Bảo Bối Đừng Quá Mê Người

Chương 1: 1 Va Chạm Với Tên Nhà Giàu



Editor: Ái Khiết
- Ngọn gió muộn màng -
Giữa trưa hè tháng sáu, trời nóng như lò lửa, gió thổi cũng nóng hổi, người đi đường đứng dưới ánh mặt trời, chưa tới vài phút đã không khác gì quả cà tím nướng, đều la hét bực bội.

Đường Vãn mới từ tiệm cà phê đi ra, trong tay cầm chặt ly nước.

Tiểu Tề lái xe đứng bên đường mở cửa cho cô, vừa ngồi vào thì Trương Hòa Nhuế liền gọi điện đến: "Tới đâu rồi?"
"Đến công ty liền đây."
Trương Hòa Nhuế dựa lưng vào ghế, gõ gõ bút: "Có biết cậu lại lên hot search không?"
Đường Vãn cười nói không biết, kẹp điện thoại ở giữa tay và bả vai, rút tư liệu từ túi lật ra xem.

Trong điện thoại, Trương Hòa Nhuế còn đang thao thao bất tuyệt.

Cô nghe tóm gọn một chút, lười biếng ừ một tiếng, ra hiệu Tiểu Tề lái xe.

Đường Vãn là khách quen của hot search này, lâu lâu lại ngoi lên một lần như chuyện thường ngày.

Nhưng vì thân phận của cô đặc biệt, không là ca sĩ, cũng chẳng phải diễn viên, mà là nhà làm phim.

Tuy cô không ở trong giới giải trí nhưng lại là một nhân vật vang dội trong giới này.

Là biên kịch chủ chốt của Điện Ảnh Phàn Khách, cô phụ trách mảng điện ảnh và phim truyền hình, không chú trọng vào kịch bản lắm cũng có thể để lại độ nóng và sự xôn xao của mọi người, diễn viên còn có thể như vậy mà phất lên một lần, giống như bàn tay vàng của giới giải trí vậy.

Nhà đầu tư hợp tác vui vẻ với cô, đạo diễn và diễn viên cũng thường ra ám hiệu với cô.

Theo lý mà nói, cuộc sống của cô hẳn là rất xuôi gió xuôi nước, nhưng thanh danh cô lắc lư không ngừng, khi tốt khi xấu, vì những tai tiếng ngày càng không thể hiểu được.

Đường Vãn không trò chuyện bát quái, Trương Hòa Nhuế lại là một người mẫu vô tư như gió, cô cũng không để ý tâm tình của Đường Vãn, chỉ nhìn tiêu đề đứng nhất nhì hot search thì thầm: "Đường Vãn răn dạy diễn viên mới Tất Á Hy.

Ồ, thú vị."
Đường Vãn cười nhạt.

Tất Á Hy năm nay nổi được chút ít, fan luôn luôn nhìn ngó sáu hướng, tai nghe tám phương, nhìn thấy hot search xong lại sôi nổi đẩy lên một cái đề tài nóng nhất là #đau_lòng_cho_Tất_Á_Hy và #Tất_Á_Hy_cố_lên.

Lý trí tung phấn hoa trong chủ đề an ủi thần tượng nhà mình.

Đương nhiên cũng có một nhóm fan cực đoan nào đó hận không thể nghiền xương Đường Vãn thành tro, bóp chết cô ngay từ trong bụng mẹ.

Trương Hòa Nhuế xem đến vui vẻ, bưng cà phê của thư ký nhỏ vừa mới đưa tới, hai ngón tay đặt lên con chuột, một bên giữ di động nói câu có câu không với Đường Vãn, một bên click mở cái video gọi là "Đường Vãn răn dạy Tất Á Hy."

Video này hẳn là quay lén, cảnh tượng vẫn ở đoàn phim, ánh sáng với hình ảnh đều thật sự kì quái, hình ảnh là hai người phụ nữ.

Một người ngồi trên ghế, tóc dài qua eo, đuôi tóc uốn thành một độ cong, sườn mặt đã bị che một chút, nhìn không lớn tuổi lắm.

Một người mặc đồ cổ trang quy củ đứng trước mặt cô, xung quanh đều là nhân viên công tác ở đoàn làm phim đang xấu hổ.

Không cần nghĩ cũng biết, người đang ngồi nhất định là Đường Vãn, còn người có dáng vẻ vô cùng đáng thương kia đương nhiên là Tất Á Hy.

Video kéo dài tới vài phút, Đường Vãn cúi đầu lật kịch bản không nói chuyện, Tất Á Hy lo sợ, bất an kéo góc áo.

Đầu Đường Vãn cũng không nâng, nhẹ nhàng hỏi: "Tại sao lại không khóc được?"
Tất Á Hy cắn môi: "Thật xin lỗi biên kịch Đường, hôm nay tôi không có trạng thái."
"Đây không phải là lý do."
Đường Vãn đóng kịch bản lại, giương mắt, giọng điệu lạnh nhạt: "Đây là vấn đề luyện tập của diễn viên, hôm nay cô đã NG (*) bao nhiêu lần? Kéo chậm tiến độ của toàn bộ đoàn phim không phải cô không biết đi.

Lúc trước tôi tuyển diễn viên, cô bảo đảm vô số lần với tôi, nói sẽ dùng toàn lực diễn xuất, tôi đã tin cô.

Tất Á Hy, có phải cô đang giở trò với tôi không?"
(*) No good.

Giọng điệu nói chuyện của cô không nặng, thậm chí còn có thể coi là ôn nhu, nhưng đối phương nghe vào lại có chút chói tai.

Một khoảng yên tĩnh, người xung quanh ở trường quay không dám gây ra tiếng vang gì.

Tất Á Hy cúi đầu, từng hạt nước mắt to tròn rơi xuống mặt đất, vô cùng xin lỗi: "Thật xin lỗi biên kịch Đường, xin hãy cho tôi một cơ hội nữa."
Đường Vãn trầm mặc nhìn chằm chằm cô, có chút không để ý: "Làm một lần nữa, diễn không tốt thì đổi người."
Tất Á Hy cảm động đến rơi nước mắt gật đầu, công việc của nhân viên tại đoàn phim lại lu bu lên.

Cảnh này là cảnh nữ số ba và nam chính sụp đổ tình cảm.

Mới đầu Tất Á Hy đều rống lên không hề có cảm xúc, ngay cả nước mắt cũng khó khăn nửa ngày mới rơi xuống.

Đường Vãn vẫn luôn không hài lòng, lúc này lại kêu người tới giáo huấn một trận.

Đến một lần nữa, cô ta mang theo cảm xúc ủy khuất khi bị mắng ra trận, nước mắt hoa hoa rơi không ngừng, hiệu quả không tồi, đạo diễn cao hứng hô cắt.

Không ít người quan sát Đường Vãn bên cạnh, Tất Á Hy cũng chờ mong nhìn qua.

Chỉ là biểu tình của Đường Vãn thật sự bình tĩnh, không những không khích lệ, ngược lại chỉ nhẹ nhàng bật cười: "Rất ủy khuất sao?"
Cô đặt kịch bản lại trên bàn, giẫm lên giày cao gót rồi xoay người, nhẹ giọng nói, lại vô cùng chói tai: "Hãy dùng trái tim để diễn, có rất nhiều người muốn vai diễn này của cô."

Hình ảnh cuối cùng.

Là biểu cảm kinh hoàng và bất lực của Tất Á Hy.

@ a i k h i e t
Trương Hòa Nhuế xem chủ đề nóng hổi kia, bình luận chia thành hai phía rất nghiêm trọng, không ít fan chạy đến Weibo Tất Á Hy an ủi, nói thẳng có thể không diễn một nhân vật nữ ba cũng được, kiên quyết không thể chịu uất ức như vậy.

Sau đó Tất Á Hy đã đăng Weibo đáp lại, thao thao bất tuyệt một trang.

Trương Hòa Nhuế nhìn lướt qua, tổng kết là vị nữ diễn viên này biểu đạt sự không chuyên nghiệp của mình, cảm ơn sự lựa chọn và lời phê bình của Đường Vãn, cũng đảm bảo về sau sẽ càng thêm nỗ lực.

Vì vậy, đa số người đều cảm thấy diễn viên mới Tất Á Hy này rất hiểu chuyện, tuy rằng còn phải chờ tăng độ chuyên nghiệp nhưng thái độ vẫn rất tích cực và thẳng thắn.

Cô ta đăng một bài này xong, người lúc trước mắng cô ta không chuyên nghiệp cũng ngậm miệng.

Dù sao thì từ trước đến nay mọi người đều dễ dàng đồng tình với sự xuống nước từ một phía.

Tuy cũng có không ít người sáng suốt tỏ vẻ yên tĩnh nhìn biến động này, chỉ chờ phim truyền hình, không tham gia tranh cãi.

Mà Đường Vãn, không ít người hoài nghi cô được ai đó bao nuôi.

Điểm đen là ở chỗ này, cô có khuôn mặt cực kì xinh đẹp, dùng lời của mọi người mà nói, không làm minh tinh thật đáng tiếc.

Tuy cô lại lần nữa tỏ vẻ mình sẽ không tiến vào giới nghệ sĩ, nhưng tai tiếng cũng không ít.

Hôm nay là hẹn hò với ai đó, ngày mai lại đi cùng ảnh đế kia.

Thậm chí có người còn bôi đen cô bao nuôi không ít nam diễn viên giới giải trí, chỉ cần có tai tiếng với cô cũng chẳng có kết cục gì tốt, fan của nam minh tinh như đề phòng cô cướp người, tóm lại mọi người đối với cô là vừa yêu vừa hận.

Sáng sớm chia sẻ bát quái xong, Trương Hòa Huế thỏa mãn thở ra: "Vậy nè, cậu đến công ty lại nói, tớ vừa mới biết được tin tức của lão đại, nói hôm nay sẽ có tiệc tối.

Có một con cá sấu thương giới từ nước ngoài trở về, anh ta ở nước ngoài có hứng thú đầu tư ngành điện ảnh, kiếm được rất nhiều lợi nhuận, ánh mắt độc như cậu, nghe nói cũng là một bàn tay vàng.

Lần này về nước chuẩn bị tay không, muốn tìm công ty điện ảnh để hợp tác, nhưng có vài đối thủ cạnh tranh đều nhìn chằm chằm người đó.

Lão đại chúng ta cần phải bắt lấy anh ta.

Thu phục xong, đầu tư và tài trợ của chúng ta đều không cần cậu lo lắng hao tổn công sức, người này tên là..."

Kít một tiếng, đuôi xe Đường Vãn bị người khác đâm vào.

Tiểu Tề hoảng sợ không chú ý dưới chân, giẫm mạnh xuống nhầm chân ga, xe vụt đi một đoạn lớn, đụng vào xe phía trước.

Không phải nói nhưng xảy ra việc ba chiếc xe dính đuôi nhau như vậy, điện thoại Đường Vãn có cầm chắc cũng rơi xuống, cuộc gọi bị gián đoạn.

Tiểu Tề lái xe nhanh sang ven đường kiểm tra trên dưới, tài xế theo đuôi ở sau cũng mở cửa xuống: "Ấy, thật ngại quá, ngài không có việc gì chứ?"
"Anh lái xe thế nào vậy?" Tiểu Tề cất giọng.

Đường Vãn xoa nhẹ vài cái giữa mày, ấn cửa sổ xe xuống, đâm vào đằng trước là một chiếc Rolls-Royce.

Không hổ là người giàu có, đâm hỏng cũng không đau lòng, lại còn không có người xuống dưới nhìn xem.

Cô nghĩ nghĩ, vẫn nên đi qua gõ cửa sổ xe.

Cửa sổ xe màu đen trượt xuống, tài xế trẻ tuổi nhìn cô: "Xin hỏi có việc gì sao?"
"Ngại quá, vừa rồi có chiếc xe đụng vào đuôi xe tôi, liên lụy đến anh, nếu không anh xuống xe kiểm tra một chút xem có chỗ nào bị hư không?"
Tài xế không trả lời cô, ngược lại quay đầu nhìn về phía sau, thái độ vô cùng cung kính: "Yến tổng, ngài xem?"
Vị trí Đường Vãn không thấy rõ người ở đằng sau, cô cũng không tiện chui đầu vào chào hỏi với người ta, chỉ là trong lòng nghĩ đến đó hẳn là một người đàn ông trung niên sự nghiệp thành đạt.

Trong xe vang lên một giọng nói trầm trầm, lạnh băng như trời tháng mười hai: "Không cần."
Đường Vãn nghĩ thầm khá tốt, còn giữ lại một khoản phí cho cô, ngu gì không chịu, vừa mới xoay người đi vài bước.

Tài xế Rolls-Royce đẩy cửa xuống: "Tiểu thư, có thể lưu lại số điện thoại được không?"
Đường Vãn trầm mặc không nói, tài xế kia cười nói: "Yến tổng chúng tôi không có nhiều thời gian, hiện tại không rảnh xuống dưới xem xét xe.

Ngài lưu lại số điện thoại, lúc sau xem cần bồi thường nhiều hay ít thì ngài hãy gửi tiền tới."
Đường Vãn: "...."
Cô nhanh chóng đọc ra một dãy số, cười tủm tỉm: "Anh nhớ chưa?"
Tài xế gật đầu: "Nhớ rồi.

À, Yến tổng chúng tôi còn nói, lần sau ngài lái xe chú ý một chút, chỉ cần xe đâm vào nghiêm trọng hơn nữa thì ngài sẽ bồi thường không nổi rồi."
Thì ra vẫn là con nhím.

Tuy nhiên, việc này cô không chiếm thế thượng phong, nên thế nào cũng phải thần thái như thường giẫm lên giày cao gót trở lại ngồi lên xe.

Tiểu Tề nói lại tình huống của chiếc xe kia, Đường Vãn nhẹ nhàng nhíu mày: "Lưu lại số điện thoại của người kia, đến lúc đó báo giá cho anh ta là được, lái xe đi."
Tiểu Tề cảm nhận được tâm tình cô không tốt, gật đầu: "Vâng."
@ a i k h i e t
Đến công ty, Trương Hòa Nhuế cười tủm tỉm đến nghênh đón, hai tay dang rộng muốn ôm một cái.

Đường Vãn mím môi, dùng văn kiện gõ đầu cô: "Đừng quậy."
"Vừa rồi cô bé mới xảy ra chuyện gì đấy?"
Nhắn tới chuyện này, Đường Vãn lại nghĩ tới giọng nói vô cùng lạnh băng kia, sửa lại tóc một chút, nhẹ giọng: "Có xe theo đuôi, gặp được nhà giàu."
Trương Hòa Nhuế lại không quan tâm cô có chuyện gì, lửa bà tám nóng hừng hực: "Ồ, nhà giàu à, nhìn thế nào?"
Đường Vãn cười rộ lên: "Cằm ba ngấn, bụng bia, người đầy khí chất."

"Đệt, không thú vị."
Hai người vừa nói chuyện vừa chờ thang máy, Trương Hòa Nhuế lại nói chuyện lên hot search: "Chuyện của Tất Á Hy cậu nghĩ thế nào, kĩ thuật diễn của cô ta cũng không tốt, sao cậu lại dùng cô ta?"
Thang máy mở ra, hai người đi vào.

Đường Vãn cười cười: "Bây giờ số lượng hoa đán có thể tĩnh tâm tôi luyện diễn xuất nữ số ba không nhiều lắm.

Tất Á Hy có khí chất, cũng xinh đẹp, phù hợp với yêu cầu nhân vật, còn có thể buông bỏ bản thân để học tập, là hạt giống tốt.

Tôi cảm thấy có thể bồi dưỡng cô ấy nên mới nói vài câu, chuyện lên hot search cũng đã dự tính đến, dù sao cũng là vì năm nay cô ấy rất hot."
Xác thật là như thế.

Đường Vãn đồng ý nói vài câu là vì người còn đáng giá để bồi dưỡng, nếu chờ đến khi ánh mắt cô đã lười đến mức không thèm lướt qua thì đã nói lên người đó thật sự dở tệ thế nào.

"Vậy cậu không sợ fan cô ta công kích cậu sao? Mọi người đều mắng cậu giống bà lão khó tính, fan mẹ còn chỉ trích cậu bắt con gái nhà họ làm người hầu bưng trà rót nước."
Trương Hòa Nhuế giúp cô đẩy cửa văn phòng, Đường Vãn đặt tư liệu lên bàn, ngồi xuống: "Tớ hiểu các fan đó, nhưng mỗi người đều có lập trường riêng.

Còn nữa, tớ sợ cái gì? Chờ bộ phim truyền hình này được phát sóng, hẳn là Tất Á Hy sẽ hot lên một phen, sự nghiệp nâng cao một bước, có khi lý lịch của cô ấy còn ghi bộ phim truyền hình này thành tác phẩm tiêu biểu không chừng.

Fan cô ấy đối nghịch với biên kịch, nói tớ không cho cô ấy ánh mắt tốt, chỉ là những đứa trẻ hiểu chút chuyện, làm ầm làm ĩ xong rồi cũng hết, không cần để ý."
"Thật ra cậu đã chuẩn bị hết rồi nha."
Đường Vãn cười cười, không nói gì.

Nhớ tới buổi tiệc đêm nay, cô hỏi: "Là ai về nước?"
Trương Hòa Nhuế lấy tư liệu lão đại đưa, đẩy qua cô: "Tự mình xem đi."
Đường Vãn mở ra, khi thấy ảnh chụp trên tư liệu, cô có cảm giác như máu trên người mình đang chảy ngược lại, mí mắt giật giật, sau lưng chợt lạnh, khiếp sợ không nói nên lời.

Đột nhiên khép tư liệu lại, chau chặt mày đến mức sắc mặt rất khó coi.

Sao lại là anh ta?
@ a i k h i e t
Trên xe Rolls-Royce, tài xế thỉnh thoảng nhìn người đàn ông ngồi đằng sau, anh ta đã nhìn tư liệu trên tay hơn nửa ngày, sau cặp kính hơi mỏng là hàng lông mi dày rậm, thần sắc trong mắt bị che kín mít.

Anh ta nâng mắt, khép lại tư liệu: "Việc anh vừa chứng kiến, một chữ cũng không được nói ra."
Tài xế không dám đối mắt với anh, chỉ lo lắng nắm chặt tay lái: "Vâng."
Người đàn ông này đã nhìn tư liệu có ảnh chụp của một cô gái vô số lần, mà cô gái kia chính là vị tiểu thư xinh đẹp vừa mới đâm vào đuôi xe bọn họ.

Có trời mới biết, lúc Đường Vãn gõ cửa sổ xe, tài xế có bao nhiêu lo lắng, sợ lộ ra một chút không thích hợp.

Lúc hắn truyền lời giữa hai người, hắn thấy sự mê luyến rõ ràng trong ánh mắt của Yến tổng, gần như là cuồng loạn.

Bóng cây ngoài cửa sổ nhanh chóng xẹt qua, ánh mặt trời chiếu xuống đất tạo thành những vết loang lổ không đồng nhất, lọt vào con ngươi lạnh nhạt của Yến Phi Bạch, thấp thoáng một chút ánh sáng lập lòe.

Ngón tay anh đặt trên tư liệu, đôi môi nhợt nhạt mấp máy giương lên.
Đường Vãn, đã lâu không gặp..