< Kỳ án truy tìm> là dự án lớn nhất trong năm của Tinh Diệu, tham gia giải thưởng Kim Ảnh, đang tạm dẫn đầu, Chu Hạ Ninh đi tuyên truyền < U Du tiên thư > xong, nghỉ ở nhà cũng nghe thấy không ít người nhắc tới, mỗi ngày mở web nếu không thấy tin về < Kỳ án truy tìm > cũng là < U Du tiên thư >, làm cho cô cực kỳ thỏa mãn.
Khi Chu Hạ Ninh nhận được điện thoại của Trang Dực là đúng bữa cơm đoàn viên của Chu gia, ngoại trừ gia đình ông ngoại em họ, mẹ của cô Chu Như Ý cũng trở về.
Đương nhiên, bà không trở về một mình.
Nghĩ tới đây cô lại muốn thở dài, cho nên lúc nhận điện thoại của Trang Dực cũng có chút uể oải.
"Em đoán xem anh muốn nói chuyện gì với em?" Đầu kia điện thoại, giọng nói của Trang Dực vừa vui vẻ vừa hưng phấn, nhưng ánh mắt Chu Hạ Ninh đang dừng lại trên người Sầm Kim Triều, ông ấy ngồi cạnh Chu Như Ý cười nhẹ nói chuyện phiếm, cô cau mày, nhất thời không có chú ý giọng điệu của Trang Dực.
"Hả, chuyện gì?"
Giọng điệu cô uể oải không chút hứng thú, Trang Dực ở đầu kia điện thoại dừng một chút.
"Làm sao? không thoải mái sao?" Bọn họ đã một tháng không gặp, cũng do công việc của hắn lu bù lên, dù xã hội bây giờ có nhiều công cụ liên lạc tiên tiến cũng không có cách nào giảm bớt khát vọng ôm người nào đó vào ngực của hắn, cho nên, nếu Chu Hạ Ninh không thoải mái, đó là chuyện lớn rồi.
"không có đâu. Em vẫn khỏe." Chu Hạ Ninh thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ không biết pháo hoa đốt từ nơi nào: "Chỉ là trong lòng có chút khó chấp nhận..."
"Làm sao?" Giọng nói Trang Dực cũng theo bản năng giảm thấp xuống rất nhiều, tưởng tượng vẻ mặt mệt mỏi của Chu Hạ Ninh thì hận không thể bay ngay đến trước mặt cô.
"Aiz, chính là..." Chu Hạ Ninh dừng một chút, không biết nên nói như thế nào về vấn đề tình cảm của cha mẹ mình, kỳ thật cô chỉ là vì Hạ Thao mà cảm thấy khổ sở.
"Chờ lần sau gặp mặt thì nói." Chu Hạ Ninh biệt kín microphone: "hiện tại chỗ này có nhiều người, không thích hợp."
"Được." Trang Dực kiềm lại sự nóng lòng của bản thân, vừa nghe vừa gật đầu: "Hôm nay anh có chuyện rất quan trọng muốn nói với em."
"Chuyện gì?" Chu Hạ Ninh cũng vực lại tinh thần.
"Em đã lọt vào vòng trong trong danh sách đề cử diễn viên phụ xuất sắc nhất của lễ trao giải Kim Ảnh!" Giọng điệu Trang Dực coi như bình tĩnh, nhưng mơ hồ cũng mang theo ý cười:"anh nên là người đầu tiên chúc mừng em. Chu Hạ Ninh, chúc mừng em!"
Chu Hạ Ninh ngẩn ngơ, không dám tin: "thật sự?"
"Còn giả sao?!" Trang Dực trầm thấp nở nụ cười: "anh làm sao dám lấy loại chuyện này ra lừa gạt em. Công ty vừa nhận được tin tức, anh gọi điện cho em trước tiên."
Chu Hạ Ninh nhịn nhịn, cuối cùng cũng tiêu hóa xong tin vui này, cắn môi ngây ngốc nở nụ cười: "Giống như nằm mơ ấy..."
Lễ trao giải Kim Ảnh ở từng hạng mục sẽ đề cử năm người, dù chỉ lọt vào vòng trong đó cũng là một sự khẳng định quan trọng, huống chi cô còn có tỷ lệ bình chọn cao như vậy.
Chu Hạ Ninh tùy tay cầm lấy áo khoác phủ thêm, bước nhanh đi ra ngoài cửa, đứng ở sân viện hít một hơi thật sâu, không khí lạnh từ xoang mũi nhanh chóng đi vào, khiến cô tỉnh táo lại.
"Trang Dực, cám ơn anh..."
"Giữa chúng ta còn cần cảm ơn gì chứ." Trang Dực cũng nở nụ cười.
"Còn anh? Được đề cử giải nam chính xuất sắc nhất hả?" cô nhớ lại hình như Trang Dực cũng có báo danh.
"Dĩ nhiên." Trang Dực không chút khách khí: "Hai chúng ta như vậy có tính là song hỷ lâm môn không?"
Chu Hạ Ninh không để ý tới hắn: "Vậy chị Giả Huân thì sao?"
"Cũng vào vòng trong." Trang Dực vừa chuyểnlời: "anh nói này, hiện tại em có phải nên ra ngoài để chúng ta chúc mừng một chút?"
"không, đắc ý sẽ thất vọng, cứ như bình thường thôi, bây giờ mới vào vòng trong, chúc mừng cái gì chứ." Chu Hạ Ninh khẽ cười nhỏ giọng dạy dỗ.
"Đúng, nói có lý! Vậy thì khi nào đoạt giải phải chúc mừng thật vui vẻ!" Trang Dực biết nghe lời phải, biết hôm nay mẹ Chu Hạ Ninh trở về, dù sao cô cũng không chịu ra cửa hẹn hò với mình.
"Em đã nghĩ lời phát biểu cảm nghĩ khi đoạt giải chưa?"
"Cũng quá sớm rồi!"
"Loại chuyện này đương nhiên phải sớm chuẩn bị, đến lúc nước tới chân mới nhảy thì không kịp rồi, em có biết lần đầu tiên anh đạt giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất đã phát biểu cảm nghĩ gì không ?"
Chu Hạ Ninh nhớ hình như Trang Dực có đạt được giải thưởng diễn mới xuất sắc nhất, bởi vậy tò mò hỏi: "nói gì vậy?"
"Aiz. Năm ấy người mới lọt vào vòng trong đều có lai lịch lớn, đều là tảng đá khó đối chọi, lúc ấy anh cho rằng bản thân chỉ là đi tham quan học hỏi, bởi vậy rất thản nhiên, khi kết quả trao giải gọi tên anh, anh rất bối rối, vẫn là người bên cạnh đẩy anh một cái mới có phản ứng đứng lên đi lĩnh thưởng, đứng trên khán đài thì cảm thấy dưới chân hư không, nói cảm ơn tên của rất nhiều người, kết quả anh Mã người đại diện của anh đen mặt mắng anh một trận: Cậu nói nhiều như vậy, ngay cả chó trong nhà cũng đã liệt kê ra vậy mà lại quên nhắc tới tôi ha!"
Chu Hạ Ninh bật cười: " Được, em sẽ chuẩn bị tốt một danh sách dài lời cảm ơn, tận lực tranh thủ không sót ai."
cô đương nhiên cũng từng đứng trên khán đài nhận giải, khi đó đã không còn là người mới, đứng tại trên khán đài nhận giải cũng không đến mức chân tay run rẩy, nhưng quả thật có một loại cảm giác hạnh phúc không chân thật.
Sau đó cô mới phát hiện, hóa ra suy nghĩ nhiều như vậy, khi đứng lên bục nhận giải, ý nghĩ duy nhất cũng chỉ có cảm ơn, cô nỗ lực mười lăm năm, nghĩ đến người cần cảm ơn thật sự rất nhiều, có thể nói lại quá ít.
Nhưng lần này, cô đã thay đổi. Lời cảm ơn hàng năm có thể đem làm một danh sách dài vô tận rồi.
Đợi đến khi Chu Hạ Ninh xoa tay về tới phòng khách, náo nhiệt đã chuyển từ phòng ăn đổi sang phòng khách.
"Hạ Ninh, cháu mau tới đây." Bà ngoại mở to mắt, hưng phấn vẫy cô: "Bà ngoại nhỏ của cháu nói, bà ấy có một thằng nhóc điều kiện rất tốt, cháu muốn gặp mặt một chút hay không?"
Chu Hạ Ninh dừng bước, rất muốn quay đầu lên lầu.
"Chị Hạ Ninh, chị mau tới đây kể cho chúng em quay phim có thú vị hay không?"
Cháu gái của em trai ông ngoại Chu là một cô bé rất xinh đẹp đang mím môi cười kéo cô qua khiến cô bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để trốn thoát, cô chỉ có thể bóp cổ tay mắt nhìn cầu thang gần trong gang tấc, bước chân chậm chạm đi qua.
Đứa bé học có tốt không, cuối kỳ đứng thứ mấy, thi đại học nào, tìm được việc chưa, có đối tượng không, lúc nào thì kết hôn, sao còn chưa sinh con... Linh tinh lung tung, tiệc gia đình chỉ đều xoay quanh mấy đề tài này.
Chu hạ Ninh là chị cả ở nhà họ Chu, cũng là người duy nhất nhận bằng tốt nghiệp đại học bước vào xã hội, cũng phải chịu mấy câu hỏi về đề tài này.
"Hạ Ninh à, tuy rằng hiện tại cháu bận rộn công việc, nhưng đối tượng vẫn phải tìm kiếm, nghe bà ngoại cháu nói, lần trước bà ấy đã giới thiệu cho cháu một người nhưng cháu không hài lòng hả? Vậy để bà ngoại nhỏ giới thiệu cho cháu, đảm bảo khiến cháu vừa lòng!"
Bà ngoại nhỏ là em dâu của ông ngoại, Chu Hạ Ninh mơ hồ nhớ tới bà ngoại từng nói quá bà ấy rất thích làm mai mối, cũng tác hợp thành công vài đôi. Trước kia cô còn chưa tốt nghiệp, tuổi còn nhỏ, nhiều nhất cũng chỉ hỏi một chút chuyện học tập, trường lớp, hiện tại mới bắt đầu, cô đã mang trên mình nhiệm vụ thật gian nan.
Vì duy trì giống nòi nhân loại mà cống hiến chút sức lực yếu ớt của bản thân! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải tìm được một người đàn ông.
Đây là sự nghiệp vĩ đại biết bao! Chu Hạ Ninh nhịn không được co quắp khóe môi, nhịn xuống xúc động bỏ chạy. cô vừa quay đầu, lại đối mặt với đôi mắt long lanh của em họ.
"Chị Hạ Ninh, chị đừng để ý bà nội em, chị mau kể cho em biết quay phim rất vui vẻ ư? Chị đã gặp qua mấy ngôi sao nổi tiếng rồi? Có xin ký tên không? Có chụp ảnh chung không?" Em họ không để ý tới mấy đề tài mà các bà các mẹ quan tâm, hiển nhiên so với mấy đề tài nhàm chán đó chuyện người nổi tiếng thú vị hơn nhiều, thân mật kéo cánh tay Chu Hạ Ninh không chịu buông.
"Ha ha, cũng tốt..." Chu Hạ Ninh thật không biết nên trả lời nhiều vấn đề như vậy thế nào.
"Chị Hạ Ninh, mấy bộ phim chị đóng em đều đã xem, mấy đứa bạn học của em đều là fan của chị, em nói với bọn nó, khai giảng sẽ cho bọn nó ảnh có kí tên của chị, chị có thể giúp ta thực hiện lời hứa không?" Ánh mắt em họ long lanh chăm chú nhìn cô.
"Đương nhiên có thể." Đây là vấn đề nhỏ, Chu Hạ Ninh vội vàng đồng ý.
"Còn người đóng nhân vật nam chính trong < Kỳ án tìm kiếm> Trang Dực, em và bạn học đều rất hâm mộ anh ấy, chị còn có cơ hội nhìn thấy anh ấy không? Có thể giúp ta xin chữ ký không?"
"Đương nhiên có thể." Chu Hạ Ninh tiếp tục gật đầu, hoàn hảo hoàn hảo, đều là việc nhỏ.
"Được rồi, Trân Trân, bà nội có chuyện quan trọng muốn nói với Hạ Ninh, cháu đừng quấy rối." bà ngoại nhỏ thấy cháu gái nhà mình xen mồm nói liên tục, trong lòng thật sốt ruột.
"Bà nội, chỗ bà có mặt hàng gì cháu còn không biết sao, cũng chỉ là một thầy giáo, nhân viên công chức,chị Hạ Ninh mỗi ngày đều quay phim gặp được bao anh chàng đẹp trai, những người đó sao có thể lọt vào mắt được chứ." Em họ phất phất tay, vẻ mặt ghét bỏ.
"Thầy giáo, nhân viên công chức có cái gì không tốt hả, đó đều là công việc ổn định, ta cố ý giữ lại cho Hạ Ninh." Bà ngoại nhỏ không đồng ý, nghiêm mặt đuổi người: "Được rồi, Chu Ny Trân, cháu qua bên kia chơi đi, đừng quấy rầy mấy người lớn chúng ta nói chuyện đứng đắn."
Chu Hạ Ninh ha ha cười, tay lại không ngừng véo cánh tay em họ.
"Ai nha, cháu còn có bài tập muốn hỏi chị Hạ Ninh mà, có vài đề bài cháu không hiểu, không được không được, cháu muốn lập tức hỏi chị Hạ Ninh." Em họ đột nhiên đứng dậy kéo tay Chu Hạ Ninh về phía cầu thang: "Ông nội bà nội, ba mẹ chú bác, con và chị Hạ Ninh lên trước làm bài tập, đây chính là chuyện quan trọng nhất."
Đợi đến khi hai người nhanh chóng chạy lên tầng, nghe thấy tiếng bà ngoại nhỏ mắng cháu gái mình thì quay đầu liếc nhìn nhau rồi che miệng nở nụ cười.
"Trân Trân, em còn muốn ảnh có kí tên của ai? Chị có cơ hội sẽ xin giúp em." Vì cảm ơn em họ giúp đỡ cô trốn thoát nên cô hào phóng nhận việc.
"thật sao?! Chị Hạ Ninh chị thật sự là người tốt!" Ánh mắt em họ bỗng chốc phát sáng: "Ta còn muốn muốn ảnh có chữ kí của Tiêu Điều, Đỗ Giai Ninh, Lý Miểu Đỉnh, Trần Liêu Cẩm, Âu Dương Minh Như!"
Mồ hôi lạnh của Chu Hạ Ninh chảy không ngừng, Em họ lập cả một list các nam minh tinh trẻ đang hot để xin một lần ư?
"Được rồi..." Chu Hạ Ninh cứng ngắc gật gật đầu: "Nhưng mà, phần lớn chị đều không quen, đợi về sau có cơ hội nhìn thấy sẽ xin giúp em."
"thật tốt quá!" Em họ vui vẻ hoan hô: "Mấy người đó đều là thân tượng của bạn em, chờ đến khi em lấy được ảnh có chữ ký của bọn họ, em sẽ để bọn nó tranh nhau móc hầu bao!"
Chu Hạ Ninh lần nữa không biết nói gì, hóa ra em hojddang tính toán bán ảnh có kí tên đấy.
"Chị Hạ Ninh, nếu chị xin được ảnh có chữ của Trang Dực và Tiêu Điều nhất định phải nhờ bọn họ viết là: Gửi đến Trân Trân thân mến nhất, em thích nhất là Trang Dực, thứ hai là Tiêu Điều!"