"Chuyện gì?" Trang Dực một tay chống cửa, cau mày nhìn Phạm Duyệt Tân. hắn không có hỏi Phạm Duyệt Tân làm sao có thể tìm đến đây, bọn họ cùng một công ty đại diện, bên anh Mã cũng có vài người biết chỗ ở của hắn.
"A Dực, em có việc muốn nhờ anh giúp đỡ." Giọng Phạm Duyệt Tân yếu ớt: "Để em vào nhà trước có được hay không?"
"không tiện lắm. cô có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi." Trang Dực không động lòng. Trong hành lang có camera, có chuyện gì cũng có bằng chứng.
Ánh mắt Phạm Duyệt Tân khẽ chuyển, nhìn thấy trước cửa có một đôi giày nữ, cô ta cắn cắn môi, hạ mi hỏi: "anh, nơi này còn có ai nữa?"
"Mợ tôi." Trang Dực vẻ mặt khẽ thay đổi, trả lờirất nhanh.
Phạm Duyệt Tân vẻ mặt cứng đờ, thanh âm vừa thấp vừa vội: "A Dực, lần này anh hãy giúp ta. Tinh Diệu muốn hủy hợp đồng với em!"
cô ta cắn môi, đôi mắt long lanh muốn khóc.
Tường đổ mọi người cùng góp một tay, bỏ đá xuống giếng lại là chuyện quá bình thường, nhưng cô takhông hề nghĩ tới khi cô ta sứt đầu mẻ trán, công ty lại thay cô ta hủy hợp đồng với doàn phim < kẻ tình nghi > và mấy bộ phim điện ảnh khác, thậm chí còn muốn khi hết hạn hợp đồng sẽ không ký tiếp nữa.
Khóe môi Trang Dực giật giật. hắn đương nhiên biết, cuối năm Phạm Duyệt Tân sẽ chuẩn bị gia hạn hợp đồng, Thịnh Thanh Phong không hề tính gia hạn thêm hợp đồng.
"Nếu công ty đã quyết định, cô không nên tới tìm tôi. Tôi chưa bao giờ can thiệp vào bất cứ quyết định nào của công ty." Trang Dực mở mắt nói dối, thanh âm không nhẹ không nặng, nhưng Chu Hạ Ninh có thể nghe được.
"A Dực! anh không thể đối xử với em như vậy!" Phạm Duyệt Tân hạ thấp giọng nói nhưng vẫn có vẻ bén nhọn:"Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy..."
"Bởi vì chúng ta quen biết nhiều năm, cho nên bây giờ cô mới có thể đứng ở chỗ này nói chuyện với tôi." Ánh mắt Trang Dực lướt qua Phạm Duyệt Tân, nhìn đèn tiết kiệm năng lượng trên hành lang đang phát sáng, giọng nói lạnh lùng.
"A Dực! anh không thể như vậy! Mấy ngày nay em gọi điện cho anh, anh đều không chịu bắt máy, emthật vất vả mới tìm hiểu được địa chỉ này mà đến gặp anh, anh lại như vậy... A Dực, không phải anh đãnói vĩnh viễn đều đứng bên cạnh em sao? Lời anh từng nói, đều đã quên rồi hay sao?" Giọng Phạm Duyệt Tân vừa bi thương lại vừa không dám tin, hốc mắt nháy mắt đỏ bừng.
Trang Dực hạ mi nhìn cô ta, khe khẽ thở dài: "Tôi không quên. Chỉ là lời thề là nói với người đó, cũng chỉ dành riêng cho người đó. Mà bây giờ, tôi đã không thể thể tìm được người đó và cũng không muốn thựchiện nữa."
hắn lui về sau một bước, nắm tay nắm cửa, nhìn Phạm Duyệt Tân lần cuối: "cô tự giải quyết cho tốt."
nói xong, trước ánh mắt khiếp sợ của Phạm Duyệt Tân, không chút do dự đóng cửa lại .
Ngoài cửa, Phạm Duyệt Tân chỉ cảm thấy một tiếng "cạnh" đóng cửa kia, chính là tiếng đập vào tim côta, thật lâu không tán.
cô ta đã cùng đường .
Phóng viên hợp tác với cô ta lúc trước để thiết kế cạm bẫy lừa Trang Dực lại mang chứng cứ đến uy hiếpcô ta, thậm chí cô ta còn không biết, hắn ta còn có một tấm ảnh chụp cô ta và Trần Hoài Trúc, cô ta cảm thấy khủng hoảng, nhưng lại không có cách nào xác nhận sự thật từ miệng đối phương.
cô ta chỉ biết nếu không qua nổi việc này cô ta sẽ xong đời!
Mà người duy nhất có thể giúp cô ta, hiện tại cách cô ta một cánh cửa. cô ta cúi mặt, siết thật chặt nắm tay.
Bên trong, Trang Dực đóng cửa lại, cất bước về hướng phòng tắm, vừa rẽ đã nhìn thấy Chu Hạ Ninh dựa vào cửa phòng tắm cười như không cười nhìn hắn.
"Mợ?"
"Nếu không phải em không chịu công khai, anh làm gì phải lôi kéo mợ mình vào chứ." Trang Dực trừngcô.
Phạm Duyệt Tân trong công ty từng gặp qua mợ hắn, lúc ấy mợ hắn chỉ cau mày nhìn cô ta một cái rồi bỏ đi, sau này Phạm Duyệt Tân đã từng hỏi hắn, có phải mợ không thích cô ta hay không. Cho nên hắnmới cố ý lấy mợ ra dọa cô ta.
"anh thật sự mặc kệ cô ta?" Chu Hạ Ninh tiếp tục ôm tay nhìn hắn.
"Bất kể cô ta ra sao." Trang Dực không chút do dự bước tới, nắm tay cô, kéo người ra phòng khách: "anh đã sớm nói rõ ràng với cô ta, số di động của cô ta anh cũng đã cho vào sổ đen . Em muốn kiểm tra một chút hay không?"
nói xong, Trang Dực lấy di động, đặt vào tay Chu Hạ Ninh: "Nhanh kiểm tra đi."
Thái độ Trang Dực quá ân cần, thậm chí còn giúp đỡ mở danh bạ ra.
Chu Hạ Ninh vừa cúi đầu, thì nhìn thấy trong danh bạ có một cái tên rất thân mật: my girl.
cô nhìn thật kĩ, trong nháy mắt đã hiểu được, tim đập nhanh liên hồi, vươn tay ném điện thoại lại: "không có hứng thú."
Trang Dực có chút tiếc nuối để di động lên trên bàn trà: "Được rồi. Vậy lấy di động của em ra cho anhxem."
"Có cái gì hay mà xem ?" Chu Hạ Ninh nghi ngờ liếc nhìn hắn.
"Xem tên của anh trong danh bạ của em." Trang Dực nhếch môi cười, đôi mắt đào hoa nhất thời phát sáng.
Chu Hạ Ninh liếc thấy vẻ chờ mong trong mắt hắn, vì thế lấy điện thoại di động ra cúi đầu kéo tới số củahắn: "Đây."
"không phải Trang Dực chẳng lẽ là Trang Giáp?" Chu Hạ Ninh khẽ cười cấp di động đi "Giấu đầu hở đuôi, hiểu hay không? Cứ thoải mái để tên giống như em mới là bình thường. Em và anh đã hợp tác quay mấy bộ phim, trong di động có số của anh cũng rất bình thường."
cô đương nhiên sẽ không nói, mỗi lần nhắn tin cho Trang Dực xong sẽ xóa sạch tin nhắn trò chuyện đi.
"Dù thế nào cũng nên đặt một cái tên thân mật mới được." Trang Dực chưa từ bỏ ý định, dán sát vào Chu Hạ Ninh hướng dẫn từng bước: "Ví dụ như darling, tâm can linh tinh a."
Chu Hạ Ninh bật cười, đẩy cái đầu đang xán lại của Trang Dực ra, véo mặt hắn đến biến dạng: "Lăn."
Trang Dực vốn đang cười đùa, đơn giản phồng miệng hôn lòng bàn tay Chu Hạ Ninh, Chu Hạ Ninh giấu tay, hắn lại cúi đầu hôn trán, rồi hôn tai, đến khi khuôn mặt Chu Hạ Ninh đỏ ửng, thở hồng hộc, lúc này thấy cô thấy giọng kháng nghị mới buông tay ra.
Buổi tối tắm rửa xong, Chu Hạ Ninh mặc áo ngủ từ trong phòng tắm đi ra, liếc mắt thấy Trang Dực ngồi ở mép giường, sắc mặt không khỏi bắt đầu nóng lên.
Buổi chiều khi đồng ý ở lại đây, cô cũng không có nghĩ nhiều, bởi vì có vài ngày nhàn rỗi, kỳ thật cô có chút nhớ mong. Nhưng hiện tại lại có một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng: giường chỉ có một cái.
Trang Dực ngẩng đầu, nhìn Chu Hạ Ninh mới tắm rửa xong, làn da tựa như có làn hơi nước quấn quanh, tim đập không khỏi nhanh hơn mấy nhịp, trong lòng hắn ngầm cười khổ: adrenalin thứ này, quả nhiênkhông thể do khống chế bằng ý nghĩ.
hắn đứng lên, ánh mắt nhìn bên cạnh Chu Hạ Ninh: "anh đi tắm rửa."
nói xong, bước nhanh lướt qua Chu Hạ Ninh.
Cách một bức tường, tiếng nước nhẹ nhàng vang vọng vào tai Chu Hạ Ninh, cô ném khăn đang lau tócđi, bước nhanh đi đến phòng bếp rót ly nước, sau đó mới do do dự dự thong thả bước trở về bên giường.
Nhà Trang Dực có kết cấu mở, Trang Dực vừa đi ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy Chu Hạ Ninh đang ngồitrên giường trong phòng làm cái gì đó, hắn đến gần nhìn, mới phát hiện đó là kịch bản của mình.
"Có ý định không? Chúng ta cùng diễn nhé?" Trang Dực giật mình, đây là kịch bản mới nhất của Công ty điện ảnh và truyền hình Tinh Diệu, nếu như có thể thông qua thì sang năm sẽ khởi quay.
Chu Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn hắn liếc mắt nhìn, lắc lắc đầu: "không cần. Ta vừa chụp xong võ hiệp phiến, tạm thời không nghĩ tiếp không sai biệt lắm loại hình ."
Trang Dực tại Chu Hạ Ninh bên người ngồi xuống, liền nghe đến một cỗ quen thuộc thanh hương, hắndừng một chút, nhớ tới đây là chính hắn sữa tắm, giờ phút này từ Chu Hạ Ninh trên người lộ ra đến, lại phảng phất lại có chút không giống nhau, từ hắn chóp mũi chui vào, làm cho hắn hô hấp cũng có chútkhông khoái .
Chu Hạ Ninh lại không có chú ý đến Trang Dực đang cứng nhắc, vươn ngón trỏ chỉ một đoạn thoại trong kịch bản.
"Em cảm thấy có chút kỳ lạ, anh xem đoạn này, lời thoại này rất giống lời thoại của em, chiều hướng phát triển của tình huống cũng giống."
Trang Dực phục hồi lại, cau mày nhìn về phía đọa thoại Chu Hạ Ninh chỉ kia: "Ngày mai anh sẽ bảo họ kiểm tra lại một chút."
Tình trạng sao chép vốn không bị ngăn cấm, nhưng hắn không cho phép công ty mình có việc bẩn thỉu này. Bộ phim võ hiệp Chu Hạ Ninh quay còn chưa có công chiếu, bản quyền lại thuộc công ty khác, nóikhông chừng trong đó có một số việc không kín kẽ.
"May mắn em phát hiện ra." Trang Dực vươn tay nắm chặt kịch bản kia, tùy tay ném nó lên bàn cách đókhông xa, cúi đầu hôn lên gò má Chu Hạ Ninh: "Thưởng cho em."
hắn hôn một cái, cảm thấy mềm mại trắng mịn, nhất thời luyến tiếc tách ra, vươn tay ôm Chu Hạ Ninh, tinh tế thưởng thức, từ hai má quyến luyến đến bên môi.
Lúc đầu Chu Hạ Ninh cảm thấy ngứa, cười đẩy hắn một chút, nhưng rất nhanh lại không cười nổi, cánh tay Trang Dực ôm cô thật chặt, hơi thở cũng càng ngày càng nặng, nhịp tim của cô tăng dần lên, trênmặt cũng bắt đầu nóng.
Khi chuông điện thoại di động vang lên, Chu Hạ Ninh giật nảy mình, rốt cuộc cũng khôi phục ý thức, côkhẽ đẩy đẩy Trang Dực, miễn cưỡng nói: "Là di động của anh..."
Trang Dực dụi đầu vào hõm vai Chu Hạ Ninh, khe khẽ thở dài, lúc này mới nhận điện thoại. Đây là chuông điện thoại hắn đặt riêng cho người thân, dãy số này là số máy cố định của nhà cậu.
"Alo."
"anh, mẹ em bảo tối mai anh về nhà ăn cơm. Đừng quên ."
" Được, anh biết."
Trang Dực cúp điện thoại, lúc này mới quay đầu nhìn Chu Hạ Ninh.
Hai má Chu Hạ Ninh đỏ ửng, yết hầu hắn vừa động, vội vàng nghiêng mắt nhìn qua chỗ khác: "anh ngủ ở sô pha."
nói xong, hắn nhanh chóng đứng dậy, không dám nhìn lâu thêm chút nào, sợ bản thân không kiềm chế nổi.
Chu Hạ Ninh nhìn Trang Dực cầm một cái chăn đi ra phòng khách, môi giật giật, đến cùng cũng khôngmở miệng giữ hắn ở lại.
Bây giờ nói mấy lời đó tương đương với mở miệng mời chào, da mặt cô có dầy hơn nữa cũng làm khôngđược!
Sáng sớm hôm sau, quầng thân dưới mắt Trang Dực thật đậm, Chu Hạ Ninh quay đầu cười khẽ.
Trang Dực ai oán liếc mắt nhìn Chu Hạ Ninh, lần đầu tiên cảm thấy kết cấu nhà mình quá khảo nghiệm bản lĩnh con người!
Cả buổi tối, hắn núp trên sô pha, phảng phất như ngửi thấy hương thơm trên người Chu Hạ Ninh tỏa ra,nhẹ nhàng thấm qua chăn bông chui vào trong lòng hắn.
thật sự là ngứa ngáy khó nhịn a!
"Em nấu chút cháo, anh ăn một chén nhé?"
Trang Dực đang muốn mở miệng, di độnglại vang lên tiếng tin nhắn.
Chu Hạ Ninh vừa lúc đứng trước di động của hắn, theo bản năng cúi đầu nhìn.
"Sinh nhật vui vẻ." Tin nhắn rất đơn giản, tên người gửi là Thịnh Thanh Phong.
cô đương nhiên biết Thịnh Thanh Phong là ai, lại nhìn bốn chữ kia kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Sau đó, lại thêm mấy tin nhắn gửi đến, không gì ngoài việc người thân và bạn bè hắn gửi tin nhắn chúc mừng.
"Hôm nay là sinh nhật của anh..." Chu Hạ Ninh có chút xấu hổ, làm bạn gái, cô lại không nghĩ đến việc hỏi thăm sinh nhật của Trang Dực, chỉ cần để ý một chút là có thể biết được mấy viêc đơn giản này.
"Ngày này hàng năm, mơ anh đều chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho anh ở nhà, cho nên phải về nhà." Trang Dực cười xoa xoa mái tóc dài của Chu Hạ Ninh: "Cho nên tối qua mới bảo em qua đây."
"Nhưng em không có chuẩn bị quà sinh nhật đâu." Chu Hạ Ninh hơi hơi nhíu mày.
"Em chính là quà sinh nhật của anh." Trang Dực nở nụ cười, vươn tay kéo người lại gần: "Tối hôm qua vừa về đến nhà có thể nhìn thấy em, hôm nay vừa tỉnh dậy cũng có thể nhìn thấy em, còn cùng nhau ăn điểm tâm, đây chính là món quà sinh nhật anh muốn có."
Trong lòng Chu Hạ Ninh cảm thấy ngọt ngào, nắm tay Trang Dực, khiễng chân hôn lên môi hắn, mấp máy trên đôi môi hắn: "Sinh nhật vui vẻ."