Bạn Gái Cũ Em Muốn Trốn Sao

Chương 1: 1 Về Nước


Sân bay quốc tế đang chào đón một nhân vật nổi tiếng thế giới, một nữ minh tinh vừa xinh đẹp lại tài năng, nhưng ít ai biết được, cô đã gần ba mươi tuổi.

Sự nghiệp và tiền tài đều có trong tay, nhưng chỉ có trai là cô không thể với tới.
Người đến đón nữ minh tinh đông như kiến, bu nghẹt cả sân bay, khiến bảo vệ mệt mỏi đến bất lực.

Người cầm bảng tên Diệp Mộng Vy, người hò reo inh ỏi:
_ Vy Vy, chúng em bên này!
_ Chị Vy Vy, nhìn em đi, em bên này!
_ Vy Vy, chị đẹp quá đi, em mê phim của chị lắm!
Diệp Mộng Vy tháo chiếc kính râm xuống, mỉm cười đưa tay chào, sau đó làm hành động im lặng, rất nhanh tất cả đều im bặt, lắng nghe cô nói:
_ Mọi người, trời sắp mưa rồi, dạo này đang bão, mọi người đi đường nhớ chú ý an toàn.

Còn nữa, đây là sân bay quốc tế, đừng làm ồn, chỉ hại tất cả đều mệt thôi! Lịch gặp fan và kí tặng vé chiếu rạp cho bộ phim sắp tới đã có rồi, mọi người theo dõi và sắp xếp thời gian đến dự nha! Còn bây giờ, mau về đi, chuẩn bị mưa rồi! Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ và đồng hành cùng Vy Vy nha! Tạm biệt!
_ Wow, Vy Vy nói chuyện ngọt ngào quá đi! Chúc Vy Vy luôn mạnh khỏe và thành công hơn!
_ Vy Vy chú ý sức khỏe, đừng để bệnh nha!
_ Vy Vy, tạm biệt!
...
Diệp Mộng Vy cùng quản lý lên xe, chuẩn bị về công ty.

Bốn năm cô đi du học, hai năm lập nghiệp bên nước ngoài, sau khi hết hạng hợp đồng, cô được Công ty giải trí Tử Đại mời về.


Diệp Mộng Vy cũng không phải người tùy hứng, sau khi hợp đồng được gửi đến, cô phải thương lượng đến ba tuần, Tử Đại mới chấp nhận toàn bộ yêu cầu của cô.
Điệp Mộng, quản lý của Diệp Mộng Vy, nhỏ hơn cô ba tuổi, kinh nghiệm phải nói là ngang ngửa với những người ba mươi mấy.

Cô ta luôn chọn cho Diệp Mộng Vy những hợp đồng tốt nhất và vừa với sức của cô.
Điệp Mộng đưa lap top cho Diệp Mộng Vy, sau đó chỉ vào khoản yêu cầu của đối phương được ghi trong bản hợp đồng:
_ Vy Vy, hợp đồng của chị sẽ được chọn lựa trước, không thông qua giám đốc Công ty và có thể không nhận những hợp đồng này! Khoản yêu cầu của họ khá dễ, em thấy chị nên chọn một hợp đồng, để có thể tạo ra bước ngoặt lớn khi vừa về nước.
Hợp đồng tự chọn là sẽ do Diệp Mộng Vy tự xem qua và chọn hợp đồng nào mình muốn kí, sẽ do Điệp Mộng nhận và xem xét.

Không thông qua giám đốc Công ty, cũng không cần nhìn sắc mặt của cấp trên.
Giám đốc của Tử Đại là một người đàn ông trung niên, tiếng lành thì ít mà tiếng xấu thì nhiều.

Diệp Mộng Vy đồng ý đầu quân cho Tử Đại, chỉ vì họ đồng ý yêu cầu của cô.

Đặt cách tự chọn hợp đồng, cũng do Diệp Mộng Vy cô bày ra.
Diệp Mộng Vy nhìn qua một lượt, cô chỉ hai ngón tay vào hai hợp đồng, sau đó nói:
_ Chọn hai hợp đồng này đi!
_ Cả hai sao? Cùng một công ty muốn hợp tác, họ nói, nếu như chị đồng ý, sẽ hẹn gặp vào ngày mai.
_ Được, em sắp xếp là được!
Điệp Mộng gật đầu, sau đó gửi lại tin nhắn cho thư kí của đối phương, hẹn lịch đặt giờ, sau đó tìm hiểu về đối phương.

Công ty giải trí Hoà Hoãn, dưới sự quản lý của một người thần bí, đến nay cũng chưa ai biết người đứng sau thành lập ra nó là ai! Nhưng trong hai năm, có thể đưa Hoà Hoãn lên một tầm cao mới, cũng đủ hiểu người đứng sau lợi hại thế nào!
...
Công ty giải trí Tử Đại.
Diệp Mộng Vy xuống xe cùng Điệp Mộng, bên ngoài người bao vây nhiều vô số kể, tất cả đều đã chờ ở đây từ hai tiếng trước.

Bảo vệ ngăn họ lại, cũng đã điều động hết những người làm ở đây!
Giám đốc của Tử Đại - Giang Ngọc Phạm, từ trong sảnh đi ra, ông ta cũng đã chờ ở đây, chỉ muốn được chào đón nữ minh tinh nổi tiếng thế giới này!
Giang Ngọc Phạm niềm nở bước đến, mỉm cười đưa tay mời Diệp Mộng Vy, vừa đi vừa nói:
_ Diệp Mộng Vy, rất vui khi cô đồng ý gia nhập Công ty giải trí Tử Đại.

Hợp đồng tôi đã sửa theo ý của cô, chỉ cần cô xem qua và kí là được!
_ Giang tổng, tôi nghe nói ông tìm thêm cho tôi một quản lý, vậy ông có muốn tôi tìm cho ông thêm một thư kí không? Muốn biết quá nhiều chuyện của người khác, thật không dễ dàng mà!
Lời nói ẩn ý của Diệp Mộng Vy, khiến Giang Ngọc Phạm phải cười trừ.

Ông ta thừa biết cô đang nói gì, đang muốn nhắc nhở điều gì! Một cô gái đi lên bằng đôi bàn tay trắng như Diệp Mộng Vy, thừa thủ đoạn để có thể nắm được mánh khóe của đối phương.

...
Cả ba cùng lên văn phòng của Giang Ngọc Phạm, ông ta đưa cho Diệp Mộng Vy hai bản hợp đồng, sau đó lên tiếng:
_ Cả hai đều đã sửa đúng ý của cô, xem qua rồi chúng ta cùng kí.
Diệp Mộng Vy cầm một bản, bản còn lại đưa cho Điệp Mộng, cả hai cùng xem rồi cô đồng ý kí, mỗi bên giữ một bản.

Không nán lại lâu, cô cùng Điệp Mộng về văn phòng của mình.

Đại minh tinh như cô, văn phòng cũng không hề kém cạnh gì so với của Giang Ngọc Phạm.
Điệp Mộng đi nhanh đến, thắc mắc hỏi Diệp Mộng Vy, giọng nói có chút lo lắng:
_ Chị Vy Vy, sao chị lại gia nhập Tử Đại chứ? Chị không nhìn ra Giang Ngọc Phạm có ý đồ xấu sao? Ông ta là chúa biế.n thái đấy, sau này chị đừng gặp ông ta khi không có em bên cạnh.
_ Được, chị biết rồi! Thật ra chị gia nhập Tử Đại cũng là có lí do.

Bởi vì Giang Ngọc Phạm có ý đồ, chị mới lợi dụng ý đồ đó mà đưa ra yêu cầu.

Chị biết, cho dù là yêu cầu gì, ông ta cũng sẽ chấp nhận.
_ Chị Vy Vy, chị giỏi thật đó! Giang Ngọc Phạm bởi vì muốn chị, nên yêu cầu cao cũng không làm khó ông ta.

Nhưng nếu để người ngoài biết, họ sẽ nghĩ chị...
Diệp Mộng Vy nhếch mép cười, liếc nhìn xung quanh rồi lên tiếng trả lời:
_ Em yên tâm, chị có đầy đủ bằng chứng chứng minh chị không dùng quy tắc ngầm.

Với lại, giới giải trí đều là cạm bẫy, tìm người hiểu mình và đáng tin tưởng, thật sự rất khó.

Đừng lo nữa, mau đi thôi!
...
_ Hoắc tổng, thứ anh cần đã có rồi! Đối phương đồng ý hợp tác hai hợp đồng, cả hai đều là hợp đồng quảng cáo về hai bộ sản phẩm mới của hãng Chanel.


Lịch hẹn cũng đã có rồi, anh muốn tự mình đi hay là tôi đi thay anh?
Hoắc Vũ quay người, nhìn vào hai bản hợp đồng trên bàn, tâm tư khó đoán của anh khiến đối phương phải e dè.

Lục Đình Thái, thư kí nhiều năm của Hoắc Vũ, là người hiểu anh nhất cũng là người khiến anh tự hào nhất.

Không cần anh phải nói nhiều, chỉ cần đem dụng ý đặt đó, Lục Đình Thái cũng sẽ hiểu ra ngay.
Hoắc Vũ đặt hai tay lên bàn, gõ gõ từng nhịp theo tiếng đồng hồ chạy, cảm giác không gian đang trở nên lạnh lẽo hơn, nhưng Lục Đình Thái vẫn đứng đó quan sát và chờ câu trả lời.
Hoắc Vũ trầm ngâm suy nghĩ gì đó, rất nhanh đã trả lời, giọng trầm thấp vang lên:
_ Tôi đi, địa điểm ở đâu vậy?
_ Là nhà hàng Phong Hoa, phòng riêng ba lẻ bảy.
_ Được, cậu ra ngoài làm việc đi.

Lục Đình Thái rời đi, Hoắc Vũ liền lộ ra bộ mặt dịu dàng ấm áp, nhưng lại đầy hận và mong chờ buổi gặp ngày mai.

Dịu dàng là còn yêu, ấm áp là còn thương, hận là chia tay mà không lí do, bỏ đi biền biệt bốn năm.

Mong chờ, chỉ muốn gặp lại, nhớ nhung và hiểu lầm đều muốn xóa bỏ.
Cảm giác sắp gặp lại, bao nhiêu kí ức của sáu năm bên nhau lại ùa về, bao nhiêu tình yêu màu hồng, cứ thế trở thành màu đen, bị anh gói lại cất vào một góc, chờ đến hôm nay mới có thể mở nó ra.