Vuốt hết tốc lực, chạy bở hơi tai về trường là đã 5h40, xong tiết cuối từ lâu rồi, cầu trời cửa phòng đừng đóng để tôi còn lấy cặp. Chưa kịp chạy vào sân thì đã thấy Tiểu Mai đứng ngoài cổng trường, tôi xuống xe thở dốc

- Nhà T xa quá, bạn coi dùm xe N để chạy vô lấy cặp cái nha!

- Cửa lớp đóng rồi mà N!

- Ơ…[email protected]@!

- Hì, cặp N nè, mình để đầy đủ sách vở trong hộc vào lại rồi!

- Ah, cảm ơn nha – Tôi sướng mê tơi, cười tít mắt

- ……….

- Ủa mà sao bạn chưa về?

- Mình về rồi ai giữ cặp cho N?

- Ừ ha, rồi giờ ai chở bạn về? Ko đi xe à? ( ngu thật, người ta đi xe thì sao trước mặt mày giờ đây chỉ có 1 chiếc xe của mày thế, thằng hâm)

- N chở mình về dùm i – Em nhìn tôi, các ngón tay líu ríu bấu vào cái cặp đang ôm trước ngực.

- Ừ, lên xe đi – ( Cơ hội này nằm mơ cũng ko có, hic, nhờ mày rách quần đấy T à, sau này mày cứ thi thoảng rách tiếp vài lần dùm tao nhé)

- Hi, chở nổi ko đó?

- Yên tâm, mười người chở vẫn được!

- Xạo… - Em nguýt dài, rồi 1 tay níu áo tôi, và ngồi lên xe, ngồi 1 bên nhé, nam sinh chở nữ sinh áo dài bằng xe đạp, ôi lãng mạn vô cùng!

2 người 1 xe cứ thế mà bon bon từ trường ra con đường đầy hương biển, gió mát nhè nhẹ, ánh đèn đã bắt đầu điểm lên trên thành phố, bản “ A love for life “ vang lên trên đài phát thanh nghe yên bình cực, tôi muốn sau này chiều nào cũng vậy, cũng được đưa em về nhà thế này!

- Ơ N nè, đã biết nhà mình chưa mà sao ko thấy hỏi?

- N biết rồi mà, sao hỏi vậy?

- Ơ, N nói sao, ko hỉu??

Trời đất, em quên tôi rồi, quên mất cái vụ em đáp banh 2 lần vô mặt tôi rồi!

- Mình nè, hồi lớp 9 mình đá banh vô nhà bạn đó, 1 lần vô hồ cá, 1 lần làm bể bóng đèn ấy, nhớ ko, cái bóng đèn bị bể! – Tất nhiên tôi giấu biến cái chi tiết nàng tọng banh vô mặt tôi

- A..à, ra đó là N hở? Mình ko nhớ ra đấy, N cao lên nhanh vậy ha, lúc đó nhìn ko như bây giờ!

- Ừ, tự nhiên sau lớp 9 N cao nhanh lắm ( Tôi cao lên nhanh thật, 1 phát vèo lên 1m72)

- Hì, giờ thì nhớ rồi!

Ôi, Tiểu Mai cười lên trông xinh cực, mà giờ tôi mới để ý, gò má em ấy cao ghê, mà con gái gò má cao là hay dắt mũi con trai lắm!

- Xong, đã đến nhà rồi, tiểu thư

- Hì, ghẹo nữa, thôi tạm biệt ha

- Ừa, mai gặp!

- Mai chủ nhật mà gặp gì N, hì hì!!

- Ờ ha, quên mất, mốt gặp!

- Uhm, N về cẩn thận!

Tôi nhìn theo đến khi em mở cổng bước vào, gật đầu cười thêm phát nữa, ah suýt quên

- Ấy, bạn tên gì vậy? N chưa biết

- Gọi mình là Tiểu Mai được rồi – Em cười rồi quay vào nhà.

Hị hị, ở hiền gặp lành mà, ông trời giúp ta rồi. Tôi chạy về lòng đầy hứng khởi “ Sau này hai đứa con nên duyên vợ chồng rồi thì sẽ cúng tạ ông trời, à quên cảm ơn mày nữa T ơi, cảm ơn cái quần thần thánh của mày đấy “ Tèn ten, đời sao đẹp tươi thế, mở cổng vào nhà, nở nụ cười cầu tài với ông anh

- Eh he …..

- Ranh con, học gì mà giờ này mới về, tán gái à?

- Bậy nào, huynh cứ nói thế, hề hề!

- Lẹ đi ăn mày, đói rồi!

Tối đó tôi ăn gì cũng ngon, xem gì cũng vui, và ngủ cũng thật ngon, may quá, đêm nay ko mơ thấy nhỏ kia cầm AWM headshot nữa, mà là Tiểu Mai đang đứng đợi tôi trước cổng…thánh đường trong lễ phục cô dâu, cười rạng rỡ khi chú rể là tôi bước tới, he he, mơ đẹp, mơ đẹp!