Anh, Em Sai Rồi

Chương 8: Nộp bản kiểm điểm

Khi Tô Tiểu Lai về ký túc xá trời hãy còn sớm, con nhóc Lâm Vi Vi đang say mê nhảy điệu dance trên máy tính, Từ Tố ở ban công phơi quần áo, Lí Ly không có ở đây, chắc là lại đi hẹn hò với trai rồi. Lâm Vi Vi vừa mới nhảy xong, liền nói một cách hưng phấn: “Lại thắng rồi, Tiểu Lai, trò chơi này đổi mới rồi, tăng thêm không ít trang phục, mau tới đây chơi cùng tớ đi.” Trò chơi này cả Lâm Vi Vi và Tô Tiểu Lai đều thích, cả hai thường nhảy trong cùng một phòng. Nếu trước đây Tô Tiểu Lai nghe được trò chơi có đổi mới thì chắc chắn sẽ rất hưng phấn, đáng tiếc hôm nay không thể.

╥﹏╥

“Không có hứng thú, cậu chơi một mình đi, tớ đang tu tâm dưỡng tính.” Tô Tiểu Lai ủ rũ, đặt mông ngồi xuống ghế.

“Tu tâm gì chứ, đáng ra phải tu tâm từ sớm, nói cho cậu biết, giờ quay đầu là biển đấy, muộn rồi.”

“Đúng là trễ rồi, tớ biết tớ sai rồi.” Tô Tiểu Lai nhớ đến bản kiểm điểm, nhớ đến tiền sinh hoạt tháng này, tính ra thì còn đến mười ngày mới hết tháng, làm sao mà sống đây.

“Tiểu Lai à, đừng hối tiếc nữa, chồng cậu đang đợi kìa, vừa hỏi tớ sao vẫn chưa thấy cậu vào game.” Lâm Vi Vi nhắc đến người chồng mà Tô Tiểu Lai kết hôn trong game kia.

“Nói cho hắn ta biết, tớ chết rồi, đốt vàng mã cho tớ.” Tô Tiểu Lai sầu não.

Lâm Vi Vi quyết định không để ý đến cô ấy nữa, tiếp tục chơi game.

“Ồ, đến nhà anh trai, lại bị hành hạ phải không?” Từ Tố từ ban công đi vào.

“Linh hồn bị tra tấn, còn khủng khiếp gấp bội phần so với việc bị khủng bố” Tô Tiểu Lai từ sâu thẳm trái tim mình, thấy rất hâm mộ chị em mình vô tư vô lo như đứa trẻ a, không có người quản, rất tự do, sau này vẫn có thể muộn học, trốn học, uống rượu, qua đêm, tóm lại thích làm gì thì làm a. Cuối cùng cô cũng hiểu được, thuận lợi quá mỠthì sẽ có rắc rối.

“Tiểu Lai, có phải cậu muốn thoát khỏi anh trai mình không, nếu vậy thì tớ cho cậu cái ý tưởng này.” Từ Tố vẻ mặt âm mưu quỷ kế.

“Nói.”

“Cậu tìm cho anh mình bạn gái, để anh ấy rơi vào bể tình, thế thì không phải là không có thời gian quản cậu sao?”

“Ha ha, nếu vậy thì cậu tìm cho tớ đi, từ khi anh ấy còn học đại học đã có một đám phụ nữ như sói như hổ theo đuổi, nhưng cho đến bây giờ chưa ai có thể phá vỡ kỷ lục yêu đương quá một tháng với anh tớ. Anh tớ chính là một thánh nhân.” Trình Thiếu Phàm quen rất nhiều bạn gái, Tô Tiểu Lai đã gặp qua không ít, ai cũng ưa nhìn, thanh lệ thoát tục, dáng vẻ thướt tha, băng thanh ngọc khiết. Khi đó, Tô Tiểu Lai cũng thấy tội cho đám người đó, làm thế nào mà các cô ấy có thể mê đắm anh trai lãnh huyết vô tình của mình chứ.

“Thế này vậy, Tiểu Lai, không bằng cậu giới thiệu tớ cho anh trai cậu, để tớ “hạ gục” anh ấy?” Từ Tố nửa thật nửa đùa nói.

“Cậu có sốt không đó?” Tô Tiểu Lai làm bộ để tay lên trán Từ Tố.

“Tiểu Lai, tới giờ tớ chưa bao giờ tỉnh táo như thế này, cậu giới thiệu anh trai cho tớ nha? Cho dù sau này có không thành công, tớ cũng không trách cậu đâu.” Từ Tố vuốt ve tay Tiểu Lai, nghiêm túc nói.

Lời này như thế nào vừa nghe vào là khiến cho người ta toàn thân nổi da gà, Lâm Vi Vi cũng không tránh khỏi rùng mình một cái.

“Vậy được, chờ thêm vài ngày đi.” Tô Tiểu Lai biết Từ Tố là loại người không đụng phải tường thì sẽ không quay đầu lại, tạm thời cứ cho cô ấy đụng phải một lần đi, coi như cho cô ấy thấy được bộ mặt thật của anh trai.

Thứ sáu.

Tô Tiểu Lai nằm trên bàn, bên cạnh là bản kiểm điểm vừa viết xong, xoay xoay cổ, kéo căng người rồi cầm lấy di động bấm số gọi cho anh trai “thân yêu”.

Trình Thiếu Phàm đang họp, nghe được điện thoại di động trên bàn reo, vốn định trực tiếp ngắt điện thoại, nhưng vừa thấy người gọi là Tô Tiểu Lai liền đứng lên đi ra ngoài nghe. Thư ký Lí ngồi bên cạnh tự hỏi, không biết người nào gọi điện đến, người bình thường đều biết Trình Thiếu Phàm không hề rảnh rỗi, hơn nữa cho dù điện thoại của Trình Thiếu Phàm reo, anh ấy cũng sẽ trực tiếp ngắt điện, nhưng hôm nay giám đốc của mình lại có một ngoại lệ, nói vậy người này đối với anh ấy rất quan trọng.

“Alô.” Một giọng trầm thấp vang lên.

“Alô, anh à, là em, Tiểu Lai đây.” Tô Tiểu Lai phía bên kia dùng vai kẹp điện thoại.

“Anh biết là em, có chuyện gì?” Vẫn là chất giọng trầm thấp ấy.

“Bản kiểm điểm của em viết tốt lắm, khi nào thì em nộp cho anh?”

“Ừ, được rồi, trực tiếp mang đến công ty cho anh.”

“Vậy nha, chào anh.” Tô Tiểu Lai nói xong lập tức cúp điện thoại, trời ạ, 58 giây, may thật, không đến một phút, tiền điện thoại tháng này a. -_-|||

Đầu điện thoại bên này, Trình Thiếu Phàm lắc lắc đầu, vẫn chưa nói cho nó biết địa chỉ công ty, aiz, kệ đi, đến lúc ấy tự nhiên gọi điện cho mình. Thế nên, trở lại cuộc họp thôi.

“Vi Tử, Tố Tố, hai người đi đâu vậy?” Tô Tiểu Lai hỏi, vẫn đang đắm chìm trong trò chơi cùng với Lâm Vi Vi.

“Cậu vì viết kiểm điểm đến độ trúng tà luôn rồi à, không phải đã hẹn đến sân bóng rổ xem trận đầu à? Nơi đó có rất nhiều anh chàng cơ bắp nha.”

“Làm sao mà cậu lại không đi xem vậy hả?”

“Chiều nay Dance có buổi thi đấu, hay lắm, cậu đừng quấy rầy mình, mình mà thua là sẽ hỏi tội cậu.”

“Tớ đi tìm bọn họ.”

Tô Tiểu Lai vẻ mặt hứng trí bừng bừng chạy đến sân bóng rổ, số người đến xem trận đầu nhiều hơn bình thường, tìm mãi một hồi mới kéo Từ Tố và Lí Ly từ trong đám đông ra.

“Tiểu Lai, làm gì vậy, tớ đến để xem trận đấu mà.” Lí Ly không kiển nhẫn nói.

“À, tớ quên mất là bạn trai cậu tham gia trận này, cậu đi đi, tớ tìm Tố Tố. Ha ha.” Lí Ly thất vọng, nhìn Tô Tiểu Lai một cái rồi lạihòa vào đám đông.

“Tìm tớ làm gì vậy, tớ cũng đến xem trận đấu mà.” Vẻ mặt Từ Tố không tình nguyện.

“Anh tớ quan trọng hay là trận đấu quan trọng?”

“Đương nhiên là anh cậu, cậu định dẫn tớ đi gặp anh cậu à?” Từ Tố vừa mừng vừa sợ.

“Đúng, tớ vừa viết kiểm điểm xong, chuẩn bị đi nộp cho anh ấy. Được rồi, đi thôi.” Tô Tiểu Lai bị ánh nắng mặt trời chiếu vào đến chói mắt, chỉ muốn đi mau.

“Vậy cậu đợi tớ, tớ phải quay lại ký túc xá thay quần áo.” Nói xong liền chuẩn bị bước đi.

“Cậu có lầm không a, trời nóng như thế này, cậu lại có ý tốt muốn tớ đứng đây chờ.” Tô Tiểu Lai hổn hển nói.

“Nếu không thì như thế này đi, cậu đến quán trà bên ngoài trường học đợi tớ, cậu muốn uống cái gì cứ gọi, tớ mời.” Từ Tố nói xong liền lấy trong ví ra một tờ 20 tệ tương đối nhiều đưa cho cô.

“Thế thì đi đi, nhanh lên nha.” Phải có lợi lộc như thế này thì Tô Tiểu Lai mới nguyện ý chờ, trời nóng như thế này, uống một ly trà sữa giải khát thì hay phải biết.

“Ừ.” Nói xong liền nhanh như chớp chạy đi.

Đợi Từ Tố thay quần áo đẹp trở ra, hai người ra đến cửa chuẩn bị bắt xe, Tô Tiểu Lai liền sực nhớ ra: “Ấy chết, tớ quên hỏi địa chỉ công ty anh tớ rồi.”

“Không sao cả, chị đây biết.” Từ Tố mạnh mẽ nói.

“Sao cơ, ngay cả tớ cũng không biết, làm sao cậu biết được.” Tô Tiểu Lai kinh ngạc nói.

“Từ lần trước gặp được anh cậu, tớ đã tìm hiểu mọi thứ về anh ấy.”

“Cậu thật là khiếp nha.” Tô Tiểu Lai từ lúc học đến nay đều không thể không bội phục Từ Tố.

“Công ty anh cậu cách trường học rất xa, bây giờ đã hơn bốn giờ rồi, phải đi nhanh thôi.”

“Tớ không có tiền.” Từ Tố vừa cho 20 tệ, uống ly trà sữa cũng chỉ còn có 17 tệ, tốt xấu gì còn có thể ăn hai bữa cơm a, cô không nghĩ mình mới như vậy lại biến thành người không xu dính túi.

“Chị mời cưng mà, ngoan.” Nói xong còn sờ sờ đầu Tô Tiểu Lai.

“Đi thôi.”

Cuối cùng Tô Tiểu Lai và Từ Tố cũng mồ hôi đầm đìa đến được đại sảnh công ty, Từ Tố liền hỏi: “Công ty này thật lớn, thật phong cách a, văn phòng anh cậu ở lầu mấy vậy?”

“Tớ không biết.” Tô Tiểu Lai thành thật đáp.

“Tớ nói cậu tại sao cái gì cũng không biết, cậu có phải là em gái của anh cậu không? Quên đi, đến hỏi chị ở quầy tiếp tân xinh đẹp kia vậy.”

Vì thế hai người bước đến quầy tiếp tân, người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp kia nhìn họ thực lễ phép nói: “Xin chào, xin hỏi có cần giúp gì không ạ?”

“Xin chào, chúng tôi muốn tìm Trình Thiếu Phàm.” Từ Tố ngay lập tức trả lời.

Người phụ nữ xinh đẹp ban đầu sửng sốt, sau đó liền khoác lên vẻ mặt chuyên nghiệp cười, nói: “Xin hỏi hai vị có hẹn trước không ạ?”

“Không có, người này là em gái của tổng giám đốc Trình, là tổng giám đốc Trình gọi cô ấy đến.” Từ Tố đẩy Tô Tiểu Lai đến trước người tiếp tân xinh đẹp.

Người phụ nữ xinh đẹp chưa bao giờ nghe nói tổng giám đốc còn có một người em gái, nghĩ rằng, việc giả làm bạn gái thì cô đã từng gặp qua, nhưng chưa bao giờ thấy ai lại giả làm em gái.

“Thực xin lỗi, nếu không có hẹn trước tôi không thể để cho hai vị vào được.” Vẫn là vẻ mặt chuyên nghiệp ấy nở nụ cười.

Từ Tố thật sự muốn đá một phát vào mụ tiếp tân kia, đúng lúc ấy, Tô Tiểu Lai cũng có ý nghĩ như thế. Cô và người anh trai siêu phàm kia gặp mặt nhau cũng thực khó khăn mà, không còn cách nào khác, không thể vất vả đến đây để rồi chưa đưa được bản kiểm điểm thì đi về, đành phải cắn răng dậm chân gọi điện thoại thôi.

“Alo, anh ơi, em hiện đang ở dưới công ty anh, người phụ nữ ở quầy tiếp tân không cho chúng em vào.”

Trình Thiếu Phàm vốn nghĩ cô gọi điện thoại để hỏi địa chỉ công ty, không ngờ là đã đi đến tận đây, thế nên kêu nàng đưa điện thoại cho nhân viên tiếp tân.

Trước mặt, nhân viên tiếp tân cầm lấy điện thoại, “Vâng, đúng ạ, dạ, vâng, tổng giám đốc Trình”. Giọng điệu không thể nào kính cẩn hơn được nữa.

Từ Tố ở một bên trừng mắt nhìn Tô Tiểu Lai, “Sao cậu từ ban đầu không sớm lấy điện thoại ra, báo hại tớ phải ở đây dài dòng cả ngày.”

“Tiền điện thoại của tớ tháng này chẳng còn bao nhiêu, cậu còn mắng tớ.” Tô Tiểu Lai đau lòng.

“Cậu bây giờ đúng thật là keo kiệt bủn xỉn.” Từ Tố có cảm giác bất lực, hận sắt không thành thép.

“Cậu không thấy bây giờ tớ nghèo đến mức này hay sao mà còn ức hiếp tớ.”

Dẫn đầu là tiếp tân, hai người ở phía sau đi theo vào thang máy, thấy người tiếp tân nhấn nút 28, Tô Tiểu Lai không khỏi ở trong lòng cảm thán, anh trai mình thật là hợp với số này nha. Đến trước cửa văn phòng của Trình Thiếu Phàm, người tiếp tấn nhẹ nhàng gõ gõ cửa, bên trong truyền ra một tiếng: “Vào đi.”

Trình Thiếu Phàm dáng vẻ lười biếng ngồi trước bàn làm việc, nhìn vào ba người, đưa mắt ra hiệu người tiếp tân đi ra ngoài, sau đó mới đem chuyển ánh mắt đến Tô Tiểu Lai và Từ Tố, Tô Tiểu Lai vội vàng kéo Từ Tố ra giới thiệu, “Anh, đây là bạn tốt của em, Từ Tố.”

Từ Tố tiến bước lên một bước, mặt ngượng ngùng nói: “Trình tiên sinh, xin chào!”

“Xin chào!” Trình Thiếu Phàm gật đầu.

Tô Tiểu Lai thừa dịp Trình Thiếu Phàm và Từ Tố trò chuyện, hết sức tỉ mỉ đánh giá xung quanh, không biết sao có cảm giác phòng ngủ của mình và phòng làm việc của Trình Thiếu Phàm có điểm giống nhau, màu sắc cũng là màu lạnh, xem ra sở thích của anh trai chẳng phong phú cái gì. Quay đầu một cái nhìn thấy nơi ghế sô pha kia có một người phụ nữ tuyệt đẹp đang ngồi, mặc một cái váy lụa màu vàng, tóc buộc hơi cao, trang điểm hài hòa, rất thời trang và thanh lịch. Tô Tiểu Lai cảm thấy mỹ nữ này như đã từng gặp qua ở đâu rồi, là bạn gái hiện tại của anh trai sao, xem ra đối thủ của Tố Tố rất mạnh nha. Vị mỹ nữ kia sau khi nhìn thấy Tô Tiểu Lai, liền đứng lên mỉm cười, đưa tay phải ra, “Tiểu Lai, xin chào, tôi là La San.”

Tô Tiểu Lai cũng đưa tay ra bắt, nói: “Chị là bạn gái của anh tôi à?”

La San xấu hổ cười, liếc mắt nhìn Trình Thiếu Phàm một cái.

Trình Thiếu Phàm cũng nhìn lại, nói với Tô Tiểu Lai: “Không phải em đến đây để nộp bản kiểm điểm sao?”

Tô Tiểu Lai cảm thấy mất mặt, tự nhiên ở trước mặt người ngoài lại bảo cô nộp bản kiểm điểm, haizz, từ trong túi lấy ra bản kiểm điểm đưa cho anh ta nói: “Anh, tối nay anh về xem đi.”

Lần này Trình Thiếu Phàm không gây khó dễ cô, dịu dàng đáp: “Được.” Cất bản kiểm điểm, nhìn đồng hồ, “Bây giờ không còn sớm nữa, hôm nay đưa em đi ăn bò bít tết.”

Tô Tiểu Lai không nghĩ tới chuyến đi hôm nay được lợi như thế này, không cần biết, bò bít tết là vua a, ha ha.