Bá Y Thiên Hạ

Chương 350: Viêm ma hòa tuyết tộc

Sau khi đã thu phục xong Hỏa Long hoàng, năm đầu Hỏa Long sơ giai cũng không may mắn thoát khỏi kiếp nô lệ! Sáu nô lệ hỏa hệ cấp bậc Chân thần, trở thành một nhóm thủ hạ chung đoan cường hãn nữa của Đoạn Vân.

- Chủ nhân!

Sáu đại Hỏa Long tiền sử cung kính đứng trước mặt Đoạn Vân!

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân hỏi:

- Các ngươi là gì của ta?

- Chúng ta đều là nô lệ trung thành nhất của chủ nhân. Mệnh lệnh của chủ nhân là tất cả đối với chúng ta!

Sáu đại Hỏa Long cung kính nói.

Khẽ gật đầu hài lòng, Đoạn Vân nói:

- Các ngươi đã là nô lệ của ta, vậy ta cũng đặt cho các ngươi vài cái tên! Như vậy đi, Hỏa Long hoàng sẽ là Hỏa Long số một, năm người còn lại sẽ là Hỏa Long số hai tới Hỏa Long số sáu. Cụ thể ai là số hai, ai là số ba cứ theo thực lực mà tính!

- Hỏa Long số một!

- Dạ, chủ nhân!

Hỏa Long hoàng cung kính đứng khom người trước mặt Đoạn Vân.

- Nơi này còn có hỏa hệ cường giả khác không?

- Có, nơi này còn có một đầu Quỷ Lửa! - Hỏa Long số một trả lời cung kính.

- Quỷ Lửa?

Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc! Cái tên Quỷ Lửa này dường như mình chưa bao giờ nghe qua!

- Đúng vậy! Quỷ Lửa là một loại sinh vật bất tử tu luyện hỏa hắc ám! Đầu Quỷ Lửa này có thực lực ở mức Chân thần trung giai!

- Sinh vật bất tử? Đến cả Thần cũng không phải bất tử, một Quỷ Lửa nho nhỏ mà có thể xưng là bất tử sao? - Đoạn Vân nói vẻ nghi hoặc.

- Chủ nhân! Nói bất tử, bởi vì hắn căn bản không phải là một loại sinh vật còn sống! Hắn là một loại linh hồn, cả người tản ra linh hồn chi hỏa đủ để thiêu đốt linh hồn! - Hỏa Long số một trả lời. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m

- Chẳng trách người kia có thể trốn bên trong dung nham! Có biện pháp gì trục xuất hắn ra ngoài không? Ta muốn thu phục hắn!

- Chủ nhân vạn vạn lần không thể đâu. Quỷ Lửa có thể đốt cháy linh hồn. Linh hồn chi hỏa của hắn, tuyệt đối là khắc tinh của mọi linh hồn. Hơn nữa công kích thân thể căn bản không thể sinh ra thương tổn cho đầu Quỷ Lửa này! Ta thấy chúng ta không cần phải trêu chọc một địch nhân cường đại như vậy! - Hỏa Long số một lúc này khuyên nhủ Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, sau đó đột nhiên quay về hố dung nham gầm lên một tiếng!

- Gào!

Khi Đoạn Vân vừa dứt tiếng rống, một sinh vật có hình rồng, toàn thân lóe lên những tia lửa màu xanh lam xông ra! Vừa xuất hiện, không nói lời nào, tên này lập tức triển khai công kích đám thủ hạ của Đoạn Vân! Nhưng, trước một đám thủ hạ thực lực cường hãn như vậy, tên Quỷ Lửa cũng không thể gây ra thương tổn gì cho chúng!

- Đại Băng Sơn, đóng băng hắn!

Phương thức xử sự của tên này làm cho Đoạn Vân hơi khó chịu! Hừ, chưa nói gì đã đánh, có cần phải như vậy không?

Đoạn Vân vừa ra lệnh, Đại Băng Sơn lập tức bắn vào đầu Quỷ Lửa một đòn công kích chuẩn xác! Quỷ Lửa dài gần trăm thước lúc này bị đóng băng hoàn toàn.

Nhưng có thể do nơi này có hỏa hệ nguyên tố quá dày đặc, cũng có thể do thực lực Quỷ Lửa quá cường hãn. Nên không đến năm giây, Quỷ Lửa đã gầm thét phá băng chui ra! Hơn nữa, linh hồn chi hỏa trên người hắn vừa bị đóng băng, lại một lần nữa cháy lên như cũ!

Lúc này, Diệp Cô Thành cầm tài quyết thần nhận, hướng về phía Quỷ Lửa vừa mới phá băng chui ra chém ra một kiếm mãnh liệt!

Một kích này, trực tiếp chém Quỷ Lửa thành hai đoạn! Hai đoạn thân thể Quỷ Lửa, nằm lăn trên đất, giãy dụa vô lực!

- Mẹ kiếp. Mới một kiếm đã chết rồi! Xem ra món đồ này đúng thật là sinh vật linh hồn!

Nhìn thân thể Quỷ Lửa chết đứ đừ, Đoạn Vân hơi sững sờ nói.

- Thiếu gia, xin lỗi. Ta hạ thủ hơi nặng tay!

Diệp Cô Thành nói với Đoạn Vân vẻ xấu hổ.

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Chẳng lẽ đối với địch nhân còn hạ thủ lưu tình sao? Loại vật bất tử này, cho dù có thể thu phục được cũng không thể đi tác chiến với chúng ta được! Địa phương duy nhất hắn có thể tồn tại phỏng chừng cũng chỉ ở dưới đất thôi! Nhưng linh hồn này thật ra rất cường đại. Đáng tiếc linh hồn mang theo hỏa thuộc tính, phỏng chừng chỉ có thể cho Ngưu Ma Vương tiêu thụ được thôi!

Nói xong, Đoạn Vân đem thân thể Quỷ Lửa cất trữ!

Nhìn lướt qua không gian dày đặc hỏa thuộc tính, Đoạn Vân nói:

- Nơi này là một nơi tu luyện không tệ!

- Lão Đại, nhưng chỉ thích hợp với Ngưu Ma Vương thôi! Ngươi nói xem, có phải là do nhân phẩm chúng ta không tốt không? - Tiểu Phi Hiệp cười nói.

Đoạn Vân cười nói:

- Chắc vậy. Ai bảo Ngưu Ma Vương đầu óc không nhanh nhẹn chứ? Cái này gọi là người ngốc có phúc. Ngưu Ma Vương! Ta sẽ lập một không gian thông đạo giữa nơi này và không gian giới tử của ta. Ngươi cùng sáu đại Hỏa Long ở đây tu luyện đi! Sáu đại Hỏa Long! Mặc dù thu phục các ngươi làm nô lệ, nhưng sau này các ngươi sẽ phát hiện, cho dù là một nô lệ của Đoạn Vân ta cũng tuyệt đối cao quí hơn cả Chủ thần! Thông qua khế ước nô lệ, ta đã truyền thụ phương pháp linh tu cho các ngươi rồi! Thông qua phương thức này, ta nghĩ chẳng mấy chốc các ngươi hẳn có thể sẽ chính thức hóa hình, chứ không đơn giản chỉ là hóa lớn lên hoặc nhỏ đi đâu. Hơn nữa tiến độ tu luyện của các ngươi cũng sẽ trở nên rất nhanh! Thông qua việc chuyển hóa năng lượng trong cơ thể, các ngươi có thể có thần cách như Chân thần!

- Cám ơn chủ nhân!

Sáu đại Hỏa Long cung kính vái Đoạn Vân.

- Thiếu gia, chúng ta đã tìm được tung tích của bộ tộc Người Tuyết rồi!

Lúc này, một tiểu đội Thú nhân võ sĩ đi vào báo cho Đoạn Vân.

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân sai chín đại ác thú hải giới nô lệ trở về! Còn Thần long Âu Đặc Tư và Ny Khả thì được giữ lại bên người!

Mang theo đám thủ hạ, bọn người Đoạn Vân bay tới một huyệt động tuyết phong! Còn Ngưu Ma Vương và sáu Hỏa Long tiền sử nô lệ vừa mới bị thu phục được để lại nơi đó tu luyện! Thu phục sáu nô lệ này làm cho tinh thần lực của Đoạn Vân hạ xuống chút chút! Nhưng chẳng có gì đáng kể, bán kính bao trùm của thần thức vẫn là mười mấy vạn thước như trước, tinh thần lực của Đoạn Vân cũng vẫn rất cường đại. Sáu đầu hỏa hệ Hỏa Long, tuy nói là bị Đoạn Vân nhân lúc mê man mà ký khế ước nô lệ, nhưng Đoạn Vân khi ký khế ước với người khác, đều lưu lại trong ý thức hải của người ta một hai viên chân nguyên như những quả bom nổ chậm đủ để lấy mạng! Thông qua tinh thần lực cường đại, trực tiếp lưu lại ấn ký của mình vào ý thức hải của người bị ký khế ước, buộc phải chấp nhận mình là chủ nhân. Ấn ký này sẽ tồn tại vĩnh viễn trong ý thức hải của nô lệ, bất kỳ thời khắc nào cũng giám thị tất cả suy nghĩ của bên bị khế ước! Chỉ cần tên kia dám can đảm có tâm lý phản bội Đoạn Vân, thì sự thiêu đốt linh hồn sẽ làm hắn sống không bằng chết!

- Thiếu gia! Thông qua dò xét, chúng ta thấy có mấy vạn người tuyết sống trên cánh đồng tuyết này! Thiếu gia nhìn xem, đây là một người tuyết chúng ta bắt được!

Đội trưởng Thú Nhân Khai La chỉ vào một thân thể khổng lồ đang bị trói nằm chèo queo trên tuyết. Chỉ thấy người đó thân cao năm thước, hình thể hơi giống người vượn, cả người đầy lông, duy độc có gương mặt thì mang theo một vài nét đặc thù của nhân loại. Nhưng vẫn có không ít bạch mao!

- Nhìn qua hung ác quá! Thực lực cũng đạt tới thánh cấp. Có phải là tất cả Người tuyết đều có thực lực như vậy không?

Nhìn Người tuyết đang run lên trước mặt mình, Đoạn Vân hỏi Thú Nhân Khai La.

- Chúng ta cũng không biết! Giữa chúng ta và Người tuyết tồn tại vài vấn đề về ngôn ngữ giao tiếp! Không biết vì sao, chúng ta căn bản không thể nói chuyện được với chúng! - Thú Nhân Khai La trả lời.

- Thiếu gia! Đã phát hiện tung tích vài người Tuyết nữa, nhưng không rõ số lượng.

Lúc này lại một tên Thú Nhân hồi báo Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Không phải không rõ số lượng, mà là ba vạn! Chúng ta bắt một người, họ liền triệu tập ba vạn đại quân. Xem ra, đám gia hỏa này rất có ý tứ! Mười Thần Long, hiện hình đi!

Đoạn Vân vừa ra lệnh, mười đại Thần long dùng một tư thế tuyệt cường, trực tiếp làm cho một tảng tuyết rất lớn bay mất! Mấy vạn đại quân Người tuyết, không hề còn được tuyết che dấu nữa, xuất hiện xung quanh bọn người Đoạn Vân!

- Tộc dân người Tuyết, bảo tộc trưởng các ngươi ra đây. Nếu chúng ta muốn khai chiến với các ngươi, các ngươi căn bản không có lực hoàn thủ đâu!

Nhìn mấy vạn Người tuyết có chút hoảng loạn, Đoạn Vân dùng một loại ngữ khí vui vẻ nói.

Chẳng mấy chốc, tộc trưởng người Tuyết đã xuất hiện trước mặt Đoạn Vân! Có thể coi hắn là một người tuyết cường tráng!

Đầu lĩnh Người tuyết dùng một thứ tiếng đại lục hơi ngọng nghịu nói với Đoạn Vân:

- Cường giả... cường đại, chúng ta khổ lắm, vì sao ngài lại bắt tộc dân chúng ta!

Xỉu! Đây là ngữ khí gì? Lại có người đem dùng loại ngữ khí này để nói chuyện được sao? Từ cách nói của tên đầu lĩnh, Đoạn Vân đoán rằng trí lực của đám Người tuyết này cũng không được tốt lắm!

- Ngươi là tộc trưởng người Tuyết à? Các ngươi có bao nhiêu người?

- Đại nhân! Chúng ta có mười hai vạn tộc dân! - Đầu lĩnh trả lời.

- Ta muốn các ngươi thần phục dưới chân ta? - Đoạn Vân trực tiếp nói với tên đầu lĩnh mục đích của mình.

- Đại nhân, mặc dù các ngươi rất cường đại, nhưng bộ tộc Người Tuyết chúng ta có tôn nghiêm của mình, tuyệt đối không làm nô lệ! - Tên đầu lĩnh nói vẻ rất chính nghĩa.

- Ý của ta là muốn cho các ngươi thành dân chúng của ta! Ta có thể cam đoan các ngươi sau này không còn phải lo chuyện cơm áo nữa!

- Không lo chuyện áo cơm? Đại nhân! Ý của người là có thể làm cho tất cả tộc dân được ăn cơm no à? - Trên mặt tên đầu lĩnh vô cùng hưng phấn!

- Đúng, có thể cho các ngươi ăn cơm no!

Đoạn Vân bất lực nói. Tại sao thu phục một chủng tộc lại phải dùng cơm nhỉ?

- Được! Ta đáp ứng suất lĩnh tất cả tộc dân quy thuận ngài. Xin ngài nhận lấy sự thuần phục của ta!

Nói xong, tên đầu lĩnh trực tiếp cúi người hôn giầy Đoạn Vân. Nhưng cử động của hắn lại làm Đoạn Vân giật bắn cả người.

Cứ như vậy, bộ tộc Người Tuyết đã bị Đoạn Vân dùng cơm để thu phục! Sau này Đoạn Vân mới hiểu rõ hơn. Vận mệnh Người tuyết cũng đích thật rất bi ai. Trong băng thiên tuyết địa, họ rất khó tìm được đồ ăn. Họ dùng săn bắn làm kế sinh nhai, còn con mồi thì chỉ là những con thú sinh sống trên tuyết. Nói cách khác, bọn người kia hẳn phải dùng chữ "dã nhân" để hình dung là đúng nhất! Nhưng Đoạn Vân rất coi trọng thực lực bộ tộc Người Tuyết! Bộ tộc Người Tuyết, một người trưởng thành đại khái có thực lực thánh cấp. Từ mười hai vạn Người tuyết ở đây, Đoạn Vân rút ra năm vạn người tổ kiến thành một đại quân Người tuyết! Đối với những tộc dân người Tuyết còn lại, Đoạn Vân vốn muốn đưa đi chỗ khác, nhưng họ không muốn đi đâu cả! Vì vậy, Đoạn Vân đã ra lệnh cho đám Ải Nhân tới đây kiến tạo rất nhiều sơn động ấm áp an toàn cho đám Người tuyết có vận mệnh khả bi này. Hơn nữa còn cung cấp cho họ nhiều loại công cụ tiên tiến! Dưới sự trợ giúp của Đoạn Vân, năng lực chống cự thiên nhiên của bộ tộc Người Tuyết được đề cao rất nhiều! Bộ tộc Người Tuyết từ đây thời khắc nào cũng ghi nhớ ân tình của Đoạn Vân, trực tiếp đưa Đoạn Vân trở thành thánh chủ của bộ tộc Người Tuyết!

Đương nhiên rồi, công việc thu phục bộ tộc Người Tuyết là do đại quản gia Ước Hàn phụ trách! Còn việc chiêu mộ đại quân Người tuyết, là do quân bộ gia tộc phụ trách xử lý!

Ngày thứ hai sau khi tộc người Tuyết đồng ý quy thuận, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ chung đoan, bay thẳng về phía nam của Hoang Bắc Tuyết sơn tới Tử Vong sa mạc!