Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 68: Tử thần cấm khu nguy hiểm

Thiên Không Thành...

Nói là thành, nhưng thực chất là một toà đại lục khổng lồ lơ lửng trong mây trắng bồng bềnh, Dương Tuấn cùng Hương Ngọc bước vào trong ngoại biên toà đại lục này, một tiểu thành gọi là Uẩn Vân thành.

Kiến trúc bên trong Uẩn Vân thành này đối với ở Tiên Giới không kém là bao, càng đơn giản hơn ở Tiên Giới mấy phần, Thần Giới chủ tu thân thể tố chất, chứ không phải nhàn nhã hấp thu tiên nguyên khí như ở Tiên Giới, nên không quá quan trọng đại bộ phận kiến trúc như thế nào.

- Tìm một chỗ nghỉ chân, dò hỏi đường đi Tử Thần Cấm Khu....

Dương Tuấn cùng Hương Ngọc đi trên phố, tìm một khách điếm nghỉ lại, sau khi dò hỏi, Từ Thần Cấm Khu cách Thiên Không thành, Thiên Không Vực này hai thần vực, ước chừng phải đi đến 50 triệu dặm mới đến, hơn nữa Tử Thần Cấm Khu gần đây xảy ra dị tượng, tử vong khí bên trong giảm bớt, khiến rất nhiều thần sĩ muốn đi vào khám phá.

Dương Tuấn không nói hai lời lập tức hướng hướng kia chạy đi, băng qua thần vực cần vượt qua rất nhiều thần đảo như Thiên Không Thành này, gần ba ngày sau, Dương Tuấn mới chạy đến Lang Vương Thần Vực, Lang Thần thành, thành trì cuối cùng đi thông Tử Thần Cấm Khu.

Dương Tuấn tìm đến một tửu lâu để dò thêm tin tức, Tử Thần Cấm Khu dị tượng xảy ra khoảng một tháng trước, nghe nói có một vị Chí Tôn Thần Hoàng đột phá đại thành Tử Thần Ấn Pháp, miễn nhiễm với tử vong khí bên trong Tử Thần Cấm Khu, nên người đó quyết định đi vào bên trong, nhưng đến một tuần sau chưa thấy trở ra, lại nửa tuần sau nữa, thì dị tượng bắt đầu, tử vong khí bỗng nhiên giảm bớt, bên dưới Thượng Vị Thần sử dụng Thần Ấn tiểu thành có thể đi vào, nhưng Thượng Vị Thần trở lên bởi vì có tương liên với Thần Ấn đại thành tiến vào liền bị tử vong khí tập kích.

Điều này làm Dương Tuấn yên tâm, như vậy Tử Thần Cấm Khu sẽ không có quá nhiều nguy cơ cùng người tiến vào, để Dương Tuấn an tĩnh lí giải bản nguyên Tử Vong pháp tắc, sau đó luyện hoá dung hợp Ma Thân.

Dương Tuấn để Hương Ngọc vào trong không gian hậu cung, tự mình băng qua tinh không, đi đến Tử Thần Cấm Khu ở ngoài Lang Vương Thần Vực, ở trong vũ trụ bao la vô tận.

Tử Thần Cấm Khu thực ra là một bí cảnh ở trên một tinh cầu gọi là Bách Ly Tinh, tuy là bí cảnh nhưng không có thời gian tự đóng hay mở ra, mà luôn luôn rộng mở, nghe nói bí cảnh này được uẩn dục bởi máu tươi và huyết nhục của các vị thần nhân đã ngã xuống bên trong Thánh Chiến Tam Giới, tử khí, oán khí hoà vào không khí, tạo ra một bí cảnh chứa toàn là tử vong pháp tắc cùng tử vong khí.

Vù vù....

Dương Tuấn đáp xuống Bách Ly Tinh, viên tinh cầu này bây giờ đông nghịt người, đều là thần sĩ đến thám hiểm Tử Thần Cấm Khu, hi vọng lĩnh ngộ ra thần thông khác, tăng lên chiến lực cũng như giúp con đường tu luyện thể chất trở nên dễ dàng hơn.

Nói về thể chất khi tu luyện của các thần sĩ, được chia làm các cấp bậc khác nhau, thể chất yếu nhất là Nhân Thể, Linh Thể, mạnh hơn một chút là Địa Thạch Thể, Thiên Cái Thể, mạnh nhất là Bá Thể và Thánh Thể, siêu cấp thể chất chỉ có các Đại Thiên Thần sở hữu, gọi là Thần Thể.

Từ các cấp bậc đó lại có các chi nhánh khác nhau, tùy theo độ thuần khiết cùng cường độ rèn luyện mà lực lượng từ thể chất mang lại cũng khác nhau, ví dụ một thần sĩ mang Linh Thể thuần khiết, cộng thêm đại thành thể chất, có thể đánh chết một thần sĩ Địa Thạch Thể bình thường mà không cần thần lực.

Còn về Ma Thân mà Dương Tuấn sở hữu, phẩm bậc của nó, không phân chia được, nhưng ít nhất, cũng là Thánh Thể theo quy tắc Thần Giới.

Oanh....

- Oa....

Dương Tuấn theo đoàn người đi đến một cái thông đạo tựa như một cái hắc động tối đen, thì một tiếng nổ vang, một bóng người từ bên trong bắn ra, miệng phun ra một ngụm máu màu vàng, thần huyết màu vàng.

- Ngu ngốc, Thượng Vị Thần nhị trọng cũng muốn xông vào Cấm Khu.

- Tên này đúng là não bã đậu....

- Ngu si....

Biển người vây quanh nam tử bị đánh bay ra kia xì xầm, Tử Thần Cấm Khu chỉ cho Trung Vị Thần đỉnh phong bên dưới tiến vào, nhưng tên nam tử này là Thượng Vị Thần lại muốn xông vào, đây là không phải muốn chết hay sao? Vừa rồi bị tử vong khí tập kích may mắn thoát ra, nếu không đã sớm chết ở bên trong rồi.

Dương Tuấn không suy nghĩ gì, lập tức tiến vào bên trong Tử Thần Cấm Khu, lập tức cả không gian liền trở thành một màu đen kịt, hơi lạnh thấu vào linh hồn, một luồng khí tức đáng sợ quấn quanh Dương Tuấn, là tử vong khí.

- Thật đáng sợ tử vong khí, chẳng trách không có ai dám tiến vào lúc chúng cường thịnh.

Dương Tuấn cảm thán, tử vong khí vô cùng đáng sợ, mặc dù xảy ra dị tượng suy yếu, nhưng vẫn suy mòn tinh thần, chiến lực cùng thể chất của người đi vào, Dương Tuấn chọn bừa một hướng, sử dụng thần thông thuấn di chạy đi.

Vù....

Bỗng nhiên bên trong bóng tối vô tận này, một lưỡi kiếm sắc bén phóng ra, hướng yết hầu Dương Tuấn bắn tới, tốc độ vô cùng nhanh, nhưng mà, nhanh bằng thuấn di thần thông của Dương Tuấn sao?

Xít....

Lưỡi kiếm kia bắn vào bóng tối vô tận, Dương Tuấn đứng cách xa chỗ vừa nãy 10 trượng, đủ để quan sát bất cứ ai xung quanh, nhưng lại không có chút dao động thần lực cũng như hình bóng một người nào cả, vù vù, lại hai luồng kiếm khí sắc bén lại bắn về phía Dương Tuấn, lần này Dương Tuấn nhìn thấy được, đó không phải kiếm khí, mà là tử vong phong nhận, tử vong khí hình thành lưỡi đao gió tấn công.

Vù...

Dương Tuấn lần nữa tránh né, nhưng một lần nữa tử vong phong nhận kia lại lần nữa đánh tới Dương Tuấn, không phải hai, hay bốn, mà là hai mươi cái, tử vong phong nhận như một cơn bão nhỏ quấn lấy Dương Tuấn, hắn lập tức thuấn di ra cách đó 2 dặm, nhưng mà lần này tử vong phong nhận lại càng nhiều hơn, mạnh mẽ hơn, mỗi cái phong nhận dài đến hai trượng, hơn trăm phong nhận khủng bố quấn lấy Dương Tuấn, thuấn di vẫn bị tử vong phong nhận cắt trúng, trên người Dương Tuấn vết thương càng ngày càng nhiều.

- Hừ, tưởng ta sợ ngươi sao?

Dương Tuấn hừ một tiếng, Vĩnh Sinh thần thông khai mở, sinh mệnh lực cường đại lập tức toả ra, tử vong lực bên trong vết thương lập tức bị áp chế, tiêu trừ, mà tử vong khí bên ngoài cũng không thể tiếp cận được Dương Tuấn, tử vong và sinh mệnh là hai thái cực trái ngược nhau, không thể tự nhiên hoà làm một, trừ khi có thần sĩ biết cách dung hợp chúng lại.

- Tử Thần Cấm Khu rõ ràng nguy hiểm như vậy? Tại sao vẫn có người tiến vào?

Dương Tuấn bước đi về trước, tốc độ không nhanh không chậm, hắn cũng rất muốn thuấn di, nhưng thuấn di sẽ giảm xuống sinh mệnh lực do thần thông bị phân chia thần lực, tử vong phong nhận lại đánh tới, hắn không muốn lại tiêu hao thần lực thúc đẩy Vĩnh Sinh thần thông toàn lực tiêu trừ chúng.

Rốp... Rắc....

Bàn chân Dương Tuấn bước đi, thì bên dưới vang lên âm thanh dường như là đạp lên củi khô mục nát, nhìn xuống bên dưới, Dương Tuấn lập tức kinh ngạc, bởi vì đó không phải củi khô, mà là thần cốt của thần sĩ mất đi tinh hoa, không khác xương của phàm nhân là bao nhiêu, nhưng đáng sợ là, chỗ này là một biển xương.

- Di, chả lẽ đây là xương cốt của các thần nhân ngã xuống? Ừm, không đúng, tại sao vẫn còn mùi thần huyết tươi như vậy?

Dương Tuấn cảm thấy kì lạ, nói, mùi máu tươi không lẫn vào đâu được vẫn còn vương trong không khí, bất cứ ai cũng có thể ngửi thấy, nhưng mà thứ gì có thể nhanh như vậy giết người chỉ để lại thần cốt không còn tinh hoa? Suy nghĩ này khiến Dương Tuấn cũng phải rùng mình, tinh hoa trong thần cốt phải trải qua vạn năm mới xói mòn hết đi, mà mùi thần huyết tươi sống cần ít nhất trăm năm mới tán đi, hơn nữa mùi máu ở đây, còn rất rất mới, không thể là chuyện trăm năm về trước.

Lạch.... Cạch....

Xương cốt bên dưới bỗng nhiên dịch chuyển, như có thứ gì đó bên dưới đang di chuyển, khiến những đoạn xương này bị đẩy ra, nhưng là một cốt triều hũng vĩ, rõ ràng thứ bên dưới không phải nhỏ bé, tốt lành gì.

- Hệ thống, xem xem thứ bên dưới là gì?

Dương Tuấn vừa lùi về sau vừa câu thông hệ thống, hệ thống im lặng một chút, sau đó một dòng thông tin xuất hiện trong đầu Dương Tuấn.

Dị Thứ Vật: Trục Cốt Vong Sứ.

Tu vi: Thượng Vị Thần đỉnh phong.

Thần thông: Vong Sứ, triệu hoán vong linh kèm theo oán khí sống dậy, tu vi bằng 1 phần vạn chính Vong Sứ.

Thần Ấn: Vong Thần Ấn, thần ấn sử dụng tử vong khí hoá thành siêu cấp lợi khí, không nhìn tu vi, trực tiếp ăn mòn sinh mệnh lực, tinh hoa thần cốt cùng thần huyết, uẩn dục ra tử vong khí nồng đậm hơn.

Mô tả: Dị Vật tích tụ từ oán khí cùng tử vong khí mà sinh ra, sống trong nơi có nhiều oán khí, ăn bất cứ tồn tại nào có sinh mệnh lực, do có người tiếp thần lực mới uẩn sinh.

....................

Ầm....

Vừa đúng lúc này, một cánh tay xương trắng khổng lồ trồi lên từ biển xương bên dưới, chộp về phía Dương Tuấn đang thối lui, nó cảm nhận được nguồn sinh mệnh cực lớn từ kẻ trước mặt, nó chính là kẻ sử dụng tử vong phong nhận tấn công Dương Tuấn, nhưng lần này tới lần kia muốn giết chết Dương Tuấn, cắn nuốt sinh mệnh khổng lồ này.

- Đừng giỡn với ta....

Dương Tuấn gầm lên, Thiên Lực thần thông cùng Dâm Thần Ấn đồng loạt khai mở, thân thể Dương Tuấn lập tức cường tráng hơn, cao ba trượng, mỗi bắp thịt vừa chắc vừa lớn đến doạ người, sinh mệnh lực càng ngày càng mạnh hơn, bao trùm chu vi trăm trượng xung quanh Dương Tuấn, một đấm đối chiến bàn tay xương trắng khổng lồ của Vong Sứ đang chộp tới, tựa như một con kiến đụng vào một con voi khổng lồ vậy, chêch lệch kích cỡ vô cùng lớn.

Nhưng lực lượng bên trong, là nghiền ép về một bên...

Oanh.....

- Kéttt....

Nắm đấm của Dương Tuấn đụng lên bàn tay khổng lồ của Vong Sứ, một tiếng nổ vang rung động không gian, biển xương bên dưới bị sóng khí cuốn lên, giống như đại hồng thủy đẩy ra bốn phía, Vong Sư tâm linh đau đớn gào thét, cánh tay xương hiện ra từng vết nứt, sau đó như thủy tinh vỡ vụn, từng mảng từng mảng rơi xuống.

- Kéttt.....

Vong Sứ bên dưới biển xương nghiến răng, biết mình không chống lại được kẻ này, lập tức bỏ chạy, cuốn lên một đường xương trắng, tốc độ vô cùng nhanh, nhưng Dương Tuấn lập tức thuấn di, chặn lại đường trốn thoát của nó, một đấm đấm xuống đất.

Ầm....

Biển xương bị nghiền nát một lỗ lớn, bên dưới là một cái đầu lâu nứt vỡ một bên trái sọ đầu, vô cùng kì dị, Vong Sứ đau đớn vùng dậy, lộ ra thân thể xương trắng khổng lồ, nhưng chỉ có nửa người trên, cánh tay phải bị cụt cùng nửa đầu bị vỡ nát đều do Dương Tuấn gây ra.

- Két.... Két....

Vong Sứ tâm linh rung động, vang lên từng âm thanh ken két khó chịu, Vong Sứ không thể nói chuyện, chỉ có thể dựa vào tâm linh dao động tạo ra âm thanh, nhưng nó lại vô cùng khó nghe, khiến Dương Tuấn vô cùng khó chịu.

- Muốn giết ta, thì chuẩn bị tinh thần bị giết đi...

Dương Tuấn cả người phóng lên, nắm đấm nắm chặt, bắn thẳng về phía Vong Sứ, Vong Sứ sợ hãi vung tay trái cản lại Dương Tuấn công kích, nhưng Dương Tuấn phất tay một cái, cánh tay trái kia lập tức bị hất ra, thế không thể đỡ, Dương Tuấn hướng nắm đấm đấm lên giữa mi tâm Vong Sứ, nơi chứa Hồn Hoả là nguồn sinh mệnh của Vong Sứ.

- Két.....

Vong Sứ vô cùng sợ hãi rống lên, nhưng mọi thứ đã muộn, hộp sọ Vong Sứ nứt ra, phát ra ánh sáng lam tà ác, đùng một tiếng, đầu lâu Vong Sứ nổ tung, Hồn Hoả xanh lam vụt tắt, bộ xương khổng lồ của Vong Sứ sụp xuống, hoà vào trong biển xương mênh mông này.

- Tử Thần Cấm Khu, thật bất thường.

Dương Tuấn thì thầm nói, tiếp tục đi qua biển xương này, thần lực thu lại, chỉ để Vĩnh Sinh thần thông mở ra, ngăn cản tử vong khí xâm nhập bào mòn hắn, hướng một hướng mà đi, tìm kiếm nơi phù hợp lý giải căn nguyên của tử vong pháp tắc.