Quyến.....!Quyến rũ ư?

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cậu, Cố Sâm càng giận dữ hơn, bàn tay hắn nổi đầy gân xanh gằn giọng cảnh cáo: "Con mẹ nó đừng nói với tôi em không nhận ra một chút nào!"

Tô Gia Yến sợ hãi suy nghĩ: Cậu không có biết thật mà!!!

"Em không nhận ra thật sao?" Cố Sâm truy hỏi nhưng chính vẻ mặt cậu lúc này đã nói lên tất cả.

Tay hắn siết thành nắm đấm vung xuống sofa khiến người dưới thân giật thót, u ám mà chất vấn: "Mẹ nó, em có thấy thằng đàn ông nào tự dưng đè em xuống hôn mà không có chút tình cảm nào chưa?"

Hắn siết cằm cậu, đem khuôn mặt xinh đẹp vẫn đang trốn tránh ép buộc nhìn thẳng vào mắt hắn: "Em nói xem!"

Cả người cậu run run rũ mi: "Ngài.....!Thích tôi sao?"

"Đừng dùng kính ngữ!"

Hắn lạnh lùng ra lệnh nhưng khi nhìn đến gương mặt bị dọa sợ của cậu liền bối rối đặt lên môi cậu một nụ hôn: "Em chưa hiểu lòng tôi sao? Tôi thích em, rất rất thích em!"

"Còn em, em cũng thích tôi chứ?"

Tô Gia Yến mím môi né tránh ánh mắt đong đầy tình cảm của hắn.

Gương mặt Cố Sâm hiện lên vẻ sợ hãi, hắn nghiến răng hung hăng nói: "Đừng từ chối, không cho phép em từ chối tôi!"

Tô Gia Yến còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn đ è xuống hung hăng hôn tới tấp.

Bản tính dã thú trong người hắn tăng vọt, trong đầu điện cuồng ra lệnh phải chiếm được người này.

Đột nhiên bị đối xử hung bạo khiến cả người cậu sợ hãi khóc nấc lên, nức nở hồi lâu mới khiến hắn buông tha cho cậu.

Tô Gia Yến khóc không ra nước mắt, môi cậu chắc chắn đã bị sưng lên không ít.

Trong mắt hắn lộ vẻ điên cuồng như dã thú bị chọc giận, nhưng vẫn giữ một tia lí trí gầm gừ nói: "Nếu em không thích có thể đẩy tôi ra!"

Hắn vẫn giữ nguyên tư thế bao bọc cả người cậu trong sofa, không tình nguyện mà chủ động tránh ra, trừ phi cậu tự tay đẩy hắn.

Tô Gia Yến mím môi như gặp phải bài toán nan giải, tâm trí hỗn loạn khi bắt buộc phải tìm ra câu trả thỏa đáng.

Cố Sâm nhìn cậu, hắn không ngại thời gian đợi câu trả lời của cậu, muốn hắn đợi bao lâu đều được, hắn chỉ sợ cậu nói không thích hắn, từ chối hắn.

"Được rồi....." Cố Sâm miễn cưỡng nở một nụ cười tự giễu, là do hắn đã quá nóng vội khi nói ra đoạn tình cảm này.

Cố Sâm chậm rãi định rời khỏi người cậu thì một bàn tay mảnh khảnh vòng qua cổ hắn, mạnh mẽ kéo cả người hắn xuống: "Em...!cũng rất thích anh, chúng ta hẹn hò đi!"

Nói xong Tô Gia Yến rướn người hôn lên bờ môi mỏng của hắn.

Cố Sâm mở to mắt, lát sau cũng nở nụ cười hạnh phúc dây dưa cùng bạn nhỏ.

"Không cho phép em nuốt lời!"

Tô Gia Yến chủ động hôn hắn, cũng học theo từng động tác hôn hít lúc trước.

Cậu m*t mát cánh môi mỏng trước mặt, sau đó đưa lưỡi nhỏ tiến vào khoang miệng hắn.

Cố Sâm bật cười nhìn bé mèo nhỏ cứ đưa lưỡi li3m láp nhưng chẳng tiến nổi vào trong, cậu không hài lòng hừ hừ vài tiếng, hắn mới phì cười chậm rãi mở miệng ra.

Chỉ là cậu tính sai rồi, ngay khi khoang miệng ấm nóng được mở ra, Cố Sâm đảo khách thành chủ điên cuồng quấn lấy lưỡi cậu mà m*t mát.

Bàn tay nổi đầy gân để sau gáy nhỏ không cho cậu trốn tránh, Tô Gia Yến chỉ có thể "ưm a" vài tiếng kháng nghị, nước bọt trong suốt cứ thể chảy dài xuống cằm.

Không biết qua bao lâu Cố Sâm mới buông tha cho đôi môi sưng đỏ quá mức, sợi chỉ dài lấp lánh còn đọng lại ở chiếc lưỡi đang lè ra của cậu, hai mắt mê ly phủ một tầng sương dày ẩn chứa móc câu mê người.

Bạn trai nhỏ của hắn thật đáng yêu, nhìn thế nào cũng không chán.

Cố Sâm không nhịn được mà cúi người xuống muốn yêu thương nhưng liền bị một bàn tay trắng nõn chặn lại.

"Không cho anh hôn, môi em bị sưng khó chịu lắm!".

Tô Gia Yến ngượng ngùng lên án.

Cố Sâm hôn lên mu bàn tay mịn màng của cậu: "Không hôn cũng chẳng sao,nhưng em phải bù cho tôi cái khác!"

Tô Gia Yến còn đang ngơ ngác thì Cố Sâm bỗng nhiên thơm lên má cậu một tiếng rõ to, hé răng gặm gặm khối thịt no đủ trên mặt cậu.

Cả người muốn phản kháng nhưng chẳng đủ sức, Tô Gia Yến chỉ đành để mặc những vết răng mới xinh dần xuất hiện trên má mình.

Mùi cháy két thoang thoảng thổi khắp nhà, Tô Gia Yến mở to mắt đẩy thân hình to lớn ra khỏi người mình: "Đừng hôn nữa, thịt bị cháy rồi kìa!!"

Nghe vậy Cố Sâm mới nhớ ra hồi nãy mình chưa tắt bếp: "Kệ đi, dù sao cũng không thể ăn được nữa! Để anh hôn em một chút!"

Tô Gia Yến nhất định không chịu, che đi khuôn mặt xinh đẹp của mình: "Em đói rồi!"

Nghe vậy Cố Sâm mới từ bỏ mà vào bếp, trước khi đi còn không quên nói: "Bây giờ em đã là bạn trai của anh rồi, không cho phép em chuyển đi chỗ khác ở!".