Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 42: Tình Cảm Chân Thực Tiến Triển



"Ách" mỹ nữ bikini có chút ngốc, "Xin lỗi, tôi không biết.

Chúc hai người hạnh phúc." Cô thật không nghĩ tới, đàn ông đẹp trai như vậy thế nhưng lại là cong.

Vì cái gì, đàn ông đẹp trai lớn lên đều có bạn trai.

Chờ sau khi người phụ nữ kia rời đi, Harry cùng Snape nói, "Severus, thầy như thế nào lại không phủ nhận."
Ở thời điểm mà Harry nói Snape là người đàn ông của hắn, Snape cũng không có phủ nhận, cái này làm cho Harry cảm thấy bất ngờ, cũng rất vui vẻ.

"Phiền toái." Snape chỉ là nhàn nhạt mà nói ra hai chữ này.

Harry có chút không rõ, Snape nói phiền toái là chỉ cái gì, là hắn cảm thấy người phụ nữ kia phiền toái cho nên dùng cậu như một lá chắn, hay là cảm thấy phiền phức không muốn phủ nhận câu nói của cậu.

Harry không có hỏi lại ý nghĩa của câu phiền toái.

Bởi vì không quan trọng, mặc kệ là bởi vì cái gì, dù sao đều không phải bởi vì cậu là được.

"Severus, thầy muốn bôi kem chống nắng không a." Harry lại không biết từ chỗ nào móc ra một lọ kem chống nắng.

( Ngươi là Doraemon sao)
Snape nhìn đồ vật Harry lấy ra, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ, tiểu gia hỏa này là âm mưu từ trước.

"Potter, nếu ngươi đã có âm mưu từ trước, còn tới hỏi ta làm cái gì nữa."
Harry lộ ra một nụ cười tươi khi kế hoạch thành công, "Đến, Severus, thầy nằm xuống đi, em giúp thầy bôi."

Snape lắc lắc đầu, một tay đem Harry đẩy đến nằm trên bãi cát, khóa Harry rồi ngồi xuống, "Vẫn là ta bôi cho ngươi đi"
Môi Snape dán ở bên tai Harry, hơi thở nóng rực thổi vào lỗ tai Harry, làm mặt Harry bất giác đỏ lên.

Không đợi Harry phản ứng lại, tay Snape đã xoa lên lưng Harry.

Kem chống nắng mát lạnh được tay Snape nhẹ nhàng mà bôi lên, Harry có thể tinh tường cảm nhận được bụng Snape mềm mại ma xát qua lại trên sống lưng của cậu.

Đáng chết, Harry ở trong lòng thầm mắng, như thế nào cũng với cậu nghĩ lại khác nhau a.

Cậu định ăn đậu hủ của Snape, như thế nào biến thành cậu bị người kia ăn.

Nhưng mà, lúc Snape giúp Harry bôi kem chống nắng Snape cũng không thể nào cảm thấy dễ chịu được.

Snape cảm nhận được dưới làn da bóng loáng ấm áp kia, có chút rạo rực khó chịu.

Hắn từng vô số lần ở trong mộng vuốt ve thân dưới của cậu bé, mà hiện giờ biến thành hiện thực làm hắn có chút không biết làm sao.

Snape biết hắn không thể lại tiếp tục, nhưng là không có biện pháp đem tay từ trên người cậu bé lấy ra.

Harry bị đôi tay ma lực kia từng từng chút khơi dậy ngọn lửa dục vọng trong người cậu, cậu gắt gao mà cắn chặt môi dưới, phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

Dần dần, Harry cảm giác được một cái đồ vật cực nóng trên mông cậu.

Harry khó chịu cử động mông, hai cái mềm mại xuyên thấu qua hai cái quần mỏng của cậu, Snape cọ xát cực nóng.

Snape nhịn không được rên rỉ một tiếng, "Hừ ∼" giọng nói khàn khàn trầm thấp kia, lúc Harry nghe thấy lại nghĩ chính là sự cỗ vũ, vì thế động đến càng lúc càng hăng say.

"Đáng chết!" Snape bị khoái cảm của người kia tra tấn mà không khỏi mắng một câu, nếu cứ vậy mà đi xuống hắn sợ hắn sẽ muốn phát tiết ở trong quần bơi.

Snape từ trên người Harry đứng lên, Harry cảm nhận được người kia rời đi liền xoay người, bất mãn mà nhìn Snape.

Thật vất vả mới có cơ hội phát triển thêm một bước, Harry sẽ không để hắn cứ như vậy mà trốn đi.

Harry đột nhiên đẩy ngã Snape, khóa hắn lại rồi ngồi trên bụng nhỏ kia, đôi tay gắt gao mà chế trụ tay Snape, làm hắn không thể nhúc nhích.

Đôi môi mềm mại ngăn chặn miệng Snape, đầu lưỡi nhỏ linh hoạt mà chui vào trong khoang miệng của Snape, tham luyến mà cùng lưỡi Snape dây dưa không dứt.

Khi ở thời điểm mấu chốt như vậy, Harry cũng không quên cho dùng thần chú xem nhẹ cho cả hai người, làm cho Muggle không chú ý đến bọn họ.

Hai người hôn nhau kịch liệt, trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ.

Harry chậm rãi di chuyển xuống dưới, chỉ chốc lát hai nguồn nhiệt cực nóng va chạm vào nhau.


"Ân ∼" tiếng rên rỉ của Harry phát ra, theo bản năng mà cọ cọ lên người Snape.

Hai nguồn cực cực nóng của hai người, cách một lớp quần bơi điên cuồng mà ma xát, Snape cũng từng nghĩ đến đem cái người đang nằm trên người mình đẩy ra, nhưng là khoái cảm mãnh liệt xâm chiếm toàn bộ đại não của hắn, làm hắn không thể không buông bỏ phần lý trí kia.

Ma xát càng ngày càng kịch liệt, làm khuôn mặt hai người thoáng chốc đỏ ửng lên, tiếng rên rỉ nhỏ vụn không ngừng phát từ trong miệng của hai người.

Ước chừng qua hơn 10 phút, hai người đồng thời lớn tiếng rên rỉ một tiếng, đem ** phóng ra khỏi quần bơi.

Harry thở hổn hển ngã xuống trên người Snape, Snape theo bản năng cơ thể mềm mại kia.

Một lát sau, hai người tách ra.

Harry sắc mặt ửng hồng mà nhìn Snape, mà Snape lại tránh đi ánh mắt của Harry.

Trong lòng Harry có chút mất mác, bọn họ đều đã làm đến bước này, mà Snape vẫn cứ tránh né cậu như vậy.

Trong mắt Snape mang theo áy náy, há miệng thở dốc nghĩ nên nói cái gì đó, nhưng lại cái gì cũng đều không có nói ra.

"Severus, anh không cần cảm thấy ngượng ngùng cái gì hết." Harry điều chỉnh tốt tâm tình bản thân, mỉm cười nói với Snape, "Chuyện này sao, cái này rất bình thường, đây là chuyện hai bên đều tình nguyện."
Snape rốt cuộc đem ánh mắt nhìn thẳng vào Harry, cậu bé này biết hắn đang băn khoăn cái gì, cho nên nói trước cho hắn biết không cần để ý chuyện này.

Snape đột nhiên cảm thấy chính mình có chút hỗn đản, hắn biết Harry yêu hắn bao nhiêu, mà Harry vì không muốn làm hắn cảm thấy áp lực nên mới nói như vậy, Harry nhất định đặc biệt cảm thấy đau lòng.

"Potter." Snape nhìn Harry, đôi mắt chứa đầy sự ôn nhu mà Harry trước nay chưa từng thấy.

"Ân?" Harry cảm giác chính mình đã muốn hoàn toàn đắm chìm trong cặp mắt đen ôn nhu kia.

"Cho ta chút thời gian." Snape biết, sợ chính mình không thể tiếp nhận hết tình yêu của người yêu nhỏ tuổi, sợ yêu nhau nhưng kết cục lại không thể ở bên nhau.


Nhưng là, hắn yêu cầu chút thời gian để tiêu hóa hết chuyện của Lily.

Harry cảm thấy chính mình phảng phất như là đang ở trong ảo giác, "Ân? Anh nói cái gì, Severus"
"Potter, lỗ tai ngươi chẳng lẽ mọc đầy cỏ lác sao? Ta sẽ không nói lần thứ hai, ngươi không nghe rõ thì kệ ngươi." Nói xong, Snape xoay người đi vào phòng thay đồ.

Harry mang theo gương mặt tươi cười, đuổi theo, một bên vừa chạy vừa nói, "Severus, không cần thẹn thùng."
Sau sự việc xảy ra trên bờ biển, hai người phảng phất thân mật hơn một ít, Harry đổi giọng gọi Snape là Sev, mà Snape rốt cuộc bị Harry năn nỉ ỉ ôi rốt cuộc cũng gọi cậu là Harry.

Harry đôi khi sẽ gặp ác mộng, chạy lên trên giường Snape.

Snape tuy rằng cự tuyệt qua vài lần, nhưng là cũng mặc kệ Harry.

Harry từ sau khi sống lại, lần đầu tiên cảm giác được khoảng cách của cậu và Severus rất gần.

Hai người chỉ kém chưa đâm thủng tầng cửa sổ giấy cuối cùng mà thôi.

Harry hiểu rõ, Snape yêu cầu một ít thời gian để hắn tiêu hóa chuyện hắn yêu con trai của Lily.

Chuyện này Harry không nóng nảy, cậu đã đợi Snape lâu như vậy rồi, chút thời gian này cũng không có vấn đề gì.

Harry nằm ở trên sô pha, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, uống một ngụm cà phê, mỉm cười nhìn Snape ngồi trên bàn nghiên cứu máu rồng.

Hạnh phúc, đại khái chính là như thế đi..