Sắc mặt Trang Dực lập tức trở nên khó coi, nhanh chóngđưa trả điện thoại cho Chu Hạ Ninh.
“ Anh bị để ý như vậy mà không bị táo bón sao?” Chu Hạ Ninh vừa cười vừa cầm lấy điện thoại, cô chỉ cần nghĩ đến Trang Dực đi toilet cũng có đám người vây xem bình luận đãmuốn bật cười.
“ Nhưng mà đây cũng là đãi ngộ của một ngôi sao lớn đấy, người bình thường cũng có muốn cũng không được vậy đâu.” Chu Hạ Ninh an ủi không mấy thật lòng.
Sắc mặt Trang Dực biến đổi nhiều lần, cuối cùng chỉ còn lại bất đắc dĩ, “ Tôi có phải nên cảm thấy may mắn vì việc này có thể lấy lòng em hay không?” Anh lắc lắc đầu, “ Được cái này chắc chắn sẽ mắt cái khác, em sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị như thế thôi.”
Chu Hạ Ninh cười lắc đầu, “ Bình thường đều là fans nữ theo đuổi ngôi sao nam điên cuồng hơn, anh có bao giờ nhận được thư của fans nữ viết rằng thề không phải anh thì không gả chưa?”
“ Thư mà các Fans gởi chủ yếu do trợ lý của tôi mở, loại thư này bình thường không có duyên đến được tay tôi.”. Trang Dực ngượng ngùng nói với Chu Hạ Ninh, có lần anh nhiệt tình hứng lên lấy một lá thư của fans mở ra xem, kết quả trong thư rơi ra bức ảnh khỏa thân của một cô gái khiến anh sợ tới mức 'Hoa dung thất sắc', không những thế còn viết trong thư là sẽ đến thành phố H tìm anh hiến thân, khiến anh tới nửa năm không dám ở thành phố H.
“ Vậy không phải là thật đáng tiếc cho anh sao.” Trên mặt Chu Hạ Ninh đều là nét trêu chọc, “ Nói không chừng người fans đó là mỹ nữ thì sao.”
“ Đừng, cho dù thế anh cũng không tiêu thụ nổi.” nét mặt Trang Dực hiện ra vẻ vừa nghĩ đã sợ.
Chu Hạ Ninh nhớ tới fans ở kiếp trước trong đó cũng có một fan là nam viết thư hướng cô cầu hôn, thậm chí có người đến cầu hôn ngay lúc cô đang đi tuyên truyền phim, đáng tiếc đến nay cô cũng không biết đó là thủ đoạn để tuyên truyền của công ty hay là thật.
Chẳng qua thật sự có người có thể yêu khi chưa từng tiếp xúc hay trò chuyện với nhau hay sao? Cảm giác đó rất kỳ quái. Cô khá lí trí đối với chuyện tình cảm, chính vì vậy cô thật sự khó có thể tưởng tượng đến một trường hợp như vậy.
Quay đến cảnh khác, Chu Hạ Ninh vào trong xe thay đồ thay lại trang phục, đợi đến lúc xuống xe liền nhìn thấy khung cảnh có chút kỳ quái, nhưng nếu nói là kỳ quái thì thà nói rằng là cảm giác ồn ào và sôi sục.
Cô đang cảm thấy hơi kỳ quái thì Tiền Hữu Đa ở bên cạnh giải thích nghi hoặc đó, “ Hạ Ninh, bạn đoán xem là ai tới? Là Phạm Duyệt Tân đó!”
Vẻ mặt Chu Hạ Ninh sửng sốt.
Tiền Hữu Đa ép âm thanh xuống thấp, âm thanh tràn đầy sự hưng phấn và bát quát, “ Cô ấy mang cho Trang Dực rất nhiều đồ ăn, còn phân phát cho cả đoàn làm phim cùng nhau ăn nữagặp qua thì thấy vừa xinh đẹp vừa thân thiện. Tớ cảm thấy scandal của cô ấy cùng Trang Dực khẳng định là thật đó!”
Chu Hạ Ninh nhíu mày, nhưng gần như ngay lập tức lại giãn ra.
“ Đi, chúng ta đi xem xem.” Tiền Hữu Đa hưng phấn muốn lôi kéo Chu Hạ Ninh đi cùng giúp vui.
Chu Hạ Ninh cười lắc đầu, “ Bạn đi đi, tớ còn có việc.”
Đúng vậy, mục tiêu hiện tại của cô là tiến về phía trước, những việc không quan trọng thì không cần để ý. Nhất là những chuyện có liên quan đến tình cảm, không phải chính bản thân mình có thể nắm giữ được. Lòng người quá phức tạp, cô không muốn lãng phí thời gian và tinh lực nữa.
“ Thế nào, tớ đúng là bạn chí cốt đúng không?.” Phạm Duyệt Tâm miệng cười mỉm nhìn Trang Dực, hạ thấp giọng kề sát vào Trang Dực nói.
“ Cái gì?” Trang Dực hơi không yên lòng, nhất thời không nghe rõ cô nói gì.
“ Tớ đến đây một chuyến so với những lời giải thích gì đều có hiệu quả hơn phải không. Cậu có thể chứng minh cùng với nữ diễn viên đó không có quan hệ, cùng Lê Huyền chỉ là bạn bè, rất nhiều người đều cho rằng cậu nói dối, cậu muốn giữ bí mật. Nhưng chỉ cần tớ đến đây thăm hỏi, sẽ có rất nhiều người dồn lực chú ý về trên người hai chúng ta. Mặc kệ viết như thế nào thì viết tớ với cậu cũng tốt hơn viết với một nữ diễn viên vô danh.” Phạm Duyệt Tân cười tươi, hướng về phía Trang Dực nháy nháy mắt trông thật hoạt bát đáng yêu, “ Cậu nhìn đi, đầu đề trang báo ngày mai khẳng định là hai chúng ta, cậu thấy cần lấy mấy tư thế thân mật để chụp ảnh dưới các góc độ khác nhau nhỉ?”
Trang Dực trên mặt mang ý cười, nhưng chỉ có anh biết đó chẳng qua là cười khổ. Không cần Phạm Duyệt Tân nói anh cũng biết trên tin tức ngày mai không thể thiếu tin tức về anh cùng Phạm Duyệt Tân, anh vừa nhìn thấy không ít phóng viên, nói không chừng trong đó còn có cả người mà Phạm Duyệt Tân cố ý gọi tới.
Hối trước tuyên truyền như vậy cho dù anh không thích nhưng cuối cùng vẫn phối hợp, dù sao cũng không quan trọng. Nhưng hiện tại đáy lòng anh có chút không muốn.
Nhưng Phạm Duyệt Tân lại vì giúp anh chuyển dời lực chú ý, nếu anh thẳng mặt phản đối thì có vẻ lại quá đột ngột.
“ Cậu không sợ người ấy tức giận à?” Trang Dực mặt không thay đổi thấp giọng nói, thật ra trong lòng có chút nôn nóng.
Phạm Duyệt Tân ngẩn ra, lập tức cúi thấp đầu, “ kệ anh ta.”
“ Tại sao lại giận rỗi?”
“ Không phải, cậu cứ mặc kệ đi.” Phạm Duyệt Tân cúi thấp đầu, sắc mặt lạnh đi.
Trang Dực thấy Phạm Duyệt Tân không muốn nói đến chủ đề này, bèn cười cười không tiếp tục nói nữa.
“ Phim Quý Phi đó cậu quay xong chưa?”
“ Rồi, vừa mới đóng máy. Tớ chuẩn bị nghỉ ngơi một thời gian.”
“ Cũng tốt. Quay phim quá mệt, cậu bây giờ cũng không lo là không nhận được vai, không bằng thừa dịp thời gian nghỉ ngơi mà lựa chọn kịch bản.”
“ Cậu quay xong phim này có muốn đi ra bên ngoài chơi không? Cậu còn nhớ tớ đã từng nói muốn đi Bắc Cực xem cực quang không? Cậu từng hứa là sẽ đi với tớ rồi đó.” Phạm Duyệt Tân cúi đầu lấy từ trong hộp một miếng bánh ngọt đưa tới trước mặt Trang Dực.
Trang Dực quay đầu nhìn ngoài cửa sổ chỉ cười cười.
Bọn họ ngồi trong tiệm cà phê ven đường, diện tích hơi nhỏ, đạo diễn Ngô mượn nơi này làm phòng làm việc tạm thời của đoàn làm phim, anh cùng Johnson ở trong thay quần áo, còn Chu Hạ Ninh ở trên xe của đoàn làm phim ở bên ngoài.
Tuy rằng cô không ở đây, nhưng anh khẳng định rằng cô đã biết cũng không ít.
Anh lặng lẽ thở dài trong lòng, cảm thấy có lẽ vận may của chính mình không tốt. Hai người vừa mới nói chuyện tán gẫu giống như bạn bè thân thiết bình thường, hiện tại có phải sẽ vì hiểu lầm mà trở lại điểm ban đầu hay không? Thậm chí có khi còn kém hơn nữa?
Trong nháy mắt tâm trạng Trang Dực trở lên cực kỳ kém.
Phạm Duyệt Tân dù sao cũng là người bận rộn, cô cũng là vừa lúc phải đến thành phố S để tham dự vào show thời trang do vậy mới cố ý đến thăm đoàn làm phim. Cho nên chỉ mới nói được vài câu trợ lý của cô đã đến thúc dục.
“ Tớ đi trước đây, tớ còn ở thành phố S hai ngày nữa, ngày mai cùng đi ăn bữa cơm nhé.” Nói xong Phạm Duyệt Tân đeo kính đen, đứng dậy rời đi. Cô vừa đi ra ngoài liền dẫn đến một trận ồn ào náo nhiệt, cô thậm chí còn dừng lại ký tên cho mấy người hâm mộ.
Trang Dực ngồi lại một lát, lúc này mới đứng dậy.
Đến giờ ăn, Tiền Hữu Đa cầm theo cơm hộp lôi kéo Chu Hạ Ninh đi nói chuyện, hai người ngồi trốn trong một góc, thỉnh thoảng cười mấy tiếng.
Trang Dực có chút bất đắc dĩ trừng mắt liếc nhìn Tiền Hữu Đa. Thật không biết ý đi!
Chờ đợi đến buổi tối kết thúc công việc quay, Trang Dực liếc mắt nhìn Chu Hạ Ninh vung tay lên, “ Đi, tôi mời mọi người đi ăn khuya.”
Bốn phía một trận hoan hô, đến John cũng dùng tiếng trung bập bẹ nói, “ Tang Dụ, oa dào bay ốn pía ư?” (ko biết thì chém đê, tiếng Trung đã khó mà còn chơi quả tiếng Trung ko hoàn chỉnh => chém qua cv rồi còn hiểu gì đc nữa => mềnh cũng chém)
Mặt Tiền Hữu Đa lập tức xụ xuống, “ Không được, em không ăn khuya, em gần đây đang giảm béo đó.” Nói xong cô quay đầu túm lấy cánh tay Chu Hạ Ninh, “ Hạ Ninh, bạn cũng không thể đi, có khó khăn phải cùng chịu đó!”
“ Biết chính mình béo còn không tự mình hiểu lấy mà cứ cố hướng người gầy mà bám vào.”
Hồ Khiết nói thầm nhưng tiếng nói cũng không phải là nhỏ, Chu Hạ Ninh cũng không thèm liếc nhìn cô ta lấy một lần cười cười hướng Tiền Hữu Đa gật đầu, “ Được, chúng ta về khách sạn đi.”
“ Cùng đi chứ. Không ăn cũng có thể cùng nói chuyện. Huống hồ hai người đều là con gái lại còn trẻ đi về một mình không an toàn.” Trang Dực vội vàng nói.
“ Không sao, tôi cũng không ăn, tôi sẽ cùng bọn họ đi về.”
“ Anh Trang, anh có lương tâm không vậy! Em đang giảm béo vậy mà anh lại bảo em đi theo nhìn mọi người ăn cá ăn thịt làm sao em chịu được đi!” Tiền Hữu Đa tâm tình thích thú lôi kéo Chu Hạ Ninh bước đi, “ Đạo diễn Ngô, chúng ta đi đón xe.”
Ngô Minh Vệ quay đầu liếc mắt nhìn Trang Dực, “Xe các cậu lấy đi đi, chúng tôi bắt taxi cũng được.”
Trang Dực cảm thấy chính mình có chút bi ai nhưng việc đã đến nước này anh chỉ có trơ mắt nhìn bóng dáng giai nhân bước đi mà lòng nhỏ máu.
“ Tiền Hữu Đa này đúng là kiên cường, cũng không biết cô ta nghĩ thế nào mà cứ thích đi cùng người khác, cũng không buồn nghĩ đến nó tương phản lớn thế nào.” Hồ Khiết có chút khinh thường bĩu môi.
“ Có vài người thích bên người có một cái nền làm nổi bật chính mình cho nên chẳng qua chỉ là một người nguyện đánh, một người nguyện chịu mà thôi.”
Nói chuyện là nữ diễn viên hôm nay mới đến, Trang Dực nhớ rõ hẳn là nhà tài trợ đưa vào. Tuy rằng anh cũng có thể coi là có đủ quyền thế, nhưng một số quy tắc ngầm thì lại không có cách nào hoàn toàn tránh khỏi nó, cho nên chỉ có thể đem cô ta nhét vào chỗ nhân vật không quan trọng.
Anh quay đầu cảm thấy có chút hứng thú quan sát.
Gương mặt con gái lúc ghen tị thật sự quáxấu xí...
Nhưng Chu Hạ Ninh sẽ vì anh mà ghen tị sao?
Trở về khách sạn, Chu Hạ Ninh nhận được điện thoại của mẹ ở bên kia đại dương.
Cũng không biết xảy ra chuyện gì mà chuyện cô bị bạn thân cướp mất người yêu lại lọt vào tai mẹ, thế lực của bà thật sự quá lớn rồi!
Chu Hạ Ninh thật bất đắc dĩ nhưng cũng chỉ có thể tránh đi Tiền Hữu Đa thành thật nhận điện thoại chất vấn của mẹ.
“Rốt cuộc con đã xảy ra chuyện gì? Ngay cả đàn ông cũng xem không chuẩn, con cũng chưa đến trình độ 'hoa tàn ít bướm' mà! Mắt của con cũng quá kém rồi! Sao mà lại tìm cái loại đàn ông như vậy?”
“ Mẹ, là con nhìn người không rõ. Nhưng con cam đoan không có lần tiếp theo!”
“ Con thấy một lần còn chưa đủ à?!”
Vẻ mặt Chu Hạ Ninh lại càng chua sót.
Không phải kiếp trước mắt cô cũng bị mù hay sao, ngu ngốc nhìn nhầm hai lần. Ăn giáo huấn hai lần giống nhau, thật sự là đủ rồi!
“ Haiz, kỳ thật cũng không nên nói con. Ánh mắt mẹ con cũng không tốt...” Giọng nói mẹ của cô lập tức thấp xuống.
“ Mẹ...” Chu Hạ Ninh không biết nên nói gì để an ủi.
“ Chính con cũng nên cẩn thận một chút, haiz đáng nhẽ ra lúc trước mẹ không nên để con làm diễn viên, trong vòng luẩn quẩn rối rắm đó con làm sao tìm được đối tượng tốt đây! Người trong giới thì không đáng tin, người ngoài giới thì ghét bỏ con.”
Chu Hạ Ninh không biết nói gì. Mẹ cô rõ ràng suy bụng ta bụng người, bản thân bà không có cảm tình tốt với người trong giới giải trí nên nghĩ người ngoài giới ai cũng không có cảm tình với diễn viên nữ. Nhưng cô cũng khó mà nói mẹ cô nhận xét phiến diện, bởi vì cô mà nói như thế thì mẹ cô tuyệt đối sẽ có một đống chứng cứ chứng minh chính xác.
Cúp máy rồi, Chi Hạ Nhin cầm di động ngẩn người ở ban công một lúc, đến tận khi tay chân hơi lạnh cứng mới đi vào phòng.
Cô cũng vừa phát hiện ra rằng thật ra mẹ cô vẫn chưa đi ra từ trong thất bại tình cảm, cho nên nhiều năm như vậy tuy không thiếu người theo đuổi nhưng cũng chưa động lòng.
Thật ra, cũng không phải vì nhớ mãi không quên ba cô mà là bà đối với hôn nhân hoàn toàn không còn tin tưởng.