Tuy chỉ cách nhau quần áo lót nhưng nàng vẫn cảm nhận được nhiệt độ và sự nhục nhã trong lòng bàn tay hắn.
Trong lòng nàng bốc hoả, lửa giận bỗng chốc bốc lên cao…
Hắn càng ngày càng dùng sức, tựa như vuốt ve chà đạp bộ ngực của nàng giống đống bùn nhão ẩm ướt vậy.
Diệp Vũ thấy ánh mắt hắn kiên định như ngọc thạch, trong đó dấy lên hai ngọn lửa.
Khí huyết dâng cao, nàng nhấc đùi phải lên, nhằm vào thân dưới của hắn mà
đạp. Hắn dường như cũng đã sớm chuẩn bị, né qua một bên tránh sự công
kích của nàng; cùng lúc đó tay vung lên, một tiếng đinh đang vang lên,
nến tắt, cả phòng chìm vào trong bóng tối.
Nàng vẫn còn chưa thích ứng thì đột nhiên đã tối đen, bị hắn đẩy ngã, nằm ngửa trên mặt bàn thở hồng hộc,
“Anh định thế nào?” Nàng cất tiếng nói run rẩy có chút nghẹn.
“Làm chuyện mà hái hoa tặc phải làm”
Hai chân hắn đè lên chân nàng, giữ chặt hai tay nàng trên đỉnh đầu, cúi
xuống hôn, còn tay kia thì nhẹ nhàng chạm lên trán, mắt, mi, mũi, môi,
cằm, rồi tiếp tục đi xuống, vuốt ve chiếc cổ trơn mềm non mịn và xương
quai xanh tinh xảo…
Trong phòng rất tối, Diệp Vũ cảm thấy trước
mặt chỉ có một bóng đen, tâm ý hoảng loạn, cả giận nói, “Nam tử hán đại
trượng phu mà bắt nạt một cô gái, tính gì là anh hùng hảo hán chứ?”
Gã đàn ông có chút buồn cười , “Diệp đại tiểu thư cuối cùng cũng hoảng rồi, thú vị, thú vị thật”
“Anh có ý đồ gì, sao không đi thẳng vào vấn đề hả?”
“Ý đồ của ta là…” Hắn khẽ hôn lên khoé môi nàng, hơi thở nóng phủ lên trên mặt nàng. Hoá ra là vướng miếng vải đen của hắn, thật giận là tối quá,
căn bản nhìn không thấy.
Nàng ngẩng đầu lập tức áp lên môi hắn, chuẩn bị cho hắn hiểu được sự lợi hại của phụ nữ thế kỷ thứ hai mươi mốt thế nào.
Hắn rõ ràng cứng ngắc, giây sau thì có phản ứng lại, hung hăng phản kích, đem hôn sâu lên trên môi nàng.
Sự gắn bó chạm vào nhau, đầu lưỡi quấn quít, hơi thở cực nóng cứ lần lượt
thay đổi, càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng cuồng dã.
Chỉ
một lát sau, trong lúc ngọn lửa giữa hai người bốc lên, nàng đánh mất
quyền chủ động, lại mất cả đất đai, bị từng bước ép sát của hắn mà cố
chống đỡ lại.
Việc này không nên để chậm trễ, nàng hung hăng cắn mạnh xuống,.
Đầu lưỡi bị htương, cơn đau kịch liệt đánh úp lại, hắn ngẩng phắt đầu lên, mùi máu tươi tràn ngập trong miệng.
Thừa cơ hội này, Diệp Vũ vung tay đánh vào bóng đen đó, hy vọng vào đúng
giữa hai má của hắn. Nhưng mà hắn phản ứng rất nhanh, một tay cầm cổ tay nàng, một tay lại nắm lấy vú phải của nàng, vô cùng tà ác thô bạo.
Nàng đau nhức khó chịu, tay kia cố gỡ tay hắn ra, “Người tốt nhất là giết ta đi, nếu có một ngày, ta sẽ báo thù ngày hôm nay”