Bá Y Thiên Hạ

Chương 207: THÁNH NỮ CHINH PHỤC GIÁO HOÀNG PHÓ

Bặm môi cắn răng, Athena nhắm mắt lại.

Hắn từ nãy giờ vẫn dùng thần thức nhìn nàng, vừa thấy Athena đã mềm lòng, vì vậy lắc mình một tới bên cạnh chỗ của nàng, dâm đãng nhìn gương mặt Athena lúc này đang tràn ngập nét kỳ quái.

Một lát sau, cảm nhận phía trước hoàn toàn không có ai, Athena từ từ mở mắt ra.

- Ủa? Tên Đoạn Vân bại hoại đó chạy đi đâu rồi.

Nàng có vẻ ngạc nhiên buột miệng nói.

Lúc này, một thanh âm như tiếng quỷ sứ từ địa ngục từ bên trái của nàng bỗng truyền tới.

- Mỹ nữ, ngươi tìm ta hả?

Nghe thanh âm của hắn, Athena quay người lại, khi vừa quay đầu nàng bỗng cảm giác có một cái gì đó âm ấm chạm vào đôi môi nhỏ nhắn của mình, còn mình thì bị một cánh tay mạnh khỏe ôm lấy rồi thuận thế xoay người lại.

Nàng giãy dụa, muốn đẩy tên nam nhân đang bịt miệng nàng ra nhưng không có đủ khí lực. Hơn nữa, cái chết người là dưới sự công kích của hắn lại sinh ra một cảm giác kì lạ. Cảm giác này tựa như thân thể mình rất thích được tên nam nhân này ôm lấy, thậm chí là bị nam nhân đó hôn hít.

Athena không ngừng dùng nắm tay đấm vào ngực hắn, nhưng lực từ nắm tay nàng tựa hồ hoàn toàn không đủ sức mạnh. Còn Đoạn Vân thì lại càng ôm nàng chặt hơn, cái miệng tham lam của hắn cứ thế áp vào cặp môi xinh xinh của nàng. Tựa hồ có gì hơi thô ráp, nhưng lại có gì đó mềm mại, nhẹ nhàng lướt qua hàm răng mình. Athena ngậm chặt hàm răng, cố gắng ngăn cản sự công kích như muốn ăn tươi nuốt sống của hắn.

Đột nhiên, nàng cảm giác kiều đồn của mình bị người ta chộp vào, hoảng sợ nàng há miệng ra, hàm răng của nàng liền bị thất thủ. Đầu lưỡi đầy ma lực của tên sắc lang tấn công trực diện, không ngừng chọc ghẹo cái lưỡi nhỏ bé của mình, cũng không ngừng o ép nàng.

Tuy nhiên, điều làm cho Athena tức giận không phải là Đoạn Vân, mà là bản thân mình. Trong khoảnh khắc, thân thể nàng tựa hồ phản bội lại nàng, hòa hợp với tên dâm dê đó, cả người dán sát vào người hắn, song chưởng nãy giờ đang chống cự kịch liệt lúc này như ma xui quỷ khiến vòng tay ôm lấy hắn. Cái chết người là mình không thể khống chế đầu lưỡi, nó tựa hồ như chọc ghẹo lại đầu lưỡi của hắn, thỉnh thoảng lại chạm vào đầu lưỡi kia. Chẳng mấy chốc, hai đầu lưỡi lại còn hình như đang ôm giống nhau, quấn lại cùng nhau. Loại cảm giác này làm vừa làm cho Athena rất thích, vừa có chút sợ hãi, pha thêm chút chút ngượng ngùng. Nhưng nếu dùng một từ để hình dung cảm giác đó thì nàng sẽ nói hai chữ - Tuyệt vời.

Trong giây lát, Athena dần dần quên hết tất cả. Nàng dần dần bắt đầu chủ động nghênh đón nụ hôn của hắn, còn trong miệng nàng thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ làm cho hắn hết hồn.

Hồi lâu sau Đoạn Vân và Athena rốt cục kết thúc nụ hôn dài bất tận này.

Ôm Athena gần như vô lực, Đoạn Vân hỏi vẻ tà ác:

- Thánh nữ đại nhân, nụ hôn đầu của nàng đã bị đại Giáo hoàng ta đoạt mất, không biết nàng có cảm giác mất mát gì không.

Nghe hắn nói thế, Athena nhất thời đỏ mặt xấu hổ. Nàng chỉ muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống, nhưng nơi đó lại không có cái lỗ nào cả, chỉ có cánh tay khỏe mạnh của Đoạn Vân … à mà còn có bộ ngực rộng rãi nữa. Athena đành phải vùi gương mặt xấu hổ vào ngực hắn.

Nàng xấu hổ quá hóa tức giận:

- Ngươi còn nói nữa. Nếu không phải vì ngươi … ta cũng đâu có bị như vậy.

Đoạn Vân vỗ vỗ lưng Athena, cười nói:

- Ta không có làm gì? Không phải chỉ là hôn nàng một cái sao?

Athena ngước lên, ánh mắt trách cứ nhìn Đoạn Vân, nói:

- Hôn một chút biến thành như vậy hả? Còn nữa, cái...kia … eo ơi … làm người ta ngượng chết đi được.

Vừa nghĩ tới sự việc vừa xảy ra, thánh nữ lại đỏ bừng mặt mũi.

Đoạn Vân cười hì hì, thì thầm vào tai nàng:

- Nếu nàng muốn bắt ta chịu trách nhiệm thì ta rất vui lòng.

- Ai cần ngươi chịu trách nhiệm chứ? Ta đâu có ngu vậy, chẳng lẽ có bao nhiêu tiện nghi để cho ngươi lấy sạch cả sao?

Athena nghe hắn nói vậy, liền trả lời cộng với ánh mắt thẹn thùng.

- Hả? Không sợ hả! Nếu không chúng ta làm lại một lần nữa nhé.

Đoạn Vân cười hê hê rất đểu giả đưa lời.

- Muốn làm lại một lần nữa hả? Đưa Tẩy Tủy đan ra đây đi.

Athena làm ra vẻ nếu ngươi không đưa Tẩy Tủy đan cho bà, ngươi đừng nghĩ đến chuyện làm lại một lần nữa.

Hắn cười đầy vẻ khoái chí, xem ra thánh nữ cũng sắp bị mình thu phục rồi. Ai, cũng không uổng công mình nửa đêm không ngủ, vô sỉ mò tới nhìn lén người ta tắm rửa.

Hắn vừa lấy ra một viên Tẩy Tủy đan, cố ý để nàng giật lấy cướp đi. Khi Đoạn Vân đang muốn làm "chuyện tốt", thân thể nàng lại trơn như một con lươn trượt đi mất.

- Ha ha… Đoạn Vân … ngươi còn nói ngươi không phải là sắc lang, ta chỉ dùng một chút tiểu xảo, ngươi đã tự động dâng nạp Tẩy Tủy đan ra rồi. - Athena giơ Tẩy Tủy đan trong tay mình lên, trêu ghẹo hắn.

Đoạn Vân mỉm cười, đáp trả:

- Nàng đừng đắc ý, đợi ta bắt được nàng coi như xong đời luôn.

- Tới đây, ai thèm sợ ai.

Thánh nữ Athena lúc này tựa như một cô gái tinh nghịch, làm mặt quỉ trêu chọc hắn. Nhưng khi nàng đang muốn chạy trốn, bỗng cảm giác ngay từ phía trước bỗng bị một người nào đó ôm chặt lấy. Đó là một thân ảnh tràn ngập nam tính, nhưng tuyệt không làm Athena cảm thấy sợ hãi. Bao nhiêu năm tịch mịch, thoáng cái đã bị tên Đoạn Vân sắc lang xóa tan hết, cảm giác này tựa như một người cô độc bất lực, đột nhiên gặp được một bằng hữu rất hợp duyên.

Hắn mắt nhìn Athena, đầu từ từ áp sát vào mặt nàng. Khi cảm nhận được khí tức và ánh mắt cháy bỏng của của hắn, nàng tự nhiên nhắm mắt lại.

Nhưng qua một hồi lâu, Athena cứ nhắm mắt hoài mà không cảm nhận được sự vuốt ve, nàng lại từ từ mở mắt ra, nhưng trước mắt mình tuyệt không hề có bóng dáng của hắn. Trong tích tắc, nàng tựa hồ vô cùng mất mát, trong lòng một lần nữa biến thành trống vắng hư vô.

Nàng quay người nhìn khắp phòng cố tìm kiếm nam nhân mạnh mẽ đã đoạt đi nụ hôn đầu của mình, nhưng nàng chỉ thấy cánh cửa trống rỗng vô hồn như trước.

- Ghê tởm... Đoạn Vân... Ngươi đừng hòng có lần sau nữa.

Athena vẫn cảm thấy một sự mất mát khó hiểu tràn ngập tâm hồn nàng. Còn Đoạn Vân đang dùng thần thức một mạch lưu ý sự việc trong phòng, lúc này nở cười cười rất quái ác và đầy quỷ dị. Xem ra, kế hoạch chinh phục thánh nữ của mình đã bắt đầu thành công rồi.

Thật ra, hắn vì sao phải tới Thần điện, đến quá một nửa nguyên nhân là vì đệ nhất mỹ nhân của đại lục.Với thế lực của Thần điện lúc này, trong mắt hắn hầu như không có gì đáng kể, nếu hắn muốn hoàn toàn khống chế Thần điện, thánh nữ cũng là một nhân vật mấu chốt. Mặc dù dưới cường hiệu của Tẩy Tủy đan và sự chăm sóc của mình, mấy cô vợ của mình có phần còn đẹp hơn cả Athena, nhưng đối với cái cô đệ nhất mỹ nữ đại lục này, hắn thấy có vẻ rất đáng khiêu chiến. Nếu muốn lấy được thân thể thánh nữ, đối với hắn cũng chẳng phải là việc gì to tát lắm. Với thế và thực lực, hắn không hề muốn chinh phục nàng bằng thể xác. Cái Đoạn Vân muốn là tình yêu của thánh nữ, là một tình yêu của một người đàn bà dành cho một người đàn ông.

Một nam nhân cướp đoạt một nụ hôn đầu của một người đàn bà sẽ có hai kết quả. Thứ nhất là cô gái đó sẽ yêu người này, thứ hai là cô gái sẽ hắn. Nhưng theo phân tích của hắn, nếu nam nhân đó thuận lợi đắc thủ thì bình thường sẽ có kết quả đầu tiên. Còn đối với thánh nữ vốn là một mỹ nữ thánh khiết siêu thoát thế tục, bình thường sẽ có kết quả thứ nhất. Dù sao thánh nữ cũng quá là ngây thơ. Do đó, hắn chỉ cần thò tay là đắc thủ rồi.

- Lão Đại, thánh nữ thế nào rồi? - Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân với giọng rất quái đản.

Đoạn Vân cười hì hì, hỏi lại:

- Ngươi nói gì cơ? Về phòng trước đã, sau đó các ngươi lưu lại ở đây. Ta về Á Cương một chuyến. Mẹ ơi, cảnh thánh nữ tắm quả nhiên có lực sát thương kinh người, ta phải về nhà một chuyến.

- Hắc hắc, lão Đại, chúng ta hiểu mà, hiểu mà. - Tiểu Phi Hiệp nở một nụ cười dâm đãng làm cho hắn trợn tròn mắt.

Sớm ngày thứ hai, Đoạn Vân từ Á Cương hộc tốc trở về Thần điện, lao vào trong phòng mình rồi đi ra. Khi hắn vừa ra, đã gặp lão Giáo hoàng đang phởn phơ đi tới.... à... Mà lúc này không thể gọi là lão Giáo hoàng được nữa, mà phải goi là Giáo hoàng đại nhân. Lão cung kính vái Đoạn Vân một lễ. Còn Athena với ánh mắt lóng lánh đứng sau lưng lão Giáo hoàng trừng mắt nhìn Đoạn Vân với vẻ mặt bất thiện.

- Đại Giáo hoàng đại nhân dậy sớm thế? - Lão Giáo hoàng cung kính hành lễ nói.

Đoạn Vân mỉm cười, cẩn thận đánh giá Giáo hoàng tuyệt đối không vượt qua bốn mươi tuổi này, khẽ gật đầu, nói:

- Thế nào? Ngày có gì muốn nói không?

Lão Giáo hoàng cười khà khà ghé tai hắn nói:

- Sau này ta sẽ là thần phó cho ngươi. Bất quá, chuyện mà ngươi nói tối hôm qua về việc theo đuổi Athena thì ta là tuyệt đối không đồng ý đâu.

Đoạn Vân nhẹ giọng hỏi:

- Tại sao?

Lão Giáo hoàng cười nói:

- Bởi vì ta phát hiện ngươi rất háo sắc.

- Ặc.

Đoạn Vân nghe xong nhất thời không nhịn được, nấc một tiếng rồi nở nụ cười bí hiểm.

- Lão gia hỏa, chẳng lẽ mỗi người đều phải cả đời làm lão xử nam giống như

ngươi sao! Ta nói cho ngài biết, đàn ông bổn tính hiếu sắc. Ta nhất định theo đuổi Athena. Ha ha ha...

Đoạn Vân cười đầy khiêu khích.

Lão Giáo hoàng vẫn cái vẻ mặt trêu chọc đó nói tiếp:

- Ta sẽ không để ngươi đắc thủ đâu.

- Vậy hãy chờ xem.

Nói xong Đoạn Vân quay sang Athena đang nhìn họ vẻ nghi hoặc ném ra một cái hôn gió, làm cho nàng vừa giận, vừa xấu hổ, vừa bất lực, rồi lại thấy rất....ngọt ngào.

Nhìn vẻ mặt phức tạp của Athena, trong lòng hắn cũng chẳng để ý nhiều. Mẹ ơi, thánh nữ cũng sắp tới tay ông rồi. Lúc này, ta phải làm gì đây? Dục cầm cố túng.

Kết quả là, ba ngày sau hắn hoàn thành lễ đăng cơ đại điển chức đại Giáo hoàng và chỉ huy mười một tướng lĩnh Nanh Sói cải biên Thần điện kỵ sĩ thành Thần điện Nanh Sói quân đoàn, đồng thời đưa ra một vài chính sách mớ. Sau những việc đó, hắn về Á Cương. Lưu lại thánh nữ một mình cô linh ở nơi đó, ngày nhớ đêm mong. Text được lấy tại Trà Truyện

Lão Giáo hoàng Thần điện coi như đã trở thành người thân tín của hắn, Thần điện kỵ sĩ trở thành Nanh Sói của hắn, quân đội Thần điện cũng được hắn tiến hành cải tổ. Nói cách khác, không bao lâu nữa, Thần điện chắc cũng bắt đầu mang họ Đoàn rồi.