Anh Là Cảnh Đẹp Phương Xa

Chương 1-1: Lời mở đầu

Nào nào, chia sẻ thật lòng nhé.

Có ai trong cuộc đời này khẳng định rằng mình chưa từng đơn phương ai không?

Hẳn là hơn 90% đều trải qua mối tình đơn phương rồi!

Để tôi nói các bạn nghe, đơn phương, là một tình cảm đẹp.

Yêu đơn phương là một loại tình yêu khờ dại, say đắm và hoàn mỹ nhất trên đời này, vì tuyệt đối bạn sẽ không bao giờ thất tình.

Nhưng mà...

Nó cũng thật đau đớn, xót xa. Người trong mộng xuất hiện ngay trước mặt bạn, nhưng không thuộc về bạn, cảm giác đó, đau khổ đến nhường nào!

Để tôi kể bạn nghe...

Có một cô gái, đơn phương năm năm trời một người con trai. Ngày ngày lẳng lặng đứng ở phía xa. Dõi theo bóng lưng người con trai ấy hạnh phúc với thanh mai trúc mã của mình. Hai người họ đẹp tựa hồ như một bức tranh. Thật xứng đôi vừa lứa!

Người con gái đáng thương đó - là Hứa An Nhiên.

Có một chàng trai, từ lâu đã rất yêu người con gái cùng cậu lớn lên từ nhỏ. Có thể nói người đó là thanh mai trúc mã của cậu. Mỗi ngày từng chút một tình cảm lớn dần. Cậu quan tâm, chăm sóc, lo lắng, yêu thương... Hi vọng sau này có thể cùng sống chung với cô dưới một mái nhà.

Người con trai đáng trân trọng đó - là Trịnh Vũ Thiên.

Thanh mai trúc mã, lại chính là Diệp Nhã Vân.

Trớ trêu thay!

Diệp Nhã Vân và Hứa An Nhiên đều là bạn thân học chung từ những năm cấp một.

Trịnh Vũ Thiên và Diệp Nhã Vân là thanh mai trúc mã từ lúc mới bập bẹ biết nói.

Sai lầm quá lớn, Hứa An Nhiên cô lại đem lòng yêu thương Trịnh Vũ Thiên. Người con trai cô vạn lần dặn lòng không được có bất cứ tình cảm nào hơn mức quen biết xã giao, bởi như vậy, cô sẽ có lỗi với Diệp Nhã Vân.

Vậy mà...

Tình yêu này hiểu rõ kết cục là đau khổ, vẫn không ngăn cản sự rung động của con tim. Tình yêu này rõ ràng là muốn từ bỏ, nhưng không cách nào làm được. Tình yêu này biết rõ sẽ chỉ là sự dày vò, nhưng không sao tránh được.