Ở trong ký ức của Trình Sâm, trong nhà hồi còn bé thật sự là khổ.
Anh sinh ra ở mảnh đất sườn núi cao đất badan, trong nhà trước kia nhà hầm (*) đều ở qua, chị gái em gái anh trai em trai gộp lại có khoảng 7-8 người, anh sinh ở chính giữa lúc còn rất nhỏ đã phải đi theo lớn làm việc, cho nên sau này có cơ hội đi học rồi, cảm thấy quả thực tốt giống như tới trong Thiên cung làm việc vậy.
((*) Nh à h ầ m: ở khu v ự c cao nguy ê n Ho à ng Th ổ ở T â y B ắ c TQ, ng ườ i ta đà o nh ữ ng c á i hang ở v á ch n ú i để ở g ọ i l à nh à h ầ m)
Trong mấy huynh đệ tỷ muội, chỉ có anh kiên trì học tiếp.
Con cái nhà nghèo không phải không có đi học, chỉ là rất nhiều đều cảm thấy đi học vô dụng, người lớn trong nhà cũng không xem trọng, cho nên chân chính học ra thành quả, ngược lại ít lại càng ít.
Bởi vì trong nhà nghèo túng, cho nên Trình Sâm khi còn bé mơ ước lớn nhất chính là có một ngày tự mình có thể sản xuất lương thực, bất luận quá khứ bao lâu, giấc mơ của anh đều là kiên định thuần phác.
Cũng chính bởi vì nghèo thành như vậy, anh mới dưỡng thành tính cách nóng nảy kiêu căng như hiện tại, tựa hồ luôn cảm thấy mình nếu như tiếp tục giống như trước kia, liền sẽ bị người xem thường.
Tình huống trong nhà Từ Niên, Trình Sâm biết.
Cho nên mặc dù ban đầu anh ngoài miệng mắng Từ Niên "Gay chết tiệt" nhưng trong lòng cũng không có thật sự coi thường cậu.
Bé trai này quá sạch sẽ.
Xinh đẹp, sạch sẽ, so với anh hồi mới sinh từ trong đất badan ra đều muốn sạch sẽ hơn mấy ngàn vạn lần.
Trong giới dưỡng tiểu tình nhân hoặc nhiều hoặc ít lúc thảo luận đều sẽ oán trách lẫn nhau mấy câu.
Cái gì mà dưỡng lâu như vậy rồi còn làm bộ.
Đưa tiền ít liền không vui.
Ngoại trừ trên giường những chỗ khác căn bản không muốn chăm sóc người.
Ỷ vào thích tùy hứng kiêu căng giở tính khí.
Những thứ này Từ Niên đều không có.
Trình Sâm không biết kim chủ khác cho bao nhiêu tiền, nhưng anh thông minh sĩ diện, giữa mấy ông chủ quen biết tiết lộ con số căn bản không khác lắm so với trong lòng nghĩ, chỉ cho nhiều, mới lộ ra vẻ anh hào phóng.
Từ Niên một năm này nói ít tiền tiết kiệm đều có vài chục vạn, càng đừng nói Trình Sâm còn một lần giải quyết phí giải phẫu thuốc thang cho mẹ cậu.
Trần Đệ không chỉ một lần hỏi qua Từ Niên, rốt cuộc trong lòng có Trình Sâm hay không.
Từ Niên có lệ mấy lần, một lần cuối cùng có chút bất đắc dĩ nói: "Tôi nếu không thích anh ấy, bây giờ còn theo đuổi anh ấy sao?"
Trần Đệ cau mày: "Nói không chừng các cậu đang chơi trò tình thú gì?"
"......" Từ Niên trầm mặc một chút, "Anh có từng thấy tình thú gì mà để cho tôi cái đứa nhà nghèo này mời ông chủ giá trị con người hơn tỷ ăn thịt bò Kobe mỗi người 1200?"
Dừng một chút, cậu tựa hồ là thật sự cảm thấy đau lòng: "1200 a, còn không trả cho tôi."
Trần Đệ: "......"
Hắn không nhịn được hỏi: "Anh rốt cục coi trọng ông chủ chúng ta cái gì?"
Từ Niên suy nghĩ một chút: "Nhiều tiền đi."
Trần Đệ: "......"
Từ Niên: "Lớn lên không tồi."
Trần Đệ không đành lòng nghe: "Cậu có thể nói chút nguyên nhân có nội hàm không?"
Từ Niên cười cười không nói chuyện, trong lòng cậu kỳ thực hiểu, cái tính tình nát này của Trình Sâm, có lẽ mấy người trước kia bao đừng nói thích anh, cầm tiền rồi tránh không khác gì rắn rết, tới nịnh nọt khả năng chỉ có mình cậu.
"Anh ấy đối với tôi rất tốt." Từ Niên đột nhiên nói, "Ban đầu cũng không có xem thường tôi, mặc dù nói lời khó nghe, nhưng tôi biết trong lòng anh ấy nghĩ như thế nào."
Trần Đệ bị cậu buồn nôn một chút: "...... Tiền lúc trước bồi ngủ còn nhận không?"
Từ Niên khiêu mi: "Đương nhiên nhận a, đợi tới này nào đó anh ấy thật sự ngủ với tôi, tôi không thu nữa."
Trần Đệ: "???"
Hắn không hiểu được, bây giờ đưa tiền không thao, thao rồi còn không cần đưa tiền, hai người này làm ăn rốt cuộc là ai lời ai lỗ a?!