Chúc Cẩm chỉ tốn một chút sức lực đã có thể thuyết phục được Lâm thị tin tưởng mình được thần tiên điểm hóa, lại nói Lâm thị dọn tất cả đồ đạc trong phòng của nàng đều chuyển đến nơi này, để hai người ở chung với nhau.

Lâm thị gật gật đầu, bước đi một cách khập khiễng, ngay lập tức muốn đi dọn đồ.

“Nương, hay là chờ một lát rồi dọn, chúng ta cũng không vội đến thế.

” Chúc Cẩm nhìn thấy động tác của Lâm thị, liền vội nói: “Người lên giường đi, hai chúng ta cùng nhau nằm một lát.

”“Tâm Nhi, hay để nương đi dọn đồ đi, sau đó lại đi xin cho con chút nước ấm, Giang ma ma ở phòng bếp là người rất tốt, hơn nữa nương còn có thể xin chút gừng ở chỗ bà ấy.

” Lâm thị nói.

“Nương, con lạnh, người mau tới sưởi ấm giúp con đi……” Ánh mắt Chúc Cẩm vô cùng đáng thương mà nhìn Lâm thị.

Tuy rằng kí ức của nàng hoàn toàn trống không, nhưng có một số chuyện nàng lại biết rất rõ.

Ví dụ như nàng biết bản thân đã đắc tội Tân Hoàng, nếu để Lâm thị đi tuyệt đối không được chút lợi nào.

Nếu nàng đã trở thành Tân Tâm, vậy nàng phải có trách nhiệm giúp đỡ nàng ấy chăm sóc tốt cho nương của nàng ấy…… Từ giờ trở đi, nàng không thể để Lâm thị rời khỏi nàng được.

Sức khỏe của Tân Tâm thật sự không tốt, cho nên sau khi rơi xuống nước đã trực tiếp lđi đời nhà ma luôn, nhưng từ sau khi nàng xuyên không tới đây liền có thể cảm nhận được thân thể này đang trở nên tốt hơn.

Đồng hồ trên cổ tay nàng không có lấy một chút phản ứng, nhưng vẫn khá hữu dụng……Lâm thị chui vào ổ chăn của Chúc Cẩm, cùng Chúc Cẩm nằm trong đó, mà lúc này, bên trong chính viện nơi ở của Bình Dương quận chúa, Tân Hoàng đang nổi giận.

“Tiện nhân, tiện nhân, đúng là tiện nhân mà! Con tiện nhân kia thật đáng ghét!” Tân Hoàng nghĩ đến chuyện lúc trước, chỉ cảm thấy vô cùng mất mặt.

Tân Tâm có thể dùng một cây gậy trúc đẩy người của nàng ta xuống hồ, cũng có thể dùng một cây gậy trúc đẩy nàng ta xuống hồ giống hệt như vậy.

Dùng một cách khác để nói, chuyện Tân Tâm bởi vì muốn hại nàng ta mới vô ý rơi xuống nước là không hề tồn tại.

Lúc ấy ánh mắt của Triệu Tiểu Hầu gia nhìn nàng ta khiến lúc này nàng ta nhớ lại vẫn còn thấy nóng mặt, còn hơn cả loại cảm giác không còn mặt mũi gặp người khác.

Tất cả đều phải trách con tiện nhân Tân Tâm kia!“Hoàng Nhi, con hà tất gì phải tức giận như vậy?” Bình Dương quận chúa an ủi con gái: “Chỗ Tiểu Hầu Gia con không cần lo lắng, hắn không dám đắc tội phụ thân của con, cũng sẽ không nói chuyện này ra ngoài, còn về Tân Tâm……”Hai người Lâm thị và Tân Tâm, Bình Dương quận chúa luôn cảm thấy họ là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, nhưng vẫn luôn không làm gì được họ.

Lâm thị là nguyên phối của Tân Viễn, lúc đầu bà ta bắt Tân Viễn hưu thê, vốn dĩ đã không phúc hậu rồi.

Vì để thể hiện bản thân là người rộng lượng, tránh bị người khua môi múa mép, bà ta chỉ có thể chịu đựng hai người họ.

Cũng may sao sau mười mấy năm, Tân Viễn cũng không hề bước vào cái sân kia, dần dần bà ta cũng chẳng thèm để ý đến hai mẫu tử họ nữa, chỉ là thỉnh thoảng sẽ lôi bọn họ ra giày vò một chút.

Mà lần này……Thật ra Bình Dương quận chúa cũng không tán thành con gái đi đối phó Tân Tâm, toàn bộ Tân phủ đều nằm dưới sự khống chế của bà ta, tất nhiên bà ta cũng sẽ biết chuyện của Tam hoàng tử và Tân Tâm, tất cả đều là Tam hoàng tử chủ động.

.