Yêu Lại Từ Đầu 2

Chương 176: Anh Trai Em Trai Em Gái Của Anh Ta

Ninh Tôn đi qua, “Sếp Ninh gọi tôi đến, cô có thể gọi cho anh ấy để hỏi”

Lễ tân vừa nghe thấy sếp Ninh thì vội đi gọi điện thoại.

Nói được vài câu thì đặt điện thoại xuống.

Nhưng không nói để Ninh Tôn lên, chỉ bảo anh ta đợi một chút.

Cố Tự đứng bên cạnh nhìn Ninh Tôn, cô có hơi không hiểu.

Lẽ nào trước đây anh ta không đến công ty này lượn lờ?

Cố Tư nghiêng sang nhìn cô gái lễ tân, "Cô làm ở đây bao lâu rồi?”

Có vẻ cô gái lễ tân hơi hoảng hốt với câu hỏi của Cố Tư, cô ta vội đáp, “Sắp năm năm rồi.”

Cố Tự gật đầu, sắp năm năm rồi mà lại không biết Ninh Tôn.

Ninh Tôn làm cậu chủ có hơi thất bại nhỉ.

Hai người đời không bao lâu thì có người ra khỏi thang máy.

Trông lớn hơn Ninh Tôn rất nhiều.

Người đàn ông đi tới, thấy Ninh Tôn thì chỉ hờ hững nói một câu, “Đến rồi à”

Sau đó thấy Cố Tư, người đàn ông sửng sốt.

Cố Tư thở dài trong im lặng, bây giờ cô hơi nổi tiếng, cô thật sự không quen lắm.

Ninh Tồn xoay người nhìn Cố Tư, giới thiệu cho cô biết, “Đây là Ninh Tu, anh trai tôi”

Ba chữ cuối anh ta nói rất miễn cưỡng.

Cố Tự gật đầu với Ninh Tu, “Chào anh”

Ninh Tu rất khách sáo với Cố Tư, “Chào cô, cô Trì.”

Cố Tư ấy hơi không quen”.

Ninh Tu không nói gì, chỉ cười đầy ẩn ý.

Ninh Tụ dẫn Cố Tư và Ninh Tôn về phía thang máy.

Phần lớn thì bố cục của khu văn phòng trong công ty đều tương tự nhau.

Họ đến phòng nhân sự làm thủ tục nhận chức.

Ninh Tu đứng một bên dặn nhân viên để Ninh Tôn nhận chức phó tổng giám đốc trước.

Để anh ta dưới trướng phó tổng giám đốc Trương, phó tổng giám đốc Trương sẽ dẫn dắt anh ta.

Rõ ràng nhân viên đó sững sờ, sau đó vội gật đầu, “Vâng, tôi hiểu rồi”.

truyện tiên hiệp hay

Ninh Tôn bình tĩnh nhếch khóe môi.

Cổ Tư ở bên cạnh không nhìn ra gì cả.

Chỉ chắp tay sau lưng quan sát xung quanh.

Ninh Tồn điền tượng trưng vào đơn, sau đó được mời sang phòng họp bên cạnh đợi.

Phòng họp không lớn lắm, Cố Tư và Ninh Tôn vừa ngồi xuống thì có người đẩy cửa ra.

Người vào trong từa tựa Ninh Tôn, anh ta nhìn Ninh Tôn, giọng điệu không tốt lắm, “Anh quay về làm gì?”

Ninh Tồn không nói gì, cũng không thèm nhìn anh ta.

Người đàn ông đó có chút không vui, đi qua đập bàn trước mặt Ninh Tôn, “Tôi đang nói chuyện với anh đấy”.

Ninh Tôn dựa vào ghế, vẻ mặt không thay đổi.

Nhưng Cố Tư hơi không vui, “Này, anh làm gì thế, làm tôi giật cả mình”

Người đàn ông đó quay đầu, vẻ mặt vô cùng mất kiên nhẫn, “Cô là cái.”

Anh ta nói được một nửa rồi nuốt mấy chữ phía sau lại.

Người đàn ông sững sờ, nghiêm túc nhìn Cổ Tư.

Cổ Tự cau mày, vẻ mặt còn khó coi hơn cả dáng vẻ vừa rồi của người đàn ông, “Tôi là cái gì, nói đi chứ”.

Người đàn ông cau mày, “Cô là vợ của Trị Uyên?”

Cố Tự giễu cợt, “Anh quen chồng tôi?”

Người đàn ông đó nghe Cố Tư nói thế thì vẻ mặt trở nên phức tạp.

Anh ta qó thể bám được vào nhà họ Trì, tốn không ít công sức nhỉ?

Cổ Tự chế nhạo, cô nhìn Ninh Tôn, “Này Ninh Tôn, công ty nhà anh ai cũng có thể vào được là, ngưỡng cửa thấp thế”

Người đàn ông trừng mắt, nhưng cũng không nói gì.

Lúc này, cửa phòng họp lại bị đẩy ra.

Một cô gái đứng ở cửa, cô ta nhìn người đàn ông đang ầm ĩ kia, “Ninh Tiêu, ở đây làm gì thế? Ra ngoài, bên ngoài nhiều việc như vậy, bạn đến bù đầu còn đến đây nói chuyện với người không liên quan”.

Ninh Tiểu khựng lại, quay đầu nhìn người phụ nữ ở cửa, “Chị, Ninh Tôn đến rồi, còn là chức phó tổng giám đốc”

Người phụ nữ đó cũng không nhìn Ninh Tôn, “Ra ngoài.”

Ninh Tiêu nhìn Ninh Tôn với vẻ oán hận, sau đó xoay người ra ngoài.

Đợi cửa phòng họp đóng lại, Cố Tự mới nhìn Ninh Tôn, “Hôm nay thấy ba người này, chắc không phải là?”

Ninh Tồn cười, “Đúng, là mấy người trong nhà tôi.”

Anh trai, em trai và em gái của anh ta.

- ---------------------------.