- Các ngươi để hai mươi hai A Tu La chạy ra ngoài, vậy bây giờ đã đuổi được bao nhiêu người rồi?
- Đã đuổi theo được hai người.
Pháp Viên nhẹ nhàng thở dài.
Sở Ly cau mày nói:
- Hai!
Pháp Viên bất đắc dĩ nói:
- Những A Tu La này đều là từ trong đại trận trấn áp mà trốn ra được, mỗi người đều rất khó chơi, rất khó đuổi theo, cho dù đuổi theo cũng rất dễ chạy thoát ra được, trong tự đã vận động tất cả nhân thủ, đáng tiếc...
Hắn nói xong lại lắc đầu một cái.
Sở Ly cau mày nói:
- Y theo bản lĩnh của các ngươi, có lẽ không chỉ đuổi được hai tên đó chứ.
Pháp Viên nói:
- Như mò kim đáy biển, khó mà nói ra được hai chữ dễ dàng!
-... Để ta đến giúp ngươi một tay đi!
Sở Ly hừ lạnh nói:
- Chuyện của Đại Lôi Âm tự các ngươi còn muốn ta hỗ trợ thu thập hỗn loạn, cũng thật là...
Pháp Viên bỗng cảm thấy phấn chấn, nói:
- Ta cũng đang muốn tìm Sở thí chủ hỗ trợ.
- Muốn dùng mạng lưới tin tức của Bí Vệ phủ đúng không?
Sở Ly hừ lạnh một tiếng.
Pháp Viên cáp:
- Tuy rằng Đại Lôi Âm tự cũng có mạng lưới tin tức thuộc về mình, thế nhưng dù sao cũng không bằng Bí Vệ phủ, nếu như Bí Vệ phủ có thể hỗ trợ, tiểu tăng vô cùng cảm kích!
Sở Ly hừ lạnh một tiếng nói:
- Đại Lôi Âm tự các ngươi tìm A Tu La, có lẽ cũng bí pháp gì chứ?
Mỗi lần hắn đánh A Tu La xong đều sẽ có người của Đại Lôi Âm tự tới đây, lần này cũng như thế, Triệu Thiên Hành thật vất vả mới thu thập được một tên thì Pháp Tướng đã lập tức dẫn người tới đây, cũng quá là trùng hợp.
Hắn suy đoán nhất định bên Đại Lôi Âm tự có bí pháp, có thể lần theo được A Tu La.
-... Đúng thế.
Pháp Viên chậm rãi gật đầu nói:
- Trong tự quả thật có bí pháp lần theo A Tu La, đáng tiếc khó luyện, chỉ có Pháp Tướng sư huynh, ta, còn có Pháp Âm sư huynh luyện thành bí pháp này mà thôi. Những người còn lại chỉ có thể tìm lung tung ở chung quanh.
- Nói ta nghe một chút đi?
Sở Ly cười híp mắt nhìn hắn.
Pháp Viên chần chờ trong chốc lát, tay hợp thành hình chữ thập thi lễ, nói:
- Tốt, vậy ta sẽ truyền bí pháp này cho Sở huynh.
Sở Ly nói:
- Không vi phạm tự quy của Đại Lôi Âm tự các ngươi đó chứ?
- Không sao.
Pháp Viên tươi cười nói:
- Đoạn bí pháp này muốn tu luyện cần phải tinh thông phật pháp, tương tự với thần thông thuật, sẽ mở ra tị khiếu, do đó có thể ngửi được mùi vị của A Tu La.
- A Tu La còn có mùi vị sao?
Sở Ly kinh ngạc hỏi.
Pháp Viên chậm rãi nói:
- Sở huynh vừa nghĩ đã biết rồi, bọn họ đã giết bao nhiêu người chứ, sao có thể không có mùi máu tanh chứ? Thứ này cũng không phải là mùi đơn thuần, mà là mùi vị của tội lỗi, nếu Sở huynh có thể luyện thành bí pháp này thì có thể ngửi thấy được rõ ràng. Nếu như không luyện được, dù có nói nhiều hơn nữa cũng khó mà nói rõ được.
Sở Ly nói:
- Được, ta cũng rất muốn xem xem bí pháp này lợi hại tới đâu.
Hắn muốn bắt A Tu La thay cho Đại Lôi Âm tự, một là không đành lòng để người vô tội chết thảm ở trong tay A Tu La, hai là vì tu luyện Vạn Tượng Quy tông.
Chém giết với người khác không có kích thích và mạo hiểm bằng động thủ với A Tu La, hoặc là đệ tử Quang Minh thánh giáo, tất cả đều là loại đối thủ hung hãn không sợ chết.
Pháp Viên nói:
- Pháp không truyền lục nhĩ, tiểu tăng cần quán đỉnh truyền công.
- Không thành vấn đề.
Sở Ly thoải mái đáp ứng, rất là hời hợt.
Pháp Viên nhìn hắn.
Quán đỉnh truyền công cần để bàn tay đặt lên trên đỉnh đầu, nếu như tâm tư của mình khác thường thì sẽ lập tức lấy được tính mạng của hắn, đây là chuyện nguy hiểm tới cỡ nào cơ chứ.
Sở Ly cười nói:
- Ta tin tưởng Pháp Viên ngươi sẽ không giết ta.
- A Di đà phật...
Tay Pháp Viên hợp thành hình chữ thập thi lễ, trong lòng cảm động:
- Được, ta sẽ truyền cho Sở huynh.
Sở Ly ngồi vào bên cạnh cái bàn đá, Pháp Viên đứng ở trước người của hắn, chậm rãi duỗi bàn tay trái ra.
Sở Ly thân mang Đại Viên Kính Trí và Vạn Tượng Quy tông, chỉ cần Pháp Viên hơi động sát niệm thì hắn có thể lập tức cảm giác được, dựa vào thần thông mà biến mất trong nháy mắt, cũng không lo lắng tới việc Pháp Viên sẽ uy hiếp đến mình.
Tâm tư của Pháp Viên đối với Sở Ly khá là phức tạp, vừa kính phục tư chất và trí tuệ của hắn, lại mơ hồ có mấy phần đố kị, vẫn luôn phải dùng chính niệm để ngăn chặn phần đố kị này, thứ hắn cần làm không phải là đố kị người khác, mà là làm tốt việc của mình, làm tốt hơn trước đó.
Dưới tâm tư như vậy hắn mới có thể ôn hòa ở chung với Sở Ly, vẫn ở trong trạng thái như địch như bằng hữu, có lúc song phương sẽ trở thành đối thủ, nhưng cũng tín nhiệm lẫn nhau.
Sở Ly bình tĩnh, tâm tư thuyên chuyển như ý, dường như đang ở trong trạng thái thiền định, tâm bất động, ngoại vật đều được chiếu rất rõ ràng, không có một chút sai sót nào cả.
Một đoạn kinh văn như nước chảy nhỏ giọt chảy vào trong đầu hắn, một lát sau đã chảy xong, tay hắn hợp thành hình chữ thập thi lễ.
Pháp Viên buông tay, tay cũng hợp thành hình chữ thập thi lễ.
Sở Ly nở một nụ cười:
- Đây là bí pháp gì vậy?
- Thông Văn kinh.
Pháp Viên nói:
- Kinh này cũng không được tính là bí thuật đứng đầu, nhưng lại có huyền diệu khác, đáng tiếc nếu như không có công phu thiền định thâm hậu thì rất khó luyện thành, Sở huynh ngươi xuất thân từ Phật môn, có lẽ công phu thiền định sẽ không kém, không hẳn đã không thể luyện thành được.
Sở Ly chậm rãi gật đầu:
- Sau khi luyện thành, ta sẽ hỗ trợ lùng bắt A Tu La.
- Đa tạ Sở huynh.
Tay của Pháp Viên hợp thành hình chữ thập thi lễ.
Sở Ly vung vung tay:
- Các ngươi hành động cũng quá chậm, lẽ nào đệ tử đồng lứa trước đây không hỗ trợ hay sao?
Pháp Viên lắc đầu:
- Đại đa số các sư bá sư thúc đều bế quan tu luyện, không để ý tới tục sự trong hồng trần.
Sở Ly nói:
- Đại Lôi Âm tự các ngươi cũng thật biết điều.
- Đánh bóng phàm tâm ở trong hồng trần.
Pháp Viên nói:
- Sau khi đánh bóng phàm tâm thì tu luyện phật pháp mới sẽ tinh tiến nhanh hơn, một khi sư bá các sư thúc có cảm ngộ, phật pháp sẽ tiến vào một tầng khác, sẽ đi ra để rèn luyện, sau đó sẽ bế quan tinh tu.
Sở Ly gật gù.
Xem ra hiểu biết của mình về Đại Lôi Âm tự rất sai, thứ căn bản của Đại Lôi Âm tự vẫn là phật pháp.
- Sở huynh, tu luyện Thông Văn kinh, thời gian kéo dài một lần càng lâu càng tốt, tốt nhất là tìm một chỗ bế quan, nếu có thể một hơi luyện trên mười ngày, gần như có thể tu thành được.
Pháp Viên nói:
- Đáng tiếc đa số người lại không kiên trì được.
Sở Ly nhíu nhíu mày.
Pháp Viên nói:
- Ta thấy hồn phách của Sở huynh ngươi mạnh mẽ, chính là tư chất tốt nhất để tu luyện Thông Văn kinh.
- Ta hiểu.
Sở Ly gật đầu.
- Như vậy tiểu tăng sẽ cáo từ.
Tay của Pháp Viên hợp thành hình chữ thập thi lễ.
Sở Ly vẫn quan tâm tới tình hình cách đó một dặm.
Hắn đã nhìn thấy Pháp Tướng mang theo bốn người tới, còn có một tăng nhân trung niên cũng mang theo bốn người, Pháp Tướng và một tăng nhân khác tự mình cuốn lấy Tiêu Nguyệt Linh, tám tăng còn lại đoạt lấy A Tu La, sau đó nhẹ nhàng rời đi.
Rất nhanh đám người Pháp Tướng cũng rời đi theo, Tiêu Nguyệt Linh và Triệu Thiên Hành không đuổi theo nữa.
Sở Ly cười nói:
- Ta cũng đi đây.
Tay Pháp Viên hợp thành hình chữ thập rồi bay lên, xẹt qua ngọn cây, tăng bào màu xám bay phần phật, trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Khi Sở Ly xuất hiện ở trước mặt của Tiêu Nguyệt Linh đã phải nghênh đón ánh mắt tức giận của nàng.
Triệu Thiên Hành cười nói:
- Sở huynh đi thật là đúng lúc.
Sở Ly nói:
- Một hòa thượng của Đại Lôi Âm tự cuốn lấy ta, chuyện này cũng không có cách nào giải quyết được.
- Ngươi và xú hòa thượng của Đại Lôi Âm tự có giao tình hay sao?
Tiêu Nguyệt Linh hừ lạnh nói.
Nàng bị Pháp Tướng và một tăng nhân khác vây công, tuy sa sút bại trận, thế nhưng trơ mắt nhìn A Tu La bị lấy đi, nàng vẫn rất là bực mình, trong lòng cảm thấy không thoải mái.
Sở Ly nói:
- Ta và Pháp Viên có chút giao tình, hắn nói cho ta một ít tin tức, lần này có hơn hai mươi A Tu La chạy ra ngoài, mà điều càng chết người hơn chính là, Quang Minh thánh giáo có thể thuần phục được A Tu La, đã thuần phục được hai mươi A Tu La hàng đầu rồi.
- Quang Minh thánh giáo!
Tiêu Nguyệt Linh nhíu mày nói:
- Hai mươi A Tu La sao?
Sở Ly gật gù:
- Hai mươi A Tu La này chính là người gieo vạ cho Đại Quý chúng ta, bất kể ra sao cũng phải tìm ra chúng!
-... Tin tức này ta sẽ truyền về cho tông môn.
Tiêu Nguyệt Linh nhíu mày nói:
- Lực phá hoại của A Tu La không phải là chuyện nhỏ, phải để tông môn ra tay.
Triệu Thiên Hành nói:
- Không nghĩ tới Sở huynh và Pháp Viên lại còn là bằng hữu.
Sở Ly cười híp mắt nói:
- Triệu huynh và Pháp Viên cũng quen biết nhau sao?
Triệu Thiên Hành lắc đầu một cái rồi nói:
- Ta vừa mới xuất sơn, vẫn không thể thấy được nhân vật như vậy.