Tối hôm đó, 2 người ngủ cùng nhau vẫn không có bất cứ chuyện gì xảy ra, lòng cô trở nên yên tâm một phần nào đó. Ngày tiếp theo, cô cùng anh đi mua sắm tại trung tâm đô thị phồn hoa của thành phố, khu thương mại bậc thầy đã phát triển nhanh đến chóng mặt trong những năm gần đây, phần lớn được đầu tư bởi những ông này bà nọ có tiếng trong thương trường, bước vào cổng chào đã thấy những ánh đèn chói lóa cùng những tiếng người nhộn nhịp ra vào. Nói là cùng anh chứ thật sự chính là bị anh bắt ép đi cùng, anh nói phải mua rất nhiều đồ vì trong nhà hiện tại đồ của cô chỉ trọn vẹn chứa trong một vali nho nhỏ, lí do còn lại anh giữ trong lòng chính là muốn tự tay chọn đồ cho cô.Anh là ai, là một người đàn ông lâu nay là tâm điểm của những mỹ nữ hướng tới, muốn chọn cho mình một vị trí trong lòng của anh, đàn ông trong thương trường thì chọn cho mình một vị trí trong cái "xã hội của anh" để có thể tồn tại lâu dài. Vì vậy sự xuất hiện của anh ngày hôm nay gọi là quá mức bất ngờ, bất ngờ thứ nhất chính là anh ít khi đến những nơi nhộn nhịp như thế này, đã lâu không được gặp người ở ngoài đời, hôm nay lại được chứng kiến tận mắt ông hoàng thế giớ đứng gần mình đến vậy, mọi người không tránh khỏi nao núng trong lòng muốn cùng anh cất bước trên trảm đỏ của khu thương mại.

Vừa thấy xe của anh thôi đã là như vậy rồi, khi mới lú đầu ra khỏi chiếc xe đời mới có giá cả một hòn đảo nhỏ khiến mọi người xung quanh không một tiếng động rồi. Nhưng thật không may hôm nay họ lại phải thất vọng cho bản thân rồi, xong tiếp tục những câu hỏi ngờ nghệch về cồ gái bên cạnh sau khi bước ra bởi hành động mở cửa của anh.

- có cần làm quá như vậy không? - lờ đi cái ý muốn cô khoát tay anh, cô phán lại một câu khiến anh có thể gọi là nhục mặt trước bà con. Cô vẫn không chú ý đến người đàn ông phía sau, tiếp tục đi vào khu mua sắm, hành động lờ anh của cô khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên sau đó thắc mắc rồi lại có căm ghét, xong cũng có ngưỡng mộ chân thành.

Anh im lặng bước theo cô, nhưng nét mặt không vui không buồn cũng không biểu đạt bất cứ bực tức nào, lại lâu lâu có một cái cười nhẹ nhàng, người nào chú ý lắm mới thấy rõ sự thay đổi của anh.

Về phần hôm nay cô chính là muốn mua sập cái shop thời trang của người ta, muốn tiêu cho hết tiền của anh cho hả lòng, nhưng không vì thế mà cô gom bừa, đơn nhiên là có chọn lựa, tại vì bên cạnh còn có con đại bàng nhăn răng ra nói hợn với không hợp này nọ, cô có muốn tự mình chọn lựa cũng không được nữa rồi. Đại bàng mà cũng có răng, đúng, chính là đại bàng ngoài hành tinh rồi, hành động cử chỉ thân mật của anh không tránh khỏi tai mắt người ngoài, trong đó có giới báo chí đang rình rập.

Tuy nhiên về chuyện này cũng không quá quan trọng, anh đã biết khi đã bước ra công chúng, mà anh lại là một người có sự nghiệp cỡ lớn đến vậy đương nhiên sẽ có nhiều cánh nhà báo soi mói này nọ, nhưng chính là anh không cần quan tâm những chuyện nhỏ nhặc đến vậy. Mọi chuyện đều có thể giải quyết nhanh chóng với một chức vụ nhỏ như lớn của Khang Hạo kia, mà trong đó là danh tiếng của anh bấy lâu này chắc để không không làm được gì sao, quy tính của anh đã cao ngất ngưỡng tiền tài chất núi này không nhìn thấy hết những núi bên cạnh anh mới chất hôm qua thì làm sao có thể hạ anh được, huống chi họ là đang soi mói anh, họ chỉ làm tổn thất cho bản thân.

Chọn được hơn 20 bộ, quay mặt lần nào cũng gặp cái mặt sát mặt cô, không hiểu vì sao hắn ta lại thích ở gần cô đến vậy, đó chính là câu hỏi luôn hiện diện trong đầu của Phương Anh.

Quay quần xung quanh những shop thời trang gần 3 tiếng đồng hồ mới xong xuôi mọi chuyện, lúc này cô mới cảm nhận được rằng sự mệt mỏi đang tăng dần. Anh đang chăm chú ngắm một vài đồ trang sức trong tủ kính, cô cũng chẵng thèm quan tâm tìm một chổ để nghĩ chân, đi từ lũ nãy đến giờ chân cũng sắp bị nát xương nhừ thịt hết rồi, tìm tại một chổ ngồi đâu đó có ột bàn salon tương đối lớn, cô lê đôi chân đến nơi, ngồi phịt xuống thở một cái phào nhẹ nhõm, ngắm nhìn cảnh nhộn nhịp xung quanh, nhưng cũng không phải là nhộn nhịp cho mấy, toàn à những ánh mắt chọc thẳng trên người cô, nhu mì về anh ta.

Ôi cuộc đời sao cứ nhìn bằng ánh mắt như vậy chứ, thật khó có thể chịu được đây mà. NHận được cảm giác trống trãi từ phía bên cạnh, anh bất giác quay đầu nhìn lại xung quanh xem cô gái nhỏ bé của ình đã đi đâu mất rồi. Lướt nhẹ đôi mắt anh liền nhìn thấy, không nhanh chóng, anh thanh toán xong món đồ liền đi về phía cô.

Chính xác là không ngồi xuống bên cạnh cô cũng khô có đứng mà chính là ngồi đưới chân đối diện mặt thấp mặt cao với cô đem chân cô xoa xoa bóp bóp như đang mát sa nhung một cách điêu luyện.

Cảm giác dễ chịu, thoãi mái khiến cô cũng có chút lắng động một hồi.

- anh đã xoa bóp bao nhiêu người mới có kĩ thuật điêu luyện đến như vậy? - lời nói trong sáng của cô vào tai anh trở nên mụ mị, anh trong lòng có chút giật mình nhưng cũng không thể hiện ra bên ngoài chỉ nhết miệng cười khẽ - đáng tiếc em là người đầu tiên ngoại trừ bản thân anh!

Nghe đến đây cô có chút đau lòng, nhưng cũng không biết vì sao cô lại có cảm giác như vậy, sau đó là một hồi im lặng sâu lắng.

sugar