Bá Y Thiên Hạ

Chương 63: Đàm Phán Cuồng Tưởng Thu Tàn Cục

Thấy Tra Lí dứt bỏ con gái Khải Sắt Lâm và Khải Lợi của mình dễ dàng như thế, Đoạn Vân lần này hiểu về cái gọi là thuyết ' đế vương vô tình ' của Trung Quốc cổ đại sâu thêm một tầng nữa. Hoàng cung quả nhiên là một nơi tràn ngập những điều dối trá và tàn khốc, hoàng đế quả không còn là người nữa.

Không thèm suy nghĩ nhiều cho mệt, Đoạn Vân nói thẳng ra điều kiện thứ hai: "Nanh Sói sư đoàn của ta còn chưa có tọa kỵ. Ta nghe nói hoàng gia kỵ sĩ đoàn của đế quốc có một nhóm mãnh mã tọa kỵ cấp năm, ta muốn để hộ vệ của ta mỗi người một con! Hơn nữa để chắc ăn, ta muốn có một vạn con. Như vậy, việc di chuyển của chúng ta cũng có thể nhanh hơn một chút. Ngoài ra ta còn khuyên ngươi đừng có dại dột mà gây khó dễ với ta, bởi vì thực lực của thủ hạ ta không phải người có khả năng tưởng tượng ra đâu."

Mãnh mã thú là một loại rất giống ngựa cưỡi trên trái đất, đây là một loại ma thú ăn tạp có hình thể cao lớn hơn ngựa một chút, nhìn qua thì uy mãnh hơn ngựa rất nhiều. Tất cả kỵ binh trên đại lục đều sử dụng loại tọa kỵ này.

Tra Lí trầm tư một chút rồi trả lời: "Được, Bố Khoa Duy Kì, ngươi kêu người đem một vạn mãnh mã tọa kỵ dắt tới đây."

"Rõ!" Bố Khoa Duy Kì cung kính vái Tra Lí một vái dài, ánh mắt trao đổi một chút rồi xoay người muốn chạy.

"Chậm đã! Các ngươi nếu dám động thủ động cước, ta cam đoan có thể cho ngươi sống không bằng chết. Tra Lí ta nói cho ngươi rõ, ta có thể bắt ngươi một lần thì ta có thể bắt ngươi thêm lần nữa. Chỉ cần ngươi dám giở trò gì ra, ta không dám cam đoan thủ hạ ma thú cấp chín của ta sẽ đem Thiên Long thành biến thành cái dạng gì! Hừ! Ngươi chớ quên, ta là một tế tự, chỉ cần ngươi giám giở trò táy máy gì trên những tọa kỵ đó là ta liếc mắt đã có thể nhìn ra ngay rồi."

"Ngươi…! Bố Khoa Duy Kì, ngươi đi đi! Cứ theo lời mà làm!" Tra Lí hiển nhiên hơi sợ rồi. Đích xác, lửa giận của Đoạn Vân quả là không dễ chịu gì cho lắm. Nhất là trong tay hắn lại có một đám thủ hạ có thực lực thâm sâu khôn lường, quả thực đúng là toàn một đám biến thái. Làm sao mà một đám biến thái đều tụ tập ở bên người hắn chứ. Ta là hoàng đế,mà làm sao không có những cao thủ đến làm việc cho ta?

Bố Khoa Duy Kì nhìn Tra Lí liếc mắt, xoay người bỏ đi.

"Đoạn Vân mau nói ra điều kiện cuối cùng của ngươi đi! Chỉ cần không quá đáng, bổn hoàng sẽ đáp ứng!" Tra Lí thật sự có vẻ hơi sợ Đoạn Vân. Người như vậy dường như thực sự mình không nên đắc tội, nên để hắn biến đi sớm lúc nào hay lúc đó.

Đoạn Vân cười cười quỷ dị, nói: " Tra Lí bệ hạ, kỳ thật ta cũng không muốn giữ thái độ thù địch với ngài, dù sao ngài cũng là quân còn ta là thần, trước nay ta vẫn giữ trong tim đạo lý quân thần hữu biệt! Kỳ thật sự tình đêm nay tuyệt đối chỉ là hiểu lầm. Ta hy vọng ngài là đại nhân chắc phải có đại lượng! Có một hoàng đế có trái tim bao dung mênh mông!"

"Bớt ba hoa đi! Ngươi dám giết hai đại cung phụng cung đình của ta, làm trọng thương một kiếm thần của ta, ngươi bây giờ còn dám kêu ta phải làm một hoàng đế có lòng đại lượng? Đoạn Vân, ngươi không cần lắm lời. Mau nói ra điều kiện thứ ba của ngươi đi!" Tra Lí vừa nghe Đoạn Vân nhắc tới việc đêm nay thì nghiến răng kèn kẹt, hận không được lập tức bước lên bắt lấy rồi bóp chết tươi Đoạn Vân. Chỉ trong một đêm, đế quốc bị tổn thất biết bao nhiêu mà kể. Hai đại Kiếm Thần chết phơi xác, Lạp Đức Phu có thể nói là đã bị phế, hai đại cung phụng và hai vị thánh ma đạo bây giờ vẫn còn bị Đoạn Vân giam cầm! Lực lượng dự khổng lồ của đế quốc hơn mười năm xây dựng cứ như vậy đã hủy trên tay Đoạn Vân!

"Tra Lí bệ hạ, kỳ thật việc này không phải là lỗi của ai cả. Ngươi phải có dung nhân chi tâm (lòng bao dung người khác), ngài vẫn có thể sử dụng Đoạn Vân ta, đế quốc trong tương lai sẽ xảy ra chuyện gì đây? Có ta tương trợ, cho dù ngươi muốn thống nhất đại lục cũng không phải là việc khó! Đáng tiếc quá! Tất cả đã chậm! Đoạn Vân tuy không phải là một hảo thần, nhưng Đoạn Vân dù sao chưa hề làm gì có lỗi với đế quốc cả. Nhưng mà Tra Lí này, ta thấy ngươi cũng tuyệt đối không phải một hoàng đế tốt!" Đoạn Vân đứng ở trước mặt Tra Lí, thần sắc rất nghiêm túc dạy đời.

Nghe Đoạn Vân nói, Tra Lí hiển nhiên đã hối hận về những sai lầm của mình thở dài, Tra Lí giống như già thêm mười tuổi: " Đúng vậy, chuyện này đích thật là bổn hoàng làm không đúng. Do ta quá vội vàng! Không nên bức ngươi! Bất quá bây giờ đã tới nước này, ta cũng đã không còn có đường quay đầu lại được nữa. Đoạn Vân, nói điều kiện thứ ba của ngươi đi!"

Đoạn Vân cười cười: " Đừng nóng, còn nhiều thời gian mà! Chờ ngươi làm cho xong điều kiện thứ hai cái đã, ta tự nhiên sẽ nói ra thôi. Hai người chúng ta dường như trước giờ chưa hề nói chuyện phiếm với nhau nhỉ! Sao không nhân cơ hội này chúng ta nói chuyện cho vui. Dù sao nếu Khải Sắt Lâm và Khải Lợi không bị ngài trục xuất khỏi hoàng thất, ngài có thể là nhạc phụ đại nhân của ta rồi. Ta có thể phải gọi ngài là phụ hoàng nữa cơ đấy!"

"Ha ha, hay cho một câu phụ hoàng!" Tra Lí nghe Đoạn Vân nói như vậy, thần sắc càng khó coi! " Đoạn Vân, ngươi sau này có tính toán gì không?"

"Ha ha, bệ hạ đang suy nghĩ đường ra cho ta hả, thật sự khó mà tin được!" Đoạn Vân cười cười, tiếp theo nói: " Bệ hạ ngài đừng lo tìm đường ra cho ta, dù sao ta bây giờ vẫn còn là thánh tế tự của thần điện, thanh danh chánh thịnh!"

"Ngươi muốn đi thần điện?" Tra Lí giật nảy mình. Nếu Đoạn Vân đầu thân thần điện, thì thực lực của thần điện sẽ được đề cao đến cỡ nào đây! Chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ vượt qua Long Tộc nữa!

Đoạn Vân cười cười, nói khẽ: " Không, vạn lần không được đâu. Ta sẽ không làm thủ hạ cho người ta nữa đâu. Bất quá ngài cứ yên tâm, chỉ cần ngài không còn làm khó ta, ta sẽ không đối nghịch với Thiên Long Đế Quốc. Dù sao khi ta từ gia tộc tới đây, nơi đầu tiên ta tới cũng là Thiên Long Đế Quốc mà!"

Nghe Đoạn Vân nói, Tra Lí suy nghĩ lâu lắm, hắn thậm chí còn muốn làm cho Đoạn Vân lưu lại một cảm tình sâu đậm nữa, nhưng vừa nghĩ đến đây thì thấy việc này không có khả năng. Bất quá trong lúc Tra Lí đang trầm tư, Đoạn Vân đi lại chỗ mấy vị bộ hạ của Tra Lí đang trọng thương tiến hành trị liệu. Đương nhiên để phòng ngừa bọn họ gây bất lợi với mình, Đoạn Vân ngay sau khi đã trị khỏi cho họ đã dùng chân khí phối hợp với châm cứu khống chế thân thể họ. Phỏng chừng phải hơn hai ngày thì mới có thể khôi phục thực lực.

Ước chừng qua giờ sau, vạn con mãnh mã thú đã được tập trung đầy đủ theo Đoạn Vân yêu cầu, bảy ngàn Nanh Sói tướng sĩ thân mặc toàn cực phẩm khôi giáp, lưng giắt cực phẩm đại kiếm bằng thép do Đoạn Vân gia tộc đặc chế, tay vác kỵ sĩ thương cũng do gia tộc đặc chế, bây giờ lại kết hợp với mãnh mã thú cấp năm, có thể nói là uy phong bát diện. Đoạn Vân kiểm tra đám mãnh mã thú, không có phát hiện có dị thường gì. Xem ra Tra Lí cũng sợ mình ra phết! Dù sao trên tay Đoạn Vân cũng đang nắm giữ toàn bộ lực lượng nòng cốt của quốc gia

"Đoạn Vân, bây giờ hẳn là ngươi có thể nói điều kiện thứ ba của ngươi rồi!" Tra Lí nói với Đoạn Vân với thần sắc rất bình tĩnh. Hắn thấy toàn bộ việc Đoạn Vân chữa trị cho thủ hạ mình, trong lòng lại có vẻ cảm kích Đoạn Vân. Bất quá khi hắn thấy Đoạn Vân sau khi trị liệu cho đám thủ hạ đó tiện tay lột sạch trang bị và giới tử của họ một cách không thương tiếc, thì hình ảnh Đoạn Vân trong mắt hắn lập tức chuyển từ hình tượng lương y như từ mẫu trở thành một gã lưu manh khốn khiếp!

Đoạn Vân ngước đầu lên nhìn về phương bắc, lạnh lùng nói: " Ta muốn A Nhĩ Ti Tư!"

"Cái gì?" Tra Lí giật bắn người, " A Nhĩ Ti Tư chỉ là quốc thổ của Thiên Long trên danh nghĩa thôi. Ta làm sao cho ngươi được?"

Đoạn Vân cười nói: " Rất đơn giản, ta cũng chỉ là cần A Nhĩ Ti Tư trên danh nghĩa thôi. Ngài có thể dùng danh nghĩa đế quốc tặng cho ta, hoặc là, ngài dung danh nghĩa hoàng thất phong cho ta, tùy ngài làm sao đó coi cho được là tốt rồi!"

"Hai phương thức này có khác nhau sao?" Tra Lí rất khó hiểu. Không hiểu đến tột cùng Đoạn Vân đang muốn hí lộng cái gì đây?

"Đương nhiên có! Đem A Nhĩ Ti Tư cho ta, ta đây dù sao đi nữa cũng là một tên phản quốc của đế quốc, nên quan hệ với Thiên Long Đế Quốc cũng là loại quan hệ thù địch, còn ngươi nhất định phải tìm cách giết ta càng sớm càng tốt! Đem đất đó phong cho ta thì Đoạn Vân ta coi như vẫn là bá tước của Thiên Long quốc trên danh nghĩa như trước, là một vị lĩnh chủ. Nghe thủng chưa?" Đoạn Vân giải thích Tra Lí như dạy học trò.

"Được! Ta quyết định phong cho ngươi! Đem giấy da tới đây, ta sẽ viết cho ngươi một bức thư ủy nhiệm ngay lập tức!" Tra Lí lúc này lại đưa ra một lựa chọn rất sáng suốt!

"Được! Bất quá ta còn có một yêu cầu nữa!" Đoạn Vân đột nhiên nhớ tới một việc khác.

"Ngươi …! Đoạn Vân ngươi không được quá đáng như vậy!" Trong lòng Tra Lí vừa mới bình tĩnh bây giờ lại nổi sóng

"Ta hy vọng ngươi cho phép thủ hạ của ta đi tìm kiếm và thu thập các thi thể của các huynh đệ trở về! Còn về phần ngài, đành phải ủy khuất ngài một chút, mong ngài tiếp tục làm tù binh một đêm nữa nhé!" Đoạn Vân nhìn hình dáng khuyết tổn của sư đoàn Nanh Sói mà trong lòng quặn lên, vì vậy lại nhớ tới việc Tra Lí vô cớ ra lệnh tru sát các huynh đệ.

Sang ngày thứ hai, Đoạn Vân ra lệnh hỏa thiêu hai ngàn bốn trăm sáu mươi lăm cỗ thi thể của binh lính mà các huynh đệ đem về, chỉ huy già trẻ lớn bé trong gia tộc, cùng với hơn bảy ngàn tướng sĩ Nanh Sói hướng về phía A Nhĩ Ti Tư xuất phát.

Buổi tối ngày hôm qua, Đoạn Vân ra lệnh tướng sĩ còn thừa trong sư đoàn Nanh Sói ra ngoài thu tập các huynh đệ đã hy sinh, lại tìm được thêm năm trăm người còn sống nữa. Điều này làm cho Đoạn Vân đang vô cùng đau lòng trở nên thanh thản hơn! Mặc dù đại bộ phận bọn họ đều đã bị trọng thương, bất quá chỉ cần có Đoạn Vân thì không có gì phải lo, cơ bản không thể chết được. Sau khi trải qua trận hạo kiếp này, toàn sư Nanh Sói hy sinh gần hai ngàn năm trăm tướng sĩ, mất tích hơn mười người. Hơn một vạn người của Nanh Sói còn lại khoảng chừng bảy ngàn năm trăm người!

Trên người Phì Tử, Đoạn Vân ôm hai vị kiều thê giảng giải về những việc xảy ra ngày hôm qua!

"Vân, thiếp nhớ mẫu hậu!" Khải Lợi dựa vào người Đoạn Vân nghẹn ngào nói. Đọc Truyện Online mới nhất ở Trà Truyện

"Vân, thiếp cũng nhớ!" Khải Sắt Lâm cũng rưng rưng nước mắt

Nhìn hình dáng thương tâm của hai vị công chúa, trong lòng Đoạn Vân như có ai bào xé, Đoạn Vân an ủi nói: " Sau này khi chúng ta đã đứng vững vàng ở A Nhĩ Ti Tư, chúng ta sẽ trở về đến thăm mẫu hậu của các nàng!"

"Thật nhé!" Khải Sắt Lâm và Khải Lợi không hẹn mà nên đồng thanh nói lớn. Hai vị công chúa đứng đầu thiên hạ này giống như tiểu hài tử sáu bảy tuổi, luôn luôn phải có người giám hộ.

Đoạn Vân cười cười, giơ tay vuốt mũi các nàng, nói nghiêm túc: " Thật chứ! Ta hứa với các nàng!"

"Vân, chàng thật tốt!"

Ôm hai vị mỹ nhân, Đoạn Vân cảm khái vô cùng. Nhất thời nhớ tới cảnh Tạp Sắt Phu động lòng người khóc gọi hắn khản cả giọng trước khi đi, cảnh thương cảm ly biệt này cứ giằng xé trong lòng Đoạn Vân không dứt ra được. Đoạn Vân còn nhớ tới Tra Lí nói với mình một chút câu:

"Đoạn Vân, hảo hảo chiếu cố Khải Lợi và Khải Sắt Lâm! Bảo các nàng quên ta đi, ta không phải là một người cha tốt! Hy vọng ngươi có thể đem đến hạnh phúc cho các nàng!"

"Đoạn Vân, hy vọng với tài năng của ngươi có thể cứu được Thiên Long khi Thiên Long gặp nạn! Ngươi yên tâm, ta đã hạ lệnh giữ bí mật buổi nói chuyện tối hôm qua. Ngươi bây giờ dù sao cũng là chỉ huy của A Nhĩ Ti Tư! Ngươi vẫn là bá tước của đế quốc như trước! Bất quá, ngươi cướp đi Khải Lợi công chúa, ta quả rất khó xử khi đối diện với Lôi Ngạo Đế Quốc. Chỉ cần ngươi vừa đến A Nhĩ Ti Tư, ta sẽ tuyên bố về tội phản quốc của ngươi! Hơn nữa, có thể còn có thể tạo áp lực những thế lực khác tiến hành chinh thảo ngươi!"

Tra Lí đã nói với Đoạn Vân theo cái kiểu nước đôi như vậy, mình cần gì phải vậy hẹp hòi chứ! Dù sao bớt đi một địch nhân cũng tốt hơn là có thêm một địch nhân! Với lại, Tra Lí cuối cùng cũng là cha của Khải Sắt Lâm và Khải Lợi. Đoạn Vân không tin Tra Lí sẽ làm ra một xuẩn sự như đem quân chinh thảo hắn!

Quay đầu lại hướng về phía Thiên Long thành nhìn lại, trong lòng Đoạn Vân thầm hứa: Thiên Long, ta nhất định sẽ trở về!