Bạn, Bạn Thân, Người Yêu!

Chương 2

Cô giáo thấy thế liền chuyển mục tiêu vào cái con bé nào đó đang nằm im trong lòng thằng kia.

- Vy, sao con cứ nằm mãi trong lòng Phong thế? Ra chơi với các bạn đi con!

Cô nhóc nghe xong liền lấy cánh tay ngắn ngắn cố ôm lấy hông của bạn hàng xóm mà nói:

- Con chỉ thích ngồi trong lòng Phong thôi, chơi với Phong thôi!

Cô giáo bất lực, giật giật khoé miệng mà bước đi. Lòng thầm nghĩ: "Đúng là trời sinh một cặp"

...

Một thời gian sau lại có chuyện để kể.

Lớp mẫu giáo lớn 2 hôm nay được chiêm ngưỡng một màn "đánh ghen" gay cấn!

Vừa mới buổi sáng đến lớp, An Vy đã được một bạn nam trong lớp kéo ra khỏi Phong mà đi ra chỗ khác. Đến góc lớp, cậu bé kia nói:

- An Vy, sao cậu cứ chỉ chơi với một mình Khải Phong thế? Sao cậu không chơi với tớ? 

- Chỉ là tớ không thích thôi! Chơi với cậu không vui bằng chơi với Phong.

- Cậu đã chơi với tớ chưa mà biết?

- Chưa chơi cũng biết!

- An Vy không muốn chơi với cậu thì cậu bỏ tay cậu ý ra đi - Khải Phong khó chịu lên tiếng

- Tớ không bỏ. - Đoạn nói kéo tay an Vy lại

Khải Phong thấy thế cũng kéo nốt tay còn lại của cô bé. Hai thằng con trai như đang chơi kéo co, An Vy ở giữa như sợi dây màu đỏ, nghiêng về bên nào nhiều hơn là bên đó thắng. Bị kéo chóng hết cả mặt lại còn bị đau tay, An Vy khóc oà lên.

Cô giáo và các bạn ngồi xem từ nãy đến giờ bây giờ xoắn hết cả quẩy lên vì tiếng khóc oanh vàng của An Vy. Cả hai cái thằng đang đấu đá nhau cũng buông tay luôn. Cô giáo chạy lại bế An Vy lên mà dỗ cô bé nín khóc. Lòng thầm nghĩ hai đứa này có phải là trẻ lên 5 không nữa!?

...

Đấy là mẫu giáo.

Đến khi lên cấp I còn nhiều chuyện để kể nữa.

Hai nhóc nhà này từ bé đã xinh trai đẹp gái. An Vy xinh đẹp, dễ thương, đường nét trên gương mặt non nớt, dịu dàng mà hài hoà. Đôi mắt đen, to trong như mặt hồ phẳng lặng về đêm. Chiếc mũi nhỏ xinh xinh. Đôi môi hồng hồng chúm chím. Người khác nhìn vào chỉ muốn nâng niu cô công chúa này. Khải Phong, cậu quý tử đầu lòng của nhà họ Hoàng, trời sinh đã có gương mặt lúc bé thì đáng yêu, lớn lên lại lạnh lùng, phúc hắc. Đôi mắt sâu thẳm như hút người nhìn vào bên trong. Cái mũi cao, thẳng. Nhìn qua thì tưởng là đàn ông quá so với một đứa bé nhưng không, cái làn da trắng đến con gái còn phải ghen tị và đôi môi đỏ tự nhiên luôn nở nụ cười rạng rỡ đã bán đứng đi vẻ đàn ông đó của cậu mà thay vào đó là sự đáng yêu, tinh nghịch khiến người khác muốn yêu thương, chơi cùng.

Từ khi vào lớp 1, cả hai con người này đã được các bạn, các anh chị lớp trên và thầy cô để ý. Thứ nhất là bởi vì cái vẻ đẹp nghiêng thùng đổ thúng ấy. Thứ hai là vì học giỏi mà quậy cũng giỏi. Thứ ba là nịnh nọt siêu giỏi luôn.

Cứ mỗi lần thấy thầy cô giáo chuẩn bị mắng hay phạt lớp hay phạt mình thì một trong hai đứa liền đứng dậy mà nịnh nọt các kiểu như "Cô ơi, hay giận là mau già lắm", "Cô ơi, em dễ thương như này mà cô nỡ mắng em, phạt em sao?", "Cô xinh đẹp như tiên giáng trần, mà thần tiên thì không nên chấp người phàm.", "Thầy xoái car ơi, hôm nay thầy đẹp troai loắm nên thầy đừng phạt bọn em nhé, như thế thầy sẽ bị giảm bớt độ đẹp troai đấy ạ!",...