Yêu vương Francis và tam đại yêu tinh tướng quân đều đã trở thành nô lệ của Đoạn Vân. Sau khi trở thành nô lệ một sự tình rất quỷ dị xảy ra, bọn họ đều có đột phá giai vị. Francis đột phá tới yêu tinh vương trung giai, thực lực của hắn vốn dậm chân tại chỗ ở mức yêu tinh vương sơ giai mấy trăm năm nay. Còn tam đại yêu tinh tướng quân sau khi nô lệ khế ước sinh hiệu lực, thực lực trực tiếp đột phá lên Chân thần sơ giai, thực lực của họ vốn cũng giống như yêu tinh vương dậm chân ở mức Đấu thần đỉnh giai từ mấy trăm năm qua. Dựa vào cơ hội trở thành nô lệ của Đoạn Vân lần này, bốn tên gia hỏa tự nhiên được phúc mà đột phá giai vị.
Việc nhờ khế ước nô lệ mà thực hiện đột phá giai vị làm cho người ta giật mình. Đoạn Vân cũng không ngờ khế ước của mình còn có hiệu quả như vậy. Khế ước nô lệ vốn chỉ phục vụ cho ích lợi của bên lập khế ước là chính. Nói cách khác, chỉ có chủ nhân mới thu được chỗ tốt và ích lợi trong khế ước nô lệ mà thôi. Thu được bốn tên nô lệ này, Đoạn Vân ngoại trừ có thêm bốn thủ hạ có thực lực kha khá, ngoài ra không có thu hoạch gì hơn. Còn chưa kể, khế ước nô lệ ký xong làm cho hắn tiêu hao rất nhiều nguyên thần và tinh thần lực. Phạm vi thần thức của hắn cũng bị ảnh hưởng, một lần nữa bị giảm xuống không ít. Vốn bán kính thần thức đang là tám vạn thước, bây giờ phỏng chừng chỉ còn lại có năm vạn thước.
- Francis, ta rất muốn biết các ngươi làm sao lại đột phá được.
Vấn đề này mình đã không rõ, vậy cứ trực tiếp hỏi đám nô lệ cho khỏi phải suy nghĩ mệt óc!
- Chủ nhân, sau khi khế ước sinh hiệu lực, ta cảm thấy tinh thần lực của mình tăng lên rất nhiều. Đương nhiên, tinh thần lực này đều là do chủ nhân ban cho. Yêu tinh chúng ta khi tu luyện chủ yếu là tu luyện tinh thần lực của mình. Có thể là dựa vào ảnh hưởng cường đại từ tinh thần lực của chủ nhân ban cho, tảng băng giai vị mấy trăm năm của chúng ta được phá vỡ.
Francis cung kính trả lời.
Hừ, cái quái gì thế nhỉ? Hao phí tinh thần lực của chủ nhân để làm nô lệ đề cao thực lực, việc này thiệt là phản tự nhiên mà! Nhưng cũng không sao, miễn cho mình sau này khỏi phải hao phí tâm tư suy nghĩ làm sao cho bọn chúng đề thăng thực lực lên. Chân thần, đó mới là tiêu chuẩn để làm nô lệ và thủ hạ của ta!
- Francis, nói cho ta biết về tình hình trong khu vực vong linh này. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
Ngồi phởn phơ trên ghế yêu tinh vương trong vong linh cung điện, Đoạn Vân ra lệnh cho Francis.
- Khải bẩm chủ nhân, cả khu vực vong linh này có trên một vạn vong linh pháp sư, họ đều khuất phục dưới tay ta. À, tên vong linh pháp sư bên cạnh ngài cũng là một trong số đó. Hắn hiểu rất rõ về vong linh pháp sư.
- Tình hình của vong linh pháp sư và yêu tinh các ngươi thì Garnier đã nói cho ta rồi. Ta muốn biết, ngươi có thể cung cấp cho ta bao nhiêu binh lính khô lâu? - Đoạn Vân lạnh lùng nói.
- Chủ nhân, việc này... việc này. Chủ nhân ngươi nói xem, một yêu tinh vốn có năng lực nắm trong tay một quân đoàn trên một vạn khô lâu, mặc dù nơi này có vô số xương khô, nhưng không ai dám loạn động đụng vào những khô lâu ở đây. Do đó chúng ta chỉ có thể cung cấp cho ngài số lượng nhỏ cốt thú và thi thú quân đoàn. Cả khu vực vong linh này là thiên hạ của vong linh, nơi này có số lượng vong linh kinh khủng, những vong linh này sinh ra do cuộc đại chiến năm xưa và do oán niệm. Cơ bản chúng đều là nhân tộc, ma tộc tướng sĩ chết thảm trong trận Thần Ma đại chiến năm xưa. Cho dù là ta cũng không dám trêu chọc vong linh đại quân này. Do đó, chúng ta không dám động đến những khô lâu vốn có thể chế tạo ra một quân đoàn khô lâu cường hãn.
- Cái gì? Ngươi không phải là vua nơi này sao?
Nghe thế, Đoạn Vân giật mình hỏi.
- Chủ nhân nói thế nào chứ? Nơi này được mệnh danh là Vong linh hợp cốc, chứ không phải Yêu tinh hợp cốc, đến cả tòa cung điện của ta cũng tên là Vong linh hoàng cung chứ không phải là Yêu tinh hoàng cung. Còn nguyên nhân, đó là vì sự tồn tại của đại quân vong linh ở nơi này.
Francis xem ra rất nghiêm túc. Đương nhiên, hắn thân là nô lệ, căn bản không có khả năng đùa giỡn nói bậy với Đoạn Vân.
- Mạnh như thế nào? - Đoạn Vân hỏi lạnh lùng.
- Vong linh đại quân không cần nghỉ ngơi, không cần vong linh pháp sư thao túng, hơn nữa, họ còn có năng lực phi hành, và vong linh rất khó chết. Vong linh đại quân ở đây chia làm hai thế lực. Một là đại quân hình thành từ binh lính Ma tộc xâm lăng ngày xưa, thế lực thứ hai là do nhân tộc và Thú nhân tạo thành. Hai quân đội này mỗi ngày đều đại chiến một phen, diễn lại tình cảnh huyết tinh mưa máu trên chiến trường ngày xưa. Vì họ đều là oán linh, không ai có thể giết chết ai, nhưng họ vẫn kéo dài cuộc chiến không có ý nghĩa này.
- Chủ nhân có lẽ không biết, ngàn năm trước trên mảnh đất này, có hơn một ngàn vạn nhân tộc đại quân cùng hơn một ngàn vạn Ma giới đại quân đại chiến đẫm máu. Vì đột nhiên đại quân Thần tộc triệt ly, đại quân Ma giới chiếm ưu thế tuyệt đối.
- Khi nhân tộc đại quân sắp đại bại, Thú Thần đại nhân suất lĩnh Thần thú võ sĩ và hơn một ngàn vạn Thú Nhân đại quân gia nhập vào chiến cuộc. Song phương giằng co mãi. Sau đó, Thú Thần đại nhân dũng mãnh dẫn dắt đám Thần thú võ sĩ thủ hạ giết chết rất nhiều binh lính Ma tộc cao cấp, rồi trực tiếp đánh rốc thẳng vào Ma giới, ép Ma giới trở về. Dưới sự chỉ huy của Thú Thần đại nhân, đại quân nhân tộc và đại quân Thú Nhân chiến ý bộc phát trước đó chưa từng có, họ bắt đầu tiến công điên cuồng vào đại quân Ma tộc, bất kể thương vong vẫn điên cuồng tiến công. Thú Thần đại nhân suất lĩnh thủ hạ đột phá phòng tuyến phòng ngự của Ma tộc, hơn nữa, dựa vào những Thần thú võ sĩ dũng mãnh không sợ chết trong tay, thẳng tay giết chết vô số binh lính Ma tộc cao cấp, làm cho đại quân Ma giới bị thiệt hại nghiêm trọng. Ma tộc đại quân buộc phải lui về, nhưng nguyên nhân không hẳn là vì nhân loại và Thú Nhân tiến công quá mức điên cuồng. Để an toàn lui binh, Ma tộc lưu lại một số quân để cản đường công kích của nhân loại và Thú Nhân
- Không biết vì nguyên nhân gì, những tướng sĩ Ma tộc cao cấp trong đại quân Ma giới đột nhiên rút lui, giống y như đại quân Thần giới đột nhiên lui binh vậy. Ma tộc còn lưu lại hơn một ngàn vạn tướng sĩ Ma tộc cầm chân đại quân nhân tộc và Thú Nhân ở nơi này. Lúc đó ta nhận được lệnh toàn lực tiến công, hơn nữa nguyên nhân của mệnh lệnh này cũng viết rất rành mạch: vì sự an nguy của Ma giới, bất kể thương vong như thế nào cũng phải cản lại sự tấn công của đại quân nhân giới.
- Vì vậy, một cụôc đại chiến của trên ngàn vạn tướng sĩ đã được triển khai ở đây. Hai đại quân vốn giằng co tại hẻm núi này, trận chiến ấy vô luận là tướng sĩ nhân giới hay quân đội Ma giới, toàn bộ đều điên cuồng chém giết. Hai đại quân tướng sĩ tổng cộng trên ngàn vạn cùng lao vào công kích đối phương. Tướng sĩ nhân giới nhìn thấy Ma tộc là giết, còn Ma tộc võ sĩ cũng đè nhân tộc ra mà chém. Trận chiến ấy căn bản không có chiến pháp hay binh pháp gì cả. Cái duy nhất tồn tại trên chiến trường là đồng đội và địch nhân. Thời gian đại chiến xảy ra rất ngắn, chỉ trong vòng có năm ngày mà thôi. Sau năm ngày này, trên ngàn vạn thi thể đã nằm xuống nơi đây. Máu làm cho hẻm núi vốn chật hẹp này bộc phát một cơn lũ đỏ, những vũng máu lớn như cái ao, thây nằm rải rác khắp nơi. Hẻm núi từ đó biến thành hình dáng này. Khắp nơi đều là xương cốt, khắp nơi là vong linh.
Nghe xong trong đầu Đoạn Vân thoáng hiện ra cảnh đại chiến thê thảm năm xưa, những chiến sĩ thiết huyết không sợ chết. Chiến trường hàng ngàn vạn người, trận chiến đó oanh liệt đến như thế nào? Bức tranh đẫm máu ra sao? Đại chiến như vậy, chỉ có những tướng sĩ ở đây mới có thể chính thức gọi là thấy chết không sờn, quân hồn như sắt chỉ tiến không lùi.
Máu trực tiếp vẽ nên bức tranh nghệ thuật mỹ lệ của chiến tranh.
Chú ý tới vẻ mặt hơi trầm trọng của Đoạn Vân, Francis nói tiếp:
- Còn sau cuộc đại chiến, vì hàng ngàn vạn anh linh tướng sĩ xông thẳng vào địch quân mà ngã xuống, cho dù là Thần Chết cũng không có biện pháp xua tan được oán khí ở đây, hay cũng không có biện pháp để mang đi bất kỳ một vong linh nào của những tướng sĩ đã chết. Do đó, trực tiếp biến nơi này trở thành mảnh đất của vong linh ngày hôm nay. Còn hai đại quân suốt đời bất tử đó, vẫn tiếp tục chiến đấu điên cuồng trên chiến trường này.
Đoạn Vân gật đầu nói:
- Chẳng trách mà oán khí nơi này nặng nề như vậy. Trên chiến trường, mặc dù khi bắt đầu hai đại quân có thể không có cừu hận, nhưng nếu hai bên xảy ra đại chiến với nhau, binh sĩ đồng đội ngã xuống, quân hai bên sẽ càng lúc càng trở nên thù địch. Ai biết được bằng hữu, huynh đệ, đồng đội mình khi nào sẽ bị địch quân giết chết? Đại chiến như thế, khẳng định sẽ có không ít tướng sĩ muốn báo thù. Đã là như vậy thì cừu hận càng ngày càng kết sâu. Nếu huynh đệ bên ngươi chết hơn phân nửa, cho dù là một người lãnh đạm đến đâu đi nữa cũng sẽ sinh ra ý nghĩ muốn đồng quy vu tận với địch nhân.
- Francis, nơi này thật có hơn ngàn vạn vong linh à?
- Có chứ. Liên quân giữa nhân loại và Thú Nhân tổng cộng có hơn hai ngàn vạn, còn đại quân Ma giới cũng có khoảng một ngàn vạn. Hơn nữa, hai đại quân vong linh đều giữ nguyên biên chế ngày xưa. Họ tiến hành biên chế minh xác rồi mới chiến đấu, hoặc đại chiến cục bộ, hoặc toàn diện. Thời gian đại chiến, bình thường là vào lúc sau khi hoàng hôn. Còn dưới tình huống bình thường, đại quân vong linh sẽ không để ý tới đám yêu tinh và vong linh pháp sư chúng ta. Cũng vì sự tồn tại của họ, chúng ta chỉ có lựa chọn sống độc lập. Chúng ta không phải là thế lực của Ma tộc, cũng không phải là thế lực của nhân tộc, và những vong linh pháp sư của nhân loại cũng như thế thôi.
- Diệp Cô Thành, bây giờ là mấy giờ rồi. - Đoạn Vân hỏi Diệp Cô Thành.
- Thiếu gia, bây giờ còn là buổi chiều.
- Chủ nhân, mặc dù vong linh thực lực yếu, nhưng đó là đội quân hơn một ngàn vạn đó. - Francis tựa hồ hơi lo lo nói.
- Garnier, khi vong linh đại chiến, vong linh pháp sư các ngươi bình thường làm như thế nào? - Đoạn Vân chuyển qua hỏi Garnier.
- Đoạn Vân đại nhân, dưới tình huống bình thường, đại chiến vong linh không có quan hệ gì với chúng ta. Bình thường chúng ta lựa chọn một địa phương kín đáo để ẩn náu tạm thời, ví dụ trốn ngủ trong một hốc núi. Vong linh đại quân đại chiến, chỉ cần chúng ta không lọt vào chiến trường của họ, ngoài ra không có gì ảnh hưởng. Nhưng nếu lọt vào chiến trường đó, vậy coi như mạng tiêu tùng. Linh hồn bị công kích rất mạnh. Chỉ cần một mũi kim cũng có thể làm vong linh pháp sư chúng ta biến thành người ngu ngốc, còn những vong linh không được thừa nhận đó, thậm chí có thể trực tiếp giết chết linh hồn của chúng ta. Đoạn Vân đại nhân, khu vực vong linh này trở thành nơi có hoàn cảnh thích hợp cho vong linh pháp sư tu luyện chính là do oán niệm của những vong linh tướng sĩ này tạo thành đấy.
- Các ngươi nói xem, ta có thể thu phục được một đại quân vong linh trong số đó không?
Đã biết ở đây có hai đội quân vong linh số lượng rất lớn, lại có lực chiến đấu không nhỏ, Đoạn Vân cũng không kìm nén nổi lòng tham mà hỏi.
- Chủ nhân, cơ hồ việc này không có khả năng đâu. Hơn nữa, cho dù có thể thu phục được họ thì họ cũng không có khả năng đi chiến đấu. Họ đều là vong linh, căn bản không thể xuất hiện giữa ban ngày hoặc ngoài khu vực vong linh này. - Francis lắc đầu nói.
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân quay về đám thủ hạ nói:
- Mặc kệ có thu phục được họ hay không, ta quyết định sẽ đi xem tình cảnh đại chiến của vong linh. Các ngươi nghỉ ngơi một chút đi, tới giữa đêm, chúng ta tới địa điểm đại chiến để xem. Đại chiến của ngàn vạn người tuyệt đối rất khó mà có cơ hội thấy được. Đại quân vong linh này là một chướng ngại lớn trong việc thành lập tử vong quân đoàn của ta. Ta không tin, người chết mà có thể ngăn cản được đường đi của Đoạn Vân này.