển 4 - Chương 164
Quyển 4 - Chương 165
Quyển 4 - Chương 166
Quyển 4 - Chương 167
Quyển 4 - Chương 168
Quyển 4 - Chương 169
Quyển 4 - Chương 170
Quyển 4 - Chương 171
Quyển 4 - Chương 172
Quyển 4 - Chương 173
Quyển 4 - Chương 174
Quyển 4 - Chương 175
Quyển 4 - Chương 176
Quyển 4 - Chương 177
Quyển 4 - Chương 178
Quyển 4 - Chương 179
Quyển 4 - Chương 180
Quyển 4 - Chương 181
Quyển 4 - Chương 182
Quyển 5 - Chương 183
Quyển 5 - Chương 184
Quyển 5 - Chương 185
Quyển 5 - Chương 186
Quyển 5 - Chương 187
Quyển 5 - Chương 188
Quyển 5 - Chương 189
Quyển 5 - Chương 190
Quyển 5 - Chương 191
Quyển 5 - Chương 192
Quyển 5 - Chương 193
Quyển 5 - Chương 194
Thái y bắt mạch đã lâu mới buông tay nàng ra, đứng lên chắp tay hành lễ bẩm báo:“Vương, tình trạng nương nương không được tốt lắm.” Tử Liên đứng bên cạnh sắc mặt liền khẩn trương, nhìn thấy nương nương hôn mê không khỏi lo lắng. “Tình trạng như thế nào?” Long Hạo Thiên bình tĩnh hỏi. “Dường như nương nương từ nhỏ thân thể đã không tốt, mấy năm nay vẫn dựa vào thuốc để duy trì sinh mệnh. Giờ qua một đêm sốt cao khiến bệnh cũ tái phát, thần chỉ có thể cố gắng hết sức đẩy lui cơn sốt.” Thái y cẩn thận trả lời. Long Hạo Thiên ngẩn người, hắn thật không ngờ sự việc nghiêm trọng đến vậy, lập tức hạ lệnh: “Bất kể dùng biện pháp gì, nhất định phải cứu sống nàng.” “Thần tuân chỉ.” Thái y toát mồ hôi lạnh, ông cũng không chắc chắn có thể cứu sống nương nương hay không, chỉ có thể dốc toàn lực, tất cả dựa vào thiên mệnh. Lập tức kê đơn thuốc đưa cho Tử Liên: “Đến Thái y viện bốc thuốc.” “Vâng.” Nàng vội vàng cầm đơn thuốc đi lấy, sau đó sắc thuốc đút cho nương nương, cầu nguyện cho nương nương sớm tỉnh lại. Hai ngày sau. “Thái y, thế nào rồi? Vì sao nương nương vẫn chưa hạ sốt?” Tử Liên ở một bên nhìn ông bắt mạch cho nương nương, lo lắng hỏi. Đã uống thuốc một ngày tại sao vẫn chưa có khởi sắc? “Thân thể nương nương rất suy yếu, thuốc này không có tác dụng, để ta dùng thêm thuốc thử xem sao.” Thái y cũng lo lắng nói. Ông thật sự không nắm chắc, bản thân chưa từng gặp qua căn bệnh như vậy, nên cũng không truy ra nguyên nhân của bệnh. “Thái y, ông nhất định phải cứu nương nương.” Tử Liên nghe được ông nói như vậy liền vội vàng cầu xin. “Ngươi không cầu ta cũng sẽ gắng sức. Ngươi mau đi sắc thuốc cho nương nương dùng.” “Vâng.” Tử Liên vội vàng chạy đi. Bưng bát thuốc mới đến, nàng lấy thìa đút thuốc, nhưng lúc này nương nương lại không hề ý thức, vừa đưa vào miệng liền phun ra. “Nương nương, nô tỳ van xin người nuốt xuống đi.” Nàng vừa lau miệng cho Vân Yên vừa lo lắng nói. Vân Yên vẫn không có phản ứng, thuốc trong miệng cũng bất tri bất giác theo khóe miệng chảy xuống. Tử Liên lại càng luống cuống, bưng chén thuốc xông ra ngoài, liền đụng vào một người. Nàng kêu một tiếng định hỏi là ai? Chợt nghe tiếng quát giận dữ. “Nô tỳ to gan, đụng vào Vương còn không mau quỳ xuống.” Tiểu Thuận Tử công công quở trách. “Vương!” nàng ngẩng đầu liền bị dọa vội vã quỳ xuống: “Nô tỳ đáng chết… nô tỳ đáng chết, xin Vương tha mạng.” “Có chuyện gì mà hoảng hốt vậy?” Long Hạo Thiên không có ý định trách tội nàng. “Hồi bẩm vương. Nương nương đến bây giờ vẫn sốt cao, vừa rồi đút thuốc cũng đều phun ra hết. Nô tỳ nóng lòng muốn đi tìm thái y nên mới va vào người.” Tử Liên vội vàng đáp. “Còn chưa hạ sốt?” Long Hạo Thiên nhăn trán, vốn tưởng nàng đã tỉnh cho nên mới đến xem. “Vâng, nương nương còn chưa hạ sốt.” Trong mắt Tử Liên đã chứa nước, nương nương liệu có việc gì hay không? “Vậy thất thần cái gì? Còn không mau đi gọi thái y?” Long Hạo Thiên đột nhiên hét lớn. Tuy rằng không màng sinh tử của nàng, nhưng hiện tại hắn còn chưa muốn để nàng chết. “Dạ, nô tỳ lập tức đi ngay.” Tử Liên sửng sốt, vội vàng đứng dậy bỏ chạy ra ngoài. Long Hạo Thiên nhìn sắc mặt tái nhợt không còn chút huyết sắc của Vân Yên, nàng nằm đó, im lặng tựa như không còn hơi thở của sự sống, vươn tay đặt dưới mũi nàng, chỉ có một chút hô hấp mong manh, dường như có, lại dường như không