- sao nãy không hỏi, phòng giám đốc ở tầng cao nhất , cuối dãy lầu. Đi nhanh lên đừng để tổng giám đốc chờ !
- Dạ tôi đi liền
-Phù cuối cùng cũng lên thang máy
....đing...đing... ( tiếng thang máy )
-Cuối hàng lang của dãy lầu chắc là phòng này , làm ơn đừng để co nhìn thấy những cảnh tượng như thế nữa!
Cốc cốc cốc! ( tiếng gõ cửa )
-Có ai ở trong không , tôi vào được không vậy?
Tôi đẩy cửa bước vào. Tim tôi như ngưng đập , Trùng Trắc Diệp bỗng xuất hiện từ sau cửa ôm trầm lấy thần Hy,đây là lần đầu tiên cô nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy
" Trùng Trắc Diệp , thì ra anh ấy là tổng giám đốc, cũng đúng tập đoàn này là của trùng gia mà nhưng....! Tại sau anh ấy lại ôm tôi từ phiá sau , người anh ấy còn có cảm giác rất nóng! Tôi quay nhanh lại sờ trán ....
" anh ấy bị sốt mất rồi"
dìu anh ấy từ từ vào ghế sofa và đặt anh ấy xuống...
- anh ăn gì mà nặng dữ vậy?
Oa...oa... nhìn từ cự li như này anh ấy thật là đẹp , lông mi dài phếch
Bỗng nhiên anh ấy nắm lấy tay tôi kéo mạnh tôi đến mức tôi ngã vào lòng anh ấy!
-nằm yên xíu đi , cô biết cô nặng lắm không?
- Anh buông tôi ra đồ biến thái!
-cô nằm yên cho tôi nhờ!
Tiếng tim đập thình thịch tôi nghe rõ mồn một, là tiếng tim của tôi và anh ấy
- nè Diệp, anh không sao đấy chứ?
Ngước đầu lên nhìn!
Thì ra là ngủ rồi. Dáng vẻ anh ngủ vô cùng đẹp , không có chút phòng bị , khác hẳn vẻ lạnh lùng kêu ngạo tôi thấy suốt 18 năm qua !
Chắc do đây là lần đầu tiên tôi ở gần anh ấy đến mức nghe được tiếng tim nên tôi cũng buông lỏng không phòng bị mà ngủ thiếp trong lòng anh.
căn phoǹg yên tĩnh tiếng gió nhẹ thoáng ́ua bên cửa số đôi nam nữ cùng nhau ngủ thật là đẹp
//Muốn biết sau khi tỉnh lại sẽ có chuyện dì thì hãy rheo dõi tôi đi😊//