Bá Vương

Chương 48: 48 Ngự Nữ Kinh


Ba người nhanh chóng phi hành bay về phía hướng khu vực nội môn Thạch Hà Kiếm tông.
Vì sắp tới tiến đến Thượng Cổ Cấm Địa thì cả hai tông sẽ cùng nhau xuất phát cho nên Mỹ Uyển vẫn sẽ ở lại trong tông làm khách cho tới khi đi đến Hoa Lư.
Cả ba người dừng chân tại một vườn hoa viên nơi mà Mỹ Uyển cùng với Vũ Hạo đã đứng ở nơi này dưới đêm trăng .
" Chàng không có gì muốn nói với thiếp sao " Linh Vân liếc nhìn qua Mỹ Uyển một cái rồi lại trừng mắt nhìn Vũ Hạo nói.
Vũ Hạo hơi toát mồ hôi hột, hiển nhiên cậu lo sợ chính là cái tình huống này nhất.

Sợ rằng nếu lần này không qua được ải Linh Vân thì cuộc sống về sau giữa ba người đều không thể đoàn kết lại được.
Mỹ Uyển ở sau lưng thì đầu hơi cúi xuống lộ vẻ lúng túng, hiển nhiên nàng cũng cảm thấy rất khẩn trương.

Đừng thấy khi nãy hai người phối hợp ăn ý trên đấu trường mà cảm thấy cả hai hoà thuận.

Giờ đây đối diện trước chính cung nương nương như là Linh Vân thì bảo Mỹ Uyển sao không thể không lo lắng được cơ chứ.
Vào đêm hôm đó tuy cả hai đã dãi bày với nhau, nhưng nàng có nói là cần thời gian để suy nghĩ thêm về lời đề nghị của Vũ Hạo, hiển nhiên không phải là nàng muốn suy nghĩ mà cái nàng muốn xem là thái độ của Linh Vân có chấp nhận hay là không.
Không phải nói nàng cũng tự biết đó chính là nếu muốn chọn một người đi và một người ở lại thì Vũ Hạo chắc chắn sẽ không chần chờ mà chọn Linh Vân.

Không chỉ bởi vì Linh Vân xinh đẹp hơn nàng hay là không, chỉ nói đến việc cả hai người đã cùng ở bên ngoài, đồng sinh cộng tử cùng với nhau thì đã đủ hiểu rõ được vấn đề.
Việc phát sinh quan hệ giữa nàng và Vũ Hạo chỉ là giao động nhất thời giữa đôi bên.

Tình cảm vẫn còn chưa được nặn nồng như là Linh Vân, tuy nhiên nàng biết có lẽ chỉ có Vũ Hạo mới mang lại cho nàng cái cảm giác yên bình và được che chở kia.

Nàng không dám tưởng tượng nếu như thực sự có ngày Vũ Hạo sẽ vì Linh Vân mà bỏ rơi mình, cho nên việc nàng lo lắng thấp thỏm là điểu hiển nhiên.
" Ở đây không tiện , chúng ta vào trong Bá Vương Điện đi rồi nói tiếp " Vũ Hạo hơi lúng túng đáp.
Hiển nhiên đây là việc nhà cho nên cậu cũng muốn tìm một nơi nào đó yên tĩnh rồi dãi bày sự việc với Linh Vân.

Nếu nói những vấn đề này ở bên ngoài sợ rằng người ta bàn tán vớ vẩn thì không hay.

Chuyện vạch áo cho người xem lưng như này thì Vũ Hạo tuyệt đối không cho phép xảy ra.
Ý niệm vừa động Vũ Hạo trực tiếp mang hai nàng tiến nhập vào Bá Vương Điện.
...
Bá Vương Điện
Sau một hồi giải thích tường tận quá trình vì sao lại gặp Mỹ Uyển, cứu nàng rồi chữa thương cho nàng ra làm sao.

Và sự tình vì sao cả hai lại phát sinh quan hệ.

Vũ Hạo đều trả lời thành thực , thuật lại đầu đuôi cho nàng nghe.
" Thành thực mà nói , từ khi lần đầu gặp Mỹ Uyển ở Hà Thành thì huynh rất có ấn tượng mạnh với nàng.

Bởi khí chất lạnh lùng và cao ngạo của nàng, điều này cũng là một đòn sát thương trí mạng đối với nam nhân "
" Bởi vì bản tính của nam nhân là ưa thích sự chinh phục , mà những người càng cao ngạo, lạnh lùng.

Độ cao càng khó thì nam nhân càng ưa thích.


" Hơi dừng lại một chút Vũ Hạo lại nói tiếp.
" Vốn dĩ ta cứ tưởng cả hai đều là thân phận bèo nước gặp nhau không hơn không kém.

Nhưng không hiểu có phải là do duyên số hay là không mà thời gian sau đó huynh liên tục gặp nàng.

Rồi cứu nàng và từ đó trong lòng huynh cũng đã có một phần hình bóng nàng ở trong lòng rồi.

"
" Nói ra lời này có thể nàng nghĩ là ta tham lam ích kỉ, được voi đòi tiên.

Nhưng ta cũng không có ý định là giấu diếm nàng bất cứ điều gì." Vũ Hạo nói một hồi giải thích cho Linh Vân rồi dùng ánh mắt như mong chờ sự phản ứng của nàng.
" Nếu thiếp bảo chàng từ bỏ nàng vậy chàng có nguyện ý vì ta mà từ bỏ nàng hay là không ? " ánh mắt Linh Vân nhìn Vũ Hạo một cách đầy thâm ý , yên lặng chờ đợi kết quả từ hắn.
Mà khi nghe tới câu này chả Linh Vân , sắc mặt của Mỹ Uyển cơ hồ trắng bệch, cả người run lên đầu cúi gằm xuống sợ để lộ cho hai người thấy là nàng đang dần rơi lệ.
Sắc mặt của Vũ Hạo cũng có hơi một chút biến đổi nhưng nhanh chóng ổn định lại mà nhẹ giọng nói.
" Ta từ nhỏ sống trong một gia đình nghèo ở chốn phàm nhân.

Cha mẹ đều mất sớm, một mình sống cô đơn lẻ loi, nay đây mai đó.

Bữa đói bữa no, quần áo còn không có để mặc cơm không có để mà ăn.

Nhìn lũ trẻ đồng trang lứa có cha, có mẹ , ăn mặc sung túc không lo lắng gì.

Trong lòng ta cũng ao ước có một gia đình, có người thân , có cơm ăn áo mặc không phải lo nghĩ về cuộc sống.

" Vũ Hạo giọng hơi nghẹn lại khi kể về những kí ức của " Vũ Hạo " trước kia.
" Có một hôm , ta vô tình được một người trong tông mang lên làm một tiểu tạp dịch cỏn con ở khu tạp dịch.

Tuy không nói là sung sướng nhưng ít ra cũng có cơm ăn áo mặc đầy đủ ta cứ nghĩ như vậy đã là đủ rồi.

Nhưng không , thực tế luôn tàn khốc , đám tạp dịch lớn hơn luôn cậy lớn mà ăn hiếp.

Ngày ngày bị ăn đập thậm chí đến cơm còn bị dành lấy, lúc đó ta mới quyết tâm đi trên con đường tu hành.

Để có một ngày mình phải trở thành một kẻ mạnh nhất, để không có một ai có thể chèn ép được mình "
" Mà các nàng cũng vậy đều là gia đình mà ta hàng đêm ao ước, là mục tiêu cả đời ta muốn chăm sóc và bảo vệ.

Đừng bắt ta phải đưa ra lựa chọn vì câu trả lời của ta chỉ có một đó chính là sẽ không bao giờ bỏ rơi nữ nhân của mình " Vũ Hạo chậm dãi nói ra.

Lời nói vừa dứt thì hai thân ảnh của hai nàng đã lao thẳng bổ nhào vào trong lồng ngực hắn mà khóc nức nở.
Hiển nhiên nghe cậu kể lại quá khứ bi thương của mình và những nỗi đau mà cậu phải trải qua khiến cho nước mắt của hai nàng đều không tự chủ được mà cứ thế tuôn ra.

" Thiếp chỉ đùa với chàng vậy thôi.

Chứ nếu lúc đó câu trả lời của chàng là bỏ rơi lại Mỹ Uyển tỷ thì thiếp thực sự cũng sẽ bỏ chàng mà đi luôn.

Bởi vì cái thiếp cần là một nam nhân có năng lực và có trách nhiệm.

Chứ không phải một nam nhân vô tình bỏ rơi nữ nhân cuả mình...!" Linh Vân vừa nức nở trong lòng Vũ Hạo vừa chậm dãi nói ra lời trong lòng.
Hiển nhiên những lời trước đó chỉ là để thử lòng cậu mà thôi.

Nghe tới đây Mỹ Uyển càng là khóc lớn hơn , hai tay vô thức xiết chặt lấy vòng eo rắn chắc của Vũ Hạo.
Sau một hồi , cả hai mới chậm dãi gạt đi những dòng lệ còn ở trên khuôn mặt đẹp , hai nàng đồng thời nhìn nhau và cùng lộ ra nụ cười.
" Mỹ Uyển tỷ về sau chúng ta đều là người một nhà rồi hy vọng về sau tỷ hãy chiếu cố thật tốt cho muội và tên tiểu sắc lang này để cho hắn khỏi ra ngoài chêu hoa ghẹo nguyệt thêm nữa.

" Linh Vân mỉm cười chủ động tiến tới nắm tay , nhẹ giọng nói trông bộ dáng hết sức thân mật.
Mỹ Uyển tuy vẫn còn ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Thở dài một hơi coi như trút được gánh nặng lớn trong lòng, cả hai cùng nhau bắt chuyện trông vô cùng thân thiết.
Nhìn thấy cảnh này Vũ Hạo cũng lộ ra nụ cười mãn nguyện.

Cũng như Mỹ Uyển , cậu cũng coi như trút được một ít gánh nặng trong lòng.
Cả ba người cùng nhau đi dạo một vòng quanh Ngự Hoa Viên , tuy đã được Vũ Hạo kể lại nhưng đây mới chính thức là lần đầu tiên Linh Vân đặt chân tới nơi đây.
" Đúng như lời chàng nói quả nhiên nơi này vô cùng yên bình và thoải mái " Linh Vân thích thú không thôi.
Bên cạnh Mỹ Uyển cũng lộ ra vẻ mặt hết sức bất ngờ và vô cùng thưởng thức cảnh đẹp xung quanh Ngự Hoa Viên này.
" Tiếp theo chúng ta sẽ đi thăm một thành viên mới sắp sửa gia nhập cùng với chúng ta " Vũ Hạo dắt tay hai nàng chậm dãi đi về hướng căn phòng tu luyện, nơi mà đặt Linh Minh Thạch hấp thu linh khí.
Vừa vào cửa, một luồng linh khí nồng đậm tơi cực điểm bao phủ lên phía ba người , khiến cho cả ba vô cùng thư thái và sảng khoái không thôi.
" Linh Khí nơi này sao lại nông đậm như vậy chứ " Linh Vân trợn mắt nhìn , hiển nhiên theo như cô thấy linh khí nơi đây đã vượt qua cả Thượng Du rồi.
" Kia là ...!" Mỹ Uyển nhìn về phía hòn đá ngũ sắp đang ra sức hấp thụ linh khí xung quanh căn phòng.
" Đó chính là viên đá mà ta đã mua ở Đấu Giá Hội.

Nó có tên gọi là Linh Minh Thạch ..." Vũ Hạo chậm dãi nói ra nguồn gốc xuất sứ của viên đá này cho cả hai nàng nghe.
" Thì ra đúng thật là chàng đã biết lai lịch cuả viên đá này ngay từ đầu.

Quả nhiên đúng như thiếp nghĩ , hòn đá ngũ sắc kia vô cùng bất phàm " Mỹ Uyển đôi mắt long lanh nhìn về phía Vũ Hạo.
" Vậy thì còn bao nhiêu lâu thì viên đá này sẽ nở " Linh Vân khẽ đánh giá qua một lượt rồi mới tò mò hỏi.
" Cũng không còn lâu nữa đâu , theo như tính toán của ta thì chắc chỉ cần khoảng một tháng nữa là nó có thể ra đời rồi.

" Vũ Hạo mở giọng nhẹ nhàng đáp.
" Nếu như đúng như chàng nói vậy thì Linh Minh Thạch Hầu quả là một trợ lực rất lớn tới con đường phát triển của chàng rồi.


" Mỹ Uyển không ngớt lời khen ngợi vận khí của nam nhân của mình quả là nghịch thiên.
" Điều đó là đương nhiên rồi " Vũ Hạo cười lên ha hả bất chợt cúi xuống khẽ hôn nàng một ngụm.

Khiến cho Mỹ Uyển cả người không kịp phản ứng , xấu hổ không thôi.
...
Cả ba rời khỏi phòng tu luyện, Vũ Hạo đưa Mỹ Uyển chọn một phòng trong Bá Vương Điện , Nàng cũng đặt tên tương tự như Linh Vân lấy tên là Uyển Hạo Cung.
" Lão bà , ta có quà cho hai nàng đây " Vũ Hạo mỉm cười nhìn vào hai người Linh Vân và Mỹ Uyển nói.
" Quà ??? " cả hai đều đồng thanh nói.
Vũ Hạo không nói gì chỉ mỉm cười một cách đầy thần bí.
" Cửa hàng Tích Luỹ mở "
" Đinh " một luồng sáng hoàng kim rực rỡ hiện lên trước mặt của cậu.
1.Dẫn Lôi Thuật _ Thiên cấp cực phẩm công pháp.

Giá Bán : 35.000 điểm tích luỹ.
2.Diễm Lôi Thiên Kiếm _ Địa cấp cực phẩm pháp khí.

Giá bán : 12.000 điểm tích luỹ
3.Gia tốc trận x10 _ Địa cấp trung phẩm trận pháp.

Giá bán : 7.000 điểm tích luỹ.
4.Bộ Bộ Sinh Liên _ Thiên cấp sơ phẩm công pháp.

Có thể tăng lên theo thời gian.

Giá bán : 20.000 điểm tích luỹ
5.Chưởng Thiên Lôi _ Địa cấp cực phẩm công pháp.

Giá bán : 10.000 điểm tích luỹ
6.Tử Điệp Y _ Địa cấp sơ phẩm y phục.

Giá bán : 3.000 điểm tích luỹ
Nhìn vào 6 loại vật phẩm hiện lên trước mặt Vũ Hạo bỗng cười lên vì sung sướng.

Đúng thật là con mẹ nó hôm nay quá là may mắn đi mà.
" Đây là Dẫn Lôi Thuật _ Thiên cấp cực phẩm công pháp.

Tác dụng của nó thì hết sức khủng bố, có thể triệu hồi sấm sét từ trên trời dáng xuống, có tổng thể là 5 tầng.

Luyện tới tầng cuối cùng có thể triệu hồi ra được cả Ngũ Sắc Lôi Kiếp.

Đây là môn công pháp chủ tu lôi hệ rất thích hợp cho Uyển nhi nhà chúng ta " Vũ Hạo phất tay một cái , một miếng ngọc giản màu vàng lượn lờ lôi hệ thuộc tính xung quanh.
Một màn này khiến cho hô hấp của Mỹ Uyển trở nên dồn dập, đang định nói lời khách sáo thì Vũ Hạo lại nói tiếp.
" Ta biết nàng định nói cái gì , nhưng đợi cho ta nói hết cái đã.

Tiếp theo đây là Diễm Lôi Thiên kiếm , từ lần ta cứu nàng ta đã biết vũ khí sở trường của nàng là kiếm chứ không phải là thương.

Phẩm cấp của thanh kiếm này chỉ là Địa Phẩm nhưng theo như ta thấy hiện nay nó cũng sẽ giúp ích được cho nàng rất nhiều.


" Một thanh kiếm màu Cam khí tức khủng bố mang theo hai luồng lôi hoả trông cực kì bất phàm.
" Cái này , tiểu Hạo à.

Thiếp ...!thiếp ...!món quà này quá nặng thiếp không thể nào nhận được.

" Mỹ Uyển hơi kinh ngạc vì độ giàu có của tên này nhưng vẫn một mực từ chối.
" Nàng là nữ nhân của ta , ta không lo cho nàng thì lo cho ai đây ." Vũ Hạo trừng mắt nhìn nàng lộ vẻ không vui khi bị nàng nói mấy lời khách sáo như vậy.
" Uyển tỷ tỷ yên tâm đi tiểu phu quân nhà chúng ta giàu lắm.

Một chút thế này thì có đáng là gì.

Tỷ cứ nhận đi , không là hắn sẽ giận tỷ đấy " Linh Vân ở bên cạnh nhẹ nhàng khuyên bảo.
" Tiểu Hạo cảm ơn chàng " Mỹ Uyển nhẹ nhàng đưa hai tay lên đón lấy tấm ngọc giản và thanh kiếm Vũ Hạo đưa cho nàng.
" Còn đây là Tử Điệp Y, coi như là quà ra mắt ta tặng cho nàng.

Đừng nhìn bộ đồ này chỉ mỗi cái vẻ đẹp này thôi không đâu , mà nó còn có thể chống lại được một chưởng của cường giả Nguyên Anh " một kiện y phục tử sắc vô cùng xa hoa lộng lẫy xuất hiện ngay trước mắt hai nàng , mặc dù đã có Bạch Dương chiến bào rồi nhưng Linh Vân vẫn cảm thấy ghen tỵ không thôi, bởi vẻ đẹp bên ngoài lộng lẫy của bộ y phục này.
" Lần này thì thiếp sẽ không khách sáo nữa đâu " mỉm cười ngọt ngào Mỹ Uyển ôm bộ y phục này vào trong người như là bảo bối thế gian vậy.
Còn một lý do mà Vũ Hạo không nói với hai nàng chính là bởi y phục bình thường sẽ dễ dàng rách nát trong chiến đấu, khi đó chẳng khác nào nữ nhân của hắn bị lộ liễu trước mặt người khác sao.

Cho nên trang bị cho các nàng những đồ tốt nhất là điều cực kì cần thiết.
" Thế còn thiếp thì sao ??? " chìa đôi tay thon dài trắng nõn của nàng ra Linh Vân trực tiếp không khách khí hỏi thẳng.
" Haha có thể thiếu quà cho Vân nhi bảo bối của ta sao " một tấm ngọc giản hiện lên trước mắt.

Ẩn ẩn bên trong ngọc giản kia có thể thấy được đó chính là vô số hoa sen ở bên trong.
" Đây là một môn công pháp có tên là Bộ Bộ Sinh Liên.

Là môn công pháp gia tăng tốc độ của người luyện , mỗi một bước cước bộ đều nở ra vô số liên hoa ở gót chân.

Cái này không chỉ để làm đẹp mà còn có tác dụng làm nhiễu loạn sự phán đoán của đối thủ.

" Không đợi cho Linh Vân tỏ ra nghi hoặc Vũ Hạo đã trực tiếp nói luôn với nàng.
" Vì Uyển nhi và huynh đều có lôi thuộc tính cho nên tốc độ cũng không kém , mà nàng chủ tu lại là hoả hệ cho nên trang bị thêm một môn công pháp về tốc độ là điều vô cùng cần thiết trong chiến đấu " Vũ Hạo chậm dãi nói ra.
" Chụt " Linh Vân trực tiếp hôn vào đôi môi của cậu coi như thay cho câu trả lời hoàn mỹ nhất.
Nhìn biểu cảm vô cùng hạnh phúc của hai nàng làm cho Vũ Hạo cảm thấy tiêu hao gần 100 nghìn điểm tích luỹ để mua sắm chuyến này là vô cùng xứng đáng.
" Hệ thống lập tức mở ra phần quà triệu hoán công pháp bất kì đi "
" Đinh , Chúc mừng kí chủ nhận được Bá Vương Ngự Nữ Kinh.

Phẩm cấp không rõ ??? "
...
Mai thi nên nay hơi oải .....!:...
Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : <3
Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3