Án Mạng Có Thể Chết Người Đó

Chương 19: Ngày Chủ Nhật Của Minh



Sau một tuần học tập và bịức hiếp một cách khốn khổ Hải Minh lại vui sướng chào đón ngày nghỉ của mình. Hôm nay, Hải Minh tự cho phép bản thân ngủ nướng đến mười giờ.

Lăn người cuộn tròn trong tấm chăn bông cậu chép miệng chẹp chẹp. Giang đầu thối ngồi trên đầu giường lưng trần cầm xấp bài kiểm tra ra để lên bàn định ăn sáng rồi vào chấm, vươn vai một cái anh xoa lên tóc cậu đặt xuống trán một nụ hôn rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Xuống bếp anh bắt đầu phụ giúp mẹ vợ làm điểm tâm sáng, anh nói “Mẹ! Sáng nay nhà mình ăn gì để con đi mua”.

Mami ngáp một tiếng nghĩ ngợi rồi nói “Nấu bánh canh giò heo được không con?”.

Anh nhận lệnh rồi mặc áo khoác xách xe chạy ra chợ. Lúc này Hải Minh lồm cồm ngồi dậy mắt liếc lên xấp bài kiểm tra cười man rợ.

Giang đầu thối vừa chạy xe đạp vừa mở ma pháp trận xem tình hình ở nhà, lại thấy người nào đó thập thò nhìn ra ngoài sau lại đóng cửa khóa chốt len lén đi đến bên xấp giấy đặt trên bàn. Anh nhếch miệng.

Bấy giờ, Hải Minh ngồi vào ghế lục tìm bài của mình với ý định viết lại tờ khác ít chữ hơn cho bằng bạn bằng bè không thì khi phát bài ra sẽ có án mạng ngay tại phòng học.

Nhìn một lượt qua những tờ giấy khác chỉ có vài dòng chưa đến được trang giấy bên kia lòng cậu chợt thấp thỏm “Cái đà này lớp mình sẽ bị liệt môn này mất”.

Chính vì thế cậu cầm lên cây bút viết thêm vào bốn mươi bốn tờ giấy còn lại, tờ nào cũng cùng một nét chữ. Giang đầu thối đi chợ mua nguyên liệu xong vẫn giữ tốc độ

chạy tàn tàn về nhà chủ yếu để người nào đó hoàn thành công việc sai trái của mình.



Cạch!

Cậu giật thót khi nghe tiếng mở cửa dưới lầu lập tức phi thân lên giường kéo mền giảvờ ngủ. Giang đầu thối đi vào phòng nhìn người nằm cuộn trên giường cười cười đi đến lay cậu “Hải Minh, dậy đi em sáng rồi đó”.

“Ư….ư…cho em ngủ chút nữa thôi”, cậu lèm bèm nói.

Ñaøi Hoa Cuùc 70

Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Anh một bên nín cười một bên lại muốn xem cậu diễn kịch đến khi nào, “Hải Minh nhà ta hư quá. Thôi thì anh có mua kí xoài nếu em không dậy anh cho em gái hết nha”.

“A! Không, đừng mà” cậu ngồi bật dậy cứ như cái lò xo, nhìn lại thì ra mình có làm hơi lố một chút thế là mặt cậu đỏ lựng lên, gãi gãi đầu “Giang đầu thối anh mau xuống nấu bữa sáng đi lát em xuống sau”.

Anh cười khì khì khụ một tiếng “Ừm! Em nhanh lên đó”.

Đến trưa, anh ngồi vào ghế bắt đầu chấm bài, Hải Minh ngồi trên giường ăn xoài mà lòng hồi hộp không thôi. Mỗi cử chỉ mỗi động tác của Giang đầu thối đều khiến cậu ăn không ngon nằm cũng không yên, ngay cả khi anh hắt xì cũng khiến cậu giật thót.

“Chậc! Chậc! Lớp chúng ta cứ như là bốn mươi lăm trong một nhỉ, sao nét chữ giống nhau dữ vậy cà”, Giang đầu thối kéo mấy tờ giấy cầm hai bản lên so qua so lại.

Hải Minh một trận mồ hôi đầm đìa.

“Hải Minh! Lại đây”

Keng! Con dao rớt xuống nền gạch cậu run rẩy hai chân đi đến bên Giang đầu thối, “Anh gọi em….là….có……chuyện gì không?” cậu nuốt nước bọt.

Anh xoay người nhìn cậu không khỏi phì cười liền kéo cậu ngồi vào trong lòng vuốt nhẹ mái tóc, đặt cằm lên vai cậu âu yếm nói “Em biết sai chưa?”.

Hàm răng cậu va vào nhau cách cách “Em…….em……biết sai rồi!”.

Coi như là cậu thành khẩn, anh cũng không truy cứu nếu đểđiểm như vầy lớp Hải Minh có mà đội sổ “Anh không ác như em nghĩđâu. Tuần sau anh sẽ cho làm lại bài khác, nhưng lần này không được giở tài liệu nghe chưa”.

Cậu nắm lấy tay anh run run nói “Anh Giang, anh không trách em chứ”.

“Rất là đáng trách”, anh véo mũi cậu một cái, “Ngốc! Ai kêu em làm vầy hả?”.

“Chỉ là em thấy…..điểm hơi thấp……”

Đè cậu lên bàn anh rướm người lên hôn mạnh vào môi cậu “Nếu vậy anh thấy mật độâu yếm của chúng ta cũng rất thấp”.

Cậu bị hôn đến trời long đất lở, thở phì phò liếc mắt nói “Còn lâu tôi mới cho anh đụng vào tôi, mới nói nhẹ mấy câu mà đã hiện nguyên cái bản mặt *** dật của anh rồi”.

Ñaøi Hoa Cuùc 71



Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Cậu đẩy người anh ra ngồi vào giường tiếp tục ăn xoài, cắn một miếng nhồm nhoàm nói “Anh ráng mà đợi đi khi nào đám cưới anh muốn sao cũng được”.

Giang đầu thối ngồi nghiêng trên ghế ánh mắt thâm sâu nhìn cậu “Anh sẽđợi, nhưng

trước tiên anh muốn tối nay em đi chơi với anh đi. Lâu rồi tụi mình chưa đi đâu hết”.



Cậu nghĩ ngợi một hồi gật đầu đồng ý “Ừm! Anh định đi đâu?”.

Gom lại mấy bài kiểm tra anh bỏ vào ngăn kéo, đứng lên cầm miếng xoài ngả người trên giường nói “Đi dạo dọc bờ sông thôi, hóng gió, trò truyện, uống trà sữa, ăn hột gà nướng em thấy thế nào?”.

Cậu cũng nhoài người nằm úp xuống nệm tay gọt gọt vỏ xoài “Anh thích thì đi thôi, em sao cũng được”.

Tối đó, hai người tay nắm tay đi dọc bờ sông, đứng cạnh lang cang cậu giang hai tay đón nhận từng cơn gió thối vào mặt “A! Mát quá”.

Anh bên cạnh quàng tay giữ lấy eo cậu xiết chặt, hít nhẹ hương tóc nhẹ nhàng nói “Có muốn tắm không?”.

Cậu xoay người liếc mắt về phía Giang đầu thối lặp lại “Anh vừa nói gì, tắm gì ởđây hả?”.

“Thì tắm đó, tắm sông ấy mà”, vừa dứt lời anh bế xốc cậu lên ném qua lang cang bờsông chỉ nắm lại đôi chân của Hải Minh, đầu Hải Minh chúc xuống gần mặt nước hai tay phác nước phạch phạch la chí chóe “A….a…………….Giang đầu thối, anh mau kéo tôi lên……….mau kéo tôi kên………ục……..ục……..a……….”.

Anh nhúng cậu vài cái hại cậu uống mấy ngụm nước, sau thì anh thả chân cậu ra cảanh cũng nhảy xuống sông.

Mọi người đứng xung quanh còn tưởng hai người tự tử chết vì tình yêu đồng tính bịcấm đoán liền nhanh tay cầm điện thoại gọi 113 và 115.

Trong làn nước lạnh lẽo Hải Minh dần chìm xuống đáy sông, cậu không nghĩđến mình sẽ chết mà chỉ nghĩ rằng khi lên được bờ nhất định cậu sẽ băm tên kia thành trăm mảnh.

Giang đầu thối bơi trong nước cứ như chàng tiên cá hết bơi qua bên trái lại bơi qua bên phải bên nào cũng hôn vào má cậu một cái mới chịu thôi, còn cậu gần mất không khí chết tới nơi rồi thấy người nào đó còn nhàn nhã chơi đùa cậu giơ chân định đá cho một phát.

“Ục……….ục……….”

Ñaøi Hoa Cuùc 72



Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Mắt cậu trắng dã hơi thở gần nhưđứt quãng lúc này Giang đầu thối mới nắm lấy tay kéo cậu vào lòng hôn truyền khí. Bắt được hơi thở của anh cậu cũng tỉnh được một chút, luồn qua chiếc lưỡi mềm mại anh tiến sâu vào trong khoang miệng ấm áp.

Khoảng thời gian hai người vừa hôn vừa trôi dạt đến bờ sông bên kia, anh lướt nhẹ môi cậu vuốt mái tóc ướt cười nói “Em thấy nụ hôn dưới sông thế nào? Có thích không?”.

Cậu hữu khí vô lực đánh vào ngực anh thở phì phò “Anh…..ực…….anh không chọc tôi một ngày anh……chịu không nổi sao?”.

“Hì hì! Anh thấy vui mà”

Giang đầu thối ngã người nằm ngửa ra nhìn bầu trời đêm đầy sao kéo cậu sát vào lòng ngực ôm chặt lấy cậu anh âu yếm nói “Nếu hai đứa mình cứ như thế này mãi sẽhạnh phúc biết bao em nhỉ?”.

Cậu tựa vào vai anh véo lấy mũi anh bĩu môi “Có anh vui chứ em bị anh hành hạ thếnày có mà chết sớm ấy”.

“Ha ha! Em sao mà chết được chứ, cố mà sống để còn hôn nhiều kiểu với anh nữa”

Nhéo hông anh một cái rõ đau cậu liếc mắt nghiến răng nói “Anh tốt nhất là mau đi chết đi”.

Phía bờ bên kia còi xe cảnh sát kêu inh ỏi cử thợ nhái lặn dưới sông tìm xác hai người đàn ông tự tử chết vì tình. Một ngày chủ nhật nhộn nhịp.

Phía bên này sông có hai thân ảnh nào đó đang quấn lấy nhau.

“Anh này!”

“Hi hi cho anh chọt lét mấy cái nữa đi”