Trình Sâm sau khi thời gian qua đi rất lâu vẫn luôn nhớ tới đôi răng hổ vừa nhìn thấy.
Anh nghiêm túc nhớ lại một lần, phát hiện trong trí nhớ chưa từng nhìn thấy bé trai nào cười đẹp như vậy.
Chờ lúc ý thức được mình nghĩ cái gì, sắc mặt Trình Sâm liền khó coi lên.
Cười đẹp mắt như vậy nhất định là muốn câu dẫn ta!
Trình Sâm nghĩ tới, trong lòng lại nhịn không được mắng một tiếng: "Gay chết tiệt!"
Từ Niên đã ở bên bàn cơm ngồi xuống, thấy ông chủ trừng mình vẫn có chút mạc danh kỳ diệu: "?"
Trình Sâm quay mặt qua chỗ khác, từ trong lỗ mũi "Hừ" một tiếng khinh thường.
Từ Niên: "......"
Bạn của Trình Sâm là một đôi vợ chồng trên tuổi, trong nhà rất có cảm giác của web bookben (*), trang trí tràn đầy ý vị mặc thủy.
((*) ở Trung Qu ố c c ó trang web truy ệ n online l à bookben.com)
Từ Niên không nghĩ tới Trình Sâm cư nhiên còn có loại bạn bè này, lúc đối phương thân thiết chào hỏi cậu ngồi xuống, Từ Niên cũng không làm sao không biết xấu hổ.
"Cậu chính là Tiểu Niên đi?" Chung Sinh đã sắp 60 rồi, hắn tới cái tuổi này, nhìn Từ Niên quả thực là đời cháu.
Lão giáo sư tóc bạc mặt hồng hào có thể so với người trẻ tuổi còn văn minh hơn, cho dù đã từng là giáo viên của Trình Sâm, đối với chính mình học sinh đột nhiên chuyển tính hướng cũng sẽ không đánh giá nhiều.
Ngược lại là Từ Niên, cậu không rõ ràng Trình Sâm là như thế nào giới thiệu mình, ngoại trừ mỉm cười biết điều thật đúng là không biết nên phản ứng thế nào.
Trình Sâm ngược lại không sao cả, anh rõ ràng tư thái tùy ý hơn bình thường, ngồi giạng hai chân, tay áo sơ mi cũng xắn tới gần khuỷu tay, tóc mái ban ngày chải lên thì dán vào trên trán, tăng thêm vài phần gợi cảm.
Chỉ bất quá biểu tình vẫn là rất thối, vốn tưởng tới nhà giáo viên có thể thu liễm chút, kết quả vẫn là một bộ ai cũng thiếu anh một trăm triệu.
Sư mẫu hướng Từ Niên trêu ghẹo: "Nó nha, tính tình vẫn như vậy, cũng không biết ai nhịn được."
Từ Niên khẽ mỉm cười, thật lòng thành ý nói: "Cháu thích anh ấy như vậy."
— Đặc biệt là lúc đưa nhiều tiền.
Trình Sâm lỗ tai động một chút, anh nghiêng đầu nhìn Từ Niên, người sau lại cười lộ ra hai cái răng nanh, Trình Sâm xí một tiếng, bày ra bộ dạng mất hứng, chân lại nhịn không được run không ngừng.
"Nó vui vẻ một cái liền nhịn không được run chân." Sư mẫu tiếp tục tận hết sức lực vạch trần ông chủ: "Trên mặt hung, trong lòng lại vui muốn chết."
"......" Trình Sâm lập tức không run chân nữa.
Từ Niên thật là nín cười nín tới xương sườn đều đau, vẫn không thể biểu hiện ra, đành phải vươn tay cách quần Tây ở trên đùi Trình Sâm khẽ vuốt mấy cái.
Trình Sâm theo bản năng muốn tránh, nhưng nghĩ đến hai vợ chồng đối diện, vẫn là kiên cường nhịn.
Cơ đùi dưới lòng bàn tay Từ Niên thật là cứng ngắc lại cực nóng, cậu đầy mặt thâm tình ái ý, nhìn chằm chằm mặt Trình Sâm không chớp mắt cười ngọt ngào nói: "Xấu hổ cái gì nha, anh còn có cái gì tôi không biết sao?"
Trình Sâm hít sâu một hơi, cơ hồ là cắn xương cằm gằn từng chữ nói: "Làm sao có thể chứ bảo bối, anh từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, em đều rõ ràng mà."