CHÁT!
THUỴCH!!!
Phịch!
- Bạch Dương, đừng đánh nữa, chết người đấy!
Sư Tử sau khi xử lí đám lâu la kia thì chạy sang chặn Bạch Dương lại, Bạch Dương lúc này chẳng khác gì một con quỷ đáng sợ, mặc cho tay mình đang chảy máu nhưng anh vẫn đánh tên đầu đàn kia đến nỗi hắn thở cũng khó.
- Dư... Dương... ca... th... tha... ma... mạng..g....
- Tha sao? Dám lăng mạ bọn tao mà còn mở miệng xin tha à? Nếu muốn sống thì hãy xem lại cái mồm nhà mày chứ, giờ còn dám xin tha? Xin lỗi, xui cho mày hôm nay tao không được vui, không tha được! _Tia máu hằn lên rõ rệt trong mắt Bạch Dương.
- Chuyện gì đây?
Cú đấm của Bạch Dương chỉ cách bản mặt sưng húp đầy máu kia chừng vài centimet thì một giọng băng lãnh vang lên, Sư Tử thừa cơ dứt tay Bạch Dương ra khỏi người tên kia:
- Thiên Yết, cậu tới đúng lúc lắm, cái con cừu này bị điên rồi, đánh người không nương tay luôn!
- Xử lí đi!
Một câu ngắn gọn của Thiên Yết cũng khiến đàn em hiểu rõ, ngay lập tức, đám người phía sau xông lên đưa bọn người bị Bạch Dương và Sư Tử đánh đi nơi khác. Thiên Yết quay sang nhìn Bạch Dương, một bộ dạng chưa bao giờ thấy ở Bạch Dương. Dù bề ngoài Thiên Yết là một kẻ vô cảm, máu lạnh nhưng bạn bè anh, không thể vô tâm đi qua được, huống chi là Sư Tử với Bạch Dương. Anh lãnh đạm nói:
- Đến bệnh viện Zodiac đi.
Nói rồi ba người khí thế bước ra khỏi Night Bar, để lại một đống đổ nát trong quán.
.
.
Bệnh viện Zodiac...
Phòng hiến máu...
- Xong rồi, cảm ơn vì đã hợp tác cho chúng tôi, cậu Lục Song Tử!
Bác sĩ cẩn thận rút kim tiêm khỏi cánh tay Song Tử, lấy một miếng băng dán lại nơi mới tiêm.
- Không có gì!
Song Tử nhẹ nhàng ngồi dậy, gỡ mấy thiết bị trên người ra, cửa phòng mở, hai cô y tá và Thiên Bình bước vào.
- Oa~ Đẹp trai quá~
Rầm~
Vâng, đó là tiếng ngã rạp của Thiên Bình và bác sĩ khi hai cô y tá hám trai kia thốt lên câu nói đầy xúc cảm.
- Chào hai người đẹp~
Song Tử lại giở món cười sát gái thường ngày ra và y như rằng khiến hai nàng kia điên đảo, lúc này, anh mới khẽ nhìn sang cô gái đang nổi đầy hắc tuyến trên đầu - Thiên Bình.
- Mấy người kia, đây là bệnh viện nhá! Muốn ngắm, muốn tán, muốn làm quen thì ra ngoài mà làm, còn ở đây... LÀ BỆNH VIỆN!
- Hơ... ơ... vâng...
Hai cô y tá run lên sợ sệt, trong đầu cùng một suy nghĩ "giọng cô ấy quả là siêu thanh".
- Hì, xin lỗi hai người đẹp, bạn gái tôi hay ghen lắm!
Song Tử ranh mãnh bước tới khoác tay Thiên Bình, đóng kịch như thật vậy, đương nhiên là anh lãnh luôn một cú giáng vào bụng, nhưng vẫn cố chịu đựng, tiếp tục khoác vai Thiên Bình, mắng yêu:
- Bảo bối à, anh xin lỗi đã làm em ngượng, nhưng đau anh đấy~
- Ồ~ Ra là đánh yêu, haingười dễ thương ghê~
Hai cô y tá che miệng cười bẽn lẽn, cơ hồ khiến mặt Thiên Bình đơ như cây cơ, đánh yêu? Ôi mẹ ơi giết chết con đi cho rồi! Bước ra khỏi phòng hiến máu, đầu Thiên Bình đen như giông bão cấp mạnh, còn đang chuẩn bị đưa Song Tử bước vào cửa địa ngục thì...
- Ủa? Song Tử, Thiên Bình?!
- Hả? Sư Tử? Bạch Dương? Thiên Yết?
Năm người bạn gặp nhau trong bệnh viện, quả nhiên rất tình cờ.
- Bình nhi, sao người em toàn máu không vậy?
Sư Tử thấy cả người Thiên Bình lấm lem máu, Bạch Dương và Thiên Yết cũng ngạc nhiên, Thiên Bình chợt cười:
- Là máu của người khác, không phải của tớ!
- Do bà la sát này nổi máu "chị hùng cứu mĩ nam" ấy!
Chưa để ba người kia thắc mắc, Song Tử đã giải thích hộ.
- Ây, Bạch Dương, tay cậu sao vậy?!
Thiên Bình thấy bàn tay phải của Bạch Dương quấn băng trắng, lo lắng hỏi thăm, Bạch Dương cười gượng:
- Có sao đâu, chỉ là xây xát chút thôi!
- Giờ mà còn nổi máu anh hùng nữa cha, mà mèo mặt bự đi cùng cậu còn có thể chấp nhận được, sao cả Yết ca cũng ở đây vậy?
Song Tử đánh mắt sang nhìn Thiên Yết nãy giờ lạnh tanh, Sư Tử mới trả lời:
- Là tình cờ gặp nhau, rồi cậu ấy bảo cũng tiện đường nên tới đây cùng luôn!
- Ờ mà sao hai người và chị Mã tách ra đi riêng vậy? Chẳng phải chiều nay ba người đi chung sao? _Thiên Bình hồn nhiên thắc mắc.
- Phải đó, Mã Mã giờ đang ở phòng bệnh 410 á, sao hai cậu không đi cùng cậu ấy? _Song Tử.
- Cái gì? Mã Mã nhập viện?!
Bạch Dương nóng vội liền chạy một mạch đến phòng bệnh 410.
- Khoan đã... chưa nói xong mà!
Song Tử và Thiên Bình cuống cuồng đuổi theo, không kịp rồi, Bạch Dương đã chạy mất dép... mất hút.
Cạch!
- Mã Mã! Hmnh...
Vừa mở cửa ra, Bạch Dương đã thấy Nhân Mã đang ở cạnh thằng con trai tóc vàng... tinh thần anh liền suy sụp, nhưng anh vẫn rất vui vì cô không bị làm sao.
- Bạch Dương? Sao cậu lại đến... Hả? Bạch Dương...
Nhân Mã quýnh quáng chạy tới nâng bàn tay quấn băng của Bạch Dương lên, lo lắng tột độ:
- Bành Bạch nhà cậu, làm sao thế này! Sao lại để tay bị thương vậy, cậu có sao không, vết thương có nặng lắm không?!!
- Cậu không cần phải lo!
Bạch Dương lờ đi, lạnh lùng hất tay Nhân Mã ra, vào lúc đó, Song Tử và ba người kia cũng chạy đến.
- Bành Bạch... Tớ chưa nói xong mà, Mã Mã không bị gì hết... chỉ là quen biết với người nhà bệnh nhân phòng này thôi!
Song Tử chạy lại, thở hổn hển, vừa mới hiến máu xong mà đã phải chạy thế này.
- Lão nhị?
- Hả? Lão nhị? Lão nhị gì?
Song Tử, Sư Tử, Thiên Bình và Nhân Mã ngây người khi Thiên Yết nói hai từ "lão nhị". Thiên Yết lãnh đạm bước tới giường bệnh, trước sự ngạc nhiên của mọi người, Lý Dương Hàn liền chặn anh lại:
- Anh là ai, làm sao biết anh tôi là lão nhị?!
- Tránh ra.
Thiên Yết vẫn vô cảm, mắt nhìn người con trai tóc xanh đang thở oxi trên giường bệnh, thấy Lý Dương Hàn không có ý định tránh đường, anh nhìn sangLý Dương Hàn với ánh mắt lạnh lẽo:
- Cậu muốn cản đường Lão đại?
- Hả? A... Anh là lão... lão đại Lãnh Thiên Yết?
Lý Dương Hàn cơ miệng giật giật, vô thức đứng sang một bên. Chuyện Thiên Yết là đại ca, ai cũng biết, nên Bộ tứ Z4 đều không ngạc nhiên, nhưng Thiên Bình mới về nước nên không biết, thấy Thiên Yết có vẻ biết Lý Nhật Vương, cô lên tiếng hỏi:
- Thiên Yết, cậu quen người này à?
- Cậu ta là Lão nhị, người đứng thứ hai toàn trường sau tôi! _Thiên Yết nhàn nhạt trả lời.
- Ồ, ra vậy, hèn gì mặc đồng phục trường mình!
Thiên Bình gật gù hiểu ra, Song Tử liền lanh chanh hỏi chuyện:
- Thiên Bình, sao cô lại gặp được anh ta mà đưa tới bệnh viện vậy?
- À, nghe cũng hơi mắc cười, nhưng là thế này...
Rồi Thiên Bình kể lại mọi chuyện cho mọi người nghe.
- Hạo ca?
Sau khi nghe xong, cả năm người trừ Thiên Yết đều thắc mắc, Thiên Bình gật đầu:
- Ừ, nghe loáng thoáng vậy, chứ không biết rõ họ tên!
- Haru natsu aki fuyu kisetsu meguri kuru Naze naze koiniwa...~
~ Ân Nhân Mã có điện thoại~ Chị đại Zodiac high school có điện thoại~
~ I am a good boy~ Iam a good boy~
~ Ting tong ting tong~
~♫♪♪♫♩♬♬♩♬♪♪♩♪♩♩~
~ Brm... Brm... Brm...~
Tiếng chuông điện thoại của Thiên Bình, Nhân Mã, Song Tử, Sư Tử, Bạch Dương và Thiên Yết đồng thời reo lên, nhấc điện thoại lên và...
- Là... Xử nhi..._ Thiên Bình
- Cự Giải! _Nhân Mã
- Trâu ham ăn! _Bạch Dương
- Con cá ngố! _Sư Tử
- Bình nước của con trâu! _Song Tử
- Ma Kết! _Thiên Yết
- Vậy thì một người nghe thôi! _Cả đám đồng thanh
- Nhưng mà ai là người nghe? _Nhân Mã
- Đừng nhìn tớ, là Xử Nữ đó!!! _Thiên Bình toát mồ hôi.
- Ma Kết không khác gì đâu! _Thiên Yết vào cùng phe của Thiên Bình.
- Con cá ngố có giọng siêu thanh đấy! _Sư Tử cũng bắt tay với Yết ca và Tiểu cân.
- Kim Ngưu hiền nhất á, cậu nghe đi cừu điên! _Song Tử nhanh nhảu.
Các sao còn lại gật đầu nhìn Bạch Dương đầy tin tưởng, Bạch Dương thở dài, ấn nút nghe:
[- CÁI CON CỪU KIA, CẬU ĐANG Ở ĐÂU VẬY HẢ???????????]
- Hơ... ơ... Xử Nữ? Sao lại là cậu, chẳng phài cậu đang gọi điện cho Thiên Bình sao? _ Lỗ tai Bạch Dương ngoài dự liệu mà ong ong lên, mồm lắp bắp hỏi.
[ - Ờ, thì đang gọi cho Thiên Bình... mà sao cậu biết?] _Xử Nữ điều chỉnh âm giọng lại.
- T... Thì bọn tớ đang ở cùng nhau... mà! _Bạch Dương thật thà trả lời.
[ - A, vậy hả? Tôi cho mấy người năm phút, năm phút thôi, năm phút sau mà không có mặt tại Ký túc xá là ở ngoài đường luôn nhá! ]
Tút!
Sau khi tắt máy, cả bọn nhìn nhau...
- Lý Dương Hàn, chúng tôi về đây! _Nhân Mã.
- Cảm ơn mọi người, cảm ơn cô Thiên Bình! _Lý Dương Hàn.
- Không có gì! _Thiên Bình.
- Không cảm ơn tôi à, tôi là người hiến máu cho anh cậu đấy! _Song Tử mè nheo.
- Cảm ơn anh, Song Tử! _Lý Dương Hàn cúi đầu.
- Về thôi!
Bạch Dương gắt gỏng bước thật nhanh ra khỏi phòng bệnh, anh không muốn nhìn thấy cái tên "dương tính" đó chút nào, cả bọn cũng ra về theo anh.
Ra tới cổng bệnh viện, Thiên Yết chia tay với các sao còn lại, bảo họ khỏi lo, sáng mai gặp trên lớp.
Trên xe Song Tử, Song Tử lái xe, Thiên Bình ngồi ghế phụ lái, ba người kia ngồi ở đằng sau.
- Ê, Song tự kỷ, sao cậu biết tôi ở bệnh viện mà đến vậy?
Thiên Bình vừa nghe nhạc vừa thắc mắc. Song Tử nhớ lại, lúc chập tối, vừa mới đi tán gái về, vào tới cửa Ký túc xá thì nghe Xử Nữ nói cái gì mà Thiên Bình đang ở trong bệnh viện Zodiac, anh liền chạy ra lái xe phóng thẳng tới bệnh viện luôn. Giờ thì trả lời sao đây, chả lẽ do hành động theo cảm tính?
- Cậu có nghe không đấy? _Thiên Bình chờ mãi mà không thấy Song Tử trả lời liền lên tiếng.
- Tình cờ thôi, tôi đến bệnh viện để kiểm tra lại tay mình, thì thấy người cô bê bết máu nên chạy lại xem thử thôi!
Song Tử ung dung ngồi lái xe, vâng, anh nói dối rất chi là điệu nghệ nhưng...
- Chẳng phải lúc đó cậu nói "Cô đây rồi?" sao, nghĩa là cậu đang tìm tôi mà?
Thiên Bình vẫn tiếp tục hỏi ngơ, ây da, ngay cả đường đi cô còn không nhớ, thế mà không hiểu sao cô lại nhớ rõ câu nói của Song Tử, không sai một chữ.
- Ơ thì... ờ... à mà ngựa điên, sao cậu quen tên tóc vàng đó vậy?
Song Tử tìm cách đánh trống lảng sang chuyện của Nhân Mã. Nghe tới tên tóc vàng Lý Dương Hàn, Bạch Dương, Nhân Mã và Sư Tử liền đổi sắc mặt, trông Bạch Dương có vẻ khó chịu hơn; Nhân Mã nét mặt đượm buồn, còn Sư Tử thì...
" Để về Ký túc xá tớ kể cho!"
.
.
Ký túc xá...
Cạch!
Cánh cửa vừa mở ra, trước mặt năm người là và gương mặt không thể đáng sợ hơn của... đại tổng quản XỬ NỮ.
- HAY NHỈ, GIỜ MỚI CHỊU VÁC XÁC VỀ À? MẤY CẬU CÓ BIẾT MẤY GIỜ RỒI KHÔNG? SAO KHÔNG ĐI LUÔN ĐI... BLA... BLA...
- Tớ về phòng trước!
Bạch Dương mặt bất cần đời cắt ngang bài diễn văn của Xử Nữ, đi một mạch lên lầu, Xử Nữ cũng thôi tức giận:
- Cậu ta sao vậy?
- Tiểu Cân, cho chị mượn phòng! _Nhân Mã cũng vô cảm lên tiếng.
- Dạ?
Thiên Bình chưa kịp hiểu gì thì Nhân Mã đã bước đi, coi như Thiên Bình đã đồng ý.
- Này, hai người đi chơi cho đã rồi tỏ thái độ với tôi như vậy á hả?! _Xử Nữ lại tức giận trở lại.
- Được rồi Xử Nữ, vào phòng khách đi, có chuyện rồi này!
Sư Tử nói rồi cùng cả bọn vào phòng khách, nơi có mặt đầy đủ những sao kia. Rồi anh thuật lại mọi chuyện cho cả đám nghe.
- Có... có chuyện đó nữa sao? _Song Ngư, Cự Giải.
- Vậy ra đó là lý do tại sao Mã Mã và Bành Bạch có thái độ khác thường như vậy!? _Song Tử.
- Thật quá đáng! _Xử Nữ.
- Không thể chấp nhận được! Tôi phải đi tìm tên Lý Dương Hàn đó! _Thiên Bình.
- Tớ cũng tham gia, cho hắn uống thuốc xổ đặc hiệu Bảo Bảo luôn! _Bảo Bình.
- Bình tĩnh đi hai má!
Song Tử và Kim Ngưu lần lượt kéo Thiên Bình và Bảo Bình ngồi xuống.
- Nếu như Sư Tử nói, vậy chúng ta cứ coi những gì trong USB cái đã, tìm ra thủ phạm phá xe Song Ngư!
Vẫn là Ma Kết - người điềm tĩnh cũng như tỉnh táo nhất cả đám lên tiếng đưa ra những quyết định đúng đắn. Thế là Sư Tử cắm USB vào TV, cả đám cùng coi.
- Là... Là bọn này làm sao? _Song Ngư không tin vào mắt mình.
- Theo như chúng ta thấy... thì là vậy! _Xử Nữ cũng không khỏi bàng hoàng.
- Nhưng tớ đâu có quen biết bọn họ, đây là lần đầu tớ thấy đấy! _Song Ngư.
- Vậy sao họ vô cớ phá xe cô chứ! _Sư Tử lấy làm lạ.
- Có lẽ... ngoằm... đây chỉ là bọn... ngoằm... tay sai? _Kim Ngưu vừa nhai vừa phát biểu.
- Ừ nhỉ, có ai ngu mà trực tiếp ra tay đâu! _Song Tử đánh đùi mình một cái