Chương 27
-Bác gái, đây là hoa bác trồng sao? _Cô vui vẻ ngồi xuống nhìn khóm hoa mẫu đơn nở rộ
-Cháu thích hoa mẫu đơn sao? _Bà ngạc nhiên hỏi sở dĩ bà cũng thích loài hoa này xem ra bà ngày càng thích đứa con dâu này rồi
-Đúng ạ_Cô vui vẻ cười nói cánh tau nhẹ nhàng lướt qua cánh hoa
-Nếu đã vậy mỗi ngày ra đây cùng ta chăm sóc chúng nhé _Bà vui vẻ nhìn cô
-Được sao ạ? Cháu rất vui_Cô đứng lên trên khuôn mặt lộ vẻ vui mừng
-ừm _Bà cười gật đầu
-Chào cô _Vi Thủy Nhân bộ dạng lả lướt đi vào bếp
-Chào _Cô không nhìn cô ta tiếp tục việc nấu ăn của mình
-Ra dáng sao? _Vi Thủy Nhân xem cô đang xem thường mình hắn giọng châm chọc
Cô vẫn không trả lời mang những món đã nấu ra bàn khiến cô ta muốn tức điên
-Tôi muốn xem cô thanh cao được bao lâu, hừ _Vi Thủy Nhân hừ lạnh rời đi ra chỗ Tô Nguyên Mạc
-Mời hai bác vào ăn cơm ạ _Cô vui vẻ gọi, mọi người cùng đi vào Vi Thủy Nhân cũng đi theo
-A Lôi không về sao Điểm Điểm _Hồng Như nhìn xung quanh nhịn không được hỏi
-Vâng_Cô bới cơm cho mọi người thuận miệng trả lời
-Hay là bị thất sủng rồi _Vi Thủy Nhân châm biếm nói
-Cô không nói không ai nói cô câm _Hồng Như liếc mắt nhìn Vi Thủy Nhân khiến cô ta cụp mắt xuống
-Điểm Điểm, em làm gì đấy? _Nhạc Tử Lôi từ ngoài đi vào những lời Vi Thủy Nhân nói hắn đều nghe hết, hắn muốn xem ai lại có gan đó.
-Nhạc Tử Lôi, anh về rồi mau cùng ăn luôn đi __Cô thấy hắn liền nói
-Ừm _Nhạc Tử Lôi ừm một tiếng ngồi vào bàn ăn ánh mắt lạnh nhạt liếc qua Vi Thủy Nhân, Tô Nguyên Mạc lại dám đem loại người này vào nhà hắn?
-Hôm nay ai nấu những món này vậy? _Tô Nguyên Nhẫn khó chịu hỏi bình thường đều ăn món ăn cao cấp hôm nay lại ăn đạm bạc như này
-Là tôi _Cô lên tiếng
-Cô chỉ biết nấu thế này sao? Đúng là hạn thấp kém _Tô Nguyên Nhẫn biết cô nấu liền buông lời chê bai
-Không ăn thì cút _Nhạc Tử Lôi tức giận lên tiếng ông ta cũng quá lộng hành rồi, Tô Nguyên Nhẫn bị Nhạc Tử Lôi quát mất mặt liền đứng lên rời đi
-Điểm Điểm, đừng để ý ông ấy, nào ăn đi _Hồng Như cười trừ gấp thức ăn cho cô
Tô Nguyên Mạc cùng Vi Thủy Nhân nhìn một màn trước mặt cũng tự nhiên rời đi
-Không sao bác cũng ăn đi _Cô cười cười nói
-A Lôi con cũng ăn đi _Hồng Như cười nhìn Nhạc Tử Lôi nói
-Ừm _Nhạc Tử Lôi ừm một tiếng bắt đầu ăn