Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 44: Phúc Lạc Dược



Ngày hôm sau khi Harry trở về, vừa lúc cũng là ngày kết thúc kỳ nghỉ giáng sinh, Hogwarts sẽ bắt đầu một học kỳ mới.

Tiết học đầu tiên cũng là môn học mà Harry yêu thích nhất Độc Dược.

Từ sau khi Ron và Draco ở bên nhau, Harry liền cùng với Hermione trở thành một tổ.

Neville thì với Thomas trở thành một tổ.

Harry cũng có chút buồn bực, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Neville cùng Hermione có tình cảm với nhau, nhưng hai người phảng phất tựa như không hề biết tình cảm của đối phương, vẫn luôn duy trì mối quan hệ "Bạn tốt".

Harry sốt ruột khi nhìn thấy bọ họ như thế.

Snape bước nhanh đi từ ngoài cửa vào lớp học, áo chùng sau lưng hắn quay cuồng, bay phấp phới như một làn sóng màu đen.

Sau khi nhóm tiểu động vật thấy Snape đi vào, cả lớp nhanh chóng im lặng, Thomas thậm chí quên cả hít thở.

Neville nhẹ nhàng vỗ vỗ Thomas, "Thomas, hít thở a."
Thomas lúc này mới phát hiện chính mình thế nhưng lại quên hít thở, hắn liền mở miệng thở hổn hển, một bên dùng tay vỗ vỗ ngực, "Snape giáo sư, thật sự là quá đáng sợ."
"Kỳ thật, Snape giáo sư cũng không có đáng sợ như vậy đâu."
Thomas dùng ánh mắt như đang nhìn quái vật mà nhìn Neville, "Neville, cậu trước kia không phải sợ Snape giáo sư nhất sao?"
Neville nhìn Thomas mà mỉm cười thần bí, đem ánh mắt chuyển về phía Harry, nếu cậu thấy bộ dạng của Harry nằm trên người của Snape giáo sư, cậu cũng sẽ không còn sợ hãi như vậy.

Thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a, sau này nếu bị phạt, có thể cho Harry đi cầu tình a.


A, tiểu Neville của chúng ta đã biết đi cửa sau rồi, cũng không biết rốt cuộc là do ai dạy.

Từ khi Snape đi vào phòng học, ánh mắt của Harry vẫn luôn ở trên người hắn, một giây cũng không có rời đi.

Snape đi đến trước bảng đen, vung đũa phép lên, liền xuất hiện mấy chữ "Phúc lạc dược."
"Phúc lạc dược?" Hermione ngạc nhiên lên tiếng, làm Harry không thể không đem ánh mắt chuyển đến trên người nữ vương.

"Nói nhỏ chút, Hermione.

Nếu cậu không muốn bị trừ"
Harry còn chưa nói xong, liền truyền đến giọng nói của Snape, "Cô Granger trong lớp học lớn tiếng ồn ào, Gryffindor trừ 10 điểm."
Hermione ảo não mà dùng tay che miệng, dùng ánh mắt tội nghiệp mà nhìn Harry.

Harry bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, "Hermione, Severus rất cố chấp đối điểm số đến Merlin cũng phải bó tay."
Snape giống như nghe thấy được Harry nói cái gì, liếc mắt nhìn Harry một cái.

Harry không hề cảm giác được gì đối với tử vong chăm chú của xà vương, thậm chí còn còn bĩnh tĩnh mà mỉm cười.

Snape làm lơ nụ cười ngốc nghếch của Harry, xoay người bắt đầu dạy học.

"Ai có thể nói cho ta biết phúc lạc dược là gì?"
Hermione lập tức giơ tay cao lên, muốn trả lời câu hỏi để đền bù khuyết điểm vừa rồi.

Nhưng mà "Cậu Malfoy, mời ngươi trả lời câu hỏi của ta."
Hermione nháy mắt tựa như những cây hoa lâu ngày không tưới nước, héo rủ xuống.

Draco đứng lên, "Phúc lạc dược chính là nước thuốc may mắn, sẽ mang đến vận may cho người dùng nó.

Cách thức điều chế vô cùng phức tạp, một khi làm sai, hậu quả không thể tưởng tượng được.

Bất quá, nếu điều chế đúng phương pháp, phúc lạc dược sẽ đem đến kết quả bất ngờ, người đó sẽ phát hiện mặc kệ dù người đó làm cái gì cũng sẽ thành công trước khi dược hiệu hết tác dụng.

Nếu dùng quá liều, liền sẽ cảm thấy choáng váng, lỗ mãng cùng ngông cuồng tự đại."
Draco đặc biệt rõ ràng mà nói ra đáp án hoàn mỹ.

Snape khóe miệng hơi hơi giơ lên, ",, rất tốt.

Slytherin thêm hai mươi điểm."
Cái này làm Hermione càng ủy khuất, "Vì cái gì không gọi mình a."
Harry đặc biệt đồng tình nhìn Hermione, "Severus là sẽ không cho Gryffindor thêm điểm, cậu cũng biết rồi mà."
"Chính là, thầy ấy từng thêm điểm cho cậu a."
Hermione không vui nói ra, Harry lập tức nhớ tới Snape xác thật chỉ thêm điểm cho Gryffindor với một mình cậu.


Nghĩ nghĩ, Harry không khỏi lộ ra một nụ cười, như thế nào cũng không thu lại được, thì ra, bắt đầu từ khi đó, Snape liền đối xử khác biệt với cậu.

Draco có chút không rõ mà dò hỏi Snape, "Giáo sư, phúc lạc dược hẳn là lớp cao cấp mới được học."
"Ta đương nhiên sẽ không cho đàn cự quái ngu ngốc các ngươi đi điều chế phúc lạc dược, trừ phi ta muốn làm nổ tung cả Hogwarts." Ánh mắt khinh thường của Snape đảo qua từng học sinh, "Cái này chỉ là phần thưởng, ai có thể đầu tiên điều chế hoàn mỹ nước sinh tử, thì phần thưởng này thuộc về người đó."
Harry có chút kỳ quái mà nhìn Snape, khen thưởng? Cái này không giống như chuyện mà Snape có thể làm.

Mà Snape thì ở trong lòng thầm mắng Dumbledore, lão già hỗn đản đáng chết, làm thế nào mà muốn hắn khen thưởng học sinh, nói cái gì mà các giáo sư khác đều như vậy, bằng không liền khấu trừ tài chính thực nghiệm của hắn! Đầu óc lão già bị mật ong chèn kín hết rồi!
Tuy rằng mặt Snape không có biểu tình gì, nhưng là Harry vẫn thấy được một tia cảm xúc biến hóa trong mắt hắn, nghĩ lại liền biết chuyện này chắc chắn không phải hắn tình nguyện.

Mà có thể khiến hắn làm chuyện mà hắn không bao giờ làm, cũng chỉ có Dumbledore đi.

Ách chuyện này, chắc chắn là muốn cho cậu lấy được phần thưởng này.

Nước sinh tử đối với học sinh năm hai, cũng không phải Độc Dược dễ làm.

Mỗi người đều cau mày cùng Độc Dược đánh nhau, Hermione cũng không thể không thật cẩn thận xử lí mỗi bước một.

Cũng chỉ có một mình Harry, vẫn là biểu tình nhẹ nhàng, còn có thể thường xuyên cùng Snape giao lưu ánh mắt với nhau.

Harry đem cuốn sách của Hoàng Tử Lại đọc làu làu, cho nên nói điều chế Độc Dược thật sự trở nên rất thuận lợi.

Không hơn một giờ, Harry liền điều chế thành công nước sinh tử.

Harry đem Độc Dược đổ vào trong bình thủy tinh, đi về phía trước giao cho Snape.

Snape tỉ mỉ mà nhìn Harry điều chế nước sinh tử, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, môi nhẹ nhàng mở ra, phun ra hai chữ, "Hoàn mỹ."
Harry đặc biệt vui vẻ, nhưng mà cũng không phải bởi vì phần thưởng là phúc lạc dược, mà là bởi vì một tia tán thưởng lóe lên trong mắt Snape.

Snape đối với Độc Dược bắt bẻ, hà khắc, Harry là người hiểu rõ.


Cho nên từ chỗ của Snape nhận được tán thưởng quả là không dễ dàng, Harry hiện tại quả thực là rất vui vẻ.

Harry tiếp nhận phúc lạc dược, "Cảm ơn, Sev"
Snape đột nhiên hung hăng mà liếc mắt trừng Harry một cái, Harry bĩu môi, "Cảm ơn, Snape giáo sư."
Tuy rằng Harry đã đạt được giải thưởng, nhưng mặt khác nhóm tiểu phù thủy cũng không có từ bỏ mà tiếp tục điều chế nước sinh tử.

Sau Harry một lúc, Draco cùng Hermione cơ hồ là đồng thời hoàn thành, cũng đều là Độc Dược chất lượng hoàn mỹ.

Làm Snape tương đối vui mừng chính là, sát thủ nồi quặng Neville, lúc này đây thế nhưng cũng không có đem nồi nấu quặng nổ mạnh.

Trời biết, cái này làm cho Snape cảm thấy vui mừng.

Neville cơ hồ ở mỗi tiết đều sẽ làm nổ nồi quặng, cho nên tiết này không có vụ nổ nào quả thực tạo nên lịch sử.

Sau khi tan học, nhóm tiểu động vật vây quanh Harry, thật cẩn thận mà nhìn vào ánh vàng óng ánh của phúc lạc dược.

"A, Harry, cậu giỏi quá đi." Thomas hâm mộ nhìn Harry, thật lòng mà tán dương.

Harry hơi hơi mỉm cười, khiêm tốn mà nói, "Chuyện này cũng không có gì, các cậu rồi cũng sẽ có thôi."
Nghe Harry như thế nói, phảng phất giống như được dùng phúc lạc dược, một đám phá lệ vui vẻ.

Mà Ron thì tò mò hỏi, "Harry, cậu tính dùng như thế nào."
"Dùng như thế nào?" Harry giảo hoạt cười, "Bí mật.".