Từ nhỏ đến lớn, tôi sống trong sự cợt nhả, khinh thường. Những ánh mắt coi rẻ, soi mói cứ chiếu vào người tôi mỗi khi tôi xuất hiện. Mãi cho đến năm mười hai tuổi, tôi mới hiểu cái từ "con hoang" lặp đi lặp lại trong trí nhớ, luôn luôn ám ảnh tôi cả một thời gian dài.Tôi là "con hoang".tôi không có cha. Mẹ tôi bị đám thanh niên làng khác cưỡng hiếp, sau đó sinh ra tôi.
Người ta nhìn tôi, cười đùa nói tôi như vậy.
Tôi là "con hoang".
- Ê Tâm, sau có lấy chồng thì lấy xa xa ra đừng lấy gần, lão Trung già làng bên muốn hỏi cưới mày đấy. Hồi xưa lão cũng trong đội hiếp mẹ mày, khéo con lấy bố thì bỏ mẹ.