Đêm bao trùm, chìm ngập trong bóng tối, lắng đọng mà yên tĩnh. Xung quanh chỉ lập lòe ánh sáng của vài hộ bá tánh còn thức giấc.

Bên ngoài hoàng thành, thị vệ canh gác vô cùng nghiêm mật. Thái độ nghiêm túc, luôn thay phiên nhau theo quy củ, hoàn toàn không hề sơ sót.

Nhưng lúc này, phía trên tường hoàng cung, lại xuất hiện hai bóng đen ẩn hiện. Âm thầm sát nhập vào hậu cung, nhưng hàng trăm thị vệ bên dưới lại không ai phát hiện.

Điều này không biết nên nói là bản lĩnh của thị vệ hoàng cung quá thấp, căn bản không ra gì. Hay nên nói là do hai hắc y này võ công xuất quỷ nhập thần, cao thâm không lường mới không bị phát hiện nữa.

………..

Ngự Thư phòng.

Dù bên ngoài bị bóng tối bao phủ, nhưng nơi đây thì vẫn sáng rực một mảnh. Bên trong, Nguyệt đế hiện giờ vẫn đang cần mẫn xử lý chính sự. Nhìn ngoài mặt thì có vẻ người này là một hoàng đế tốt, tuy nhiên lại không ai biết, ẩn sau vẻ mặt đó có bao nhiêu thâm độc cùng toan tính.

“ Đã tìm ra người chưa??? ” Nguyệt đế thản nhiên ngồi đó, trầm giọng lên tiếng.

Trong bóng đen lặng lẽ vang lên một giọng nam trầm ấm khác đáp lại. “ Đã tìm được, mấy ngày trước đã vào thành. ” Nhưng tuy nhiên lại không hề phát hiện được thân ảnh của hắn.

“ Ân, cho người giám sát. Nếu hắn có hành động gì quá mức, cứ thẳng tay diệt trừ, không cần thủ hạ lưu tình. ” Nguyệt đế trong giọng nói hàm chứa âm lãnh, thậm chí còn có một tia thâm độc. Không ai có thể biết được, đây mới chính thật là bộ mặt thật của hắn.

Chỉ vì một nguyên nhân đơn giản. Trước mặt người trong thiên hạ, hắn chính là một vị hoàng đế nhân từ, một phụ hoàng tốt, một trượng phu đúng mực. Bất luận cai quản Nguyệt quốc, hay hậu cung, hoàng thất, hắn đều làm rất tốt. Nhưng cũng chính vì vậy mà mọi người mới bị hắn đánh lừa, mà không hề hay biết. Cũng chỉ có những người đã chết trong tay của hắn mới thật sự nhìn thấu hắn mà thôi.

“ Dạ. ” trong bóng đêm, lại vang lên tiếng đáp, sau đó chìm vào im lặng.

Để lại duy nhất Nguyệt đế ngồi đó, lâm vào trầm tư. Không ai biết, rốt cuộc là hắn đang nghĩ gì hay đang định diệt trừ ai. Chỉ có thể biết rằng điều này chắc chắn sẽ gây ra một trận sóng gió, mà không ai có thể ngờ được.

………………..

“ Nương nương, Lý công công vừa đưa tin đến. Tối nay hoàng thượng sẽ qua chỗ Thục phi bên đó. Nương nương không cần phải chờ người. ” một tiểu cung nữ, dung mạo điềm đạm thanh tú, nhẹ nhàng hành lễ, nhìn mỹ phụ nhân trước mặt bẩm báo.

“ Xoảng….. ” nàng vừa dứt lời, bình hoa đang đặt trên bàn nhanh chóng phi thân xuống đất.

Chỉ thấy lúc này, dung mạo mỹ phụ nhân dần trở nên âm lãnh, tràn ngập oán hận, nhìn về phía Đông hoàng cung. Trong miệng thì tức giận mắng to. “ Tiện nhân, hồ ly tinh, ngươi chờ đó cho ta. ”

Tiểu cung nữ quỳ bên dưới, không dám mở miệng nói tiếng nào. Bất quá mỹ phụ nhân lại không hề chú ý. Lúc này, bên miệng tiểu cung nữ lại xuất hiện nụ cười giễu cợt cùng khinh miệt.

Điều này, lại làm cho hai thân ảnh phía trên nóc nhà nhìn vào tràn ngập hứng thú. ‘ Xem ra họ vừa tìm được một lạc thú mới rồi đây.’

“ Thiên, ta đột nhiên cảm thấy tò mò về Thục phi nha. Chúng ta đi nhìn xem thế nào??? ” hắc y nữ tử ôm lấy cổ hắc y nam tử, làm nũng lên tiếng.

“ Hảo. ” hắc y nam tử sủng nịch gật đầu. Chỉ cần nàng thích, hắn nhất định sẽ hữu cầu tất ứng, tuyệt không có ý kiến gì.

Hai thân ảnh nhanh chóng rời đi, theo hướng tẩm cung Thục phi mà đến. Nhưng bên dưới hai nữ nhân cùng xung quanh thị vệ lại không hề hay biết gì với sự xuất hiện của hai người.

……………….

Bên trong tẩm cung Thục phi lúc này, một mảnh xuân sắc khắp nơi. Cả căn phòng tràn ngập không khí ái muội. Tuy nhiên, nam tử lại không hề chú ý. Nữ tử bên dưới mình lại hoàn toàn không hề có một tia vui vẻ. Ngược lại, trong mắt nàng lại tràn ngập chán ghét cùng khinh thường, thậm chí còn có cừu hận.

Điều này lại làm cho hai thân ảnh hắc y phía trên thêm một trận khó hiểu. ‘ Xem ra hậu cung Nguyệt quốc đúng là có nhiều điều khiến người ta bất ngờ nha. Thật sự rất đáng giá nghiên cứu một phen.’

Nghĩ vậy, trong mắt hắc y nữ tử lại lóe tinh quang. Bên cạnh hắc y nam tử thấy vậy thì cười khẽ, trong mắt tràn ngập ôn nhu chờ đợi. Chỉ cần hắc y nữ tử lên tiếng, hắn sẽ lập tức không nói hai lời mà thực hiện ngay.

Ai bảo nữ tử này lại là bảo bối mà hắn yêu thương nhất cơ chứ. Nàng là nữ nhân mà hắn muốn dùng cả đời yêu thương, sủng nịch. Thậm chí khuynh tẫn tất cả chỉ vì thỏa mãn nguyện vọng của nàng.

………………

Hai bóng đen sau khi dạo quanh hoàng cung một vòng thì quyết định rời đi. Vì hiện giờ họ đã tìm ra mục tiêu tiếp theo nên họ cần phải quay về chuẩn bị. Hắc y nữ tử đứng đó nhìn về xa xa phía hoàng cung, trong mắt tràn ngập tia hứng thú cùng chờ đợi. ‘ Xem ra những ngày tháng sắp tới sẽ có rất nhiều lạc thú a.’

Sáng hôm sau, cả trang viên lại bắt đầu nhộn nhịp, bắt đầu cho một ngày mới. Bầu không khí tại nơi đây thì vô cùng tốt, không chỉ là vui vẻ, ấm áp mà còn có hân hoan, khiến người nhìn vào đều ngưỡng mộ không thôi.

Tuy nhiên, trong thành thì lại ngược lại. Vì sự kiện của ngày hôm qua liên quan đến Nam Cung công tử cùng Doãn phủ tiểu thư đã làm chấn động cả thành. Cho nên tối qua khi gia đinh hai nhà ra ngoài, tình cờ gặp nhau, đã xảy ra tranh chấp. Kết quả là phó quản gia Nam Cung gia đã bị thị vệ Doãn gia đánh gãy chân, từ đây tàn phế, đi lại đều phải cần người trợ giúp.

Chuyện này đã làm bầu không khí hai nhà vốn căng thẳng, lại càng trở nên âm u hơn. Vốn hảo hảo chuẩn bị thành thông gia, kết tình hữu hảo, nay lại trở mặt thành thù chỉ trong mấy ngày. Thật là làm người ta mở rộng tầm mắt.

Bất quá thế sự vô thường, ai mà đoán trước được tương lai. Trên đời không gì là không thể nên chuyện này nhanh chóng đã không còn gì là lạ lẫm.

Trong thành giờ đây đối với chuyện khi ra phố, gặp cảnh tượng người của hai nhà ẩu đã thì đều đã trở thành một khung cảnh quen thuộc, không lấy gì làm hứng thú. Bất quá điều họ chú ý chính là sau khi trận đánh diễn ra thì gia chủ hai nhà sẽ hành động thế nào.

Những ngày này, Nam Cung gia cùng Doãn gia chính là tiêu điểm chú ý của tất cả đại quan quý nhân, hoàng thân quốc thích, cùng bá tánh trong thành. Bất luận là ai, chỉ cần có lòng hiếu kỳ thì đều sẽ không bỏ qua sự kiện này.