Mặc kệ cảm giác của Chu Hạ Ninh đối với Phạm Duyệt Tân là như thế nào, hợp đồng đã ký xong, cô cũng không đến mức vì một chút cảm xúc cá nhân mà vi phạm hợp đồng. Nhưng khi cô nhớ tới những lời lúc trước Phạm Duyệt Tân nói với cô ở trường quay ‘Kỳ án tìm kiếm’ cùng với ánh mắt khinh thường kia, thì lại cảm thấy người này có chút khó ở chung.
Chỉ hi vọng Phạm Duyệt Tân có chút đạo đức nghề nghiệp, không đến mức vì chuyện cá nhân mà cố ý gây khó dễ trong công việc. Cô cũng không có sợ hãi, chẳng qua là cô cảm thấy nếu gây ảnh hưởng đến tiến độ công việc thì quá phiền phức rồi.
Trước khi ‘Kẻ tình nghi’ bắt đầu khởi quay, ‘Kỳ án tìm kiếm’ đã chính thức bắt đầu quảng bá.
Chu Hạ Ninh là diễn viên chính thứ nhất, tất nhiên phải tham dự hành trình quảng bá phim.
Cách một năm cô mới lại đối mặt với phóng viên và truyền thông.
Năm đó,lần đầu tiên cô được diễn một vai tương đối quan trọng nên được theo đoàn phim đi quảng bá, khi đối mặt với phóng viên truyền thông thì rất khẩn trương và lo lắng, khi tham dự các tiết mục giao lưu cũng thật cứng ngắc, phản ứng chậm chạp, cho nên sau này bị đoàn phim ghét bỏ, thậm chí không cho cô tham dự những chương trình giao lưu có tiếng.
Vậy nên, khi cô nhận được nhật trình quảng bá do đoàn phim gửi đến, trong lòng không khỏi cảm thán. Lúc này đã khác kiệp trước, mà cô tất nhiên sẽ không giống như đầu gỗ ở kiếp trươc.
Bởi vì Trang Dực rất coi trọng, cho nên hành trình quảng bá cũng được thắt chặt. Cô đương nhiên không biết trong đó cũng có một phần tư tâm của Trang Dực.
Hành trình quảng bá dài thêm một chút là có thể ở bên nhau nhiều thêm một chút nha.
Nơi đầu tiên quảng bá chính là thành phố S lúc trước bọn họ quay phim.
Khi gặp lại đoàn làm phim, Chu Hạ Ninh thật vui vẻ, đoàn phim hòa thuận như thế rất ít gặp. Đương nhiên, trong đó công của Trang Dực, người vừa làm nhà sản xuất vừa là diễn viên chính tuyệt đối không hề nhỏ.
Đoàn làm phim ‘Kỳ án tìm kiếm’ kỳ thật do một tay hắn chọn lựa, tất cả đều là tinh anh trong ngành và có qun hệ không tệ với hắn, tất nhiên nội lực rất mạnh.
Jonh đã lâu không gặp cũng từ Mỹ bay sang, vừa thấy mặt đã ôm Chu Hạ Ninh thật chặt, cô cảm thấy sắc mặt Trang Dực chuyển qua đen sì, trong lòng cũng vui vẻ hơn.
Còn Giả Huân, Chu Hạ Ninh vừa mới gặp mặt thì đã bị giật mình không nhẹ, nghẹn họng nhìn trân trối nói không ra lời.
Giản Huân thì ngược lại, thản nhiên nở nụ cười hỏi: “Thế nào? Đủ kinh hãi chứ?”
Chu Hạ Ninh vội vàng cười lắc đầu: “Tất nhiên không có kinh hãi mà là kinh hỉ nha.”
Cô nhìn có bụng phồng to của Giản Huân, thật sự không nghĩ tớicô ấy cũng dám làm ra loại việc này: “Chị chừng nào thì kết hôn? Phải nhớ gửi thiệp mời cho em.”
Cô và Giả Huân chưa tới mức thân thiết như khuê mật,lúc trước khi cùng quay phim, hai người lại rất hợp cạ, sau khi chia tay thỉnh thoảng vẫn có liên lạc, nhưng cô không có nghĩ đến Giản Huân mai danh ẩn tích trong giới giải trí hóa ra không phải là chuẩn bị kết hôn mà trực tiếp lược bỏ bớt vài bước để nhảy ngay vào giai đoạn chuẩn bị sinh em bé rồi!
“Bọn chị không phải là người thích náo nhiệt, người trong nhà cũng không hề phản đối, đơn giản là du lịch kết hôn, cho nên cũng không có phát thiệp mời.” Giả Huân cúi đầu nhẹ vỗ về bụng: “Đã sáu tháng rồi anh ấy còn không chịu để cho chị đi ra ngoài, mỗi ngày chỉ có mình chị ở trong nhà, cũng có chút uể oải, vậy nên muốn đi ra ngoài một chút.”
“Anh ấy” trong miệng Giả Huân đương nhiên là người yêu lâu năm nay đã thăng cấp thành ông xã của cô ấy.
Đến nay, trong giới chưa có ai biết chồng của cô họ tên là gì, cao thấp ra sao, càng miễn bàn là làm nghề gì.
“Chị giấu thật kĩ, thật sự là chuyên nghiệp!” Chu Hạ Ninh tự nhận là không bằng, trong lòng lại suy nghĩ nên sớm chuẩn bị quà gì cho đứa bé.
Tuy rằng Giả Huân không làm hôn lễ, nhưng phần tâm ý này cô vẫn muốn tặng.
“Chị cũng thật quyết tâm.” Chu Hạ Ninh và Giả Huân vừa nói chuyện phiếm vừa cảm thán.
“Con người tới tuổi nên làm cái gì thì nên làm cái đấy. Nếu sớm hay muộn đều phải kết hôn, sớm hay muộn cũng phải sinh con, không bằng thực hiện ngay khi vừa có cơ hội. Sản phụ lớn tuổi sẽ có sự nguy hiểm nhất định, huống chi chị cũng không phải dựa vào nhan sắc và thân thể để ăn cơm.” Giả Huân khẽ mỉm cười, vẻ mặt càng dịu dàng hơn.
Trong lòng Chu Hạ Ninh vừa bội phục lại vừa hâm mộ.
Giống như Giả Huân nói, tới tuổi nên làm cái gì thì nên làm cái đấy, nhưng có rất nhiều người lại nghĩ không ra, đợi đến khi suy nghĩ rõ ràng, có lẽ đã không còn đúng thời điểm.
Kiếp trước cô cũng như vậy, vài năm đầu sau khi kết hôn cũng có chút ảnh hưởng tới công tác, nên chưa định có con, nhưng đợi đến khi sự nghiệp đạt chút thành tựu muốn sinh lại chờ mãi vẫn không thấy có. Đương nhiên đến cuối cùng cô lại cảm thấy thật may mắn vì bản thân không có đứa nhỏ.
Đương nhiên cũng không có nói rằng phụ nữ nhất định phải sinh con, chỉ là bản thân cô rất thích trẻ con, sau này tuổi ngày một nhiều, mỗi lần nhìn thấy người khác chơi đùa với con mình cô cảm thấy thật hâm mộ, cô vẫn rất muốn có một đứa con của riêng mình, đứa bé trắng trắng mềm mềm thật đáng yêu nằm trong lòng cô, chỉ cần nghĩ thôi lòng cô đã mềm như nước.
Cô không tự chủ ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trang Dực, trong lòng có chút chờ đợi.
Đời này, cô cũng được tính là xuôi gió xuôi nước, có nên giống như Giả Huân, tới một thời điểm thích hợp thì kết hôn sinh con? Cô không biết rốt cuộc Trang Dực có phải là lựa chọn đúng đắn hay không, nhưng hiện tại người cô nghĩ đến để kết hôn cũng chỉ có hắn.
Trước khi họp báo bắt đầu, Chu Hạ Ninh tranh thủ đi toilet, còn chưa kịp mở cửa đã thì có một cánh tay từ phía sau ôm lấy, tiếng kinh hãi chưa kịp hét lên đã bị bịt kín miệng.
Lồng ngực áp sát vào lưng cô, bên tai là tiếng cười trầm ấm quen thuộc, điều này đã chứng minh đây là người quen.
“Trang Dực, anh đừng có dọa em như thế nữa!” Chu Hạ Ninh hạ giọng, quay đầu trợn mắt nhìn Trang Dực đang cười đắc ý ở phía sau.
“Em còn nói, vì sao vừa rồi em lại ôm chặt cái tên John kia như vậy?” Trang Dực cau mày, xoay người trong lòng lại, siết chặt trong lòng.
Chu Hạ Ninh vùi mặt trong ngực hắn cười cười, còn không quên nhắc nhở: “Anh cẩn thận một chút, đừng làm hỏng tóc của em.”
Trang Dực túm lấy cô bất bình hôn vài cái, lúc này mới không cam tâm tình nguyện thả người ra: “Chút nữa em đừng có đứng cạnh cái tên John đấy nhé!”
“Được được được, đều nghe nhà sản xuất chỉ huy.” Chu Hạ Ninh nhịn cười, nhìn vẻ mặt khó chịu của Trang Dực: “Anh có ôm người phụ nữ khác thì em cũng không có kháng nghị gì đâu.”
Quay phim tránh không được những tình huống như vậy.
Trang Dực nhíu mày, hắn nghĩ không phải là mình mà là khi Chu Hạ Ninh quay phim tránh không được tình trạng ôm hôn với người đàn ông khác, thậm chí anh anh em em: “Chúng ta giao ước đi, về sau kịch bản nào có cảnh hôn, cảnh thân mật phải thông báo cho đối phương trước, phải được đối phương đồng ý thì mới được ký hợp đồng.” Giọng Trang Dực rất dịu dàng, quả thực là hướng dẫn từng bước từng bước, Chu Hạ Ninh nhịn không được bật cười.
Trang Dực nhìn nụ cười của Chu Hạ Ninh, sắc mặt lập tức đen đi: “Em còn cười? Có tin anh tìm người cắt tất cả các cảnh thân thiết trên màn ảnh của em đi hay không?”
Ít nhất là nhắm mắt làm ngơ!
“Ai nha, anh cũng biết em rất giữ gìn mà.” Chu Hạ Ninh thấy bộ dạng thẹn quá hóa giận của Trang Dực thì vội vàng cười đồng ý:“Em vốn không có diễn cảnh thân thiết nào cả, em cũng không có ý định đó. Gặp cảnh thể hiện tình cảm sẽ thông báo. Lần trước quay phim, em và Tiều Điều có cảnh hôn cũng thông báo cho anh rồi còn gì.”
Trang Dực thấy Chu Hạ Ninh nhẫn nại để giải thích, trong lòng mới có chút dễ chịu, nhưng trên mặt vẫn còn có chút không được tự nhiên: “Anh cũng cam đoan, về sau tuyệt đối sẽ không quay cảnh thân mật với bất cứ diễn viên nữ nào khác.” Hắn nói thật trịnh trọng, cho dù Chu Hạ Ninh vẫn đang cười không ngừng.
Hắn là suy bụng ta ra bụng người. Hắn chỉ cần nghĩ đến việc Chu Hạ Ninh và người đàn ông khác cùng nằm ở trên giường, trong lòng đã khó chịu, cho dù đó chỉ là giả đi chăng nữa, hắn còn chưa được hưởng thụ phúc lợi chung giường với Chu Hạ Ninh đâu, làm sao có thể để cho người đàn ông khác nếm thử trước đây?
Không có cửa đâu!
Hạ Ninh cũng không nguyện ý để hắn và người phụ nữ khác thân mật nhỉ?
“Tất nhiên là ngoài trừ quay cùng với em.” Trang Dực lại bổ sung thêm một câu.
“Khi quay phim sao có thể thiếu được tiếp xúc thân thể chứ?.” Chu Hạ Ninh liếc xéo Trang Dực một cái, cuối cùng lại nói thêm một câu.
“Anh biết.” Trang Dực không tình nguyện mím môi:“Anh chỉ nói đến loại tiếp xúc quá mức thôi. Dù sao sau này khi chúng ta chọn kịch bản đều phải để đối phương cùng xét duyệt.”
Trang Dực lại cúi đầu hôn Chu Hạ Ninh một cái, lưu luyến không rời tay: “Anh đi trước, em cũng nhanh lên.”
Chu Hạ Ninh cười gật đầu, nhìn Trang Dực biến mất ở góc cua mới đẩy cửa toilet nữ đi vào, sau đó cô sợ tới mức ngây dại.