Nhan đề truyện như tiếng gọi đến thổn thức lòng người, là tiếng gọi của tình yêu của nỗi nhớ nhung của cả một tấm lòng.
Trong tình yêu, đây chính là lời thủ thỉ chân thành, là xuất phát tự trong trái tim, tận trong tâm thức sâu thẳm. Vốn không biết sẽ đi đến đâu, không biết thế nào, nhưng xin hãy cứ tin yêu.
“Là duyên, là phận, là tình. Ngàn năm mới có mối lương duyên mình.”
"Chân tình nghe mà nhẹ nhưng sao là cả một chặng đường dài đầy chông gai để hiểu. Yêu mà, đắng đấy nhưng rồi ngọt đấy, lạnh đấy mà ấm áp vô cùng.
Tấm chân tình nhận hay không nhận, nắm bắt hay không là ở mỗi người vì tình đó là trái tim, là Nguyệt lão se duyên bằng hàng ngàn sợi tơ mong manh thành một sợi dây trói lấy hai người và từ đó hợp hay tan là tùy thuộc vào sự cố gắng của mỗi người."